Sự thật phía sau cuộc chạy trốn của người vợ “vô trách nhiệm”
Trong thâm tâm chị nghĩ, có một người chồng như anh chị vô cùng hạnh phúc. Nhưng chị vẫn khao khát có những đứa con để gia đình thêm trọn vẹn.
Chị quen anh trong một buổi liên hoan chi nhánh công ty ở miền Bắc, ấn tượng của chị về anh thật đẹp. Anh cao ráo, đẹp trai có đôi mắt rạng ngời. Đặc biệt chị thích cách nói chuyện tự nhiên, không có chút e dè giấu giếm của anh. Mỗi khi anh nói điều gì đó, đều khiến những người xung quanh cảm thấy thoải mái, đồng tình, thậm chí có người vỗ tay.
Có vẻ như hôm đó, anh cũng ấn tượng với chị cô gái mặc váy đỏ, đứng từ xa nhìn mình. Sau hôm đó, anh có chạy theo tìm chị, nhưng rồi trong đám người đông đúc, có phần lạ lẫm anh đã không lần theo được bất kỳ dấu vết nào của chị.
Thời gian trôi đi, hơn 7 tháng sau, chị tình cờ được phân về cơ sở của anh để làm việc. Anh bỗng dưng có cảm giác lạ lùng, chị rất đỗi quen thuộc với anh. Nhìn chị nói, chị cười, anh cứ cảm tưởng như đã từng thân thiết lắm.
Chị có năng lực, có tố chất làm lãnh đạo, điều đó ai cũng ghi nhận. Còn anh, giỏi chuyên môn, nghiệp vụ là trợ thủ đắc lực của chị trong những hợp đồng kinh doanh lớn.
Nhìn anh chị ai cũng thấy hạnh phúc, vui cho niềm vui của cặp đôi “trai tài gái sắc” (ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, anh thổ lộ tình cảm với chị. Tình yêu đến bất ngờ khiến chị vô cùng hạnh phúc. Anh hiểu chị từ mỗi sở thích, thói quen. Anh chưa bao giờ khiến chị phải buồn lòng. Hai người cứ như có thần giao cách cảm vậy, nhiều lần khi chị cầm điện thoại gọi cho anh thì bỗng dưng có tin nhắn từ anh “Anh yêu em! Em đang làm gì thế?”.
Chị nở nụ cười thật tươi “Em đang định gọi cho anh…”. Những tin nhắn cứ đến khiến trái tim chị bồi hồi xao xuyến, ở cái tuổi 29 từng trải qua 1-2 mối tình “bọ xít”, nhưng giờ chị mới cảm nhận được yêu thật sự.
Còn anh, từ ngày yêu chị, nhận thấy trách nhiệm mình lớn lao hơn. Anh phấn đấu không ngừng nghỉ trong công việc, anh khai thác nhiều kênh để có những hợp đồng doanh thu cao. Anh dự tính cuối năm nay có số tiền kha khá để “rước nàng về dinh”. Chị hiểu được sự cố gắng của anh, nên cũng không ngừng động viên, làm chỗ dựa cho anh cố gắng.
Video đang HOT
Thời gian trôi đi, ngày hạnh phúc nhất của anh chị cũng đến. Ngày cưới chị đẹp như một cô tiên giáng trần, còn anh không khác gì diễn viên bảnh trai. Nhìn anh chị ai cũng thấy hạnh phúc, vui cho niềm vui của cặp đôi “trai tài gái sắc”.
Niềm vui chẳng trọn vẹn khi sau 2 năm cưới nhau, anh chị vẫn không có nổi một mụn con. Do thời gian bận rộn, anh lần lữa việc đưa vợ đi khám. Còn chị đã bao đêm cạn nước mắt vì khao khát nụ cười con thơ.
Anh vẫn ân cần yêu thương chị như ngày nào, anh còn động viên chị cứ thong thả “Người ta mười năm có con vẫn chưa muộn, em cứ bình tĩnh rồi vợ chồng mình tính tiếp. Em xem, anh cũng mới chỉ ngoài 30 thôi mà”. Anh nói rồi làm mặt xấu chọc chị cười, nhưng chị chỉ nheo nheo đôi mắt nhìn chồng.
Trong thân tâm chị nghĩ, có một người chồng như anh chị vô cùng hạnh phúc. Nhưng chị vẫn khao khát có những đứa con để gia đình thêm trọn vẹn. Vì thế, chị quyết định ngày mai sẽ sắp xếp vào viện khám.
Anh rất hận chị, muốn tìm mọi cách để chứng minh cho chị thấy không có chị anh vẫn hạnh phúc (ảnh minh họa)
Sau khi lấy được kết quả chị quyết định về quê mẹ ở 2 hôm rồi quay trở lại Hà Nội. Nhìn dáng anh đứng đợi ở bến xe, chị trào dâng nước mắt. Chị thấy anh rất đỗi thân thương, chị sợ, chị sẽ không bao giờ mang lại hạnh phúc cho con người ấy. Vì thế, chị tự nhủ “phải cố gắng, phải quyết tâm”.
Anh để ý thấy chị dạo này thường xuyên chải chuốt quá mức trước khi ra ngoài. Chị đặt mật khẩu điện thoại, thường hát một mình trong phòng tắm, thậm chí chị buôn điện thoại rất lâu. Rồi một ngày, trong lúc đi ăn trưa, anh phát hiện chị vào nhà nghỉ với một người đàn ông khác.
Đau đớn và tuyệt vọng, anh đã không kìm được sự tức giận. Thậm chí khi anh hỏi, chị còn nói “Anh không thể mang lại được hạnh phúc cho em như người ta. Anh không có nhà lầu, xe hơi, mà cũng chẳng có cái gì to tát ngoài căn hộ tập thể cũ kỹ”. Những lời chị nói như vết dao cứa vào trái tim anh.
Anh xỉ vả, chửi bới, anh tát chị một cái đau đớn. Anh đã dùng những lời lẽ sâu cay, chua chát để nói về chị và những tháng ngày anh chị sống cùng nhau.
Một tháng sau đó, anh chị ly hôn, chị rời khỏi nhà anh khi để lại chiếc nhẫn trên bàn với lời nhắn nhủ “Sẽ có người khác thay em yêu anh!”. Chị chuyển công ty, cắt đứt mọi liên lạc với anh từ hôm đó.
Anh rất hận chị, muốn tìm mọi cách để chứng minh cho chị thấy không có chị anh vẫn hạnh phúc. Không có chị, anh vẫn vui vẻ, vì thế anh sớm lao vào cuộc tình mới, anh liên tục đăng hình tình cảm giữa anh với người con gái khác lên mạng với mong ước chị sẽ nhìn thấy.
Tuy nhiên, chị vẫn không phản hồi lại. Cho tới hơn 1 năm sau, khi anh quyết định sẽ đi bước nữa, không liên lạc được với chị, anh gọi điện vào số điện thoại của bố chị. Nghe anh nói một lúc, đầu dây bên kia lên tiếng “Cái Hoa nó qua đời được 1 tháng rồi con ạ”.
Anh nghe tin như chết lặng đi.
Cuống cuồng về quê thăm vợ cũ, anh mới hay tin thì ra mọi chuyện là do chị sắp đặt. Chị bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, chị biết mình chẳng sống được bao lâu, nên đã tìm cách rời xa anh. Nghe tới đó, đôi mắt của anh nhòa lệ, anh đã hét lên như thể một kẻ điên.
Giờ đây, trong anh là một khoảng trống rỗng. Anh đã mất đi tất cả, mất đi người con gái anh yêu thương nhất. Giá như anh tỉnh táo, anh không vội vàng thì anh đã có thể trở thành người chồng tốt…Giá như anh có thể kiên nhẫn biết đâu anh đã không mất chị trong đau đớn như vậy?
Theo Blogtamsu
Choáng váng khi vợ thông báo có bầu
Đến bây giờ, tôi hoàn toàn không tin vào những gì vợ mình nói. Cô ấy hí hửng về báo với tôi rằng: "Em đã có thai anh ạ, thật hạnh phúc quá!".
Thật ra, tôi cũng không muốn ích kỉ níu kéo vợ mình khi mình vô sinh. Nhưng tôi chưa chuẩn bị tâm lý để nói tất cả. (ảnh minh họa)
Tôi cười gượng để cô ấy không nghi ngờ. Nhưng lòng tôi đang hỗn độn những suy nghĩ, tôi đang băn khoăn là cái thai ấy của cô ấy là từ đâu mà có. Cô ấy vui như vậy mà không thấy ngượng mồm sao?
Tôi thân là chồng của cô ấy suốt 4 năm qua, nhưng chưa một lần nào tôi thất vọng về vợ mình như thế này. Chúng tôi cưới nhau đã 4 năm, vợ chồng sống với nhau hòa thuận, vui vẻ hạnh phúc. Không có tiền cũng không sao, hai vợ chồng cố gắng tiết kiệm làm ăn. Vợ tôi vốn là người hiền lành, chất phác, ít khi ăn nói bỗ bã, to tiếng. Thế nên, dù 4 năm qua chúng tôi không có con, vợ chồng chịu nhiều áp lực từ bố mẹ tôi và hàng xóm, họ hàng, vợ cũng không oán thán một lời.
Nói chung, nói về phẩm chất, vợ tôi là người tốt, rất chu đáo và tâm lý. Ngày đó, tôi khổ sở vì chuyện không sinh được con. Hai vợ chồng tôi đã đi khám nhiều nơi mà không có kết quả. Chuyện này, chỉ có tôi hiểu. Vì ngày bé, tôi biết mình cũng bị quai bị, sợ là sau này chuyện sinh con khó khăn. Nhưng tôi không ngờ là lớn lên lại như thế này. Có lẽ, nguyên nhân là do tôi nhưng mà đi khám bác sĩ chưa phát hiện ra thôi.
Tôi đã âm thầm tới một nơi tin cậy, được một người quen giới thiệu cho một bác sĩ giỏi khám xem nguyên nhân có phải do tôi không. Và tôi phát hiện ra mình đã bị vô sinh. Đúng là do di chứng của bệnh quai bị chạy vào từ ngày bé.
Tôi thật sự cảm thấy hoang mang, tôi đã suy sụp cả tháng trời, không dám hé răng câu nào với vợ. Tôi sợ nói ra sự thật này sẽ mất vợ, tôi lo lắng về mọi chuyện xảy ra trong tương lai. Nếu vợ tôi biết, không biết cô ấy sẽ thất vọng thế nào, rồi cũng không biết, cô ấy sẽ hành động ra sao, hay là từ bỏ người chồng này.
Thật ra, tôi cũng không muốn ích kỉ níu kéo vợ mình khi mình vô sinh. Nhưng tôi chưa chuẩn bị tâm lý để nói tất cả. Phải có thời gian, phải có điều kiện và tâm lý vững vàng thì tôi mới nói được chuyện này ra với vợ. Tôi tưởng tượng ra khuôn mặt thất vọng của vợ, tưởng tượng ra cảnh xấu nhất trong cái gia đình này khi tất cả đều biết tôi vô sinh. Rồi hàng xóm sẽ nhìn tôi bằng con mắt khinh thường hay là thương hại?
Thế rồi, 4 tháng sau, em đùng đùng về khoe với tôi là em có bầu. Tôi choáng váng, thật sao? Tôi vô sinh mà em lại có bầu, vậy cái thai của em là do đâu, em ngoại tình với ai?
Tôi thật sự hoang mang về vợ của mình. Mấy ngày đó, tôi luôn để ý vợ. Tôi nhìn em bằng con mắt khó chịu, soi mói, tôi để ý từng cử chỉ, lời nói của em. Tôi thấy em lạ lắm. Nhìn cách em vui mừng đọc thông tin về phụ nữ có bầu, tôi thấy xót xa trong lòng. Lúc này, tôi ước gì mình có thể đọc được suy nghĩ của người khác, như thế tôi sẽ biết em có bầu với ai, và em đã làm gì, lừa tôi thế nào.
Lòng tôi đang rối bời, tôi đang đau khổ vô cùng. Tôi không biết nên nói cho vợ biết sự thật, để em lựa chọn cuộc sống của mình hay là chấp nhận đứa con của người đàn ông khác và nuôi nó như con của mình? Liệu vợ tôi có phải làm vậy là vì yêu tôi, hi sinh vì tôi hay em khát khao không muốn bỏ chồng, không muốn tôi trở thành người bất hạnh?
Theo VNE
"Cả đời tao không dám động vào thân thể dơ bẩn mày nữa" Chẳng những anh không nghe tôi thanh minh mà còn đẩy tôi ngã dúi dụi trên sàn nhà. Rồi anh nghiến răng nói với tôi rằng: "Ca đơi tao không dam đông vao thân thể dơ bẩn của mày nưa. Mày hãy cút đi, con đàn bà dâm đãng". Suốt cả mấy đêm nay, tôi không thể nào ngủ nổi. Lúc nào nước...