Sự thật được phơi bày khi chồng từ phòng tắm bước ra với cây kéo dính máu trên tay
Hôm đó tôi quên tài liệu và về nhà đột xuất. Tôi không thấy ai trong nhà thì tự mở khóa đi vào. Vừa vào đến nhà, tôi đã thấy chồng từ nhà tắm đi ra với cây kéo dính máu trên tay…
Tôi đã qua một đời chồng và có một đứa con gái riêng 2 tuổi. Chồng cũ của tôi chạy theo một người phụ nữ khác ở trời Tây và chúng tôi tiến hành ly hôn sau đó không lâu để anh có thể tự do đến với người phụ nữ đó. Thực ra, không có chồng tôi cũng nuôi con được vì tôi rất giàu. Tôi có hai công ty lớn chuyên kinh doanh về nông sản và một chuỗi các cửa hàng cà phê. Công việc kinh doanh thuận lợi nên tôi không phải lo lắng gì về kinh tế.
Người chồng trước của tôi cũng rất giỏi và giàu. Thế nhưng chúng tôi lại không có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Tôi tự nhủ rằng, nếu như tôi tái hôn, tôi sẽ tìm một người đàn ông vừa phải, không giàu quá cũng không nghèo quá, tôi sẽ bớt thời gian làm việc lại, ở nhà với chồng con để vun đắp hạnh phúc gia đình.
Rồi tôi cũng gặp Minh, anh cho tôi cảm giác ấm áp của một người đàn ông từng trải. Minh chỉ là kiến trúc sư bình thường, không giàu có. Tôi đi ô tô nhưng anh vẫn trung thành với chiếc xe tay ga cũ kỹ. Tôi nói với Minh rằng, tôi đã trải qua một cuộc hôn nhân bất hạnh nên bây giờ tôi muốn được hạnh phúc. Nếu như Minh không vượt qua được mặc cảm cao thấp thì chia tay.
Nào ngờ, Minh bảo với tôi rằng anh luôn tự hào về tôi, rằng tôi không nên lo lắng những chuyện như vậy. Hôn nhân là việc của hai tâm hồn, vật chất chỉ là yếu tố phụ. Cả hai chúng tôi đều lao động được, không ai phụ thuộc ai nên đừng nghĩ nhiều đến việc đó.
Tôi cứ nghĩ Minh tốt bụng nên đã đi bước nữa với anh (Ảnh minh họa)
Nghe những lời nói đó của Minh mà lòng tôi rạo rực. Vì quả thực Minh luôn cư xử đúng mực và tốt bụng. Tôi có thời gian 6 tháng tìm hiểu anh và thấy anh rất ổn. Chính vì thế, tôi đã quyết định đến với anh.
Sau đám cưới, Minh dọn đến căn hộ của chúng tôi sống. Nhưng không hiểu sao con gái của tôi không thân thiện với Minh được, nó luôn khóc thét mỗi lần Minh đến gần. Nhà tôi có thuê một cô giúp việc, nếu tôi không có nhà thì con gái tôi chơi với cô ấy.
Video đang HOT
Cưới nhau được khoảng 6 tháng thì tôi mang bầu. Cả Minh và tôi đều rất hạnh phúc chờ đón đứa con đầu lòng. Hạnh phúc hơn vì đó là một bé trai.
Nhưng vào một ngày nọ, khi tôi về nhà thì thấy con gái tôi máu me be bét ở tay. Tôi sợ quá, hỏi cô giúp việc thì cô ấy bảo không biết, con gái tôi thì chỉ khóc, nó vẫn chưa nói được nhiều từ nên tôi không biết nguyên nhân vì sao. Nó vốn không thích chồng tôi từ trước nên khi thấy con chỉ vào chồng, tôi đã không để ý.
Chồng tôi thì khăng khăng do cô giúp việc làm. Tôi không có bằng chứng, lại thấy cô ấy chối bay chối biến nên không dám kết tội. Nhưng rồi những vết thương trên người con gái tôi cứ nhiều lên, tôi đuổi giúp việc cũ, tuyển giúp việc mới và mọi việc có vẻ đỡ hơn.
Hôm đó tôi quên tài liệu và về nhà đột xuất. Tôi không thấy ai trong nhà thì tự mở khóa đi vào. Vừa vào đến nhà, tôi đã thấy chồng từ nhà tắm đi ra với cây kéo dính máu trên tay, trong nhà tắm là tiếng con gái tôi khóc ré lên.
Vừa vào đến nhà, tôi đã thấy chồng từ nhà tắm đi ra với cây kéo dính máu trên tay (Ảnh minh họa)
Lúc này, bộ mặt thật của chồng tôi mới lộ rõ. Anh run rẩy buông kéo rồi bảo tôi đừng hiểu lầm, anh chỉ cố gắng cắt tóc cho con bé nhưng lỡ tay nên làm chảy máu.
Tôi tát chồng rồi nhảy vào ôm con. Thì ra chồng tôi muốn hành hạ con gái tôi và muốn nó chết đi để cho con trai anh được độc quyền thừa hưởng gia sản của tôi. Tôi kinh tởm ông chồng khi nào cũng tỏ ra tốt bụng ấy. Tôi ôm con gái vào lòng, xin lỗi con rối rít. Chỉ vì tôi vô tâm mà đã suýt hại chết con mình.
Tôi ly hôn với Minh ngay lập tức. Có lẽ sau cú sốc này, tôi sẽ không có can đảm để lập gia đình thêm lần nào nữa.
Theo PNVN
Vợ sinh con xong chẳng bao giờ chịu tắm khi đóng cửa và lý do khiến tôi bật khóc
Tôi chưa từng biết đến lý do vợ mình chẳng chịu đóng phòng tắm mỗi khi tắm từ ngày sinh con. Đã vậy tôi còn trách cô ấy, để rồi phải bật khóc ngay khi biết lý do.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 32 tuổi vừa làm bố của 1 cậu bé được hơn 1 tuổi. Tôi và vợ quen nhau từ tận ngày học đại học rồi yêu nhau cũng đến cả 7 năm trời rồi mới cưới chứ chẳng ít. Sau đó thì đi làm rồi vẫn yêu nhau tiếp. Chúng tôi ra trường đi làm và cưới khi cả hai đã ổn định công việc.
Dù ổn định nhưng mới cưới chúng tôi vẫn còn khá kiêng cữ, mãi đến về sau mới quyết định thống nhất sinh con. Vợ tôi là con gái nông thôn nên kín kẽ lắm. Trước giờ cô ấy lúc nào cũng kín cổng cao tường và lại còn khô khan nữa. Thế mà tài là tôi vẫn yêu cô ấy cho được suốt bằng đó năm. Yêu nhau như thế nhưng chúng tôi cũng không phải không có những kỉ niệm lãng mạn.
Sống vợ chồng, làm vợ chồng mà vợ tôi vẫn cứ kín đáo như thường. Nhưng rồi từ ngày vợ mang thai là vợ tôi hoàn toàn thay đổi. Cô ấy ăn mặc thoải mái hơn, khi tôi nhìn lạ lạ thì vợ cười mỉm rồi nói: "Bác sĩ dặn vợ nên mặc đồ thoải mái cho con dễ chịu". Tôi đã nghĩ như thế cũng hay, dẫu sao vợ kín đáo ngay cả ở nhà cũng mệt.
(Ảnh minh họa)
Thế rồi suốt hơn 9 tháng ròng rã tôi cũng lên chức của một ông bố. Tôi nhớ rõ lắm, vợ tôi sinh xong tôi vẫn đi làm bình thường, về đến nhà cô ấy cũng đã tắm rửa mọi thứ xong hết cả. Nhưng tối hôm đó chắc khoảng vợ sinh con được đâu đó 3 tháng, tôi về nhà thấy nhà vắng tanh nhưng phòng tắm thì lại bật điện mà không đóng cửa. Rón rén đi vào thấy vợ đang tắm trong im ắng. Tôi ngó đầu vào hỏi:
- Em tắm sao không đóng cửa vào?
- Ôi, ôi... anh làm em giật cả mình.
Tôi kệ vợ đang tắm đi thay quần áo rồi ngồi xem ti vi. Có lẽ mọi chuyện sẽ không có gì bất ổn nếu như hôm đó nhà tôi bị hỏng cái bóng điện. Nhà tôi được thiết kế theo kiểu mới nên bóng điện hỏng tôi cũng không thay được. Đành gọi thợ về sửa. Vậy mà thợ thì sửa điện ở ngoài, vợ ở nhà tắm tắm vẫn không thèm đóng cửa. Hôm đó chúng tôi đã cãi nhau nảy lửa vì tôi cảm thấy vợ làm như thế chẳng khác nào mời và đò đưa mấy anh thợ sửa chữa. Vợ nghe thấy thế chỉ ôm mặt khóc chứ không có bao biện thêm điều gì càng khiến tôi bực tức.
Thế rồi mọi chuyện càng tệ hơn khi vợ vẫn cứ giữ thói quen đó. Chính thức chúng tôi chiến tranh lạnh khi con trai vừa mới tròn 6 tháng. Đã nghĩ chắc sẽ chẳng có nổi cách nào để hòa giải thì tôi mới nhận ra rằng chính tôi mới là kẻ sai trái. Sau hôm cãi nhau đó vài hôm thì chiều cuối tuần tôi đi làm về sớm, tôi có vô tình nghe được cuộc gọi của vợ tôi với mẹ, tôi không biết rõ đầu đuôi mà chỉ nghe được tiếng nức nở khóc của vợ và cô ấy nói với cái giọng ấm ức:
- Anh Tuấn giận con chỉ vì việc con đi tắm không chịu đóng cửa mẹ ạ. Nhưng mà anh ấy đâu có biết được hôm trước, thằng Bi nó bò được ra khỏi giường khi nằm ngủ. Con chốt cửa lại rồi đến lúc không nghe được tiếng thằng bé khóc. Tắm xong mở ra mới thấy tiếng thằng bé vội chạy đến thì con trai đã ngã ở dưới đất rồi. Con thương con, xót con lắm mà không biết phải làm sao. Từ đó con mới để mở cửa và tắm thật nhẹ để có thể nghe được tiếng động từ phòng con trai...
Nghe đến đó tôi thật sự thấy mình có tội quá. Tự dưng tôi bật khóc theo vợ. Chỉ biết chạy vào ôm lấy cô ấy thật chặt rồi nói xin lỗi. Thật sự cũng vì tôi đã quá vô tâm với cô ấy. Tôi không chịu nghe cô ấy nói và cũng không thèm tìm hiểu nguyên nhân mà đã đi đến kết quả rằng cô ấy xấu tính và làm thế có mục đích. Chính tôi là người chồng không tốt khi tôi đã mặc định ép vợ vào cái điều đó. Càng nghĩ tôi càng thấy ân hận đến vô cùng. Nhưng chỉ còn cách tự hứa với bản thân từ giờ trở đi sẽ quan tâm vợ con hơn, sẽ nghe cô ấy nói trước khi nói nặng lời với cô ấy và quan trọng hơn cả là phải tin tưởng và tôn trọng người phụ nữ của đời mình.
Theo blogtamsu
Khoét lỗ trên cửa phòng tắm, tôi chết điếng trước cảnh tượng vợ làm bên trong Tôi trách mình ghê gớm, thật không ngờ tôi lại vô tâm khiến vợ chịu nhiều thiệt thòi đến vậy. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi cưới nhau 5 năm, có một con gái 3 tuổi. Tôi tốt nghiệp đại học xong thì cùng mấy anh bạn thành lập công ty, may mắn làm ăn được nên dù còn trẻ tôi đã là...