Sự tương đồng giữa kết hôn và độc thân
Mỗi trạng thái đều có lợi thế riêng. Đó không phải là thứ bạn thích là được. Nhưng bạn có tin không, độc thân và kết hôn cũng có một số điểm giống nhau.
Sự thoải mái
Đó dĩ nhiên là điểm đặc trưng của cuộc sống độc thân khi bạn chưa bị ràng buộc trong mối quan hệ tình cảm nào.
Tuy nhiên, càng gắn kết với ai đó lâu, bạn càng cảm thấy thoải mái. Bởi lẽ bạn sẽ không phải chịu áp lực phải thể hiện mình thế nào trong mỗi buổi hẹn hò để tạo ấn tượng tốt với đối phương.
Định hướng bản thân
Khi còn một mình, bạn được tự do suy nghĩ và phát triển tính cách như mong muốn mà không phải chịu áp lực nào từ người khác.
Điều này cũng đúng trong hôn nhân. Nếu có sự tôn trọng và ủng hộ từ một cuộc hôn nhân hạnh phúc, bạn có thể một lần nữa được trở thành người mà bạn mong muốn.
Hành vi gây phiền nhiễu
Bạn có thể trở nên thoải mái hơn với bạn đời của mình khi thời gian trôi qua, nhưng thực tế vẫn có những hành vi suồng sã quá.
Tuy nhiên, khi hẹn hò với một ai đó, sự say mê có thể khiến người trong cuộc coi hành vi gây phiền nhiễu là dễ thương.
Trong khi đó, có những vấn đề của bạn cùng phòng, bạn bè và gia đình khiến người độc thân phải tự hỏi những việc ấy xảy ra phải chăng vì họ chưa kết hôn.
Video đang HOT
Ổn định tài chính
Khi bạn độc thân, bạn chủ yếu kiểm soát tài chính của riêng mình. Việc tán tỉnh có thể rất tốn kém mà có khi vẫn không đủ sức thuyết phục đối tượng.
Trong khi đó, người có gia đình cũng có tiềm năng để tận hưởng sự tự do tài chính nhiều hơn do thu nhập được bổ sung từ bạn đời hoặc số thuế thu nhập cá nhân phải nộp ít hơn khi đã có con.
Theo Vtv
Phải học cách từ bỏ nếu muốn được bình yên
Ta phải chấp nhận và từ bỏ. Coi như đó là cách khôn khéo nhất để người có thể cười mỗi khi nghĩ đến ta. Ít nhất trong cuộc đời ta, ta đã làm được cho người một việc tốt đó là buông tay.
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được chân lý của Hiểu và Thương.
Đã có biết bao nhiêu lần, ta cười chua chát chấp nhận rồi thì cũng từ bỏ.
Nhưng rốt cuộc ta vẫn chỉ là kẻ nông nổi, dại khờ vụng về và ngốc nghếch.
Nếu như yêu thương cũng cần phải học, thì ta sẽ chẳng có thể nào tốt nghiệp bao giờ.
Bởi vì mãi mãi, mãi mãi và mãi mãi, ta chỉ là một kẻ ngu ngơ.
Ta học cách từ bỏ, bởi vốn dĩ ta hiểu được điều mình thực sự mong muốn là gì.
Ta muốn được bên người, ta muốn có được trái tim của người mãi mãi, mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Nhưng điều ta thực sự mong muốn hơn cả là những hạnh phúc của người, những nụ cười của người.
Ta đã từng khao khát việc đem đến cho người hạnh phúc, chăm lo cho người, nấu cho người một bữa cơm ăn hay mua cho người viên thuốc mỗi khi ốm bệnh nhưng điều mà ta mong muốn người nhận được là những điều tốt đẹp hơn thế. Nên ta từ bỏ bởi vì ta biết sẽ có người mang đến cho người những điều tốt đẹp hơn những điều ta có thể mang đến được cho người.
Ta hiểu rằng chân lý của tình yêu chính là một sự hiến dâng chứ không phải là hưởng thụ.
Và việc từ bỏ đó cũng như là một sự hi sinh, một sự dâng hiến để con đường người được rảnh rang mà chậm bước.
Ta hiểu rằng chân lý của tình yêu chính là một sự hiến dâng chứ không phải là hưởng thụ. (Ảnh minh họa)
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta vẫn biết mình vụng về. Ta không biết cách bày tỏ và trao đi yêu thương.
Những gì ta nhận được là ngập tràn hạnh phúc, nhưng niềm hạnh phúc ấy khi chạm đến tim người chỉ là một nỗi buồn tới mức ngao ngán.
Ta hiểu sự vụng về của ta, nên ta đành lặng im để người bước đi.
Ta học cách từ bỏ bởi vì ta vụng về tới mức không hề biết cách cố gắng, không hề biết cách giữ lấy những yêu thương của mình.
Ta chỉ biết cho đi, cho đi một cách dại khờ ngu ngốc.
Điều ta mong muốn chỉ là người hiểu. Và rồi thì người đã hiểu... và người ra đi.
Ta phải chấp nhận và từ bỏ. Coi như đó là cách khôn khéo nhất để người có thể cười mỗi khi nghĩ đến ta. Ít nhất trong cuộc đời ta, ta đã làm được cho người một việc tốt đó là buông tay.
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta đã chán nản.
Ta chán với việc vùi mình trong nỗi buồn bã để yêu thương, để đắm say trong một sự vô vọng.
Ta chán với việc chờ đợi, tin vào lời hứa mà người đã hứa lúc còn chưa chia xa. (Ảnh minh họa)
Ta vẫn biết rằng người sẽ chẳng bao giờ trở lại, chẳng bao giờ đến bên ta, nắm lấy bàn tay ta mà gạt đi những giọt nước mắt.
Ta chán với những giọt nước mắt ướt gối mỗi đêm, ta chán với những cơn đau thắt ngực.
Và ta chán với việc viết những dòng tin nhắn chẳng bao giờ được gửi. Chán với việc chờ đợi, hi vọng vào những thứ chẳng có thật.
Ta chán với việc chờ đợi, tin vào lời hứa mà người đã hứa lúc còn chưa chia xa.
Lời hứa hẹn cỏn con đó chỉ với ta là quan trọng, còn với người cũng như nước bọt vội vã khô trên môi.
Ta vẫn hiểu rằng người không bao giờ thích hứa hẹn hay buông những lời ngọt ngào. Nhưng người đã hứa và rồi người vẫn thất hứa.
Ta đã muốn tin, ta đã muốn đợi vào dịp kỉ niệm ý nghĩa của chính mình, lời hứa kia người sẽ thực hiện. Nhưng ta đã chán với cái việc tin tưởng.
Ta đã chán tất cả, chán luôn cả tình yêu và chính mình.
Ta học cách từ bỏ bởi vì ta đã kiệt sức, không còn đủ sức để mong đợi và hi vọng nữa. Và bởi vì tất cả. Vì ta mong người được bình yên.
Theo Blogtamsu
Những sai lầm thường gặp khi muốn có em bé Những cặp vợ chồng đang muốn có em bé thường mắc phải một số sai lầm. Những sai lầm này có thế thực sự khiến họ không thể thụ thai, dẫn tới sự thất vọng và đôi khi là sự bất mãn cá nhân. Do đó nếu vợ chồng bạn đang muốn có em bé thì đừng mắc phải những sai lầm dưới...