Sự trở về đầy ấn tượng của cô vợ mất tích sau vụ tại nạn được sắp đặt năm nào khiến…
Vợ chồng Nam mất ăn mất ngủ từ đó, sau 2 tháng hù dọa khiến họ sợ phải gọi thầy đến cúng bái các kiểu. Huyền quyết định trở về. Cô xuất hiện khiến Nam và cô bồ phải há hốc mồm, mặt xanh lét ú ớ thốt không ra lời.
ảnh minh họa
Ngày lấy nhau Huyền và Nam không có gì ngoài hai bàn tay trắng. Cuộc sống khó khăn vô cùng, nhưng rồi với quyết tâm của mình sau 3 năm Huyền đã mở được 2 cửa hàng quần áo với doanh thu hàng chục triệu đồng 1 tháng. Cuộc sống và hai vợ chồng khấm khá hơn hẳn. Nam đi làm văn phòng quần áo là lượt đi xe đẹp chẳng phải nghĩ ngợi gì vì tiền đã có vợ lo, mọi thứ đã có vợ sắm.
Vì yêu chồng nên Huyền chẳng bao giờ so đo tính toán gì miễn anh yêu thương cô và chiều chuộng con là được. Cuộc sống của hai vợ chồng thoải mái hơn, ngày ngày Huyền chật vật đi lấy hàng, nghĩ ra nhiều mẫu thiết kế mới nhưng cô vẫn vui vì cửa hàng cô rất đắt khách.
Sau 5 năm, việc kinh doanh của Huyền ngày càng phát đạt lúc này Nam bắt đầu dở thói cặp bồ vì thấy vợ quá bận rộn. Cô bồ của Nam rất tinh quái, cô ta không muốn mãi làm bồ mà muốn lên chức bà chủ. Cô bồ của Nam muốn cướp hết những gì Huyền đã gây dựng. Còn Nam mụ mị như bị cô ta mê hoặc nói gì làm theo như thế.
Ngày Huyền phát hiện ra, vợ chồng cãi vã nhiều, thậm chí cô còn cho người đến đánh ghen nhưng cô bồ kia mặt cứ nhơn nhơn chẳng sợ hãi gì. Huyền đau khổ bất lực. Rồi 1 ngày lúc đang đi trên đường cô bị xe đâm vào, Huyền nằm bất tỉnh trên đường. Khi tỉnh lại cô dường như chẳng nhớ gì nữa, mọi người cuống cuồng đi tìm nhưng trong vô vọng.
Nam hối hận và sợ hãi vô cùng, nhưng vì đã lỡ gây ra tội nên đành cố diễn cho tròn vai. Nhà Huyền ở tận miền nam, khi nghe tin con bị tai nạn mất tích trường hợp xấu nhất có thể đã chết thì họ suy sụp hẳn. Nhưng rồi 1 ngày người đàn ông đang cưu mang Huyền đã nhắn về cho bố mẹ cô: “Con vẫn khỏe bố mẹ đừng lo cho con. Bố mẹ cũng đừng nói với anh Nam con đã liên lạc về nhé, con sẽ giải thích sau, yêu bố mẹ nhiều”.
Huyền xem người đàn ông ấy là người thân duy nhất, anh ta không ai khác chính là người năm xưa đã được thuê tông xe vào người Huyền. Nhưng vì thương cô gái tội nghiệp nên sau khi định bỏ trốn anh ta lại quay lại đưa Huyền đi viện và báo với cô bồ của Nam rằng: “Mọi chuyện đã xong xuôi, cô ta đã biến mất mãi mãi”.
Sau nửa năm vợ mất tích Nam rước vợ mới về, họ sống sung sướng với khối tài sản Huyền đã gây dựng, mặc cho người đời nói gì. Nhiều đêm nằm mơ Nam thấy Huyền về, Nam sợ đến toát mồ hôi ôm chặt lấy cô vợ mới. Từ ngày Huyền mất, Nam dán bùa đầy nhà. Cậu con trai vì mất mẹ nên nó trở nên lầm lì ít nói.
Sau 4 năm Huyền dần lấy lại trí nhớ, lúc này người đàn ông bên cạnh chăm sóc cô rất chu đáo. Hai người sống với nhau như vợ chồng, Huyền nhớ con và nung nấu ý chí trả thù. Cũng may năm xưa cô mở 1 tài khoản tiết kiệm đứng tên con trai mà không cho chồng biết.
Người chồng hờ cũng hứa sẽ giúp cô trả thù, sau khi đã chuẩn bị tinh thần Huyền trở về với 1 diện mạo hoàn toàn mới. Khi về Huyền mặc một bộ đồ trắng, 10 giờ tối cả hai vợ chồng hét lên vì sợ hãi. Họ nghĩ đó là ma nên ngồi co rúm lại. Huyền xuất hiện mấy phút trước cửa rồi biến mất.
Vợ chồng Nam mất ăn mất ngủ từ đó, sau 2 tháng hù dọa khiến họ sợ phải gọi thầy đến cúng bái các kiểu. Huyền quyết định trở về, cô làm lại tóc, ăn mặc rất xinh đẹp khiến Nam và cô bồ phải há hốc mồm, mặt xanh lét ú ớ thốt không ra lời:
- Lâu quá không gặp, hai người vẫn khỏe chứ?
Video đang HOT
- Em vẫn còn sống ư? Mấy năm qua anh tìm em vất vả quá, em đã ở đâu vậy?
- Ồ anh đi tìm tôi sao? Chứ không phải anh muốn tôi chết để rước cô bồ này về nhà à.
- Chết… chết ư? Không phải đâu em, tại em mất tích lâu quá nên anh tưởng…
- Tưởng tôi đã chết rồi chứ gì, mà cũng đúng các người thuê người đâm xe vào tôi nên nghĩ tôi đã chết là đúng rồi.
- Không có chuyện đó đâu em.
Cô bồ mặt tái mét, sợ mọi chuyện bung bét:
- Giờ hai người muốn tôi xử lý hai người ra sao? Tự động biến khỏi nhà tôi không đồng xu dính túi hay vào tù ngồi bóc lịch.
- Ý ý em là sao? Sao lại bóc lịch?
- Chị nói bóc lịch là sao? Chị có bằng chứng gì không?
- Bằng chứng ư? Thế cô muốn bằng chứng thế nào? Đây đã đủ làm bằng chứng chưa?
(Ảnh minh họa)
Nói rồi người đàn ông năm xưa cô ta thuê bước vào, lúc này Nam và cô vợ mới té ngửa sợ sệt quỳ xuống cầu xin. Nam ký vào bản cam kết rồi bước đi. Lúc anh ta đang định leo lên xe thì Huyền liền nói:
- Ấy cái đó anh cũng phải để lại.
- Chị nói gì cơ, đó là xe đứng tên tôi mà.
Cô bồ trợn mắt lên lý do, Huyền liền dơ tờ giấy ra mỉm cười, hai người họ liền bực bội bỏ xe lại và đi bộ ra khỏi cổng:
- Làm vậy có nhẹ nhàng quá cho họ không em?
- Nghĩ lại những gì họ đã làm em cũng chỉ muốn khiến họ trả giá thật đặt. Nhưng nghĩ lại chuyện đã qua rồi anh, để lại chút tình người cho lòng hoan hỉ. Hơn nữa phanh phui chuyện này ra e rằng anh cũng sẽ phải vào tù. Chỉ cần em lấy lại mọi thứ và có con em là đủ rồi, cảm ơn anh.
Nói rồi Huyền lái xe đi đón con, nhìn thấy mẹ thằng bé cứ đứng trơ ra. Nó trốn tránh bỏ chạy nhưng Huyền đã chạy theo ôm nó lại:
- Mẹ đây con, mẹ về đây rồi, mẹ xin lỗi.
- Tại sao mẹ lại bỏ con mà đi.
- Mẹ sẽ giải thích cho con sau, mẹ nhớ con lắm.
Nhìn cảnh mẹ con gặp lại, ai chứng kiến cũng sẽ phải rớm nước. Huyền trở về quay lại guồng quay công việc, ly hôn ông chồng cũ và sống với con. Cô và người đàn ông ấy vẫn qua lại và ủng hộ nhau nhiều thứ. Chưa phải lúc để họ sống bên nhau, nhưng giờ nhìn anh ta Huyền không thấy thù hận nữa mà cô thấy cần, thấy yêu. Nếu năm đó không phải anh ta mà là người khác thì biết đâu cô đã mất mạng thật sự. Thế mới nói phụ nữ sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng là vậy.
Theo blogtamsu
Sự trở về choáng váng của người phụ nữ từng bị cả nhà chồng tàn nhẫn đánh đuổi trong đêm mưa gió
Đêm tân hôn, Loan run rẩy lo sợ khi Phong hùng hổ xông vào mình. Sau một hồi vật lộn, thấy tấm ga giường trắng tinh, Phong như con thú hoang bị trúng tên, điên loạn, la hét.
Loan không hề có chút tình cảm gì với Phong. Người Loan yêu là Hải. Nhưng Hải quá nghèo mà cái nghèo đã đeo bám gia đình Loan cả đời rồi. Chính vì vậy, bố mẹ Loan đã nhất quyết gả Loan cho Phong, chàng công tử giàu nhất phố huyện. Loan đã khóc, khóc rất nhiều, cầu xin cũng không ít để bố mẹ không làm chuyện ấy với mình. Nhưng mọi sự chẳng có ý nghĩa gì cả so với số tiền mà nhà Phong mang đến. Và Loan đã bị ép buộc trở thành vợ của Phong.
Ngày vui nhất của cuộc đời mình mà Loan không thể nở lấy một nụ cười, thậm chí còn phải lén lau giọt nước mắt rơi vội. Vì người chồng bước bên cạnh Loan không phải là Hải. Hải, người con trai Loan yêu thương, trao trọn cuộc đời mình đã không chịu được áp lực, bỏ xứ mà đi, để mặc mình Loan chống đỡ, đối mặt với tất cả.
Đêm tân hôn, Loan run rẩy lo sợ khi Phong hùng hổ xông vào mình. Sau một hồi vật lộn, thấy tấm ga giường trắng tinh, Phong như con thú hoang bị trúng tên, điên loạn, la hét. Nhanh chóng, Phong xô ngã Loan khỏi giường:
- Cút xuống ngay, cô không xứng đáng được ngủ trên chiếc giường này đâu? - Phong gằn giọng
Loan sợ hãi, co rúm người lại. Loan không ngờ mọi chuyện lại đi quá xa như thế này. (Ảnh minh họa)
Nước mắt Loan rơi lã chã. Nhưng chừng đó chưa đủ, nghe tiếng quát tháo nhốn nháo trong phòng tân hôn của con trai, bố mẹ chồng Loan cũng lao vào:
- Đấy, bố mẹ cứ kêu nó là gái nhà lành đi. Lành gì cái loại mất trinh, thất tiết như nó! - Phong tiếp tục quát lên
Loan sợ hãi, co rúm người lại. Loan không ngờ mọi chuyện lại đi quá xa như thế này. Bố mẹ chồng mắng chửi, đuổi Loan đi. Phong không can ngăn mà cũng hùa theo. Bọn họ đều cho rằng một người con gái như Loan không xứng đáng bước chân vào nhà họ. Trời đổ mưa lớn, giông gió xoáy mạnh nhưng tất cả những con người ấy không hề thương xót, thẳng tay xô ngã Loan:
- Cút ngay đi cho khuất mắt, đừng có để tôi phải lôi cô về trả cho bố mẹ cô thì còn nhục hơn nữa đấy! - Phong tiếp tục nhục mạ Loan
Loan biết lúc này có cầu xin những con người tàn nhẫn ấy thì cũng là vô ích. Loan lặng quay người bước đi. Thứ đang rơi trên mặt Loan lúc này không biết là nước mưa hay nước mắt nữa đây. Có nhà mà không thể về, Loan lang thang trong màn đêm tối tăm, giông gió và...
Tỉnh dậy, Loan kinh ngạc khi thấy mình đang ở trong một căn phòng thơm tho, sang trọng. Có lẽ Loan đã lên thiên đường, đã chết, Loan thầm nghĩ cho tới khi tiếng cạch cửa vang lên, người phụ nữ ấy bước vào. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của bà ta trấn an Loan. Thì ra Loan gục ngất trước của nhà bà ta. Nói tới đây, nước mắt Loan lại rơi. Không hiểu sao , Loan lại kể tất cả cho bà ta nghe. Người phụ nữ ấy nghe xong câu chuyện của Loan, nước mắt cũng lăn dài. Nắm chặt tay Loan, bà ta ngỏ ý muốn Loan ở lại đó. Cũng chẳng còn nơi nào để nương thân, Loan gật đầu đồng ý và phó mặc bản thân cho số phận.
Không một ai nhận ra Loan khi cô bước xuống từ chiếc xe hơi tiền tỷ ấy, bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền, hương nước hoa thanh lịch. (Ảnh minh họa)
Nhưng những tháng ngày chung sống cùng người phụ nữ ấy đã giúp Loan hiểu rằng không thể phó mặc bản thân cho số phận. Loan đã học cách đi trên đôi chân của mình. Loan học ở bà cách thức kinh doanh, Loan rất thông minh, tấm bằng tài chính có lẽ đã đến lúc được sử dụng sau ba năm gác bỏ.
Hai năm qua đi, Loan đã đổi khác rất nhiều, thành đạt và trưởng thành hơn. Tất cả cũng nhờ có người phụ nữ ấy. Và giờ, Loan đã xưng hô với bà là mẹ nuôi. Mãi sau đó Loan mới biết mẹ nuôi của mình cũng đã từng lâm vào hoàn cảnh như mình. Chính sự cảm thông, nghị lực đã giúp Loan có được thành công ngày hôm nay. Giờ là lúc Loan trở về với gia đình của mình rồi.
Không một ai nhận ra Loan khi cô bước xuống từ chiếc xe hơi tiền tỷ ấy, bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền, hương nước hoa thanh lịch. Bố mẹ Loan mừng rơi nước mắt. Họ đã biết họ sai và điên cuồng đi tìm Loan. Giờ thấy Loan bình an, khỏe mạnh, thành đạt, họ như trút bỏ được lỗi lầm trong lòng mình. Nhưng người ngạc nhiên nhất không phải là gia đình Loan mình chính là gia đình nhà chồng Loan.
Gặp Loan, họ còn ngỡ gặp ma. Họ nghĩ Loan đã chết mất xác ở đâu đó rồi. Giờ thấy Loan, họ cúi gằm mặt xuống, chẳng dám ngẩng lên nhìn vì họ bây giờ, chỉ sau hai năm đã chẳng còn gì nhờ sự phá phách của Phong, chồng Loan. Loan để lại lá đơn ly hôn cho Phong rồi quay người bước đi. Tất cả quá khứ đã chấm dứt, Loan có tương lai mới rồi. Thế mới biết đừng đánh giá sự việc chỉ qua bên ngoài rồi ruồng bỏ nó. Bởi biết đâu, khi ấy ta đã bỏ qua thứ tốt nhất dành cho mình.
Theo Một Thế Giới
Cứ nghĩ vợ đã chết sau vụ tai nạn đêm hôm đó, chồng ung dung cưới vợ mới để rồi sốc nặng khi mở cửa phòng tân hôn Kỳ lạ thay, cửa không khóa, tôi đẩy cửa bước vào, trong phòng chỉ bật duy nhất một bóng đèn ngủ mờ mờ. Trên giường, Thúy đã nằm sẵn để đợi tôi. Tôi đến với Lam không phải vì tình yêu, tôi đến với cô ấy vì khối tài sản khổng lồ mà bố mẹ cô ấy để lại. Cả hai chúng tôi...