Sự thật đau đớn đằng sau việc biến mất đầy bí ẩn của chồng
Năm mới vừa bắt đầu mang theo nhiều hy vọng trong lòng mọi người, còn với Thùy, trong đầu cô chỉ hiện lên duy nhất hình ảnh của lá đơn ly hôn mà thôi.
Đây là cái Tết thứ 3 Thùy đón cùng chồng. Vậy là trải qua 3 năm chung sống bên nhau, Thùy và Tuấn đã có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh. Cuộc sống gia đình viên mãn với kinh tế ổn định và cả hai vợ chồng đều yêu thương, tôn trọng nhau.
Tuấn mới được lên chức phó phòng nên ai cũng nói năm nay Thùy sẽ được hưởng phúc. Công nhận, giáp Tết, cấp dưới mang quà Tết tới biếu Tuấn nhiều vô kể. Tuấn tài giỏi như vậy cũng khiến Thùy được nở mày nở mặt. Nhưng cũng từ đây, cuộc sống của hai vợ chồng Thùy bắt đầu xảy ra những biến động.
Tuấn tối ngày bận rộn với công việc, chẳng ở nhà dùng cơm tối với mẹ con Thùy được mấy bữa. Con trai có khi cả ngày cũng không được gặp mặt bố vì Tuấn đi làm từ sáng sớm tới tận tối khuya mới về. Thùy chỉ còn biết chấp nhận vì công việc của Tuấn như vậy chứ còn biết làm gì hơn.
Bạn bè Thùy nói Thùy không nên thả cửa Tuấn tự do như vậy, phải quản lý Tuấn chặt chẽ hơn lúc trước vì rằng đàn ông có tiền và có tý chức quyền sẽ rất dễ hư hỏng. Thùy cũng đã sớm lưu tâm tới chuyện này và cũng đã thuê người theo dõi Tuấn rất kĩ nhưng chẳng phát hiện ra được điều gì. Hơn nữa, mấy năm chung sống cùng nhau, trước những gì Tuấn thể hiện là đã quá đủ để Thùy tin Tuấn rồi. Nhưng cuộc sống là thế, chẳng ai biết trước được chữ ngờ.
Uất hận dâng lên nghẹn đắng trong cổ họng mà Thùy đau đớn, không thể bật khóc thành tiếng. (Ảnh minh họa)
Ngày cuối cùng của năm cũ cuối cùng cũng đến. Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ, tươm tất, Thùy cũng đã sẵn sàng cùng Tuấn đón giao thừa. Nhưng không hiểu sao sau khi uống cùng Tuấn ly vang nhỏ thì Thùy chỉ đợi được tới hơn 9 giờ thì cơn buồn ngủ ập đến. Có lẽ do cả ngày hôm nay Thùy đã quá mệt mỏi với việc công việc dọn dẹp, bếp núc. Định bụng chợp mắt một chút, Thùy còn không quên dặn Tuấn nhớ gọi Thùy dậy khi giao thừa đến.
Tiếng pháo vang lên rộn ràng báo hiệu một năm mới đã đến, đồng thời đánh thức luôn Thùy dậy. Đi một vòng quanh nhà tìm mãi nhưng Thùy chẳng thấy Tuấn đâu. Gọi điện thoại thì Tuấn tắt máy. Thùy cũng không rõ Tuấn đi từ khi nào. Cứ nghĩ chắc Tuấn ra ngoài cùng mấy người bạn nên Thùy ngồi đợi. Nhưng phải tới mãi gần 4 giờ sáng Tuấn mới về, trên người còn mang theo cả hương nước hoa lạ.
Video đang HOT
Trong lòng Thùy chợt dâng lên dự cảm không lành. Thùy biết chắc có hỏi thì Tuấn cũng chỉ nói là đi cùng bạn bè. Thùy liền lên giường nhắm mắt và nói Tuấn rằng Thùy mệt, Thùy muốn đi ngủ trước. Nhưng thật ra, Thùy muốn theo dõi xem, Tuấn có hành động gì lạ không? Quả đúng như Thùy dự đoán.
Thùy vừa chợp mắt một lúc thì Tuấn lặng lẽ ra ngoài gọi điện thoại. Có lẽ nghĩ rằng Thùy đã say giấc nên Lâm cứ thế vô tư bộc bạch tâm sự:
- Cảm ơn em về buổi tối hôm nay nhé! Em tuyệt vời lắm, anh chỉ muốn bên em mãi thôi.
Tai Thùy nhanh chóng ù đi bởi những lời Tuấn nói tiếp sau đó. Tuấn đã qua mặt Thùy mà Thùy chẳng hề hay biết. Tuấn lén ra ngoài hẹn gặp người tình sau khi đã bỉ vào ly rượu vang của Thùy một viên thuốc ngủ. Tuấn còn mua chuộc cả người Thùy đã thuê để theo dõi Tuấn, chính vì vậy mà hắn luôn báo rằng Tuấn rất trong sạch. Thật sự có nằm mơ, Thùy cũng không ngờ được Tuấn lại xảo trá như vậy. Uất hận dâng lên nghẹn đắng trong cổ họng mà Thùy đau đớn, không thể bật khóc thành tiếng. Năm mới vừa bắt đầu mang theo nhiều hy vọng trong lòng mọi người, còn với Thùy, trong đầu cô chỉ hiện lên duy nhất hình ảnh của lá đơn ly hôn mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Sau lần vợ tắt máy biến mất, tôi mới hoảng hốt nhận ra tầm quan trọng của cô ấy
Hôm đó tôi hứa sẽ về đón mẹ con cô ấy đi, thằng bé rất háo hức, vợ tôi cũng vậy. Cô ấy còn mua váy mới cách đó mấy hôm để mặc. Nhưng rồi...
Tôi nghĩ mình đã thực sự phạm quá nhiều sai lầm, đặc biệt là với vợ mình. Tôi cưới cô ấy về làm vợ nhưng ít khi để ý đến cô ấy muốn gì, cần gì. Tôi là một gã chồng đầy vô tâm và nhạt nhẽo.
Tôi kết hôn cách đây 8 năm, vợ tôi là bạn học của em gái tôi. Cô ấy có nụ cười tươi và nấu ăn rất ngon. Tôi thích sự nhẹ nhàng nơi cô ấy, nếu em gái tôi không giúp đỡ thì chắc tôi chẳng thể nào cưa đổ cô ấy vì bản tính tôi ít nói, lạnh lùng lại ít thể hiện tình cảm.
Nhưng rồi chúng cũng trở thành một đôi và nên vợ nên chồng. Những ngày mới cưới thực sự cả hai đều rất hạnh phúc, nhưng từ lúc con tôi ra đời thì tôi phải tất bật kiếm tiền nên ít dành thời gian cho cô ấy. Lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng mình phải cố gắng hết mình để cho vợ con một cuộc sống tốt vì thế tôi đã lao vào công việc không quản ngày đêm.
(Ảnh minh họa)
Vợ tôi rất thương chồng và nhiều lần cô ấy khuyên tôi nên biết cân bằng và giữ gìn sức khỏe. Tôi nhận công trình xa nhà, tôi đi nhiều hơn và xa vợ con nhiều hơn. Tôi dần quen với việc đó, vợ tôi rất buồn. Nhiều lần cô ấy khóc rồi nói:" Thứ em cần là gia đình mình được gần nhau, khó khăn chút cũng được. Em chỉ cần anh cùng em nuôi dạy con khôn lớn".
Tôi đã nghe và hứa sẽ chuyển về Hà nội khi có cơ hội. Con tôi ngày càng lớn lên còn vợ tôi thì ít nói đi, cô ấy dường như quá quen và chai lì với cảnh xa chồng. Tôi là một gã vô tâm, tôi sợ phải nghe cô ấy nói nhớ tôi hoặc cằn nhằn vì tôi suốt ngày đi vắng, nên tôi đã lười gọi điện về nhà. Nhưng sau 1 lần con ốm tôi đã xin chuyển công tác về Hà nội. Lúc này vợ tôi rất vui mừng, cứ ngỡ tình cảm gia đình sẽ ấm cúm và khá hơn. Nhưng có lẽ tôi chỉ biến làm vợ mình buồn phiền, tôi ít khi về ăn cơm vì phải đi tiếp khách.
Tôi cũng thường gạt phăng mới lời rủ rê đi ăn, đi du lịch của vợ vì tôi nghĩ giờ chưa phải lúc hưởng thụ. Tôi khắt khe với cô ấy, vợ tôi dần sợ hãi và không còn hay chia sẻ với tôi nữa. Vậy mà tôi không nhận ra điều đó, cho đến 1 ngày.
Cách sinh nhật con trai hai hôm, cô ấy hẹn tôi tổ chức sinh nhật cho con tại 1 cửa hàng quen thuộc mà ngày yêu nhau chúng tôi vẫn thường tới. Hôm đó tôi hứa sẽ về đón mẹ con cô ấy đi, thằng bé rất háo hức, vợ tôi cũng vậy. Cô ấy còn mua váy mới cách đó mấy hôm... Nhưng rồi vào cái ngày hôm đó, tôi đã quên mất sinh nhật con và quên mất lời hứa với vợ. Tôi có cuộc hẹn quan trọng và tôi thực sự không biết vợ con mình đã chờ đợi hàng giờ. Cô ấy nhắn tin cho tôi:
- Anh về chưa?
- Ừ anh quên mất không nhắn tin cho em, hôm nay anh không ăn cơm ở nhà nhé, anh có cuộc hẹn đột xuất.
Vợ tôi không nhắn tin lại còn tôi thì đi uống rượu cho tận khuya. Hôm đó về nhà không thấy bóng dáng ai, tôi gọi cho vợ thì cô ấy tắt máy. Lúc này tôi hốt hoảng nhớ ra vụ sinh nhật con, tôi cuống cuồng đến cửa hàng đó thì người ta đã đóng cửa. Ngồi trên tắc xi, tôi thực sự hối hận và bật khóc với những dòng vợ để lại:
- Hôm nay là sinh nhật con, mẹ con em đã rất hào hứng. Vậy mà anh lại không hề nhớ đến nó, con đã buồn đến thế nào anh biết không? Đôi lúc em tự hỏi với anh thứ gì là quan trọng, nhưng đó có lẽ không phải là gia đình.
(Ảnh minh họa)
Tôi nhận ra mình đã sai quá nhiều, tôi cứ mải miết kiếm tiền mà quên đi thứ quan trọng nhất. Khi vợ con biến mất tôi mới thực sự tỉnh ngộ và thấm thía họ quan trọng với tôi đến nhường nào. Đêm ấy vợ tôi không về, ngày hôm sau cũng thế, cơ quan bảo vợ tôi xin nghỉ vài ngày. Có lẽ cô ấy giận tôi lắm, tôi đã gọi rất nhiều và nhắn tin rất nhiều nhưng đều nhận được sự im lặng. 11h đêm, vợ tôi về rồi ôm tôi khóc:
- Anh hãy đấy, từ nay anh sẽ thay đổi và hãy học cách yêu thương mẹ con em hơn.
- Anh hứa, anh sai rồi. Từ nay anh sẽ thay đổi. Anh xin lỗi vợ.
Tôi kể ra câu chuyện của mình không phải vì tôi rảnh rỗi hay lắm chuyện, thứ tôi muốn gửi tới mọi người đó là: "Hãy trân trọng và học cách yêu thương người thân của mình. Đừng quá tham sân si ở đời vì những thứ đó không thể mua được hạnh phúc và thời gian sẽ không quay lại để ta sửa chữa lỗi lầm. Hãy học cách yêu thương, quan tâm ngay ngày hôm nay, để sau này không phải nói hai từ "giá như"".
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm tỉnh giấc, tôi choáng váng khi thấy thứ đó biến mất trên người chồng Khi gần sát người chồng, tôi choáng váng khi không còn nhìn thấy thứ quen thuộc ấy trên người anh nữa. Vợ chồng tôi kết hôn được 3 năm và đã có một cô công chúa nhỏ xinh xắn. Vốn đã từng có 3 năm yêu nhau mới đi đến hôn nhân nên có thể nói chúng tôi đã quá hiểu về nhau...