Sự thật đau đớn sau hôn nhân “hoàn hảo”
Chị đã qua 1 lần đò, lấy được anh là phước phận đời chị, rất nhiều người nghĩ thế. Nhưng sự thật sau vỏ bọc hôn nhân hoàn hảo ấy, chỉ mình chị biết và gánh chịu.
Ai cũng tưởng đời chị một bước lên tiên, chồng tài như thế, lại là trai tân, trong khi chị đã qua một lần đò, lại được sống trong vinh hoa phú quý, hai cô con gái đẹp như tiên, thật là một cái kết hoàn hảo. Nhưng sự thật sau vỏ bọc hôn nhân hoàn hảo ấy, chỉ mình chị gánh chịu…
Chị đi qua một lần đò khi mới 22 tuổi. Tuổi trẻ đồng nghĩa với sự non nớt và thiếu kinh nghiệm trong cuộc sống, chỉ có tình yêu và trái tim hân hoan với cuộc sống hôn nhân mà chị cứ nghĩ là màu hồng, chị mang ý niệm ấy để chăm chút cho cuộc hôn nhân đầu nhưng cái mà chị nhận được lại là sự cay đắng và bẽ bàng vì sự phản bội của chồng. Khuyên can không nổi, lại chưa có gì níu giữ trách nhiệm làm chồng nên chị đành kí vào đơn li hôn để giải thoát cho cả hai. Chị tìm quên quá khứ bằng cách chuyển đi thật xa và tìm một công việc mới…
4 năm sau, khi vết thương cũ cũng đã lành, người cũ giờ cũng có gia đình mới, chị mở lòng hơn với những mối quan hệ nam nữ và gặp chồng chị bây giờ.
Chồng chị là dân kinh doanh, hơn chị 5 tuổi nhưng đã rất thành đạt, anh là niềm mơ ước của bao cô gái. Run rủi thế nào, anh gặp chị trong một buổi hội thảo về du lịch. Quá ấn tượng về vẻ đẹp mặn mà và có chút gì xa cách, anh quyết tâm tìm hiểu chị thì lại càng mê mệt tâm hồn chị. Mặc cho gia đình phản đối rằng chị là “gái nạ dòng” anh vẫn quyết lấy chị cho bằng được.
Chị đi qua đổ vỡ nên cũng dè dặt trong chuyện đi bước nữa, nghĩ đến cuộc hôn nhân đầu đã khiến chị mất đi niềm tin về viễn cảnh một gia đình hạnh phúc nên chị sợ. Hơn nữa, người đó lại là anh, một người đàn ông trong mơ của bao người, trong khi chị thì như thế… Mọi người biết chuyện yêu đương của chị thì ra sức vun vén, có người còn sỗ sàng: “Gớm! Mèo mù vớ cá rán còn chê!” chị tặc lưỡi: “Ừ, là yêu thật lòng mà, sao phải đắn đo, mình sẽ hạnh phúc…” chị lên xe hoa sau 3 tháng tìm hiểu.
Những tưởng lấy được anh là may mắn nhất đời chị, ai ngờ…
Video đang HOT
Anh là người đàn ông tốt, có trách nhiệm và yêu chiều chị. Nói thật có lẽ chẳng ai tin, nhưng sự thật sau 3 tháng tìm hiểu, đúng ngày tân hôn thì mới là ngày hai người thực sự là của nhau. Ngày hai đứa quen nhau, chị là gái đã qua 1 lần đò, anh cũng không phải là gã trai tân ngờ nghệch, nhưng anh tuyệt nhiên không làm gì quá giới hạn với chị ngoại trừ những nụ hôn và vòng tay ấm áp. Đó cũng là lý do mà chị cảm phục anh, và đó là cũng là cú sốc đau đớn của chị khi làm vợ anh.
Ngay trong đêm tân hôn anh làm chị khiếp vía. Anh mạnh bạo như một con thú hoang, khác hẳn bản tính lịch thiệp thường ngày của mình khiến chị co rúm lại vì sợ hãi. Ngày hôm sau, và hôm sau nữa… thực sự là những ngày kinh hoàng với chị mỗi khi bước chân vào phòng ngủ. Không thể chịu đựng sự thô bạo của chồng, chị phản ứng thì anh dùng vũ lực buộc chị phải thỏa mãn, xong đâu đấy quay ra ngủ để mặc vợ nước mắt ươt gối.
Cứ thế cho đến khi chị thông báo với anh là đã có thai. Anh vui mừng lắm, vì anh thích trẻ con, anh cũng yêu vợ… Chị thỏ thẻ: “Bác sỹ bảo phải kiêng “ chuyện ấy”…” thì anh phẩy tay: “Chuyện tào lao…” và vẫn đòi “yêu” chị thường xuyên. Những ngày tháng bầu bí chị đã bị động thai 2 lần, chỉ đến khi chị không chịu được phải gào lên: “Anh đừng hành hạ em nữa…” thì chồng chị mới tạm buông tha chị vài ngày.
Ngoài chuyện đó thì anh vẫn là người chồng quan tâm đến vợ và gia đình nội ngoại, mỗi lần sau khi bạo hành vợ, anh lại nhẹ nhàng mua tặng chị một món quà hàng hiệu đắt tiền hoặc những chuyến du lịch đi bất cứ đâu chị thích, anh cũng cưng nựng và tỏ ra yêu chị chứ không hề lạnh nhạt. Vì lẽ đó mà chị thấy vừa “sợ” vừa thương chồng.
Lắm lúc nghĩ đến những phút kinh hoàng trên giường với chồng, chị chỉ muốn bỏ quách cho nhanh, nhưng nghĩ đến những khi anh quan tâm hỏi han, giúp đỡ người thân, bạn bè hai bên lòng chị lại chùng xuống “Dù sao anh ấy vẫn là người tốt, bỏ anh ấy chắc gì mình đã tìm được người tốt hơn, thôi thì &’ngọc còn có vết’, mà mình giờ cũng đã thành hai đời chồng, lại thêm đứa con…”. Nghĩ thế nên chị lại âm thầm chịu đựng.
Sinh con xong, chị lãnh cảm thật sự trước những hành vi yêu thương của chồng dù chỉ là một cái hôn lên má cũng khiến chị gai người. Nhìn chị ngày càng mặn mà, quyến rũ, chuyện gia đình lại “viên mãn” nhiều người cứ suýt xoa số chị quá “đỏ”. Chị chỉ cười mà không đáp, bởi nào có ai biết đêm nào nước mắt chị cũng rơi, thân xác chị rã rời, tâm hồn chị tan nát vì “bị” chồng “yêu”… Chị vốn ít nói, ngại tâm sự nên chuyện “tế nhị” thế này chị lại càng muốn giấu: “Hay ho gì chuyện vạch áo cho người xem lưng, xấu chàng hổ ai?” thế là chị lại nín thinh, tự mình chịu đựng những giày vò trong đau đớn, câm lặng.
Hằng đêm, mỗi khi chồng bước vào phòng, chị lại thầm ước sao anh không đi ngoại tình…
Theo Emdep
Tôi từng hận chồng vì nghĩ anh đối xử tàn nhẫn, không ngờ đó chỉ là vỏ bọc anh che giấu...
Tôi đã quá non dại, quá bảo thủ khi không chịu hiểu cho anh. Để rồi bây giờ, mọi chuyện đã đi quá xa không thể cứu vãn được nữa.
Ảnh minh họa
Tôi đã từng oán hận chồng, từng nghĩ rằng cả đời này sẽ không bao giờ tha thứ cho chồng. Tại sao anh lại đối xử với tôi tàn nhẫn như thế? Tôi chỉ không ngờ, anh đang cố gắng hết sức, đang phải một mình chống chọi với cái chết để mẹ con tôi được sống bình yên nhất.
Chồng tôi lớn hơn tôi 6 tuổi, là người đàn ông đĩnh đạc, chín chắn. Ngay khi yêu anh, tôi đã có cảm giác bình yên, an tâm. Hơn một năm yêu nhau, chúng tôi tổ chức hôn lễ. Ngày cưới, nhìn anh nhẹ nhàng cẩn thận lấy những mảnh kim tuyến xuống khỏi tóc tôi mà ai cũng trầm trồ. Suốt thời gian chụp ảnh và đi cảm ơn mọi người, anh cũng đi sau, nâng váy cho tôi. Bạn bè tôi còn nói tôi may mắn khi gặp được một người đàn ông tốt như anh.
Mới cưới, chúng tôi luôn dính nhau như hình với bóng. Chồng tôi chẳng bao giờ để tôi ở nhà một mình. Biết tôi sợ nhất cô đơn và bóng đêm nên anh đi đâu cũng dắt tôi theo, kể cả đi nhậu với các chiến hữu. Trong nhà tôi có tới cả chục đèn ngủ để tôi không sợ bóng tối.
Vợ chồng tôi đã từng rất hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chưa từng cãi nhau một lần nào. Tôi sinh con, anh chăm tôi còn kĩ hơn mẹ tôi. Vì mới sinh cơ thể lúc nào cũng nóng nực nên tôi không chịu mang tất chân. Chồng tôi lại canh khi nào tôi ngủ lại nhẹ nhàng đeo tất vào chân tôi.
Nửa tháng sau sinh, anh nấu nước vỏ bưởi và bồ kết rồi gội đầu cho tôi. Việc chăm con anh cũng phụ giúp tôi. Quần áo của con, anh giặt riêng để bé không bị ngứa. Cứ đi làm về anh lại bế con để tôi được nghỉ ngơi. Chúng tôi hạnh phúc đến mức bố mẹ tôi đều lấy anh ra làm gương cho những anh rể khác.
Thế mà cách đây một năm, gia đình tôi có biến động dữ dội. Chồng tôi lơ là hẳn vợ con. Đi làm về anh lại đi nhậu, đi chơi tới khuya. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn. Tôi mệt mỏi, đau khổ vì sự thay đổi của anh. Anh cũng ít trò chuyện, ít bế con hơn.
Cho đến một lần anh đánh con vì bé dám ngồi lên bụng anh lúc anh đang nằm thì tôi không chịu được nữa. Tôi bế con về ngoại. Chồng tôi không những không sang xin lỗi mà còn hối thúc tôi li hôn. Đó là giai đoạn mà tôi không bao giờ muốn nhớ đến nữa.
Sĩ diện, cảm giác hết thương yêu, lòng tự trọng khiến tôi nhanh chóng đưa đơn ra tòa. Ngày gặp nhau tại tòa, tôi bất ngờ khi thấy chồng cũ tiều tụy, phờ phạc hẳn đi. Nhưng tôi không quan tâm đến và còn cho rằng như thế là xứng đáng với một kẻ như anh. Chúng tôi chia tay nhau khá nhanh chóng. Chồng tôi để hết tài sản cho tôi để tôi nuôi con. Tôi cũng không thắc mắc gì vì như thế là đúng.
Tôi đã mất tới hai tháng tháng mới có thể nở được nụ cười gượng gạo. Lúc nào tôi cũng cảm thấy chông chênh, cô đơn và nhớ đến anh. Chỉ cần nghĩ đến những tháng ngày hạnh phúc bên anh trước đây, tôi lại khóc. Suy cho cùng tôi vẫn chỉ là một người phụ nữ yếu đuối mà thôi.
Hôm qua, tôi nhận được tin báo chồng cũ sẽ bị bệnh viện trả về nhà chăm sóc. Tin ấy chẳng khác nào tin sét đánh với tôi. Tôi bỏ làm, chạy đến bệnh viện. Nhìn anh nằm im lặng, dây quấn đầy người, tim tôi thắt lại, đến thở cũng thấy khó khăn.
Mẹ anh ôm lấy tôi khóc. Bà rút trong túi xách một cuốn sổ tiết kiệm mà người thụ hưởng chính là tôi. "Nó bị suy thận mà giấu hết mọi người. Nó không muốn chữa trị vì có chữa cũng chỉ tốn tiền mà không sống được bao lâu. Nó dặn mẹ đưa lại cho con. Nó muốn mẹ con con phải sống thật tốt và nhanh quên nó đi".
Từng lời mẹ chồng nói như nhát dao cứa vào tim tôi. Tôi chỉ biết cầm lấy tay anh mà khóc nấc lên. Tôi đau quá. Là do tôi vô tâm, do tôi hận anh nên đã chủ động từ bỏ anh. Để rồi đến cuối cùng tôi không thể chuộc lỗi với anh nữa. Chỉ còn vài ngày nữa thôi, tôi sẽ mất anh cả đời. Tôi hối hận quá. Đến giây phút này tôi mới nhận ra mình đã yêu anh nhiều đến thế nào.
Theo Afamily
Một lần chồng say nắng, tôi cả đời lặng thinh Cái sự yếu đuối trong vỏ bọc mạnh mẽ và đầy ghê gớm của tôi, anh mãi mãi không bao giờ có thể nhìn thấu được... ảnh minh họa Đôi khi tôi thấy thật sự khâm phục những người đàn bà khác - những người có thể cao thượng tha thứ cho chồng sau ngoại tình mà không bao giờ mang nỗi đau...