Sự xuất hiện của người tự nhận là con đẻ khiến tôi thay đổi ngay cách đối xử với mẹ
Nỗi lo sợ của tôi hiện lên rõ rệt, nhất là khi đang có người yêu. Không cẩn thận tôi mất tất cả thôi. Đang chưa biết phải làm thế nào thì đột nhiên mẹ tôi bị tai nạn…
Ngay từ nhỏ tôi đã biết bố mẹ không sinh được con và họ đã gặp tôi lúc đó mới 6 tuổi đang đi bán vé số. Bố mẹ thương tình đã đưa tôi về cho ăn và nhận tôi làm con luôn. Từ nhỏ đến lớn tôi thích cái gì thì mẹ đều mua cho cái đấy. Khi bố mẹ nuôi càng thương yêu chăm sóc tôi chu đáo tôi càng “bắt nạt” họ nhiều hơn. Tôi sẵn sàng cãi trả bố mẹ hay có thể bỏ ăn cả ngày để cho mẹ phải lo lắng. Có lần tôi cãi mẹ và bị bố đánh đòn, tức giận quá tôi đã bỏ nhà đi cả tuần, đến khi bố mẹ đi tìm tôi mới chịu về. Từ đó bố mẹ không bao giờ dám chửi mắng đứa con nuôi này nữa khiến cho tôi càng trở nên khó bảo lì lợm và cứng đầu. Khi tôi có người yêu thì bố bất ngờ ra đi, chưa đầy 1 tuần sau mẹ mang từ đâu về một người con trai và nói:
- Đây là người con do mẹ sinh ra trước khi lấy bố con, vì sợ bố con không tha thứ cho lỗi lầm thời còn trẻ của mẹ nên đã không đưa người anh này về sống chung nhà của chúng ta. Bây giờ bố con mất rồi mẹ có thể công khai chuyện này. Từ nay các con là anh em và ba chúng ta cùng hưởng tất cả tài sản bố đã để lại nhé.
Chưa đầy 1 tuần sau khi bố mất mẹ mang từ đâu về một người con trai ngoài giá thú
(Ảnh minh họa)
Vậy mà trong lòng tôi lúc nào cũng nghĩ sẽ không ai có thể đe dọa đến quyền thừa kế của mình. Thế mà bây giờ tự nhiên xuất hiện người anh khiến quyền thừa kế của tôi bị lung lay. Nếu mẹ nuôi tốt bụng cho tôi một ít còn không bà có thể cắt hoàn toàn quyền thừa kế của tôi cũng nên.
Video đang HOT
Sự lo sợ của tôi hiện lên rõ rệt, nhất là khi tôi đang có người yêu nữa. Không cẩn thận tôi mất tất cả thôi. Đang chưa biết phải làm thế nào thì đột nhiên mẹ tôi bị tai nạn giao thông. Cú ngã quá mạnh khiến bà bị gẫy xương sườn phải nằm liệt giường.
Tôi ra sức lấy lòng mẹ, tôi nghỉ việc ở nhà để bón cho mẹ ngày 3 bữa cơm, tôi nhờ người yêu đến tắm rửa lau người cho mẹ. Bình thường những việc nhà không bao giờ tôi động tay vậy mà từ khi mẹ bị liệt mọi việc trong nhà từ nhỏ đến lớn tôi đều làm hết không nề hà gì.
Nhiều đêm tôi thức vài tiếng đồng hồ để xoa bóp lưng cho mẹ bớt đau. Không hiểu những việc tôi làm cho mẹ là xuất phát từ lòng tốt hay sợ bị truất quyền thừa kế nữa. Rồi một hôm mẹ gọi tôi lại bảo:
- Con không phải ra sức phục vụ lấy lòng mẹ nữa đâu, người con trai hôm trước mẹ đưa về không phải con của mẹ đâu. Mẹ cố tình làm thế để xem con có đối tốt với mẹ không? Nhưng mẹ đã lầm, dù con đối tốt đi nữa thì cũng chỉ vì cái gia sản này thôi chứ bản tính con người không thể thay đổi được.
(Ảnh minh họa)
Thấy mẹ nuôi đã nói đúng tim đen của mình khiến tôi thấy xấu hổ vô cùng vội vàng xin lỗi mẹ:
- Mẹ ơi con đúng là kẻ ăn cháo đá bát, nếu ngày đấy không có bố mẹ đưa về nuôi dưỡng và cho đi học thì làm sao con có được ngày hôm nay. Con biết lỗi của mình từ nay sẽ không bao giờ cãi lại mẹ và con sẽ chăm sóc mẹ hết cuộc đời này mẹ nhé.
Chỉ một mưu kế nhỏ của mẹ đã khiến đầu óc tôi bừng tỉnh sau quãng thời gian dài u ám ngu muội. Tuy mẹ không sinh ra tôi, nhưng công nuôi dưỡng chăm sóc của mẹ còn lớn hơn nghìn lần công người đã sinh ra tôi.
Theo Va/Ngoisao
Nước mắt ngày Tết Mậu Tuất của cặp vợ chồng tuổi 37
Ngày Tết, tôi sợ nhất là ra khỏi nhà đi chúc Tết, đặc biệt là đi chúc Tết họ hàng nhà chồng.
Tôi năm nay 37 tuổi, tôi có công việc ổn định ở một ngân hàng với mức thu nhập khá. Chồng tôi cũng làm ở cùng ngân hàng với tôi, chúng tôi yêu nhau từ đó. Khi chuẩn bị kết hôn, tôi với chồng bị gia đình phản đối dữ dội vì mẹ chồng tôi đi xem bói nói rằng nếu vợ chồng tôi cưới thì sẽ phạm vào cung "họa hại", sau này hoặc là khó đường con cái, hoặc là chồng tôi sẽ chết sớm.
Hình minh họa
Bỏ qua những lời can ngăn của gia đình nhà chồng, chúng tôi quyết đến với nhau bằng được. "Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời", cuối cùng bố mẹ chồng tôi cũng chép miệng tổ chức một đám cưới nho nhỏ cho chúng tôi.
Cưới sau 1 năm, chúng tôi vẫn chẳng có con. Vợ chồng tôi dắt nhau đi khám thì mới biết tôi bị tắc vòi trứng, còn chồng tôi thì tình trùng yếu, dị dạng. 8 năm cưới nhau là 8 năm vợ chồng tôi dắt díu nhau từ Nam ra Bắc, đến hết bệnh viện nọ, nhà thầy lang kia để chữa bệnh.
Có năm Tết đến tôi còn không được về nhà sum họp vì mới cấy phôi, phải ở lại trong bệnh viện, theo dõi, truyền thuốc. Vậy mà con cũng chẳng đến với tôi. Chúng tôi sống trong bao điều tiếng, bỉ bôi của họ hàng nhà chồng. Tuy chồng không nói nhưng tôi biết bố mẹ chồng tôi cũng nhiều lần khuyên chồng tôi nên bỏ tôi để cưới người khác. Vì chồng tôi là con một, ông bà rất mong có cháu nối dõi.
10 năm ròng rã điều trị, cuối cùng tôi cũng mang thai con gái và sinh con trong một ngày mùa đông lạnh. Cái rét cắt da cắt thịt của mùa đông không bằng tiếng mẹ chồng tôi lạnh lùng: "Mất gần tỷ bạc mới đẻ được đứa con mà lại đẻ con gái thì nói chuyện gì!".
Có con rồi, tôi lấy con làm mục tiêu để sống và cố gắng làm việc thật tốt để lo cho con. Nào ngờ khi con gái tôi được 2 tuổi là lúc mẹ chồng, họ hàng nhà chồng bắt đầu hỏi han, dò xét xem bao giờ tôi sinh cháu trai nối dõi cho họ. Tôi có đến bệnh viện thì bác sỹ tư vấn rằng khả năng đậu thai và giữ thai trong tử cung của tôi kém. Nếu tôi sinh đứa nữa thì phải nằm "treo chân" trên giường cả 10 tháng thai kỳ. Ngân hàng tôi làm việc hiện đang cổ phần hóa nên công việc rất cạnh tranh và áp lực. Nếu tôi nghỉ dưỡng thai 10 tháng, cộng với 6 tháng chăm con nhỏ, đồng nghĩa với chuyện tôi sẽ mất việc. Với mức lương hiện tại của chồng tôi, nói thật anh sẽ không thể lo được tiền để tôi làm IVF cũng như lo cho cả nhà sau này.
Khi tôi nói chuyện này với mẹ chồng, bà không những không thông cảm mà còn tỏ ra bực tức, không những mắng tôi, bà còn đi rêu rao khắp họ hàng nhà nội để họ "khuyên bảo" tôi.
Thế là Tết này, đi đến nhà ai, vợ chồng tôi cũng phải trả lời những câu hỏi giống nhau, người khuyên, người mách, người mắng rằng tôi ham tiền vì không chịu bỏ việc, sinh con. Tôi chỉ biết ngậm ngùi, im lặng, khẽ giấu giọt nước mắt. Tôi có cảm giác như những ngày đi chúc Tết là ngày tất cả mọi người xúm vào đấu tố vợ chồng tôi vậy.
Nghe những lời của họ, tôi cảm thấy phát sợ, mấy ngày Tết, cứ làm hết việc là tôi chỉ biết trốn lên phòng nằm một mình, dặn bố mẹ ai hỏi thì nói mình vắng nhà. Mong rằng năm sau, mọi chuyện sẽ ổn hơn để tôi không phải trốn Tết nữa, những ngày qua tôi cảm thấy mệt mỏi quá.
Theo Minhthu/Eva
Trai trẻ mất cả đống tiền và suýt mất việc vì mê mẩn 'tiếp viên' Anh nhận cái kết đắng này theo tôi là lẽ tất nhiên thôi, sau những gì xảy ra trong câu chuyện Trắng tay vì say tình gái ... cà phê chòi. Có hậu quả đáng buồn này là do anh tự chọn chứ nào ai dẫn dắt, hay ép buộc anh đâu? Ảnh minh họa: Internet Anh nhận cái kết đắng này theo...