Sự thật sau lớp vỏ bọc đi chữa bệnh của chồng
Cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi không thể nào ngờ chồng lại mượn cớ đi khám bệnh để…
Chồng tôi là dân văn phòng nên anh mắc chứng bệnh trĩ đã mấy năm nay. Thương chồng đứng ngồi không yên nên tôi đã đi hỏi khắp nơi xem đâu có thầy giỏi thuốc hay để đưa chồng đi chữa nhưng không ăn thua. Dạo gần đây anh được một người bạn mách cho đến một phòng khám tư chữa. Điều trị hơn tháng thấy chồng có dấu hiệu tốt hẳn lên.
Cứ mỗi tuần anh đến đấy điều trị 1 lần, ngày trước thì tôi hay đưa chồng đi, nhưng dạo này hơi bận rộn nên anh tự đi một mình. Thấy chồng ngày một khỏe ra tôi vui mừng cho chồng lắm. Tôi không quên động viên anh cố gắng chữa hẳn đi, và cảm ơn rối rít vị bác sĩ chữa bệnh cho chồng.
Mấy năm nay chồng bị bệnh nên chuyện chăn gối cũng giảm hẳn. Thương chồng nên tôi không ép anh cố gắng làm chuyện đó. Tôi cố gắng đi chợ và mua nhiều đồ bổ về nấu cho chồng ăn cho lại sức.
Anh cứ cố gắng chữa bệnh khỏi hẳn đi, mọi thứ ở nhà để em lo (ảnh minh họa)
Tình cờ một hôm thu dọn quần áo của cả nhà đi giặt, lột túi quần anh ra thấy tờ giấy hẹn của phòng khám và điện thoại anh vẫn để nguyên trong túi. Vừa hay lúc đó có tin nhắn của bác sĩ Phương đến – người điều trị cho chồng tôi, tò mò mở ra xem bác sĩ dặn dò gì chồng tôi về bệnh tình. Nhưng dòng tin nhắn hiện ra khiến tôi đứng hình với nội dung “mai anh qua phòng khám em nhé, em lại nhớ anh và muốn…với anh rồi”. Tôi ngỡ ngàng không biết đây là tin nhắn gửi cho người yêu của bác sĩ, hay gửi nhầm cho chồng tôi. Tôi liều nhắn lại “Cô nhắn nhầm cho rồi. Tôi là bệnh nhân của cô mà”. Lát sau tin nhắn trả về ngay “Nhầm gì mà nhầm, em không thích anh nói thế đâu. Hay đang có vợ anh ở đó”.
Đặt máy ở bàn làm việc của chồng, tôi hoảng sợ trước những gì đang diễn ra. Tôi cần xác minh lại chuyện này xem thế nào. Chẳng lẽ chồng tôi lại làm thế thật sao?
Tôi xóa vội tin nhắn mình vừa gửi mà bảo với chồng con vừa nghịch điện thoại của anh, để anh không nghi tôi mở tin nhắn. Hôm sau tôi thấy chồng đến phòng khám đó thật. Theo sau chồng để biết chuyện này ra sao. Anh vào phòng khám đó và đi thẳng vào phòng riêng của cô bác sĩ. Tôi vội vàng vờ nhà có chuyện gấp chạy xồng xộc vào phòng cô bác sĩ ấy, mặc cho mấy y tá có ngăn lại. Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới. Người đó không ai khác là chồng tôi và cô bác sĩ kia. Thấy tôi xuất hiện bất ngờ cả hai vội vã buông nhau ra, vơ vội quần áo mặc.
Chờ 10 phút sau cả cô ta và chồng của tôi đều quỳ gối xin lỗi tôi, họ xin tôi đừng làm ầm chuyện này lên.
Video đang HOT
Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới (ảnh minh họa)
- Em xin chị đừng làm lớn chuyện. Đây là chỗ làm ăn của em, chị mà làm ầm lên thì em mất khách, mất việc mất.
- Vợ ơi. Tha cho anh, anh nhỡ trót dại….
- Hai người như thế này bao lâu rồi? Thì ra anh luôn giả vờ đến đây chữa bệnh nhưng thực chất lại là hẹn hò gái gú sao? Sao cô có thể trơ trẽn như thế được chứ?
- Anh…anh chỉ mới quan hệ với cô ấy thôi. Em tha cho anh đi, anh hứa từ giờ sẽ không bao giờ đến đây gặp cô ấy nữa.
- Vâng. Em cũng vậy, chỉ cần chị buông tha cho em. Em nhất định sẽ không liên lạc, qua lại với anh đấy nữa.
- Bây giờ hai người cầu xin tôi hết nước, thế trước kia hai người tình cảm thân mật bên nhau, hai người có nghĩ đến tôi như thế nào không? Thật không ngờ anh và cô ta lại…
- Anh xin lỗi, chỉ cần vợ tha thứ cho anh. Vợ bắt anh làm gì anh chịu làm hết. Nhưng xin em đừng cho mọi người biết chuyện này và nhất là đừng ly hôn anh vợ nhé.
- Vậy sao? Tha cho hai người một lần, liệu hai người có đảm bảo với tôi không có lần thứ hai không? Hay là các người vẫn qua mặt tôi để ngoại tình.
- Dạ. em xin thề với chị, em sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa. Chị đừng làm lớn chuyện lên chị nhé.
Sau hôm ấy về nhà, chồng có vẻ hối lỗi với tôi, tôi có quát mắng sao anh vẫn không dám cãi lại. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi chỉ muốn tống cổ anh ra khỏi nhà và đến dạy cho cô ả kia một bài học, nhưng tôi lại nghĩ làm như thế thì ác độc và tàn nhẫn quá. Nhưng cứ mãi sống trong cảnh này, tôi không thể chịu đựng được mỗi lần nhìn thấy chồng là hình ảnh họ gần gũi với nhau lại hiện lên trong tâm trí tôi.
Giờ đây tôi phải làm sao? Bỏ đi người chồng ấy hay giữ lại những yêu thương rạn vỡ.
Theo Tapchiphunu
Cám ơn đã hầu hạ chồng chị trên giường đây là lương trả em
Cô ả tái mặt vội vã mặc lại váy rồi bỏ đi. Tôi quay lại nhìn chồng và gào lên: "Tôi trả tiền rồi, anh mau mặc quần áo rồi về, chờ đơn ly hôn từ tôi".
Năm nay tôi đã 29 tuổi và có một bé gái 5 tuổi. Tôi là nhân viên bán hàng của một cửa hàng thời trang thủ công. Còn chồng tôi làm trưởng phòng của một công ty chuyên về đồ nội thất, anh đẹp trai, nụ cười lúm đồng tiền dễ thương, dáng vẻ cao ráo lịch sự. Vì thế mà đi đâu anh cũng được phái nữ để mắt tới.
Chúng tôi kết hôn sau 6 tháng yêu nhau, bởi tình yêu lúc đó quá nồng nhiệt. Sau khi kết hôn, hai vợ chồng sống riêng trong một căn hộ. Cuộc sống không có nhiều lo toan chuyện cơm áo gạo tiền. Nhưng dường như anh không như những gì tôi từng biết. Anh chẳng mặn mà với cuộc sống gia đình cũng không quan tâm tôi như ngày trước. Tôi tự an ủi có lẽ giờ đã là vợ chồng nên anh ngại thể hiện hay do công việc quá áp lực. Tôi hi vọng khi có con anh sẽ khác, anh sẽ là một người chồng chung thủy, một người cha mẫu mực.
Vậy mà tính phong lưu bay bướm của anh không thể bỏ được. Hồi tháng 7, anh và cô kế toán trong công ty giở trò "mèo mả gà đồng". Thật ra tôi cũng không hề biết nếu không nhờ người anh họ cùng làm công ty gọi điện nói chuyện. Anh họ nói với tôi là cứ trưa nào chồng tôi và cô H (tên cô kế toán) cũng đi đâu đến mấy tiếng đồng hồ. Lúc đầu, tôi mạnh miệng bênh vực vì thật ra tôi rất tin chồng mình. Nhưng sau đó anh họ lại nói không phải một lần mà việc cứ liên tục diễn ra.
Nửa tin nửa ngờ tôi nhờ anh họ đi theo quan sát thử. Anh thấy chồng tôi và cô H vào nhà nghỉ. Tôi nghe mà ruột gan nóng bừng. Tôi muốn bắt tại trận rồi cho cả hai người ê mặt. Nhưng nghĩ lại nếu làm to chuyện thì chồng mình còn mặt mũi nào gặp các đối tác, rồi còn uy tín đâu mà quản lí nhân viên.
(Ảnh minh họa)
"Chị cảm ơn em, lương kế toán của em chắc chồng chị đã trả. Còn đây là lương em hầu hạ chồng chị trên giường, 500 ngàn có đủ không?".
Trưa hôm sau, tôi đi cùng anh họ, tôi nhờ người chụp ảnh của hai người sau đó tôi hẹn gặp riêng cô H vào ngày hôm sau. Mới đầu cô ta chối quanh, nhưng khi tôi ném xấp hình ra thì cô ta không còn gì để nói. Tôi đưa cô ta 500 ngàn đồng và nói: "Chị cảm ơn em, lương kế toán của em chắc chồng chị đã trả. Còn đây là lương chị trả em đã hầu hạ chồng chị trên giường, 500 ngàn có đủ không?". Cô ta xấu hổ không nói gì, cũng không dám ngước mắt lên nhìn tôi. Tôi dúi tiền vào tay cô ta rồi bảo: "Em cũng nên giữ lại chút lòng tự trọng đi". Tôi bỏ đi trước, còn cô ta vẫn ngồi bần thần ở đó.
Sau đó vài hôm thì cô H nghỉ việc. Việc này tôi im lặng không nói, nhưng có lẽ chồng tôi cũng biết chuyện. Anh có vẻ ăn năn, quan tâm vợ con nhiều hơn. Lòng tôi cứ nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ phản bội tôi nữa.
Vậy mà chỉ ba tháng sau, anh lại ngoại tình, phản bội lòng tin và tình yêu của tôi. Chiều đó tôi vào một khách sạn để giao đồ cho hai vị khách du lịch đã đặt mua, dự định giao xong đồ thì về đón con. Khi tôi đang đợi ở quầy cà phê, nằm bên trái sảnh của khách sạn, thì thấy anh và một cô gái trẻ khoác tay nhau cười nói thân mật đi từ quầy lễ tân vào thang máy.
Tôi lấy điện thoại gọi cho anh, tôi hỏi anh ở đâu, có thể về sớm để đón con không? Anh trả lời đang ở công ty giải quyết chuyện quan trọng không về được. Lòng tôi nóng như lửa đốt.
Tôi lại quầy lễ tân hỏi số phòng 2 vị khách vừa lên. Cô lễ tân nói đây là thông tin mật, khách sạn không được phép tiết lộ. Tôi liền gào lên rằng trong đó có một người là chồng của tôi, nếu cô không muốn to chuyện thì mau nói số phòng. Cô lễ tân thấy tôi điên cuồng quá nên đành trả lời. Rồi không đợi tháng máy đi xuống, tôi chạy thang bộ lên lầu. Đứng trước cửa phòng lòng tôi vô cùng tức giận nhưng cũng vô cùng hoang mang.
Chồng tôi trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, đang nằm trên giường.
Tôi gõ cửa và nói là lễ tân của khách sạn mang quà cho khách. Cửa vừa mở, tôi đẩy vào ngay. Chồng tôi trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, đang nằm trên giường. Còn cô gái với bộ áo ngủ mỏng tang đang đứng bối rối ngay cửa. Thấy tôi, anh có vẻ luống cuống, vội vã đứng lên tìm quần áo để mặc. Tôi quay lại tát ngay cô ả nhân tình một cái, rồi móc ví, ném một xấp tiền lẻ vào mặt cô ta. Tôi nói: "Tiền của cô đây, cút ngay cho tôi". Cô ả tái mặt vội vã mặc lại váy rồi bỏ đi. Tôi quay lại nhìn chồng và gào lên: "Tôi trả tiền rồi, anh mau mặc quần áo rồi về, chờ đơn ly hôn từ tôi".
Tôi bỏ mặc chồng ngẩn người ở đó mà chạy về, quên cả mấy bộ quần áo đem cho khách gửi ở quầy cà phê. Tôi khóc đến nghẹn cả lời, thất thểu bước vào nhà rồi xếp quần áo vào valy và quyết định rời khỏi căn nhà này. Tôi đến trường mầm non, đón con về nhà mẹ đẻ và tự hứa với lòng không được tha thứ hay nghe lời dỗ ngọt của anh lần nào nữa.
Tôi đã khóc suốt quãng đường trở về nhà mẹ đẻ. Sao chồng tôi có thể ngoại tình hết lần này tới lần khác như vậy? Con gái thấy mẹ buồn cũng không dám hỏi điều gì. Ly hôn có phải là lựa chọn tốt nhất của tôi hay không? Cuộc sống sau ly hôn sẽ như thế nào đây? Tôi chưa dám tưởng tượng đến nhưng tôi chỉ muốn thoát khỏi anh ngay lúc này mà thôi. Mong mọi người động viên và tư vấn cho tôi để tôi có thêm sức mạnh quyết định chuyện quan trọng này.
Theo Tapchiphunu
Vợ tung chiêu "gắp lửa bỏ tay người" khiến chồng sợ xanh mắt Hạnh không nói là sẽ ly hôn hay tha thứ cho chồng, cô cứ lấp lửng như thế khiến chồng luôn sợ hãi mỗi khi về nhà. Từ ngày biết tin chồng có nhân tình bên ngoài, Hạnh tức điên người lên. Cô không thể ngờ người chồng người cha mẫu mực, cô luôn tin tưởng yêu thương đó là lại làm chuyện...