Sự thật động trời sau đám cưới vội nhà chồng tổ chức
Tôi chờ đợi lâu quá, lại mệt mỏi sau đám cưới nên ngủ thiếp đi. Sáng sớm tỉnh dậy thì thấy chồng nằm bên cạnh từ lúc nào…
Chào độc giả mục tâm sự, tôi là người thường xuyên vào mục đọc những chia sẻ của mọi người. Trước đây, tôi chỉ xem để có thêm kinh nghiệm sống thế nhưng bây giờ có chuyện xảy ra với mình, tôi chẳng biết chia sẻ cùng ai, chỉ mong rằng, khi trải lòng lên đây, mọi người sẽ bớt chút thời gian đọc và cho tôi vài lời khuyên.
Năm nay tôi 24 tuổi, vừa mới lấy chồng được 3 hôm. Trước khi kết hôn tôi hạnh phúc và sung sướng vì lấy được chồng giàu, lại yêu chiều mình hết nấc bao nhiêu thì sau đám cưới, cuộc sống lại ngập trong nước mắt.
Chồng tôi là một người đàn ông điển trai, mới 32 tuổi nhưng công danh sự nghiệp khá vững nhờ có sự hỗ trợ đắc lực của bố mẹ chồng.
Tôi quen anh ấy trong một lần anh đến cửa hàng tôi bán ô tô. Lúc đó mới ra trường, chưa xin được việc làm nên tôi vào làm PG ở một salon ô tô. Sau hôm ấy, anh xin số của tôi từ anh chủ và liên tục nhắn tin, gọi điện mời tôi đi ăn.
Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng tôi cũng đồng ý gặp anh ở một quán cà phê gần nơi làm việc. Anh không tấn công tôi như những người đàn ông ham gái đẹp khác. Có lẽ vì vẻ lạnh lùng, rành rọt của anh làm tôi mê hoặc.
Không chỉ thế, lần nào gặp tôi, anh cũng mặc đồ công sở (kiểu quần âu, áo sơ mi) tôn dáng thanh cao, tuấn tú khiến tôi càng “say” anh hơn.
Cưới vội sau 10 lần gặp mặt, tôi cứ ngỡ mình may mắn lấy được chồng giàu sang, trí thức. Ảnh minh họa.
Điều bất ngờ hơn là sau 10 lần gặp nhau, anh ngỏ lời cầu hôn. Trong lúc tôi bối rối chưa đồng ý thì anh dẫn về nhà ra mắt.
Bố mẹ anh đối với tôi rất vui vẻ. Lần đầu gặp mặt mà họ đã biết gia đình, bố mẹ tôi làm gì, công việc hiện tại của tôi ra sao rồi. Thậm chí bố anh còn nhấn mạnh, “bố mong hai con sớm tổ chức rồi về sống cùng một nhà cho vui. Nếu con còn lăn tăn chỗ công việc thì về đây bố sẽ sắp xếp việc ổn thỏa cho”.
Ngày hôm đó có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Cùng lúc được người đàn ông mình yêu tỏ tình và cầu hôn, rồi bố mẹ chồng ủng hộ. Tôi đem chuyện này kể cho mẹ và chị gái. Thế nhưng mẹ tôi bảo tôi nên suy nghĩ cẩn thận, để chờ tìm hiểu một thời gian nữa hãy cưới.
Video đang HOT
Rồi ngày hôm sau nữa, mẹ tôi gọi tôi về nhà bảo: “Nhà đó giàu có, ông bà đều có vai vế trong xã hội, nhưng nhà người ta với nhà mình chênh lệch nhau quá, lấy về sẽ khổ đó con”.
Nhưng tôi vẫn nhất quyết lấy bằng được vì người tôi lấy là anh ấy chứ có phải gia đình, bố mẹ anh ấy đâu. Cùng lắm thì ra ngoài ở riêng, anh ấy có thiếu tiền đâu mà lo.
Tính ương bướng và nghĩ là làm, tôi gật đầu đồng ý luôn. 1 tuần sau nhà trai sang nhà tôi đưa trầu cau thưa chuyện. Bố mẹ tôi dù cười nói tiếp đón thông gia tương lai nhưng mặt lúc nào cũng đăm chiêu lo lắng.
Tôi biết mẹ thương tôi mới như thế nên luôn động viên mẹ rằng, tôi đủ lớn đến quyết định và chịu trách nhiệm với cuộc đời mình, mẹ không phải lo lắng cho tôi nữa.
Rồi 2 tuần sau, một đám cưới diễn ra trong chớp nhoáng. Bạn bè, anh em họ hàng nhà tôi ai cũng bất ngờ và chúc mừng tôi lấy được chồng tốt. Tôi cũng sung sướng, cười nói suốt ngày hạnh phúc của đời mình.
Sau đám cưới, tôi về nhà chồng làm dâu ngày đầu. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, bố mẹ chồng tôi vẫn rất thoải mái, thậm chí còn luôn miệng nói chuyện và thăm hỏi xem tôi có mệt không.
Thế nhưng, đêm tân hôn, khi tôi mong đợi sẽ là đêm hạnh phúc lần đầu làm vợ thì bất ngờ, chồng tôi có điện thoại. Anh ấy lấy cớ nghe điện thoại nên vào phòng làm việc đóng cửa nói chuyện với ai đó lâu lắm.
Tôi chờ đợi lâu quá, lại mệt mỏi sau đám cưới vội nên ngủ thiếp đi. Sáng sớm tỉnh dậy thì thấy chồng nằm bên cạnh từ lúc nào. Đêm đầu làm dâu của tôi hẫng hụt trong sự lạnh nhạt của chồng như vậy.
Tôi bắt đầu tò mò vì sao chồng lại tỏ thái độ như vậy khi đã có được tôi, dù trước đây luôn tìm cách săn đón tôi. Rồi cơ hội đến, nhân lúc chồng đi tắm, tôi đã lấy điện thoại anh ra đọc tin nhắn và choáng ngợp với những gì người ta nhắn cho nhau.
“Em hãy chờ anh, đợi đến lúc cô ta sinh con, giữ đúng trách nhiệm với bố mẹ, anh sẽ ly hôn và đến với em”.
Hóa ra, tôi chỉ là nước cờ để anh ta làm tròn nghĩa vụ với bố mẹ. Người mà chồng tôi yêu là một cô gái miền Tây dẻo ngọt và chỉ học hết cấp 2. Chính vì điều đó mà cô ta bị bố mẹ chồng tôi phản đối. Và tôi là người được chồng tôi chọn để che mắt bố mẹ anh.
Ngay ngày đầu làm vợ mà tôi đã nhận được cú sốc đau đớn như thế này. Thì ra, đám cưới vội được cả chồng và bố mẹ chồng thúc đẩy đều là có mục đích. Tôi phải làm sao đây? Nếu bỏ luôn thì bố mẹ tôi sẽ đau lòng lắm, rồi mẹ tôi sẽ sống sao khi con gái bị đối xử như vậy? Xin hãy cho tôi lời khuyên lúc này.
Theo Người Đưa Tin
Mẹ ung thư chỉ mong tiếp tục sống để tổ chức nhiều sinh nhật cho con
Chị nói rồi đưa tay gạt vội giọt nước mắt rơi trên mặt từ lúc nào.
Chị Bình là cô gái rất xinh đẹp (Ảnh: NVCC)
24 tuổi, chị Bình (Yên Thành, Nghệ An) đang là một giáo viên mầm non và có một gia đình hạnh phúc bên chồng cùng con trai 14 tháng tuổi.
Chị Bình đã tin rằng chị là người phụ nữ may mắn và hạnh phúc. Vậy mà một ngày bi kịch ập đến, chị đã suy sụp rất nhiều khi phát hiện bị ung thư xương.
Chị Bình chia sẻ: "Từ giữa tháng 11/2015, mình đi khám ở ở Bệnh viện K2. Khi chờ kết quả mình đã luôn hi vọng, cầu mong đó là dự đoán sai hoặc 1 kết quả tốt đẹp hơn. Mình không bao giờ nghĩ, mình còn trẻ mà lại bị ung thư như vậy".
Nhưng rồi chị Bình phải hụt hẫng khi nghe chú mình nói chuyện điện thoại với ai đó trong quê rằng "Họ khẳng định 90% ung thư xương rồi". Khi đó, chị điếng người.
Chị nhìn hết tất cả những người thân, ai cũng lúng túng để giấu chị kết quả xấu tệ ấy. Chị sốc, không thể chấp nhận sự thật nên đã bỏ chạy ra hành lang ôm mặt khóc một mình. Nhưng rồi nghĩ tới mẹ, chị trở lại.
Trưa đó, chị ăn hết 1 suất cơm từ thiện dù không còn cảm giác ngon miệng. Chị tự nhủ "Phải cố gắng vì mẹ, vì người thân trong gia đình".
Những ngày sau, chị được chuyển sang Bệnh viện K3 Tân Triều và nằm điều trị ở Khoa Nhi. Chị biết, người thân ở quê ai cũng buồn và lo lắng cho chị. Hiệu trưởng của chị biết tin, sợ chị khóc nên cũng chỉ dám nhắn tin an ủi. Nước mắt chị cứ thế rơi và khóc nấc nghẹn ngào.
Những ngày nằm điều trị ở khoa Nhi Bệnh viện K3 Tân Triều, tiếp xúc với những em bé chỉ mới 2-3 tuổi nhưng bị ung thư cho chị thêm động lực điều trị. Có những em mắt sưng to, có những em trọc đầu sau xạ trị, có bé bị tháo đi một chân... chị giật mình. Rồi đây, chị cũng sẽ như các em, sẽ trải qua những nỗi mất mát. Nhưng chị không thể có được nụ cười ngây thơ như các em khi những đứa trẻ ấy, chưa hiểu chuyện người chuyện đời.
Đêm đầu tiên, chị nằm nhắn tin với chồng (chồng chị đi làm ăn ở nước ngoài), chị đã khóc liền mấy tiếng đồng hồ. Chị tự hỏi, phải chăng ông trời đang thử thách chị? Chồng chị biết tin, cũng không dám gọi điện động viên vợ, anh chỉ dám gửi những dòng tin nhắn động viên chị cố gắng. Chị nghẹn ngào khi nghĩ rồi mai đây chẳng may chị rời xa cuộc sống này, chồng chị sẽ thế nào? Chị sẽ không thể cùng chồng đi hết phần đời còn lại để chăm con. Mọi niềm tin vụn vỡ, sụp đổ.
Chị kể: "Bước vào điều trị hóa chất mình mệt lắm. Mình nôn nhiều. Nhưng mình cứ nghĩ phải cố gắng để về với con nhỏ ở nhà. Sau 3 đợt điều trị hóa chất, mình chuyển lên khoa ngoại, mổ sinh thiết lần nữa".
Giữa tháng 3/2016 chị được chuyển vào mổ, khi đó chị rất bình tâm, cười đùa vui vẻ. Chị chỉ mong sao cuộc phẫu thuật thành công để về với gia đình, với con. Vậy mà, đến trước cánh cửa phòng mổ, chị lại bật khóc.
Rồi chị vào cánh cửa phòng phẫu thuật mọi thứ đều là một màu trắng tinh. Chị chìm vào một giấc ngủ đã được chuẩn bị trước. Mọi đau đớn không còn nữa. Cho tới khi chị tỉnh dậy...
"Tỉnh dậy thấy cha vào thăm, mình khóc òa, vì vừa đau vừa tủi. Về phòng, mình được cả gia đình chăm sóc, lo lắng chu đáo, tận tình, túc trực cả đêm. Mình nhận ra mình thật hạnh phúc, vì được sự quan tâm rất lớn của gia đình và đó cũng là nguồn động lực lớn giúp mình vượt qua tất cả" - chị kể.
Sau phẫu thuật, phải mất đi một phần cơ thể, chị đau đớn lắm. Chị đã không tin đó là sự thật. Nhưng rồi chị dần học cách chấp nhận. Giờ mỗi lần nhìn xuống đôi chân chị không còn khóc nữa. Chỉ chỉ thương cho bản thân, thương cho cuộc đời còn rất nhiều những ước mơ hoài bão dang dở của mình.
Chị Bình hạnh phúc bên con trai (Ảnh: NVCC).
"Mình từng ước được một lần di du lịch với cả gia đình. Được cùng chồng con tham gia một chuyến phượt lên miền núi phía Bắc. Mình muốn nhiều lắm, nhưng giờ với đôi chân không còn lành lặn, chắc mình không thể nào thực hiện được nữa" - chị Bình nghẹn ngào.
Ngày 2/9 sắp tới cũng là sinh nhật con trai chị tròn 2 tuổi. Thế nhưng bà mẹ 1 con đang bị ung thư này luôn mong sao sẽ còn sống và được tiếp tục sống để có thể tổ chức thật nhiều sinh nhật cho con trai hơn. Chị nói rồi đưa tay gạt vội giọt nước mắt rơi trên mặt từ lúc nào.
Theo Người Đưa Tin
Bí mật tày đình đằng sau đám cưới vội vàng nhà chồng tổ chức Tôi chờ đợi lâu quá, lại mệt mỏi sau hai ngày cưới nên ngủ thiếp đi. Sáng sớm tỉnh dậy thì thấy chồng nằm bên cạnh từ lúc nào... Chào độc giả mục tâm sự , tôi là người thường xuyên vào mục đọc những chia sẻ của mọi người. Trước đây, tôi chỉ xem để có thêm kinh nghiệm sống thế nhưng...