Sự thật không ngờ về những lần chồng về muộn dù tan sở từ sớm
Sự im lặng của chồng khiến Ngân phát điên. Cho tới 1 ngày chính cô đi tìm sự thật.
01
Vợ chồng Ngân đã kết hôn được 12 năm. Mọi thứ không quá lãng mạn ngọt ngào nhưng cũng gọi là bình ổn. Ngân có 1 công việc ổn định, tuy mức lương không cao song cô có thêm thời gian chăm sóc gia đình, hỗ trợ việc kinh doanh của chồng.
Quân – chồng Ngân – mở 1 công ty thiết kế được 3 năm nay. Ngày anh quyết tâm khởi nghiệp Ngân cũng mừng cho chồng. Cô nghĩ kinh tế gia đình sẽ khấm khá hơn, thậm chí mẹ con cô cũng được mở mày mở mặt khi trong nhà có 1 ông Giám đốc.
Mới mở công ty làm ăn thuận lợi được 2 năm thì ảnh hưởng dịch nên mọi thứ chậm lại. Từ đó Ngân thấy chồng hay cáu gắt và thường xuyên về muộn. Ngân nhận thêm việc về làm Quân cũng không vui. Thấy vợ cứ thứ 7, chủ nhật lại vùi đầu trong sổ sách anh luôn miệng: “Em làm thế có được thêm tí tiền ăn sáng cho con không mà ham cái gì. Tập trung vào cơm nước dọn dẹp đi anh không có thời gian làm việc nhà đâu”.
1 vài lần như thế Ngân bực mình cãi lại: “Em kiếm tiền là vì ai, mấy tháng nay tiền anh đưa về đủ nộp tiền học cho 2 đứa, đủ thứ tiền khác nữa chứ anh đừng có mà coi thường công việc của em”.
Cứ như vậy vợ chồng họ dần có khoảng cách, ít giao tiếp hơn, ít nói với nhau những câu chuyện thường ngày.
Tranh minh họa
02
Mặc dù ngoài miệng hay cằn nhằn nhưng Ngân rất thương chồng. Cô quyết định bán số vàng bố mẹ cho từ ngày cưới và cả chiếc xe kỷ niệm để giúp Quân vượt qua khó khăn. Ngân nghĩ chồng mình sẽ cảm kích với việc làm của vợ lắm nhưng thứ cô nhận về chỉ là câu cảm ơn cùng nụ cười gượng gạo.
Thời gian gần đây Quân hay về muộn, người lúc nào cũng nồng nặc mùi thuốc hoặc rượu. Ngân có hỏi thì anh bảo đi tiếp khách. Mỗi buổi tối Quân cũng không tha thiết trò chuyện với vợ con. Anh thà cười với cái điện thoại còn hơn nghe Ngân kể chuyện ở chỗ làm.
Video đang HOT
Tranh minh họa
Ngân nghe hàng xóm xì xào nhìn thấy xe của Quân hay đậu trong 1 con ngõ tối rất gần nhà, họ còn chụp lại biển số xe. Ngân nghĩ chồng mình đã ngoại tình.
“Suốt ngày anh nói đi tiếp khách về muộn. Anh tiếp khách nào mà tháng vừa rồi anh còn không đưa nổi tôi 5 triệu. Ra đường thì quần là áo lượt, ô tô, rồi coi vợ như ô sin, nhà như cái nhà trọ à? Anh đừng nghĩ anh làm gì sau lưng tôi mà tôi không biết. Thích thì ly hôn đi!”, cô chất vấn chồng.
Lạ thay, Quân không 1 lời giải thích, nói rằng mình mệt rồi lên giường ngủ không ăn cơm nguội hay mì tôm như mọi tối.
Sự im lặng của chồng khiến Ngân phát điên. Cho tới 1 ngày chính cô đi tìm sự thật. Hóa ra vị trí đỗ xe quen thuộc trước khi về nhà của Quân có điểm nhìn lên căn hộ nhà cô rất rõ nét. Quá nhiều áp lực kinh tế, căng thẳng công việc, đặc biệt là số tiền Ngân đưa cho chồng không mang lại hiệu quả đã khiến Quân không dám đối diện với vợ.
Chẳng có cô gái nào cả, chỉ đơn giản là Quân muốn thu mình 1 góc tối, giải tỏa tâm trạng theo cách anh muốn và nhìn lên căn nhà bình yên không cho phép anh mang muộn phiền về. Nhưng Quân không hiểu được hành động của anh càng khiến vợ bị tổn thương nhiều hơn.
03
Có nhiều người muốn kết thúc hôn nhân khi họ cảm thấy bế tắc và bất lực. Nhưng cái họ cần thực sự không phải sự tự do mà là cơ hội để được đối phương thấu hiểu.
Những tổn thương không kể xiết là 1 phần khó tránh khỏi của hôn nhân. Có thể, việc bạn nói ra hết nhưng điều thầm kín trong lòng nó còn khó hơn cả quyết định ly hôn. Thế nhưng, ly hôn chưa bao giờ là cách giải quyết thấu đáo nhất nếu trong lòng bạn còn nhiều vương vấn.
Có rất nhiều lý do để người ta chọn cách thà trách mắng đối phương cho hả dạ còn hơn là kiên trì giải thích. Nhưng bạn có biết rằng, ngay cả 1 cuộc tranh cãi cũng cực kì quý giá vì đó là cơ hội để nói ra hết những suy nghĩ của bản thân. Có thể, sự nóng giận ở hiện tại khiến bạn chưa hiểu ra ý đối phương nhưng lúc nào bình tĩnh ngẫm lại bạn sẽ thấy nó là thông tin giá trị.
Tranh minh họa
Điều khủng khiếp nhất của hôn nhân không phải là những cuộc cãi vã hay ly hôn, mà là chúng ta vẫn ở bên nhau, nhưng ngày càng phớt lờ nhau, ngày càng ít hiểu nhau hơn.
Trong nhiều trường hợp, chúng ta cho rằng “im lặng là vàng”. Chúng ta chỉ thể hiện cảm xúc tiêu cực mà không thể hiện lý do chính đáng sinh ra thứ cảm xúc ấy.
Nhiều khi chúng ta cảm thấy ly hôn chẳng có gì to tát. Nhưng khi ai muốn rời xa một mối quan hệ ổn định sẽ thấy rằng nhiều thứ trước đây vốn không quan tâm bỗng chốc trở nên quan trọng.
Chúng ta có thói quen sử dụng những suy đoán để kiểm tra xem đối phương đang nghĩ gì, ở đâu. Nhưng tốt hơn hết là chúng ta nên sống chậm lại và xem điều gì là phù hợp với bản thân trong cuộc hôn nhân này.
Đừng vì những dòng chảy cảm xúc mà đánh mất điều quý giá cất công xây dựng!
Lạnh nhạt với vợ cả tháng vì nghi mờ ám chi tiêu nhưng nghe xong cuộc điện thoại, tôi đỏ mặt biết mình quá sai
Nghe vợ giải thích, tôi đỏ mặt ngượng vì nhận ra mình đã hiểu nhầm cô ấy.
Vợ chồng tôi vừa ra trường là kết hôn. Vợ tôi còn sinh liền 3 năm 2 đứa, thành thử sau cưới tôi để em ở nhà chăm con lo nội trợ, bản thân sẽ chịu trách nhiệm gánh vác kinh tế.
Gánh nặng tài chính trên vai khiến tôi không dám cho mình được phép nghỉ ngơi, lúc nào cũng phải gồng mình xoay xở. Lương công ty không đủ cho gia đình chi tiêu nên hết giờ làm, tôi nhận thêm việc bên ngoài. Đêm nào cũng để vợ với các con ngủ trước, mình tôi lọ mọ ngồi với đống giấy tờ, sổ sách tới 1- 2h sáng mới được lên giường. Nhiều khi vợ tôi thương chồng quá, em bảo:
"Hay em gửi 1 đứa về nội, 1 đứa về ngoại nhờ ông bà chăm giúp để cùng anh lo kinh tế. Chứ mình anh gánh vác đủ thứ tiền thế này vất vả lắm".
Nhưng tôi chỉ cười động viên em:
"Anh là đàn ông, chịu vất vả một chút cũng không sao. Ông bà dưới quê đều bận, mình đừng làm phiền. Anh tin chỉ cần vợ chồng mình đồng lòng thì mọi khó khăn đều vượt được hết".
Để có thể lo hết mọi khoản lớn nhỏ trong tháng, tôi luôn lên dây cót bản thân cố gắng tới 200% sức lực mỗi ngày. Lương thưởng, tiền làm thêm mỗi tháng tôi đều đưa cả cho vợ giữ. Tôi tin tưởng em tuyệt đối, chưa bao giờ lăn tăn, nghi ngờ gì em trong việc chi tiêu.
Vợ bàn gửi con về nhờ nội ngoại chăm sóc nhưng tôi gạt đi, vì tôi tin chỉ cần vợ chồng đồng lòng sẽ vượt qua tất cả. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng hôm ấy, vừa đi làm về tới cửa, tôi lại vô tình nghe thấy vợ nói chuyện điện thoại với bố mẹ đẻ:
"10 triệu đó là con gửi biếu bố mẹ mua thuốc thang tẩm bổ. Bố mẹ không phải nghĩ ngợi gì đâu. Con có tiền mà".
Câu chuyện của vợ với bố mẹ cô ấy khiến tôi sững sỡ, tất cả những tin tưởng tôi dành cho em bỗng tan biến hết ở giây phút đó. Trong tôi bắt đầu đặt ra những nghi hoặc rằng có phải trước nay sau lưng tôi, em đều lén lút giấu tiền cho nhà đẻ như thế? Trong khi không ít lần tôi đã nói rõ với em, mọi khoản chi tiêu trong gia đình, vợ chồng đều phải thông qua nhau. Nhất là tiền trong nhà toàn do tôi kiếm, vậy mà em lại vượt quyền biếu riêng nhà đẻ.
Để vợ nói chuyện điện thoại xong, tôi bình thản vào nhà như chưa hề biết chuyện gì. Tôi muốn tự em nói mọi chuyện với mình, xem như vớt vát lại sự thành thật. Buồn rằng vợ tôi lại chẳng nhắc tới khoản tiền biếu nhà đẻ kia.
Quá thất vọng về vợ, tôi liền tỏ thái độ lạnh nhạt, dửng dưng với em. Vợ tôi cũng nhận ra sự hờ hững của chồng, tuy nhiên em hỏi thì tôi giải thích:
"Công việc căng thẳng, anh mệt nên không muốn nói chuyện".
Rồi tháng ấy tôi quyết định không đưa tiền chi tiêu sinh hoạt cho vợ, cũng không nói gì để xem vợ sẽ hành xử thế nào. Tôi tính đợi khi nào em giục đưa tiền thì sẽ nói hết những bức xúc trong lòng và cũng là để xem không có tiền của tôi, em lấy gì mà chi tiêu, lấy gì cho nhà đẻ.
Khi vợ nhận ra sự hờ hững của tôi, vợ có hỏi nhưng tôi không muốn nói chuyện. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng hơn nửa tháng trôi qua, vợ tôi tuyệt nhiên không giục chồng đưa tiền sinh hoạt, ngược lại vẫn ân cần hỏi han, chăm sóc tôi từng chút. Tiền tiêu hàng ngày của em, tôi theo dõi cũng khá rủng rỉnh. Tuy nhiên khi ấy tôi lại nghĩ, chắc em phần nào đoán được thái độ của chồng mới không dám hỏi tiền, phải mang quỹ đen tiêu tạm.
Cho tới hôm ấy, cả nhà vừa ăn tối xong thì bố tôi dưới quê gọi điện, giọng ông vui vẻ khoe:
"Nay bên siêu thị người ta mang máy giặt tới cho bố mẹ rồi. Hai đứa lấy đâu ra tiền mà mua biếu bố mẹ cái máy giặt mười mấy triệu như thế. Lần sau không cần phải lo cho bố mẹ như vậy nghe chưa. Tiền còn để mua sữa, nuôi 2 đứa trẻ".
Tôi ngẩn người không hiểu bố nói gì. Vợ tôi ngồi bên nghe thấy, cười tươi giải thích:
"Em bận quá, quên chưa kể với anh. Đợt này các con ngoan hơn, em tranh thủ nhận việc làm parttime cũng kiếm được một khoản kha khá nên biếu ông bà ngoại chục triệu mua thuốc tẩm bổ, mua cho ông bà nội cái máy giặt 13 triệu. Còn lại thì em giữ chi tiêu trong thời gian qua. Thấy anh công việc áp lực, khó khăn nên em cũng muốn san sẻ gánh nặng tài chính với chồng".
Nghe vợ giải thích, tôi đỏ mặt ngượng vì nhận ra mình đã hiểu nhầm cô ấy. Hóa ra em không hề phụ lòng tin của tôi, không giấu quỹ đen, ngược lại luôn sát cánh cùng chồng toan lo toan cuộc sống. Nghĩ lại tôi thấy mình quá ích kỷ hẹp hòi nên từ đó không bao giờ ngờ vực vợ.
Tá hỏa khi mở tủ lạnh nhà chị dâu để tìm nước uống Tôi kể chuyện cho mẹ chồng nghe, bà cũng bất ngờ về những gì bên trong tủ lạnh của nhà con gái mình. Ảnh minh họa Chị dâu tôi rất giỏi, khéo ăn nói và có sự nghiệp khiến người khác phải ngưỡng mộ. Dù mới 35 tuổi, song chị ấy đã khởi nghiệp thành công và đang có 2 cơ sở kinh...