Sự trỗi dậy của cô vợ “Hiền như cục đất” khiến tôi sửng sốt
Tối hôm đó khi con đi ngủ, vợ ngồi gõ gõ gì đó, 30 phút sau cô ấy đưa cho tôi 1 tờ giấy thống kê những việc cần làm. Tôi choáng váng: “Trời ơi, ngày thường vợ tôi phải làm tất cả những việc này ư? Đúng là siêu nhân rồi”. Sau đó vợ tôi tuyên bố…
ảnh minh họa
Từ ngày tôi rước vợ về dinh đến nay cũng đã được hơn 5 năm. Vợ tôi vốn là một người phụ nữ hiền lành nhu mì, đảm đang. Bố mẹ tôi thực sự rất hài lòng về cô con dâu này. Ngày trước, khi tôi tán tỉnh vợ, cô ấy cũng rất nhút nhát, ít nói chỉ cười tủm tỉm.
Mọi người cứ bảo: “Lấy vợ hiền cho nó lành chứ lấy mấy em đanh đá về thì nó cưỡi đầu cưỡi cổ”. Quả đúng như vậy, tôi nói gì vợ tôi cũng vâng dạ, ít khi cô ấy cãi lại. Có lẽ vợ tôi thừa hưởng cái sự nết na, lễ phép từ mẹ mình.
Từ ngày kết hôn tôi cứ tăng cân vèo vèo, mọi người kêu vợ tôi khéo chăm. Thấy vợ quá đảm đang nên tôi cứ phó mặc hết cho vợ, nhiều lần vợ nhờ vả làm mấy việc nhưng tôi cứ làm biếng. Tôi cứ có thói quen ăn sẵn vì được vợ quá chiều. Nhưng rồi cuộc đời hưởng thụ của tôi bị thay đổi kể từ cái hôm định mệnh đó. Sáng sớm dậy đi làm, cứ như mọi ngày tôi nhờ vả vợ:
- Vợ ơi! Lấy hộ anh cái áo sơ mi, cái quần bò à cả đôi tất nữa.
Khi đó đôi mắt của tôi vẫn đang dán lên ti vi, chờ mãi vợ vẫn cứ ngồi trang điểm .
- Anh bảo lấy hộ anh cái áo sơ mi mà.
- Bộ anh không tự lấy được à, lúc nào cũng bảo em là sao ? Em cho anh biết từ hôm nay em sẽ đình công.
- Trời đất, chuyện gì xảy ra thế này? Làm sao mà em phải đình công.
- Vì em bị chồng ngược đãi chứ sao? Em nhận thấy em đang làm anh lười biếng đi. Lúc nào mọi việc cũng đổ lên đầu em, cái gì cung vợ ơi, vợ à; về nhà thì anh chỉ có xem phim và ngồi chơi thôi. Từ nay chúng ta sẽ phân lịch nấu cơm và dọn dẹp anh đừng có mà trốn việc. Nếu trốn em sẽ mang con qua nhà bố mẹ ở thật đấy.
- Hả, em đang đùa hả vợ. Em chỉ đùa thôi đúng không?
Video đang HOT
- Em không đùa đâu, em xong rồi em đi trước đây. Vì anh mà em toàn đi làm muộn thôi, tạm biệt chồng yêu.
Vợ tôi lạnh lùng bỏ đi còn tôi thì vẫn đứng đơ ra đó: “Cô vợ hiền như cục đất của mình đang trỗi dậy ư, phải làm sao đây?”. Chiều hôm đó khi tôi đang định là cà ở quán cà phê chờ đến giờ ăn mới về thì thấy vợ nhắn tin: “Anh về đi đón con và rồi đưa nó đi ăn nhé. Em đi mua sắm với mấy chị cùng cơ quan, lát em ăn với họ luôn”. Đọc tin nhắn xong mắt tôi như rơi ra, 5 năm nay vợ tôi có bao giờ như vậy đâu.
Nhắn tin xong vợ tôi nháy máy, tôi liền cầm máy lên trả lời, nhưng khi chưa hỏi được cái gì thì cô ấy bảo: “Thì ra anh đang cầm máy, vậy anh đọc tin nhắn đi nhé, em tắt máy đây”. Tôi gọi lại thì thuê bao, thế là tôi phải xin lỗi anh em để về sớm đón con rồi hai bố con rủ nhau đi ăn. Vợ tôi đi tít mít tới tận 9 giờ hơn mới về, tôi ngồi ở phòng khách nhìn cô ấy với ánh mắt đầy dấu chấm hỏi, nói đúng hơn là hình viên đạn:
– Anh không cần nhìn đâu, từ hôm nay em sẽ đình công mà. Có 2 phương án cho anh lựa chọn, 1 là em đình công không làm gì hết hai là chúng ta chia việc ra để làm.
- Vợ à! Em giận anh chuyện gì hay đang bức xúc ai hả?
- Đúng vậy, em đang rất bức xúc vì từ ngày lấy chồng em biến thành ô sin miễn phí rồi đây. Từ ngày lấy chồng em trở nên đầu tắt mặt tối chẳng biết đi chơi gặp gỡ bạn bè và mua sắm đồ đẹp là gì, lúc nào cũng đầu tóc rối bù với hàng trăm công việc, đêm nào cũng mệt bơ phờ 12 giờ mới được đi ngủ. Từ nay em sẽ làm gì em thích, anh đừng có mà cản em.
Nghe vợ liệt kê 1 loạt ấm ức thì tôi không nói gì chỉ im lặng có lẽ tôi đã khiến vợ mình quá mệt mỏi. Tối hôm đó khi con đi ngủ, vợ ngồi gõ gõ gì đó, 30 phút sau cô ấy đưa cho tôi 1 tờ giấy thống kê những việc cần làm. Tôi choáng váng: “Trời ơi, ngày thường vợ tôi phải làm tất cả những việc này ư? Đúng là siêu nhân rồi”.
- Anh ký vào biên bản đi, cấm trốn việc đấy.
- Anh không ký đâu.
- Anh có ký không?
- Thôi được rồi, không chơi cái trò dùng nước mắt mua chuộc nha, anh ký.
- He he có thế chứ, nếu vi phạm đừng trách em.
- Đồ vợ quá đáng.
- Anh cũng biết mình quá đáng với em 5 năm qua à, tốt quá. Thôi đi ngủ đi chồng yêu, mai anh còn phải dậy nấu cơm sáng cơ mà.
- Ặc ặc.
Hôm sau cô ấy về nhà cầm trên tay 1 chiếc vé nhỏ nhỏ, tôi tò mò:
- Vé gì đấy vợ?
- Vé tập gym, từ mai em sẽ đến phòng tập.
- Hả lại gì nữa đây.
- Bộ anh không muốn cho em đi thể dục và làm đẹp à?
- Em như vậy là đẹp lắm rồi, không cần tập làm gì nữa đâu.
- Đồ xấu xa, 5 năm qua chẳng phải chiều nào anh cũng đi đá bóng sao? Em có ý kiến gì đâu.
- Ừ thì…
Vậy là sau hôm đó vợ tôi đến phòng tập đều đặn sau giờ làm. Tôi về đón con và nhiệm vụ của tôi là cắm cơm còn thức ăn vợ sẽ tự nấu. Tôi phụ vợ việc tắm cho con, thỉnh thoảng lau cho cô ấy cái nhà. Sau 1 thời gian mọi thứ đi vào nề nếp, 1 hôm vợ tôi ôm tôi từ phía sau rồi thỏ thẻ:
- Cảm ơn ông xã đã giúp em làm việc nhà, giờ anh đã thấy những năm qua em vất vả thế nào chưa?
- Mấy việc đó cũng bình thường thôi.
Cô ấy lườm tôi toan bỏ đi thì tôi kéo tay lại rồi ôm phía sau vợ và nói:
- Anh xin lỗi, những năm qua đã để em phải làm mọi việc 1 mình. Từ nay anh sẽ chia sẻ việc nhà và chăm con cùng em.
Cô ấy vui sướng nhảy lên hôn tôi nhiều đến mức khiến tôi ngạt thở. Vợ tôi không chỉ nổi loạn làm đảo lộn cả thời gian biểu và lịch trình làm việc nhà của tôi mà cô ấy còn nổi loạn cả trên giường. Thú thực cô ấy đanh đá và thay đổi thế này, tôi thấy rất sửng sốt nhưng dù sao thế này cũng thú vị hơn. Giờ đây chia sẻ mọi việc với vợ tôi thấy vui vẻ hơn, gia đình tôi có thời gian biểu khoa học nên ai cũng thấy thoải mái và hạnh phúc đặc biệt là vợ tôi. Cô ấy càng ngày càng đẹp ra và luôn tự hào về chồng con. Tôi mong những ai đã có vợ cũng có thể chia sẻ mọi việc với họ. Vì có lẽ họ được nâng niu trân trọng hơn là việc biến người phụ nữ ta yêu trở thành 1 cô ô sin và bà bảo mẫu như vợ tôi hay nói.
Theo blogtamsu
Bàng hoàng khi phát hiện bạn trai nghèo chính là thiếu gia
Cảm giác chết lặng xen lẫn sửng sốt khi tôi bước vào căn biệt thự nguy nga với những thứ tiện nghi chưa từng thấy khi đến nhà chàng sau 3 tháng yêu nhau.
Chúng tôi đều là sinh viên, quen nhau qua một người bạn rồi mau chóng yêu sau vài lần gặp gỡ. Thời gian trước, qua những gì bạn trai kể, tôi biết anh là người Hà Nội nhưng kinh tế gia đình eo hẹp. Anh ấy cũng luôn thể hiện là người giản dị, chi ly trong ăn tiêu. Là cô gái ngoại thành, con nhà nông, tôi không mấy bận tâm về những điều này.
Ảnh minh họa
Nhưng vài ngày trước, bạn trai rủ tôi về nhà anh: một căn biệt thự hoành tráng trên Hồ Tây, nhà có vài người giúp việc, tiện nghi đều vô cùng hiện đại, đắt tiền. Lúc đó bạn trai mới kể gia đình anh thuộc hàng gia thế và bố mẹ anh đều là quan chức cấp cao. Anh giấu tôi chuyện này vì sợ nếu ngay từ đầu biết anh là "thiếu gia" tôi sẽ theo anh vì gia sản, quyền thế chứ không phải yêu thực lòng.
Tôi thực sự không biết phải nghĩ thế nào. Hôm về nhà anh, tôi cũng chỉ gặp những người giúp việc, bố mẹ anh đều đi vắng. Không biết phải tin người đàn ông này thế nào và có nên tiếp tục mối quan hệ phức tạp này không?
Theo Him
Đùa ác bằng ảnh nóng, vợ chồng đại chiến đòi ly hôn Thấy vợ "kết bạn" với mình trên facebook, anh Duy mừng lắm. Nhưng sao trong trang của vợ mình, anh chỉ thấy toàn ảnh khêu gợi, ngồn ngộn... Kết hôn đã lâu, anh Duy vẫn tự cho rằng mình rất hiểu vợ. Nhưng từ ngày chị chuyển đổi công tác, từ công việc giảng dạy sang làm quản lí, giáo vụ, anh thấy...