Sự thật về thói quen buồn nôn của người chồng đẹp trai, thành đạt làm tôi do dự ly hôn
Chồng tôi bên ngoài là người đàn ông đẹp trai, cao ráo, thành đạt, nhưng khi về nhà anh lại là một con người hoàn toàn khác…
Chồng tôi được bạn bè nhận xét là đẹp trai, lại có công việc với mức lương đáng mơ ước. Nó đủ để tôi sống thoải mái, không bao giờ phải lo tới chuyện tiền bạc. Nhưng có một thứ tôi không thể nào chịu nổi đó là chồng rất lười, lại ở bẩn.
Trước khi kết hôn chúng tôi cũng có một khoảng thời gian tìm hiểu khá dài. Nhưng khi yêu mỗi lần gặp tôi anh đều ăn mặc rất gọn gàng, còn xịt nước hoa thơm nức. Tôi cứ nghĩ mình đã chọn được một người chồng hoàn hảo, nhưng sau khi kết hôn thì mọi thứ lại vượt ngoài sức tưởng tượng…
Anh là chúa ở bẩn, luộm thuộm. Hễ về tới nhà là anh vứt ngay giày trước cửa mặc dù tôi đã sắp xếp hẳn một kệ để giày dép ngay lối ra vào. Thậm chí anh còn không thay quần áo, cởi tất trước khi nhảy chồm lên giường. Thậm chí có hôm anh còn không tắm mà lên giường ăn cơm, rồi ngủ luôn một mạch tới sáng mai mới đi làm. Dù nhiều hôm tôi đã nhắc nhưng vẫn chứng nào tật ấy, anh không chịu nghe lời vợ. Sáng mai anh lại khoác lên mình bộ quần áo sạch sẽ đã được tôi chuẩn bị trước, nhìn anh bóng bẩy đứng xịt nước hoa trước gương mà tôi chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.
Móng tay anh lâu lâu mới cắt, riêng một móng để rất dài để tiện ngoáy tai, ngoáy mũi. Kinh khủng nhất là tật lười đánh răng, có hôm mấy ngày răng không chịu đánh. Nhiều lần, anh hôn nhẹ vào môi mà tôi ngửi thấy cả mùi hành tỏi đang bốc mùi trong miệng anh. Nó khiến tôi thực sự buồn nôn.
Tôi không thể chịu được tật lười, ở bẩn của chồng (Ảnh minh họa)
Sợ làm tổn thương tới lòng tự trọng của anh, nên hết lần này, lần khác tôi thủ thỉ khuyên nhủ anh, nhưng rồi tôi lại thất vọng. Những lúc chồng đòi “gần gũi”, tôi đều bắt anh đi tắm. Anh cực chẳng đã phải làm theo nhưng rất qua loa, và cũng chỉ lúc đó thôi, rồi lại bẩn như cũ. Lại thêm cái tật lười làm việc nhà. Đi làm về mệt, tất cả công việc đều đổ hết lên đầu tôi. Chồng thì nằm ườn ra xem TV, nhờ được vài lần anh cứ ậm ừ rồi để đó, khiến tôi phát chán đành tự mình đi làm. Cái nhìn của tôi về anh cũng méo mó đi. Sự đam mê của tôi với chồng tắt ngấm lúc nào không biết.
Thế rồi đúng tối hôm trước vì cơ quan liên hoan muộn nên về nhà tôi chưa kịp rửa đống bát đũa chồng ăn để lại thì hôm sau mẹ chồng lên. Nhìn đống bát bà chép miệng thở dài rồi lao vào dọn dẹp. Sau đó tôi được một bài ca vì cái tội không chăm sóc chồng chu đáo, bát đũa ăn xong để đó bắt chồng rửa.
Nghe mẹ nói tôi lên tiếng thanh minh là do chồng quá lười, có mấy cái bát tự ăn mà không chịu rửa còn vứt đó cho vợ. Thế là mẹ chồng lại càng làm ầm lên:
- Chồng con nó còn phải vất vả ra ngoài kiếm tiền, chẳng lẽ tới việc rửa bát mà còn bắt nó làm. Việc nhà là của phụ nữ, có cái nhà cũng lo không xong thì làm cái gì?
Đang định lên tiếng cãi lại tôi cũng phải ra ngoài làm, tính ra lương tôi nào có thua kém anh, thế sao cái gì cũng tới tay tôi. Nhưng cuối cùng tôi cũng nín nhịn cho qua chuyện. Tưởng mẹ chồng chỉ lên chơi một hôm, ai ngờ bà nói ở lại một tháng, tiện xem tình hình tôi chăm sóc chồng thế nào.
Bình thường chồng đã lười, có mẹ lên thì ôi thôi tình hình càng ngày càng tồi tệ hơn. Tôi cũng thử nhờ mẹ chồng tác động đến thói quen ở bẩn của anh, nhưng rồi thấy mình ngu ngốc vì chỉ làm bà mắng tôi nhiều hơn. Bà nói chỉ có loại vợ quạ mổ mới đi chê chồng ở bẩn, lại còn nói chuyện đó với người khác, cho dù là mẹ chồng chăng nữa.
Thế rồi, tối hôm qua khi chồng đòi “ân ái”, anh mới tiến sát lại gần thủ thỉ tôi đã ôm miệng nôn khan. Chồng lo lắng hỏi tôi làm sao, quá bức xúc tôi xổ luôn một tràng:
- Anh có biết miệng anh nó đang bốc mùi không, thật kinh khủng. Anh đã mấy ngày không đánh răng và tắm rồi. Đôi giày anh để dưới chân giường cũng đang tỏa ra cái mùi như bãi rác kìa. Em không thể chịu nổi nữa rồi, em muốn ly hôn.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Chồng sốc trước câu trả lời của tôi. Đúng lúc đó mẹ chồng gõ cửa, anh vội chạy ra mở rồi hỏi mẹ:
- Mẹ, mẹ ngửi con xem xem có mùi khó chịu nào không?
Mẹ quay sang lườm tôi một cái rồi nhìn chồng tôi đáp:
- Có mùi, nhưng là mùi nam tính của đàn ông. Con trai ai chả vậy!
Sau khi mẹ trở về phòng, tôi kéo anh lại rồi nhắc lại một lần nữa quyết định ly hôn. Chồng cuống lên bảo tôi đừng có nghiêm trọng hóa vấn đề. Vâng! Tôi nghiêm trọng hóa. Nhưng nghĩ tới sống với người đàn ông này cả đời là tôi lại không thể nào chịu được. Tôi nói với chồng:
- Được em có thể không nhắc tới chuyện ly hôn, nhưng anh phải thay đổi. Em không thể chịu đựng hơn nữa cái tính ở bẩn và lười biếng của anh.
Chồng đồng ý và hứa sẽ sửa. Anh lập tức xuống nhà đi tắm luôn. Nhìn thấy cảnh đó mẹ chồng tôi nói với theo: “Đừng có tắm tầm này con trai, cẩn thận cảm lạnh đó”. Nhưng anh vẫn vào tắm rửa sạch sẽ rồi lên phòng với tôi.
Đêm qua chồng tôi cũng đã tâm sự rất nhiều. Anh kể anh mất bố từ khi còn bé, một mình mẹ tần tảo, chăm sóc cho anh. Nhưng mẹ phải đi làm, thời gian ở bên cạnh anh không nhiều, nên có thời gian anh cả tuần cũng không ai tắm rửa cho, lâu dần thành thói quen. Mẹ nghĩ anh thiệt thòi, thiếu tình thương của bố nên việc gì cũng không nỡ để anh làm. Đi làm về là mẹ lại lao vào dọn dẹp, nấu nướng… Mẹ không cho anh động một đầu ngón tay vào việc gì, chỉ cần tập trung học hành là đủ. Thế là bao năm tới khi lên đại học, rồi lấy vợ, anh vẫn giữ nếp sống đó, thành ra có lười biếng và ngại làm việc nhà.
Anh hứa với tôi từ ngày mai anh sẽ thay đổi. Nhưng tôi không biết liệu quyết tâm của anh được bao lâu, hay vài ngày lại đâu vào đấy. Tôi có nên tin tưởng anh lần này nữa hay không?
Theo blogtamsu
Thói quen tiêu xài hoang phí của người yêu khiến tôi chỉ còn cách ném nhẫn bỏ đi
Nhưng dường như sự nhút nhát thờ ơ của tôi lại gây ấn tượng với em, để rồi sau một buổi đi chơi tập thể chính em chủ động ngỏ lời yêu tôi.
Dù mọi người nói tôi vẫn không tin em là kẻ tiêu xài hoang phí (Ảnh minh họa)
Thùy có nàn da hơi ngăm đen nhưng bất kỳ ai nhìn vào em cũng phải nhớ mãi nước da bánh đúc ấy. Em có cái duyên hút hồn đàn ông khiến bọn con trai chúng tôi có 5 thằng chơi thân với nhau cả lũ đều có tình cảm vượt trên tình bạn với em. Dù yêu em nhiều lắm nhưng tôi biết thân phận mình chẳng có gì nổi bật nên chỉ dám nhìn xa để ngắm nhìn em chứ không dám tấn công trực diện như mấy thằng bạn kia.
Nhưng dường như sự nhút nhát thờ ơ của tôi lại gây ấn tượng với em, để rồi sau một buổi đi chơi tập thể chính em chủ động ngỏ lời yêu tôi. Có làm mơ tôi cũng không nghĩ sẽ có một ngày mình được một người con gái mình thích ngỏ lời thế này. Và chúng tôi chính thức là một cặp đôi yêu nhau thắm thiết, những thằng bạn tôi dù tức tối ghen tị nhưng vẫn phải chúc mừng cho tình yêu chúng tôi vì đàn ông chúng tôi rất hào phóng không vì tình yêu mà để mất bạn được.
Em là giáo viên mầm non còn tôi là một nhân viên văn phòng. Mức lương của chúng tôi còn thấp nên chưa muốn cưới vội mà cứ từ từ yêu nhau thoải mái để khi nào có nhiều tiền thì sẽ tính đến chuyện cưới xin sau. Có lẽ hai chúng tôi yêu nhau thắm thiết nên nhiều kẻ ghen tị thường xuyên nói xấu em trước mặt tôi nào bảo em ăn như mỏ khoét, người suốt ngày vay tiền để mua quần áo trưng diện, làm cả tháng không bằng tiền một chiếc váy em mua...
Họ nói nhiều lắm tôi nghe điếc hết cả tai, nhưng tôi tin vào em mà cho những lời đó là bịa đặt muốn chia lìa tình yêu đẹp của chúng tôi. Mà dù cho đó là thực đi nữa thì em mượn tiền thì em biết cách trả chứ có ăn quỵt ai đâu mà họ lắm điều vậy chứ. Nên em càng bị nhiều người ghét bỏ nói xấu tôi càng thương yêu em hơn bao giờ hết, bởi chính lúc em buồn nhất thì bờ vai tôi sẽ là chỗ dựa cho em những lúc khó khăn.
Một hôm hai chúng tôi đang ngồi ăn ở một nhà hàng sang trọng nơi em thầm mong muốn được đến một lần trong đời. Chiều em tôi đã phải bỏ ra 3 tháng lương để chiêu đãi em một bữa thịnh soạn. Hai chúng tôi đang ăn vui vẻ thì có một đám thanh niên nhìn người đầy săm trổ trông phát khiếp ngồi xuống bàn chúng tôi đang ăn. Thấy khó chịu tôi mở lời trước:
- Xin lỗi các anh nhầm bàn rồi, đây là bàn chúng tôi đặt từ trước.
- Tao không nói chuyện với mày tao nói chuyện với cô em này cơ.
Nói rồi hắn quay sang bên Thùy hất cái cổ lên:
- Thế cô định bao giờ trả tiền cho chị gái tôi đây hay cho tao xin ít tiết trên khuôn mặt xinh xắn kia vậy nhá.
Thùy run cầm cập không cầm nổi đôi đũa lắp bắp trả lời:
- Em biết rồi hãy để cho em thời gian một tuần em hứa là sẽ trả ngay.
- Nói phải giữ lời đấy đừng để bọn tôi gặp lại lần nữa.
Khi hai người đã thỏa thuận xong bọn chúng biến mất trong sự sợ hãi của hai đứa chúng tôi. Vậy là bữa tiệc được chuẩn bị cả tháng trời đã bị lũ côn đồ phá hỏng, nhưng bây giờ chúng tôi còn tâm trạng gì ăn nữa. Tôi liền rủ Thùy đi uống nước nói chuyện. Em như con cún nghe lời tôi răm rắp, mặt tôi ủ rũ hỏi em:
- Em hãy nói thật cho anh biết về bọn du côn đó đừng giấu điều gì được không?
- Em cũng thật không ngờ sự tình lại ra nông nỗi này, em vay tiền mấy người bạn có mấy chục triệu thôi mà sau một năm không trả nợ nó đẻ ra cả trăm triệu đấy chứ.
- Vậy họ là kẻ cho vay nặng lãi sao? Em nợ tất cả là bao nhiêu?
- Có 100 triệu thôi anh ạ.
- Hả đó là số tiền lớn chứ ít ỏi gì mà em nói nhẹ như lông hồng vậy.
- Em cầu xin anh hãy trả nợ giúp em mỗi lần này thôi, chứ suốt ngày em bị bọn chúng đe dọa em sợ lắm rồi.
Thương Thùy tôi bấm bụng rút toàn bộ tiền tiết kiệm mình có được và đi vay mấy người nữa bù cho đủ để trả nợ giúp em. Dường như em biết lỗi của mình nên nhiều tháng sau đó không thấy ai đến đòi nợ nữa, em cũng ngoan ngoãn nghe lời tôi hơn và yêu tôi hết lòng. Để tiền lương làm ra của hai đứa chung về một mối tôi quyết định tổ chức đám cưới với em. Ngày vui của chúng tôi đã đến có rất nhiều bạn bè anh em đến tham dự, tôi và em hạnh phúc tay trong tay trao nhau nhẫn cưới. Đúng lúc đó bầu trời tối sầm lại không khí đang yên lặng bỗng ồn ào hẳn nên khi xuất hiện một đám người đàn ông có đàn bà có mặt nhìn thật gớm ghiếc bước đến bên cạnh chúng tôi.
Một người đàn bà bước đến tát cho em một cái mạnh đến nỗi rơi cả chiếc khăn voan trên đầu của cô dâu, rồi nói:
- Khi mượn tiền mày nói ngon ngọt là vậy sao khi trả lại khất hết lần này đến lần khác, hôm nay mày phải trả toàn bộ 1 tỷ đồng cho tao không thì đừng hòng cưới xin gì hết.
Vừa nghe thấy số nợ 1 tỷ khiến tôi hoảng hồn chân tay run lẩy bẩy cố tìm chỗ để bám không thì ngã mất. Khi trấn tĩnh lại được tôi mở lời từ tốn:
- Chị có nhầm không đấy Thùy làm gì mà vay nhiều tiền như thế?
- Mày đúng là thằng đàn ông bị xỏ mũi, nó vay tiền bọn tao để ăn diện làm đẹp và đi chơi bời chứ còn làm gì nữa.
- Vậy mà hết những 1 tỷ sao? Hay chị là kẻ cho vay nặng lãi?
- Chị mày đây chỉ muốn lấy lại cái gốc là đủ rồi chứ hi vọng gì lấy lãi ở đứa con gái nợ như chúa chổm này.
- Đó có phải là sự thật không em?
Thùy không nói gì chỉ gật đầu cúi mặt xuống vì ngại ngùng xấu hổ trước những người thân quen. Tôi xót xa phải đưa ra quyết định đau đớn:
- Đến nước này anh không thể gánh nổi số nợ cho em nữa, chúng ta hãy chia tay từ đây thôi. Còn tiền mừng cưới anh đưa hết cho em để trả nợ đấy. Anh đã quá mệt mỏi với người yêu chưa cưới đã nợ như chúa chổm chắc khi cưới rồi làm được đồng nào trả nợ cho em hết mất thôi.
Mặc cho em khóc lóc níu kéo tôi ném chiếc nhẫn cưới đi chán nản rời khỏi tiệc cưới của mình trong sự ngơ ngác ngạc nhiên của mọi người.
Theo blogtamsu
Biết chồng dùng cách này để được thăng chức, tôi chết điếng cả người vì quá sốc Hôm đó, vì có chút tò mò, tôi lấy điện thoại của chồng ra xem thử, ai ngờ đập vào mắt tôi là hàng loạt tin nhắn kinh khủng của chồng và sếp. Tôi và anh cưới nhau khi hai đứa đã ra trường, đi làm. Khi ấy tôi 25, anh 27, thời điểm đó công việc của hai đứa tương đối ổn...