Sự thật sau chén thuốc an thai của gã người yêu lý tưởng
Tai Tuyết ù đi trước lời cô y tá nói. Rõ ràng cô chỉ uống duy nhất chén thuốc an thai của Vũ thôi kia mà, sao có thể biến thành thuốc phá thai được.
Tuyết đã có một tình yêu nồng nàn, say đắm với Vũ. Khi yêu, tuyết chẳng tiếc Vũ bất cứ điều gì. Chỉ cần Vũ vui là Tuyết đã thấy hạnh phúc lắm rồi. Vũ nuông chiều Tuyết hết mực, còn luôn miệng thề thốt cả đời này sẽ chỉ lấy mình Tuyết. Tuyết đã nghĩ, cuộc sống êm đẹp của mình sẽ bắt đầu từ hôm nay. Nào ngờ…
Tuyết hạnh phúc khi biết mình đang mang giọt máu của Vũ. Nhận được tin vui từ Tuyết mà Vũ sững sờ. Sau một hồi lâu, Vũ buông ra câu lạnh lùng khiến Tuyết chết sững:
- Phá đi em. Mình không thể giữ lại nó được. Anh chưa sẵn sàng.
- Chẳng phải anh nói anh sẽ cưới em sao . Đây chẳng phải là lý do thích hợp nhất để chúng mình đến với nhau ư?
Tuyết có nói gì thì Vũ vẫn nhất quyết không nghe. Vũ vùng vằng bỏ đi trong sự sững sờ của Tuyết. Vốn là một cô gái cương nghị, có cá tính mạnh và sự quyết đoán. Tuyết không chấp nhận việc bỏ thai mà Tuyết muốn giữ lại cái thai để buộc Vũ phải có trách nhiệm với mình. Tuyết đã hết lòng vì Vũ như vậy, Vũ không thể đối xử với Tuyết bội bạc như thế.
Được biết Vũ là cháu đích tôn của dòng họ, Tuyết càng hy vọng kê hoạch của mình sẽ thành công. Tuyết hẹn gặp Vũ. Tuyết nói nếu Vũ không đồng ý cưới Tuyết và bắt Tuyết phải bỏ thai, Tuyết sẽ sinh đứa trẻ ra để buộc Vũ phải có trách nhiệm. Chưa từng bị ai uy hiếp, nay lại bị chính người yêu đe dọa, Vũ giận dữ nhìn Linh. Nhưng không hiểu sao rất nhanh sau đó, Vũ lại ôm Linh vào lòng, dịu dàng vỗ về Linh:
- Anh chỉ thử em một chút thôi, anh yêu em nhiều như thế, em lại đang mang thai con anh, anh không lấy em làm sao được.
Video đang HOT
Trái tim Tuyết đau đớn như cóp đó bóp nghẹn, nước mắt không ngừng rơi. (Ảnh minh họa)
Tuyết có lẽ là cô gái dễ mềm lòng nhất thế gian này vì chỉ bằng vài câu nói ngọt ngào, vài cứ chỉ âu yếm, Tuyết đã ngoan ngoãn nép vào lòng Vũ. Trong khi Tuyết đang hạnh phúc với lời hứa của Vũ thì trong đầu Vũ lại đang sắp xếp một âm mưu không tưởng.
Vũ chăm sóc Tuyết chu đáo hơn. Thời gian rảnh, Vũ dành hết cho Tuyết. Vũ nói với Tuyết Vũ đã đề cập chuyện cưới xin với bố mẹ. Đợi sức khỏe của Tuyết ổn định, Vũ sẽ đưa Tuyết về ra mắt. Được lời như cởi tấm lòng, Tuyết đã đặt hết lòng tin vào Vũ. Tuyết ốm ghén trầm trọng, gần như không ăn được chút gì khiến cơ thể ngày càng gầy gò, xanh xao. Vũ liền lấy cớ đó đi cắt thuốc an thai về cho Tuyết uống. Mấy ngày đầu, ngửi mùi thuốc Tuyết khó chịu vô cùng nên chẳng hề động đến nó. Nhưng mấy ngày sau, thấy Vũ ngày nào cũng túc trực bên nối thuốc an thai. Tuyết biết, Vũ dành tình cảm cho mình rất nhiều, Vũ đang thực sự lo lắng cho sức khỏe của mẹ con Tuyết. Vậy là dù có khó ngửi đến đâu, Tuyết cũng nhắm mắt uống hết chén thuốc an thai của Vũ. Thấy Tuyết uống thuốc mà Vũ không giấu nổi vui mừng với nụ cười nửa miệng.
Tuyết uống thuốc xong thì Vũ nói có việc cần đi gấp. Cũng muốn nghỉ ngơi nên Tuyết đồng ý. Nhưng sau khi Vũ vừa đi khỏi, Tuyết thấy bụng mình đau dữ dội. Nhấc điện thoại cho Vũ nhưng chỉ thấy thuê bao, Tuyết chỉ kịp gọi cấp cứu rồi ngất lịm.
Tỉnh dậy, Tuyết thấy mình đang nằm trong viện. Bụng đau ghê gớm khiến mặt Tuyết tái đi. Đúng lúc đó, cô ý tá bước vào vội vã tiêm cho Tuyết một liều thuốc giảm đau và nói:
- Cô mạng còn lớn lắm. Uống thuốc sảy thai mạnh vậy mà vẫn không bị tổn thương nhiều. Nhưng rất tiếc, chúng tôi chỉ cứu được cô chứ không cứu được con cô.
Tai Tuyết ù đi trước lời cô y tá nói. Rõ ràng cô chỉ uống duy nhất chén thuốc an thai của Vũ thôi kia mà. Sao có thể? Nhưng tất cả đang diễn ra trước mắt buộc Tuyết phải tin rằng Vũ đã nhẫn tâm giết con của mình. Trái tim Tuyết đau đớn như cóp đó bóp nghẹn. Nước mắt không ngừng rơi, thấm ướt chiếc gối trắng. Nhưng Tuyết không cho phép mình gục ngã lúc này. Vũ phải trả giá vì đã những đau khổ đã gây ra cho Tuyết. Tuyết nhìn về tương lai phía trước với ánh mắt đầy thù hận.
Theo Blogtamsu
Sốc khi bị buộc phải ly hôn bởi âm mưu thâm độc của mẹ và em chồng
Chồng tôi cho rằng người đàn bà không thể có bầu vì quá khứ phá thai không xứng đáng làm vợ anh. Vậy là âm mưu của mẹ và em chồng đã thành công.
Tôi không khỏi hãnh diện khi lấy được Tuấn, người đàn ông có ý chí hơn mình 8 tuổi. Bản thân gia đình anh không giàu, nhưng với nỗ lực của bản thân, Tuấn đã sớm trở thành người đàn ông thành đạt với sự nghiệp riêng, đứng ra gánh vác mọi việc trong gia đình.
Điều khiến tôi không thoải mái duy nhất là sau khi kết hôn, Tuấn đề nghị vợ chồng tôi sống chung với gia đình anh. Bố chồng mất sớm, nhà anh chỉ còn mẹ và một cô em gái. Từ trước khi kết hôn, cả hai đã không có cảm tình với tôi ra mặt. Nguyên nhân do từ lâu cả hai đã muốn Tuấn cưới Hạnh, một cô gái nhà khá giả, có thể nói là môn đăng hộ đối hơn tôi. Nhà tôi không giàu có gì, nhưng nhà Tuấn có được ngày hôm nay, cũng đều do một tay anh gây dựng nên, vì vậy tôi nghĩ mẹ chồng không có cớ gì mà so sánh giữa hai nhà.
Cuối cùng, Tuấn mua một căn biệt thự rộng rãi để cả nhà chuyển đến ở. Anh cho tôi đứng tên ngôi nhà, vì vậy tôi cũng đành nhượng bộ một bước, chấp nhận sống chung với mẹ và em chồng.
Mẹ và em chồng không có cảm tình với tôi.
Chồng tôi cũng đã có tuổi, vì vậy sớm mong có con cái. Nhưng vợ chồng tôi kết hôn đã lâu mà vẫn chưa có tin vui. Thật ra, trước đây tôi đã từng phá thai 2 lần. Nhưng bác sĩ bảo không ảnh hưởng gì đến việc sinh con, chỉ có điều vẫn nên giữ gìn, để tránh bị sẩy thai.
Mẹ chồng cũng mong sớm có cháu bế, nên từ lâu không cho tôi làm mọi việc trong nhà, bảo rằng cố giữ gìn, chăm sóc sức khỏe để có con, đó mới là việc quan trọng nhất. Vậy là mọi việc trong nhà đều do giúp việc làm, chỉ có nấu cơm, mẹ chồng tôi không tin vào tay nghề giúp việc nên đề nghị em chồng làm. Cô em chồng tôi vốn lười chảy thây, bình thường ngay cả việc cất quần áo của nó cũng một tay giúp việc làm, vậy mà cũng đồng ý lo việc cơm nước. Tôi cũng lấy làm mừng thầm, có lẽ em chồng cũng đã biết nghĩ cho anh chị.
2 năm trôi qua, vợ chồng tôi vẫn chưa có tin vui. Quá sốt ruột, vợ chồng tôi cùng đi khám. Bác sĩ nghi ngại hỏi tôi có phải đã từng phá thai. Tôi chỉ biết gật đầu xác nhận. Chuyện này trước khi kết hôn tôi vốn giấu kín, nên giờ biết chuyện, Tuấn vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên anh cáu giận và quát mắng tôi.
Từ khi biết chuyện quá khứ của tôi, Tuấn bắt đầu đi sớm về muộn, ngày càng ít xuất hiện ở nhà. Lúc này, Hạnh, cô nàng theo đuổi Tuấn không thành công lại từ đâu xuất hiện. Trước đây, Hạnh và Tuấn chơi với nhau khá thân. Nhưng tình cảm Tuấn dành cho Hạnh chưa đủ là tình yêu, nên cuối cùng tôi là người chiến thắng, được anh cưới về làm vợ. Vậy mà trong lúc vợ chồng tôi lục đục, cô ta lại xuất hiện bên chồng tôi là có ý gì?
Hóa ra lâu nay Hạnh vẫn muốn loại bỏ tôi để đường đường chính chính vào ngôi nhà này.
Tai họa bắt đầu ập đến. Chồng tôi tuyên bố nhanh chóng làm thủ tục ly dị. Một người phụ nữ không có khả năng sinh con như tôi chỉ vì tuổi trẻ hư hỏng, phá thai không còn xứng đáng làm vợ của anh. Hơn nữa, Hạnh đã có mang đứa con của anh. Cần nhanh chóng làm thủ tục ly hôn để cô ấy được danh chính ngôn thuận vào nhà này. Về tài sản, ngôi nhà này vốn đứng tên của tôi và sẽ là của tôi, ngoài ra không có gì hơn. Nói xong, chồng tôi lại đùng đùng bỏ đi.
Tôi ở lại như thấy mặt đất đang sụt dưới chân mình. Tôi một lòng yêu thương chồng như vậy, chỉ vì chưa may mắn có con mà sẽ mất tất cả sao?
Tôi đi về phòng thì bất chợt nghe thấy giọng Hạnh và em chồng vọng ra. Dường như em chồng đang cảm ơn Hạnh về một món quà. Hạnh cười trả lời: "Chị phải cảm ơn em mới phải chứ. Nếu không nhờ em, cô ta đã sớm có thai, thì làm sao chị bước vào nhà này được nữa!".
Em chồng thì có liên quan gì tới việc có thai của tôi? Tôi xấn xổ bước vào phòng quát hỏi: "Cô làm gì để tôi không có thai?!". Cả hai chết đứng trong phòng vì bị tôi bắt quả tang. Mà cũng không cần giải thích nữa, tôi đã đoán ra mọi chuyện. Hóa ra vì sao cô ta lười nhác là vậy mà lại chịu cất công đi nấu cơm, lại còn thỉnh thoảng nấu canh cho tôi ăn bồi bổ sức khỏe. Hóa ra món canh đó đều có thuốc tránh thai. Vậy mà bao lâu nay tôi không hề nghi ngờ, vì không thể nghĩ được rằng lòng dạ cô ta có thể hiểm ác đến vậy.
Hóa ra vì sao kẻ lười biếng như cô ta lại chịu khó nấu canh cho tôi ăn mỗi ngày.
Tôi như phát điên lao vào em chồng để làm rõ mọi chuyện, thấy vậy Hạnh vội nhảy vào can ngăn. Giữa cảnh tượng ồn ào ấy, chồng tôi trở về, đẩy tôi ra vì sợ nguy hại đến cái thai trong bụng Hạnh. Tôi vội vàng giải thích nguyên nhân tôi không có thai đều do âm mưu của mẹ và em chồng. Nhưng "Bốp!", chồng tôi không còn muốn nghe gì nữa, quá bực dọc anh tát tôi một cái như trời giáng và đề nghị ly hôn luôn. Tôi đau đớn chạy ra khỏi nhà, bỏ đi suốt một đêm.
Ngày hôm sau trở lại, gia đình chồng tôi đã chuyển đi. Hóa ra anh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi chuyện. Âm mưu của mẹ và em chồng cùng Hạnh cũng đã thành công mỹ mãn. Tôi là người vốn ra không thuộc về gia đình này rồi cũng không thuộc về gia đình này. Tất cả những gì tôi còn chỉ là căn nhà lạnh lẽo trống không.
Theo Emdep
3 năm miệt mài tìm cách trả thù chồng cũ nhưng thứ tôi nhận được chỉ là 1 cái kết cay nghiệt Cởi bỏ lớp son phấn tôi ngắm mình trong gương, chợt nhếch mép cười nhạt với bản thân. Trả thù chồng cũ miệt mài trong 3 năm, người phụ nữ có nhiều tổn thương như tôi mất nhiều hơn là được. Tôi còn nhớ như in ngày chồng cũ đá văng tôi ra khỏi nhà với 1 bọc đồ quần áo nhỏ trong...