Sự trở lại muộn màng
Trái tim Thái đau đớn vì mất đi người con gái anh yêu… (Ảnh minh họa)
Khi Thái hiểu rằng Thái không thể sống thiếu Hoa và khi Thái quyết định trở về thành phố tìm Hoa thì mọi việc đã quá muộn…
Thái và Hoa yêu nhau từ những ngày đầu học đại học. Gia đình cả hai cùng khó khăn nên quyết tâm lớn nhất của cả hai đứa là học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền, vừa giúp đỡ bố mẹ, vừa xây dựng một tương lai bền chắc. Ngày ấy, nhiều người theo đuổi Hoa bởi Hoa xinh, dịu dàng, thân thiện và học giỏi. Tuy nhiên, Hoa từ chối tất cả để dành hết tình cảm cho Thái. Ai cũng bảo Thái may mắn nên mới yêu được Hoa. Nhìn Hoa chăm sóc Thái với tất cả tấm lòng của mình khi Thái ốm hay lo lắng khi Thái đi làm thêm khiến mỗi ngày Thái càng yêu và trân trọng Hoa.
Ra trường, Hoa đã tìm được một công việc tốt nhưng Thái chẳng ưng ý một chỗ làm nào dù đã thay đổi mấy lần. Chỗ nào lương tháng cũng chỉ được vài triệu đồng, chỉ đủ tiền thuê nhà và tiền xăng thì làm sao ổn định cuộc sống sau này.
Nhiều buổi đi làm về, Thái cứ thần mặt ra, quên cả ăn cơm. Hoa lại đến nấu cơm rồi hai đứa cùng ăn. Ra trường một năm, Hoa cũng muốn cưới vì yêu nhau đã lâu nhưng Thái không đồng ý vì thấy thu nhập chưa đủ sống. Thái vẫn gửi hồ sơ đi khắp nơi.
Một buổi sáng, sau khi lọt vào vòng cuối cùng của một công ty, lãnh đạo đề nghị: nếu Thái chấp nhận đi tỉnh xa một thời gian dài thì sẽ được nhận và có lương cao. Thái quyết định đi tìm hiểu. Công việc không đơn giản nhưng là một cơ hội tuyệt vời để Thái thử thách và khẳng định mình. Mức lương có được cũng vượt sự mong đợi nên Thái đồng ý ngay.
Video đang HOT
Thái chỉ có thể tự trách mình đã để hạnh phúc trôi qua mất… (Ảnh minh họa)
Mọi việc đều xuôi chèo mát mái, chỉ có việc nói với Hoa là Thái không biết bắt đầu từ đâu. Bao nhiêu đêm Thái suy nghĩ, vạch kế hoạch nhưng cứ đến lúc gặp Hoa là Thái lại im như thóc. Chỉ còn một tuần nữa là lên đường, Thái quyết định nói, Hoa ngỡ ngàng thực sự. Hoa không ngờ Thái giấu Hoa chuyện quan trọng thế. Những lời Thái nói giống như những lời chia tay khiến Hoa òa khóc. Nhà Hoa chỉ có một mẹ, một con, Hoa không thể bỏ mẹ già yếu một mình được. Hoa xin Thái hãy nghĩ lại. Ở mảnh đất này còn nhiều việc làm, thêm một thời gian nữa biết đâu Thái sẽ tìm được một công việc tốt hơn. Thái bảo: Thái cứ vào đó trước, rồi sau đó tính sau.
Thời gian đầu, Thái gọi điện về cho Hoa mỗi ngày một lần. Sau rồi cứ thưa dần rồi ít hẳn. Thái không thể ra thành phố khi cuộc sống ở đây là những gì Thái mong muốn. Ngày trước, Thái năng sang nhà Hoa chơi lắm. Dường như cây cối, đồ vật trong nhà Hoa đều có bóng dáng bàn tay của Thái. Vậy mà đợt này, thỉnh thoảng về quê, Thái cũng chẳng sang nhà Hoa. Chỉ khi Thái đi rồi, Hoa sang nhà thăm bố mẹ Thái, mới biết là Thái về. Thấy bố mẹ Thái cũng ngại ngùng khi Hoa sang, cô đã hiểu tất cả.
Thời gian trôi đi, Hoa đã yêu Thân cùng làm công ty. Thân không đẹp trai, ga lăng như Thái nhưng Thân chân tình. Điều đặc biệt là Thân rất yêu Hoa. Biết Hoa có người yêu nên Thân rất thận trọng lời ăn tiếng nói. Tuy nhiên, Hoa vẫn cảm nhận được sự quan tâm chân thành của Thân. Khi biết Hoa đã chia tay Thái, Thân đã ngỏ lời yêu. Lúc đầu, Hoa từ chối, nhưng mỗi ngày, sự quan tâm của Thân khiến Hoa mềm lòng. Hoa yêu Thân lúc nào không biết.
Ở mảnh đất mới nhưng Thái thấy thật cô đơn. Dù Thái đã yêu vài người nhưng không ai xóa nhòa được hình bóng Hoa trong trái tim Thái. Mỗi ngày trôi qua, tình yêu và sự nhớ nhung cô người yêu bé nhỏ ở thành phố khiến Thái ăn không ngon, ngủ không yên. Khi Thái hiểu rằng Thái không thể sống thiếu Hoa và khi Thái quyết định trở về thành phố tìm Hoa thì mọi việc đã quá muộn. Bước chân đến ngõ đã thấy một đoàn xích lô chở lễ hỏi vào nhà Hoa. Hoa duyên dáng, xinh tươi trong bộ áo dài đỏ đứng nhận lễ. Không một chút buồn, khuôn mặt Hoa rạng ngời niềm hạnh phúc. Chú rể tay nắm chặt bàn tay Hoa, hạnh phúc tràn ngập trong căn nhà nhỏ. Hoa và chú rể bước ra ngoài sân chụp ảnh thì bất ngờ gặp Thái. Không một chút ngượng ngịu, Hoa và Thân nắm tay nhau cùng đến giới thiệu và mời Thái về dự đám cưới. Thái chẳng nói được gì, trái tim anh đau đớn vì mất đi người con gái anh yêu. Nhưng Thái chỉ có thể tự trách mình đã để hạnh phúc trôi qua mất.
Theo Tuổi trẻ Thủ đô
Suýt "trao thân" cho người không yêu
Dù em có buồn, có đau, có hối hận... nhưng mọi chuyện dường như đã quá muộn màng để cứu vớt một tình yêu! (Ảnh minh họa)
Khi anh ta rót những lời đường mật vào tai tôi và hứa hẹn về tương lai tươi sáng, tôi đã không ngần lại từ chối "lên giường" với anh...
Tôi và anh yêu nhau đã được hơn một năm, lúc đó tôi còn là một cô hoc sinh lớp 12 và anh là một sinh viên Đại học năm thứ hai. Tôi đâu biết rằng tình yêu anh dành cho tôi cao cả và sâu đậm đến thế,? Lúc đó vẫn chỉ là một cô học sinh hồn nhiên và ngây thơ, đâu đã đủ lớn để hiểu hết những cảm xúc của anh?
Trong thời gian yêu anh, tôi đã quen một người con trai khác nhưng người đấy chính là anh họ anh. Lúc đó tôi đâu biết được cảm giác của anh đau khổ như thế nào? Nỗi đau ấy in rõ trên khuôn mặt anh nhưng tôi vẫn vô tâm không nhận ra điều đó.
Tuy bị tôi phản bội nhưng anh vẫn thương yêu tôi nhiều lắm! Vào thời điểm tôi ôn thi Đại học, anh thường xuyên tới nhà tôi để kèm cho tôi học. Mỗi lần anh đến, tôi luôn tìm cách để trốn không gặp mặt anh nhưng tôi đâu biết rằng, chính cách hành xử của mình đã làm anh tổn thương rất sâu. Cũng từ hôm đó, anh nói với tôi rằng "Anh sẽ không gặp và làm phiền em nữa nhưng em hãy hứa với anh là sẽ thi đậu Đại học". Khi đó tôi chỉ biết im lặng gật đầu và cũng kể hôm ấy, anh đã không "làm phiền" đến tôi nữa...
Năm ấy, anh đã bỏ hai năm học của mình để bắt đầu ôn thi lại và đã đậu vào trường Đại học Sư Phạm Quy Nhơn, còn tôi đã không giữ được lời hứa với anh vì không đỗ Đại học, cũng vì thế nên tôi phải xét tuyển nguyện vọng 2 ở một trường trong tỉnh.
Chỉ một chút nữa thôi, em đã trao thân mình cho người đàn ông em không hề yêu thương (Ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, chúng tôi vẫn tự lo cho cuộc sống của mình... nhưng dần dần, tôi mới ý thức được tình cảm anh dành cho tôi lớn lao như thế nào và tôi thực sự hối hận khi đã để mất anh!
Từ ánh mắt cho tới lời nói, suy nghĩ của anh lúc nào cũng hiện bên tôi, bây giờ tôi mới biết tôi yêu và nhớ anh rất lắm. Lúc trước anh ấy đau khổ bao nhiêu vì đã mất tôi thì bây giờ tôi càng đau khổ bấy nhiêu vì đã để anh rời khỏi cuộc sống của mình. Chỉ có anh mới thực sự yêu thương và quan tâm đến cuộc sống của tôi.
Hai năm đã trôi qua, vì công việc của tôi nên lúc nào tôi cũng lên mạng, còn anh cũng học năm cuối nên anh phải thường xuyên lên mạng để làm bài. Và cuối cùng, sự trùng hợp ngẫu nhiên đã đến như có một sợi dây vô tình kết nối chúng tôi lại. Anh hỏi tôi "Em đã có người yêu chưa?" và khi đó, anh nói rằng, " Anh muốn nối lại tình cảm trước đây với em vì anh còn yêu em nhiều lắm". Mặc dù tôi cũng yêu anh và khao khát được quay lại với anh nhưng tôi đâu còn dũng cảm để đến bên anh? Tôi đã từng yêu anh, rồi lại từng yêu anh họ của anh nữa... giờ đây, tôi đâu còn mặt mũi nào để đến với anh? Chính vì thế nên tôi đã từ chối tình cảm của anh trong sự dằn vặt và đau khổ.
Hai tháng sau khi nói chuyện với anh, tôi đã nhận lời yêu một chàng đồng nghiệp trong công ty. Nhưng rồi, khi mới yêu nhau được hơn một tuần, anh ta đã rót những lời nói mật ngọt vào tai tôi... và cũng chẳng hiểu sao, tôi đã nhận lời "lên giường" với anh ấy. Chính lúc anh ta đang cuồng dại hôn lên người tôi và bắt đầu "làm chuyện ấy" thì bất giác, hình ảnh của anh lại hiện về trong tâm trí tôi rất rõ, rất gần... Cũng vì điều đó nên tôi đã không buông xuôi mình dễ dãi với người yêu trong khoảnh khắc ấy. Và từ giây phút ấy, tôi mới nhận ra rằng, tôi không hề yêu người yêu hiện tại của mình, phải chăng đó chỉ là người khỏa lấp sự trống trải, cô đơn trong tôi mà thôi!
Em không xứng đáng được nhận lại những yêu thương của anh dành cho em nữa! (Ảnh minh họa)
Sau khi vượt qua được sự cám dỗ đó, tôi thầm cảm ơn anh vì anh giống như một ngôi sao may mắn luôn xuất hiện và giải cứu tôi đúng lúc. Khi đó, tôi như thấy anh ở bên cạnh và nói rằng: " Em à! Em đừng làm điều ngu ngốc đó. Em hãy nghĩ tới cha mẹ em và những người thân của em! Em đừng đánh mất phẩm hạnh của người con gái dễ dãi như vậy!".
Cảm ơn anh rất nhiều, mặc dù anh chỉ xuất hiện trong cảm giác của tôi lúc đó... nhưng nhờ có anh, tôi mới hiểu được mình đang đứng ở đâu và nhận biết được điều sai lầm mình đang vấp phải. Anh đâu biết được rằng, trái tim tôi chỉ dành cho anh... nhưng tôi không thể đến bên anh, dù tôi biết rằng, chúng tôi vẫn còn dành tình cảm cho nhau rất nhiều!
Có lẽ, chúng ta chỉ nên cất giữ hình ảnh của nhau trong trái tim mình! Em yêu anh nhưng em không thể đến bên anh vì những lỗi lầm em đã gây ra cho anh trong quá khứ. Em là người đã gây ra cho anh những đau khổ ấy, vì thế, em không xứng đáng được nhận lại những yêu thương của anh dành cho em nữa!
Em sẽ mãi nhớ về anh! Ước gì thời gian có thể quay trở lại, để em không phải mất anh, để em không sai lầm gây ra đau khổ cho anh! Dù em có buồn, có đau, có hối hận... nhưng mọi chuyện dường như đã quá muộn màng để cứu vớt một tình yêu!
Hoa sim (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Lời cuối anh muốn nói Em hãy cho anh cơ hội cuối cùng này thôi nhé.. (Ảnh minh họa) Hối hận muộn màng hoặc lời xin lỗi không bao giờ đến. Đã 2 tuần rồi, ta đã chia tay 2 tuần rồi sao em?! Anh không nghĩ thời gian trôi qua nhanh đến vậy. Anh không nghĩ mình lại vượt qua được quãng thời gian dài như thế,...