Sự thật động trời khi chồng vắng nhà mùng 1 Tết
Hoa mắt, chóng mặt, chị như không đứng nổi. Nhưng rồi sau tất cả chị cũng trấn tĩnh lại. Thì ra lý do vắng mặt ngày mùng 1 Tết chỉ là như thế!
Như mọi năm, chồng chị không bỏ được cái tật uống rượu không biết giới hạn trong những ngày Tết. Năm nào cũng thế, trước Tết chị làm công tác tư tưởng, giáo huấn, răn đe đến năn nỉ chồng bớt nhậu nhẹt ngày Tết mà chẳng thấm vào đâu. Tất cả như “nước đổ lá khoai”.
Lúc nghe thì anh ậm ừ: “ừ, năm nay anh sẽ bỏ”, “năm nay anh sẽ bớt”, “bạn bè năm nay chúng nó Tết nhà vợ hết, có nhà đâu mà uống”,… Hàng ngàn lý do được đưa ra có vẻ anh cũng muốn bỏ lắm. Chị hồ hơi nghĩ có lẽ năm nay anh khác…
Tối mùng 1, lúc này không còn là cơn tức giận nữa, bao trùm lên tất cả là nỗi lo lắng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày 30 Tết, cả nhà rộn ràng, ấm cúng trang hoàng nhà cửa đón Tết. Từ hôm nghỉ Tết đến giờ, anh cứ ở nhà suốt. Anh chịu khó phụ chị và các con chuẩn bị đón Tết. Thật khác với mọi năm, năm nay anh xung phong đi mua nào đào, nào quất, lại còn thêm vài cây cảnh trong nhà. Trong những đồ anh mang về, tuyệt nhiên không thấy đủ các thứ rượu như mọi năm anh vẫn hãnh diện mang về như để khẳng định rằng mình là người biết hưởng thụ nữa.
Đón giao thừa xong, cả nhà đi ngủ, anh cùng đám bạn đi chúc Tết hàng xóm và bạn bè xung quanh. Chị và các con đi ngủ như mọi năm vẫn thế. Sớm mùng 1 Tết chị giật mình khi xuống nhà, cửa khép hờ, chứng tỏ anh không về nhà. Chị lấy máy gọi điện cho chồng thì không thấy nghe máy. Gọi vài ba lần vẫn không thấy nhấc máy. Chị bảo mình phải nguôi cơn giận vì nay là đầu năm mới.
Chị xuống bếp làm cơm cúng gia tiên mà trong lòng không nguôi thấp thỏm. Xong việc thì cũng là lúc mọi người tới nhà chúc mừng năm mới. Các con của chị cũng xin phép xuống bà nội trước. Chị ở nhà chờ chồng về để cùng xuống Tết ông bà. Chị lại nhấc máy không thấy chồng nghe máy. Trong cơn tức giận nổi điên lên, chị vẫn dặn lòng phải cố gắng kiềm chế.
Khách cứ vào chúc Tết, ai cũng hỏi “anh đâu?”, chị đành nói dối “anh ấy đi chúc Tết” mà lòng thì như lửa đốt. Chiều muộn, chị xuống chúc Tết ông bà nội, gặp các con chị phải dặn trước là “ai hỏi bố đâu, bảo bố đi chúc Tết sẽ xuống sau”. Rồi kịch bản cũng xảy ra tương tự. Ông bà, họ hàng ai cũng hỏi, chị luôn phải viện cớ “anh đi chúc Tết” cho việc vắng mặt của anh.
Tối mùng 1, lúc này không còn là cơn tức giận nữa, bao trùm lên tất cả là nỗi lo lắng. Chị làm gì cũng chỉ trực nhìn điện thoại. Ngoài những tin nhắn chúc Tết được gửi đến mà chị không buồn nhắn lại, tuyệt nhiên không có tin tức gì của anh. Tất cả mọi kế hoạch tiêu tan.
Bỗng có tiếng điện thoại reo, chị vội vàng nghe máy. Đầu dây bên kia giọng nam ấp úng: “Chị ơi, chị vào viện đi, anh ấy say quá, tối qua va chạm xe máy nhưng mọi chuyện ổn rồi. Anh ấy dặn không được báo với chị nhưng giờ chúng em phải về rồi, anh ở lại không có người chăm sóc. Thôi thì vì năm mới, mong chị bớt giận…”. Hoa mắt, chóng mặt, chị như không đứng nổi. Nhưng rồi sau tất cả chị cũng trấn tĩnh lại. Thì ra lý do vắng mặt ngày mùng 1 Tết chỉ là vì rượu.
Chị định bụng không vào trông nom nữa. “Phải để cho lão biết mà chừa đi!”. Nghĩ vậy rồi nhưng chị vẫn phải lóc cóc lôi xe tức tốc vào viện. Tất cả cũng chỉ vì rượu mà ra. Không biết sau đận này lão có tỉnh ngộ, chị thầm nghĩ!
Theo Phuongnghi/Eva
Vợ kém nên chồng mới đi cặp bồ
Mình là vợ, là người xây tổ ấm, vì vậy để xảy ra chuyện này lỗi của cháu cũng có một phần đấy. Tốt nhất cháu nên nhận khuyết điểm của mình rồi lựa lời bày tỏ tình cảm của mình với chồng, nên khẳng định vai trò, vị trí quan trọng của chồng trong gia đình, sao cho chồng thức tỉnh mà trở về chung tay cùng cháu nuôi dạy con gái lớn khôn, trưởng thành.
Cháu cứ bình tĩnh, đừng vội đưa ra quyết định chia tay chồng lúc này, bởi sau khi chấm dứt hôn nhân của cháu và chồng, người phải gánh chịu thiệt thòi chính là con gái mới được một tuổi của các cháu.
Với những gì cháu kể trong câu chuyện Ô sin trẻ vụng việc nhà nhưng khéo chiều ... ông chủ, thì đằng nào thì sự việc cũng đã rồi, cách xử sự đúng đắn nhất, hợp tình, hợp lí nhất là cháu nên chủ động trò chuyện thẳng thắn, bình đẳng với chồng để tìm ra nguyên nhân mới mong giải quyết ổn thỏa vấn đề cháu ạ.
Mình là vợ, là người xây tổ ấm, vì vậy để xảy ra chuyện này lỗi của cháu cũng có một phần đấy. Tốt nhất cháu nên nhận khuyết điểm của mình rồi lựa lời bày tỏ tình cảm của mình với chồng, nên khẳng định vai trò, vị trí quan trọng của chồng trong gia đình, sao cho chồng thức tỉnh mà trở về chung tay cùng cháu nuôi dạy con gái lớn khôn, trưởng thành.
Sau khi cho cô gái giúp việc nghỉ về quê, cháu nên thu xếp công việc ở khách sạn một cách hợp lí để có thời gian dành cho cuộc sống gia đình. Cháu hãy thể hiện vai trò của người vợ, người mẹ trong nhà, hãy chăm lo bữa ăn, giấc ngủ, đáp ứng nhu cầu tình cảm vợ chồng đừng để chồng phải thiếu thốn chuyện sinh hoạt tế nhị đó. Cháu thực hiện được những việc bác nêu, nhất định cháu sẽ thành công trong cuộc đấu này.
Còn đặt trường hợp chồng cháu cạn nghĩ, say mê bản năng, chọn lối sống buông thả mà quên vai trò làm chồng, làm cha thì chắc cháu biết mình phải làm gì để giải quyết cho cuộc đời mình và con gái đúng không cháu. Dù sao thì bác cũng vẫn mong mọi điều tốt lành đến với vợ, chồng và con gái của cháu.
Theo THÁI HÀ/tienphong
Không muốn sống nghèo khổ, tôi quyết ở rể nhà giàu để rồi phải nhận cái kết đau lòng Ông quên rằng tôi là con rể ông sao? Hay thật sự thì trong suy nghĩ của ông, tôi đúng chỉ là một thằng tài xế?... Tôi sinh ra và lớn lên ở một xóm nghèo vùng biển. Cuộc sống quanh năm bấp bênh, khổ cực với cái nắng cái gió và vị mặn mòi của biển đã thôi thúc tôi cố gắng...