Sự thật vạch trần sau cú điện thoại 12 giờ đêm
Cô ta nói thỏ thẻ: “Chị Hoa (tên tôi) cũng dễ tin thế, em nhắn tin về quê chắc cũng chẳng thắc mắc gì đâu!”. Rồi lại: “Em làm như thế này, anh thấy thích hơn chị ấy làm không anh yêu?”.
Vừa hôm qua sinh nhật, tôi vẫn còn được chồng tương lai tặng quà. Vậy mà hôm nay, tôi đã bị anh ta trở mặt trắng trợn. Thật không còn gì đau đớn hơn. Những ngày này, tôi đang sống dở chết dở, tuyệt vọng và nhìn cuộc đời này thật tăm tối.
Tôi và anh ta yêu nhau được 3 năm rồi, chúng tôi cũng xác định sau này cưới nhau. Thế nên tôi thú thật là cũng chẳng tiếc anh ta điều gì. Tôi tự dâng hiến cho anh ta tất cả với hy vọng tình yêu của chúng tôi sẽ bền chặt hơn.
Càng yêu tôi càng thấy anh ta tuyệt vời chứ không thấy một dấu hiệu đểu giả nào từ anh ta cả. Anh ấy chăm sóc tôi chu đáo lắm, là người tâm lý và rất hiểu tôi. Điều đó làm tôi thấy rất yên tâm với anh chồng tương lai của mình.
Theo dự định của 2 đứa thì sắp tới chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. 2 tuần nữa, bố mẹ anh ấy sẽ đến nhà tôi nói chuyện người lớn để chúng tôi chính thức được đi lại. Vậy mà tất cả đã thay đổi, từ những ngày tháng hạnh phúc, mãn nguyện chuyển ngay sang trạng thái tuyệt vọng, ê chề.
Tôi đã bị anh ta đá không thương tiếc. Ảnh minh họa
Hôm sinh nhật, tôi còn được chồng tương lai đưa đi xem phim, ăn uống rồi tặng quà. Ấy vậy mà hôm nay, tôi đã bị anh ta đá không thương tiếc.
Giờ ngồi nghĩ lại, tôi mới thấy đúng là anh ta có vấn đề thật. Tại đưa tôi đi ăn, đi xem về, tôi cứ chắc bụng là đêm đó anh chồng tương lai của mình sẽ ngủ lại nhà trọ cùng mình. Vì điều đó đã thành quy luật. Cứ ngày lễ, hay kỉ niệm gì là anh ấy sẽ ở lại bên tôi để cùng nhau “tới bến”cho trọn vẹn ngày lễ. Thế mà, hôm đó, anh ta lại bảo tối phải về vì phải hoàn tất hồ sơ thầu (anh ta làm trong ngành xây dựng).
Tôi tin anh ta sái cổ, lại còn giục con người ấy về sớm để làm sớm, còn nghỉ ngơi hôm sau đi làm cho đỡ mệt. Hóa ra mọi chuyện đâu phải thế. Ngay tối đó, ngay sau khi hoàn thành nhiệm vụ với tôi, anh ta còn có ca 2 với cô em ở trọ cạnh phòng tôi.
Video đang HOT
Trong ngày sinh nhật, tôi vẫn được yêu chiều hết nấc vậy mà… Ảnh minh họa
Lúc đang ngồi với người yêu, tôi được cô em cạnh phòng nhắn tin: “Lúc chiều đi làm về, em bắt xe về với mẹ rồi, chị cất hộ em quần áo nhé!”. Tôi cũng lại tin lời nói dối đó một cách dễ dàng.
Và sự thật bị vạch trần từ sau cuộc điện thoại lúc 12h đêm hôm đó. Tôi trằn trọc khó ngủ, cũng thương anh ta phải thức đêm hôm nên cũng muốn gọi điện động viên. Cuộc gọi thứ nhất, không có ai nghe máy. Tôi sốt ruột, bấm máy gọi tiếp. Đầu dây bên kia đúng là giọng của anh ta, nhưng đang trong trạng thái ngái ngủ.
Tôi biết, anh đang ngủ nên cũng chỉ hỏi vài câu rồi thôi. Thế nhưng, đầu máy bên kia chắc đang “bận” nên quên không tắt. Cuộc nói chuyện đã kết thúc mà tôi cứ nghe tiếng âm thanh lạ ở đâu phát ra. Tôi lắng tai nghe những âm thanh của cuộc mây mưa giữa anh chồng tương lai với cô em kia. Cô ta nói thỏ thẻ: “Chị Hoa (tên tôi) cũng dễ tin thế, em nhắn tin về quê chắc cũng chẳng thắc mắc gì đâu!”. Rồi lại: “Em làm như thế này, anh thấy thích hơn chị ấy làm không anh yêu?”.
Tất cả đã rõ ràng, tôi choáng toàn tập, trái tim tôi bỗng dưng bị bóp nghẹt và thấy đau hơn bao giờ hết. Rồi sẽ chẳng còn cuộc gặp mặt người lớn nào nữa, sẽ chẳng có cái đám cưới nào hết. Ngay ngày mai, tôi sẽ chấm dứt mối tình này mà không cần nói cho anh ta biết lý do. Tôi đau lắm nhưng thôi cũng tự an ủi mình, may hắn ta chưa phải chồng mình, chứ lấy rồi thì xác định khổ hết đời với hắn.
Theo Emdep
Ta quên đi lời thề 10 năm đó, nhưng lại cùng với một người khác thề thốt trọn đời trọn kiếp
Các câu chuyện vẫn thường xảy ra như vậy, người ở bên nhau 5 năm, 10 năm, 15 năm, chúng ta rời xa bọn họ. Sau đó, cùng với một người mới quen có mấy tháng bước vào lễ đường.
Các câu chuyện vẫn thường xảy ra như vậy, người ở bên nhau 5 năm, 10 năm, 15 năm, chúng ta rời xa bọn họ. Sau đó, cùng với một người mới quen có mấy tháng bước vào lễ đường. Ta quên đi lời thề 10 năm đó, nhưng lại cùng với một người khác thề thốt trọn đời trọn kiếp. Người cùng em đi hết quãng đời còn lại, lại không phải là anh. Mà em sẽ không buồn, chỉ là trong những đêm không ngủ, sẽ thường hoài niệm về anh mà cảm thấy đau lòng.
Một đoạn tình yêu dài đằng đẵng, lại kết thúc trước hôn nhân của em. Một đoạn tình yêu khác, lại bắt đầu sau hôn nhân. Chúng ta mỗi người một lối đi. Những ngày tháng đã qua trở nên rất mơ hồ, mà thường là con gái rơi lệ. Còn cánh đàn ông lại hết lần này đến lần khác đảm bảo rằng sẽ không rời đi.
Em nhớ rằng, có một buổi sáng sớm, em ngồi trong lòng anh, hai tay ôm lấy cổ anh, mặt dán vào mặt anh.... Em không hề muốn mất đi những ngày như vậy. Những năm tháng của em bởi vì có anh, mà có niềm vui. Em cố gắng khiến mình sống tốt hơn, để anh khỏi cần bận tâm lo lắng. Mà anh lại khiến em cảm thấy mình không phải là một cô gái lang thang phiêu bạt, bởi vì có một bờ vai rộng để cho em dựa vào.
Chúng ta cùng nhau trải qua những năm tháng gập ghềnh khó khăn, mà lại chẳng thể cùng nhau đi nốt phần đời còn lại. Chúng ta đều là những quân cờ đáng thương, phải chịu sự sắp xếp của số phận.
Thật ra, em không hề sợ cuối cùng anh không cưới em. Em tình nguyện để anh phụ em, chứ em không có cách nào để phụ anh. Những năm tháng cùng anh, là những năm tháng em không muốn mất đi nhất. Nếu như một ngày có người cùng anh đi qua thảm đỏ, không phải là em. Em nghĩ, em sẽ bình tĩnh mà nhìn anh. Có lẽ khuôn mặt xinh đẹp dưới cái mạng che mặt kia, ánh mắt anh nhìn cô ấy giống như thuở ban đầu khi anh lướt qua gương mặt em. Em sẽ xiết chặt lấy anh chàng đứng cạnh em, nhẹ nhàng thì thầm vào tai anh ấy, lễ phục màu trắng không hợp với bọn em, thử chọn màu Champagne xem. Kết thúc buổi lễ có thể em sẽ tiến lại bắt tay anh chúc mừng, chứ không đợi đến phần ném hoa rồi mới rời đi. Em sẽ lịch sự cho đến phút cuối. Em sẽ mỉm cười, dù thế nào chăng nữa!
Ở bên nhau một năm, hai năm, ba năm, bốn năm.... Cùng nhau đi qua vô số xuân hạ thu đông, nếm qua vô số hỉ nộ ái ố, trải qua bao tiểu nạn đại nạn. Cuối cùng người cùng anh nắm tay bước qua thảm đỏ, lại không phải là em. Mà người đàn ông đứng bên cạnh em, cũng không phải là anh.
Đứng bên cạnh anh ấy khúc khích cười, quên đi anh và cô dâu xinh đẹp của anh, thời khắc đó em không hề buồn. Em từng nói với anh khi chúng mình kết hôn, không cần phải tổ chức hôn lễ thật hoành tráng, phải váy cưới thật lộng lẫy, tiền mừng thật nhiều hay là lời chúc phúc của thật nhiều người, chỉ cần tay nắm tay nhận lấy giấy kết hôn, sau đó bắt đầu cuộc sống hôn nhân bình thường như những cặp vợ chồng nơi miền quê là em đã mãn nguyện lắm rồi. Anh còn cười hỏi lại em: "Người ta đều là hoàng tử và công chúa, tại sao đến chúng ta lại trở thành nông phu nông phụ rồi?"
Rất đơn giản, bởi vì từ lâu em đã không tin vào những câu chuyện cổ tích rồi!
Em cũng nghĩ sau này của sau này, chúng ta sẽ thường vì những chuyện nhỏ nhặt mà xảy ra cãi vã. Anh sẽ nói em thay đổi rồi, em cũng sẽ trách anh không còn quan tâm dịu dàng với em nữa. Thế nhưng dù là lúc khóc, em vẫn muốn dựa vào bờ vai anh.
Em đã từng nói với anh: Không có anh, chỗ nào em cũng chẳng muốn đi.
- Chỉ cần có anh, em không sợ cái gì hết.
- Cho dù như thế nào đi chăng nữa, xin anh đừng buông tay em ra, đừng bỏ em lại một mình.
- Nếu như tính bướng bỉnh của em khiến anh không cách nào dạp tắt được, xin anh hãy ôm em một cái, chỉ cần ôm em một cái là đủ rồi.
Và nói với anh: Anh là người đầu tiên và cũng là người duy nhất em muốn lấy.
Em từng nói rất nhiều rất nhiều, nhưng anh không hề nhớ, em phải làm sao đây?
...Anh của ngày hôm nay đứng dưới ánh đèn của lễ đường, nắm lấy tay cô dâu của anh đọc lời thề trước mặt toàn thể khách khứa-hứa cùng cô ấy ở bên nhau tới già. Lời tuyên thệ quen thuộc ấy, đột nhiên lướt qua bên tai em.
Và như lần đầu anh nhìn thấy em nhiều năm trước, khuôn mặt dịu dàng của anh vẫn nổi bật như ngày nào. Trong tiệc cưới, anh đến mời rượu em, em bình tĩnh nói lời chúc mừng anh.
Anh của trước đây, biết em sợ tối, sợ côn trùng, sợ tiêm......sợ rất nhiều. Nhưng lại không hề biết: điều em sợ nhất, là cuối cùng không được gả cho anh.
Theo Guu
Mưu đồ bỉ ổi của gã chồng khất lần không chịu đăng ký kết hôn Cuộc sống vợ chồng cứ thế trôi đi, cô hoàn toàn hài lòng và mãn nguyện. Duy chỉ có một điều cô cứ lấn cấn mãi, đó là năm lần bẩy lượt cô giục giã nhưng anh cứ lần khứa chưa chịu đi đăng ký kết hôn... Cưới xong hôm trước, hôm sau chồng cô đã bảo cô đưa hết tiền mặt và...