Sự thật phũ phàng sau lần ăn “trái cấm”
Thời gian gần đây em thật sự mệt mỏi, bối rối, không biết phải quyết định thế nào nữa. Em và anh ấy là người cùng một xã, anh ấy hơn em 10 tuổi.
ảnh minh họa
Tuy chênh lệch tuổi tác không nhiều, nhưng khi ở quê, chúng em gần như thuộc 2 thế hệ khác nhau nên không biết nhau. Chỉ đến khi em ra Hà Nội học đại học, chúng em mới quen nhau, thân nhau. Anh rất quan tâm đến em, từ việc nhỏ cho đến việc lớn.
Rồi đến một ngày anh đã nói lời yêu em. Trong mắt em, anh chưa phải là hình mẫu người đàn ông em thích, em luôn mong gặp một người con trai mạnh mẽ và năng động, nhưng sự quan tâm cùng với lòng chân thành đã làm rung động trái tim nhỏ bé chưa bao giờ biết thổn thức, em đã nhận lời yêu anh. Tình yêu đầu tiên của em cứ yên ả trôi theo năm tháng. Giữa chúng em chưa bao giờ có những cãi vã vì anh lớn tuổi, chín chắn, luôn nhường nhịn và chăm sóc em hết mực.
Sau 2 năm yêu nhau chúng em chưa dám làm “chuyện đó”, chúng em cố gắng giữ gìn những gì tốt đẹp nhất cho đêm tân hôn. Anh luôn biết giới hạn nên em thầm cảm ơn ông trời đã cho em một người tốt như vậy.
Nhưng một hôm vì giận dỗi anh nên em không quay về ký túc, trời mưa lâm thâm, chiếc xe của anh đã đưa em đứng trước cửa một nhà nghỉ, lúc đó em đã rất sợ nhưng không còn cách nào nữa. Em bước vào trong với anh cùng với sự lo lắng, trong không gian chỉ có hai người nhưng anh vẫn tôn trọng, không ép em làm gì. Nhưng sau nụ hôn xin thứ tha đã khiến em yếu lòng, sự khao khát và cảm giác mới lạ đã cuốn em vào với anh, dù vậy trong ý thức em vẫn không cho phép mình làm điều đó. Em đau đớn đẩy anh ra và lần đầu tiên em với anh đã thất bại.
Video đang HOT
Em với anh không mấy quan tâm tới sự cố kia, nhưng từ ngày đó mỗi lúc đi chơi em lại muốn gần anh hơn. Em mong nhận được những vuốt ve âu yếm, những nụ hôn ấm áp, nhưng dường như anh không chủ động.
Anh vẫn luôn quan tâm và yêu chiều em, cuộc sống của em đã không thể thiếu anh ấy. Rồi vào một ngày khi chỉ có hai đứa trong phòng, em đã không nghĩ gì nữa, toàn tâm toàn ý trao anh tất cả, nhưng rất nhanh, khoảng 3 – 4 phút, anh đã xuất tinh và thất bại như lần đầu tiên. Em đã rất buồn nhưng không nói gì, vì em nghĩ có thể anh căng thẳng vì thất bại lần đầu, hay anh không yên tâm khi ở xóm trọ không an toàn.
Từ đó càng ngày anh càng không chủ động gần em, mặc dù anh với em đang rất gần nhau. Em đã buồn và hỏi vì sao thì anh không nói, em sợ anh ngại vì nghĩ em luôn thủ tiết nên em đã chủ động, mỗi khi gần nhau em cố khơi gợi, nhưng anh không làm gì cả. Sau nhiều lần cố gắng nói chuyện thẳng thắn, anh đã nói một sự thật phũ phàng rằng anh bị rối loạn sinh lý, đã đi khám và nhờ bác sĩ tư vấn. Anh nói nếu em chấp nhận thì hãy cho anh cơ hội, còn nếu em ra đi thì anh cũng không níu giữ được.
Lúc đó tình yêu và tình thương em dành cho anh đã quá lớn, em đã cho anh cơ hội, hứa sẽ giúp anh cải thiện, anh cũng nói sẽ cố gắng và nếu sau này vẫn không được thì anh sẽ là người ra đi. Mặc dù chịu thiệt thòi nhưng em tự dặn lòng mình và tin tưởng anh sẽ làm được. Em sợ không thoải mái khi ở nhà trọ nên quyết định đi du lịch với anh 4 ngày. Nhưng cuối cùng kết quả vẫn vậy.
Anh nói không muốn uống thuốc Tây, anh muốn tự anh khắc phục, anh có một người bạn giới thiệu uống thuốc Nam, sau 3 tháng em thấy anh có vẻ khá lên. Bẵng đi khoảng một tháng, anh không uống thuốc nữa và rồi chứng nào lại tật ấy, anh bào chữa vì không được quan hệ thường xuyên, thời gian này còn bị áp lực công việc nên bị vậy. Em đã buồn và mất dần lòng tin ở anh.
Đã gần một năm thời gian em dành cho anh, nhưng anh vẫn chưa cải thiện được. Em đã chán nản thật sự, em đã không còn dám tin vào anh nữa. Em đang quá bối rối và lo lắng không biết phải quyết định sao. Em chỉ cần một người chồng bình thường, em ước ao biết bao chỉ cần có một lần anh với em hòa hợp.
Em biết rằng trong cuộc sống vợ chồng có rất nhiều thứ phải lo toan, sau rồi mình sẽ bị cuốn vào dòng xoáy con cái và tiền bạc thì mình sẽ không còn nhiều ham muốn như hiện tại, vả lại cũng có nhiều người phụ nữ khốn khổ khi gặp người mạnh mẽ trong chuyện ấy quá. Nhưng thực sự em rất buồn sau mỗi lần gần gũi, anh không thể làm em thỏa mãn, khi bên anh em đã thầm tưởng tượng tới những người đàn ông mạnh mẽ…
Nhưng bây giờ nếu em không lấy anh thì em quá tàn nhẫn, em đã để anh chờ đợi 4 năm và anh đã quá lớn tuổi để bắt đầu một tình yêu mới. Em sợ vì em mà anh sẽ không còn tin vào phụ nữ, anh sẽ sụp đổ và gục ngã, em nỡ lòng nào làm anh bị như vậy chứ? Em cũng đã trao hết cái quý giá cho anh, nếu em không lấy anh liệu sau này em có gặp được người đàn ông tốt và chấp nhận em không, bao giờ em mới lành được vết thương này, tâm hồn và thể xác của em….
Tư vấn
Tình dục quan trọng tới mức nào trong đời sống vợ chồng là tùy thuộc vào đánh giá, nhận xét của mỗi người. Có người phụ nữ quan tâm tới tinh thần trách nhiệm, tình yêu thương, lòng chung thủy, nghị lực sống của người đàn ông, không quá nặng nề về chuyện anh ấy có khỏe trong tình dục không. Tuy nhiên, cũng có người đặt vai trò tình dục lên hàng đầu. Không ai đúng, ai sai, không ai xấu, ai tốt trong những trường hợp như thế.
Bạn là người có ý thức cao, chủ động trong chuyện tình dục vợ chồng, nên thấy anh ấy chưa thỏa mãn cho bạn. Có thể anh ấy nói đúng, xuất tinh sớm ở anh ấy là do yếu tố tâm lý. Anh ấy là người “thất bại từ trận đầu”, nên lo lắng, mặc cảm, từ đó mỗi khi “lâm trận”, lại nghĩ biết đâu trận này lại thất bại. Cứ thế sự lo lắng sinh ra yếu kém, rồi sự yếu kém lại kéo theo sự lo lắng, tạo ra cái vòng luẩn quẩn.
Thái độ bực tức, nét mặt kém vui, tiếng thở dài, lời than phiền, trách móc của bạn tình, sự hướng dẫn tận tình, sự chủ động vào cuộc thái quá càng tạo áp lực cho người đàn ông; chỉ cần một chút không thỏa mái là “hỏng việc như chơi”. Anh ấy chưa “vô tích sự” tới mức không làm ăn gì được, mà chỉ là chưa thỏa mãn cho bạn. Vậy thì hãy cùng anh ấy khắc phục, bàn cách “hành sự” sao cho phù hợp với thực tế của anh ấy hiện nay.
Quan hệ tình dục theo nghĩa rộng là tổng hợp của nhiều hành vi, thao tác khác nhau, chứ không gói gọn trong chuyện giao hợp. Ngay cả người đàn ông yếu sinh lý, nhưng có “kỹ năng” và có hiểu biết vẫn làm cho vợ “chết mê chết mệt” mà. Ngay cả đến chiếc xe đạp, có chút hỏng hóc, ta còn đem đi chữa năm lần bẩy lượt để dùng, chứ không vứt đi ngay, huống chi một con người như anh ấy. Bị bạn bỏ vì yếu sinh lý là cú chém chí mạng vào đời sống tâm lý của anh ấy, có thể sau cú sốc đó, anh ấy không gượng dậy được nữa đâu.
Nếu bạn ở Hà Nội, hãy trao đổi với anh ấy, nói anh ấy đến gặp các bác sỹ tâm lý, tình dục học, các trung tâm nam khoa để được tư vấn và hỗ trợ. Nhiều người làm như thế, nhắc anh ấy đừng ngại. Có bệnh thì… vái tứ phương, còn hơn im lặng trong đau khổ. Còn nếu thật sự không muốn cố gắng hơn nữa, bạn phải quyết định chia tay anh ấy chứ không nên mất nhiều thời gian để suy tính, cân nhắc nữa bạn nhé.
Theo VNE
Chợt đến rồi chợt đi...
Nhớ hồi đó em nói: "Người mà em lựa chọn không phải kẻ tầm thường. Anh ấy yêu thương và đủ sức bảo bọc em đến suốt cuộc đời. Em đã tính kỹ...".
Vậy là em không giấu giếm việc từ bỏ anh để lên xe hoa với một người đàn ông khác dù cách đó chưa lâu, em nói rằng nếu anh từ chối em thì hai đứa mình sẽ cùng chết bởi em không thể sống thiếu anh.
Hóa ra, mọi việc không như chúng ta nghĩ. Em vẫn có thể sống và sống rất hạnh phúc khi không có anh. Tình yêu là thế. Nó dễ đổi thay hơn mọi thứ trên thế gian này. Hạnh phúc cũng vậy, cũng chợt đến, chợt đi. Điều đó giải thích vì sao hôm qua em rạng ngời hạnh phúc nhưng hôm nay mọi thứ đã không còn...
"Em đã lầm. Anh ta không yêu em như em nghĩ. Anh ta lấy em để thỏa mãn cái tôi và vì một cuộc cá độ với bạn bè..."- em nói thế khi đến tìm anh. Cô hoa khôi ngày nào giờ như một đóa hoa tàn phai. Em bảo vì em quá buồn nên chẳng quan tâm chăm sóc bản thân. Em cay đắng nhận ra rằng khi em mưu mô một điều gì đó thì cũng có người khác làm điều tương tự đối với em.
Nói với anh tất cả những chuyện ấy để làm gì? Mỗi chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với bản thân mình. Còn em hỏi vì sao anh chưa lấy vợ? Đơn giản là vì duyên nợ của anh chưa đến. Anh có lấy em hay không? Ồ, chuyện vậy mà cũng hỏi nữa sao? Từ ngày em lên xe hoa, tất cả mọi thứ về em trong anh đã bị xóa nhòa. Anh chẳng có lý do gì để đến với em cả. Ngày trước, anh chưa hề yêu em. Và bây giờ cũng vậy. Có thể em nhầm, cũng có thể em muốn mượn anh để trả thù người đã phụ em. Nếu thế thì cái kết cục cũng sẽ không tốt hơn những điều bây giờ em đang nhận lãnh.
Em hãy thử một lần đừng tính toán trong tình yêu xem sao!
Theo VNE
Gửi em cô gái yêu thầm... Hãy yêu lấy mình và lãng quên đi một tình cảm thoáng qua trong đời. Xin em đừng làm mình đau khổ hơn nữa chỉ vì mối tình đơn phương không có hồi đáp. Đông về rồi em ạ, hãy tìm cho mình một bàn tay thật ấm áp, một bờ vai để dựa vào, một tâm hồn đồng điệu sưởi ấm trái...