Sự thật đáng sợ về cuộc hôn nhân 8 năm
Từ ngày lấy anh, anh làm sao biết được những gì tôi đã hi sinh để xây dựng 1 gia đình như hôm nay, anh có thấy được nỗi khổ của tôi đâu. Anh không biết các con biết nói từ khi nào…
Hôm nay anh rủ bạn đi nhậu giải sầu, người bạn thấy anh uống liền tù tì mấy cốc rượu thì biết rằng anh đang rất buồn sau chuyện ly hôn vừa qua.
Anh bạn vỗ vai anh hỏi:
-Vợ cũ của cậu giờ thế nào rồi?
Anh mỉm cười:
-Sau khi ly hôn, cô ấy đã kết hôn với 1 người nước ngoài, cuộc sống rất hạnh phúc.
-Cô ấy không quay về thăm con lần nào à?
Anh khẽ trả lời 1 tiếng “không” rồi buồn bã uống tiếp.
Anh bạn kia lại tò mò:
-Cô ta không yêu thương con cái mà chỉ lo cho bản thân mình ư? Cô ta ích kỷ quá.
Anh nghe bạn nói thế thì không trả lời, tiếp tục uống. Khi đã ngà ngà say tất cả những ký ức của anh và vợ cũ lại hiện về.
Vợ anh là 1 cô gái rất tốt, mặc dù trước khi cưới cô ấy cũng khá chơi bời nhưng sau khi có gia đình cô đã làm tròn bổn phận của 1 người mẹ, người vợ, không còn tham gia vào những cuộc vui chơi cùng bạn bè nhiều.
Sau khi vợ sinh đứa con đầu lòng, anh thường xuyên đi sớm về muộn, nói là vì công việc ngày càng bận rộn. Vì vậy, vợ anh lại càng cảm thấy thương chồng vì nghĩ anh vất vả kiếm tiền lo cho gia đình.
Đến khi có đứa con thứ 2, anh lại càng trở nên xa cách với vợ hơn. Có nhiều đêm anh còn đi biền biệt không về nhà. Vợ anh thường khóc lóc nói mong anh sẽ ở bên cạnh gia đình nhiều hơn. Nhưng lần nào anh cũng lấy công việc ra làm cái cớ biện hộ cho mình, và cuối cùng vẫn cứ ngựa quen đường cũ.
Không chỉ thế, mẹ anh lại là 1 người phụ nữ cổ hủ và bảo thủ. Bà luôn giáo dục con dâu theo tư tưởng “đàn bà xó bếp”, còn con trai bà thì mặc sức tự tung tự tác bên ngoài, con dâu có thắc mắc là mẹ chồng liền nói không biết an phận, được voi đòi tiên. Vì vậy, càng ngày anh càng lạnh nhạt với vợ.
Suốt 8 năm chung sống, có thể do tất cả đã vượt quá giới hạn chịu đựng, 1 hôm, vợ lạnh lùng đặt xuống bàn 1 tờ đơn ly hôn:
Video đang HOT
-Chúng ta ly dị đi. Tôi đã ký đơn rồi.
Anh sửng sốt hét lên với vợ:
-Cô điên à? Đang yên đang lành lại đòi ly hôn.
Vợ anh cười nhạt:
-8 năm qua anh đã làm gì được cho tôi và cái gia đình này?
Anh nóng mặt:
-Ngày nào tôi cũng đi làm quần quật kiếm tiền về nuôi cả gia đình còn không đủ à?
(Ảnh minh họa)
-Anh nghĩ rằng như thế là đủ à? 1 người đàn ông chỉ cần chồng mang tiền về quẳng vào mặt vợ là hết trách nhiệm à?
Anh dịu giọng nhưng vẫn rất phẫn nộ:
-Thế cô còn muốn thế nào? Cô ở nhà muốn làm gì thì làm, không phải lo đến chuyện cơm áo gạo tiền, chỉ có mỗi việc chăm con. Mấy ai được sung sướng như cô?
Người vợ đau khổ ngồi xuống ghế:
-Từ ngày lấy anh, anh làm sao biết được những gì tôi đã hi sinh để xây dựng 1 gia đình như hôm nay, anh có thấy được nỗi khổ của tôi đâu. Anh không biết các con biết nói từ khi nào, hôm nay nó học môn gì, ốm đau ra sao. Anh không biết vợ anh cả ngày mệt mỏi thế nào nhưng khi anh về đến nhà là có cơm dẻo canh ngọt. Anh cứ nghĩ mọi thứ từ trên trời rơi xuống à?
Anh lập tức cự lại:
-Cô nói tôi không hy sinh cho gia đình? Tôi không chăm lo cho vợ con? Thế ai là người đưa tiền cho cô tiêu pha mỗi tháng, tiền học phí của con ai trả? và trăm khoản khác nữa?
Chồng nói đến đây người vợ liền im lặng, bởi vì cô biết lúc này có nói gì cũng vô ích.
Cuối cùng cô vẫn đệ đơn ly hôn, nhưng không hề đưa ra 1 điều kiện nào, cô không mang theo con cũng không cần tiền của chồng, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi người đàn ông đã không thể mang lại hạnh phúc cho mình.
Ly hôn rồi, anh cũng nhiều lần muốn tìm cho con 1 người mẹ mới nhưng bọn trẻ đều không thích và ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy không muốn làm thế.
Bây giờ anh mới quay sang nói với người bạn bên cạnh:
-Đến giờ tôi mới biết bọn trẻ không thể tự mình lớn lên, quả thật để chăm sóc chúng vô cùng vất vả.
Rồi anh bắt đầu khóc to dần:
-Và tôi cũng biết nhà vệ sinh cần được lau chùi sạch sẽ mỗi ngày.
Hóa ra, 1 lần dọn dẹp nhà vệ sinh bốc mùi hôi nồng nặc, anh bỗng dưng ngồi sụp xuống cạnh bồn cầu rồi bật khóc. Anh hối hận vì suốt 8 năm trời chưa 1 lần giúp vợ làm việc đó. Dù là việc nhỏ việc to đều 1 tay vợ anh chăm lo, ngay cả những đứa con mình, anh cũng không hề quan tâm, cứ nghĩ chỉ cần đưa tiền là chúng sẽ tự biết lớn lên.
Anh rưng rưng nước mắt nhìn người bạn:
-Thì ra người vợ vô cùng quan trọng đối với đàn ông. Chúng ta đã không biết trân trọng điều đó.
Người bạn vỗ vai anh rồi thở dài:
-Có rất ít người đàn ông biết cách yêu phụ nữ. Có những người cưới vợ rồi lại xem vợ mình như người giúp việc, hoặc tệ hơn là 1 công cụ sinh sản. Đến khi người vợ không còn bên cạnh thì mới bắt đầu biết hối hận.
Anh ngước lên nhìn bạn gật đầu và tự lẩm bẩm rằng:
Cánh đàn ông chúng ta vẫn luôn tệ như thế sao?!
Sự thật sau cuộc đụng độ của tiểu thư lá ngọc cành vàng và chàng trai không màng vật chất
Nàng tìm mọi cách, cả tìm đến em gái đang học năm 2 đại học của chàng nhờ giúp đỡ, cuối cùng chàng mới chấp nhận sẽ không chia tay, nhưng với điều kiện, nàng trước mặt chàng đừng bao giờ nhắc tới chữ "tiền"...
Ảnh minh họa
Mỗi lần nghĩ tới lần đầu tiên gặp chàng, nàng luôn không tự chủ được mà mỉm cười hạnh phúc. Nàng là sinh viên năm thứ 3, trong một lần đi mua sách đã đụng độ chàng. Lúc ấy, cả 2 cùng chọn trúng một quyển sách, mà chỉ còn 1 cuốn duy nhất. Cuối cùng, chàng nhường cho nàng, đổi lại nàng phải cho nàng số điện thoại liên lạc.
Gia cảnh nhà chàng không tốt, nhưng chàng là người có năng lực, giàu ý chí vươn lên, mới ra trường 1 năm công việc còn nhiều khó khăn song nàng tin chàng nhất định sẽ thành công. Chưa khi nào nàng thấy chàng ca thán, kêu ca nửa lời. Chàng luôn lạc quan, tràn đầy niềm tin vào tương lai, khiến người khác thấy vô cùng dễ chịu khi được bên chàng. Chàng dịu dàng, chu đáo, vui tính, thông minh hóm hỉnh. Chàng khác tất cả những gã công tử nhà giàu khác mà nàng có dịp quen biết. Giây phút chàng tỏ tình, nàng như vỡ òa trong niềm hân hoan, vui sướng vì biết trái tim chàng cùng chung một nhịp đập với mình.
Trái ngược với chàng, nàng là tiểu thư lá ngọc cành vàng của một gia đình bề thế. Bố mẹ yêu thương, bảo bọc nàng chẳng khác gì công chúa. Cuộc đời nàng ngay từ khi sinh ra đã trải sẵn hoa hồng, học xong ra trường lại về công ty gia đình làm việc, không chút trắc trở nhọc nhằn. Nhưng nàng vẫn ngần ngừ chưa muốn nói với chàng về hoàn cảnh gia đình mình, trực giác mách bảo nàng rằng một người đàn ông tự trọng, độc lập như chàng sẽ không chấp nhận cô người yêu nổi bật hơn hẳn mình.
Thế mà, chẳng đợi nàng tự mình khai ra thì chàng cũng đã biết sự thật. Không ngoài dự đoán cho lắm, chàng đề nghị chia tay. "Nếu em đợi được anh thì khi nào anh tự tin đứng cạnh em, anh sẽ trở lại, còn bây giờ thì anh xin lỗi...", chàng đầy quyết tâm nói với nàng như vậy. Lúc này, nàng ước gì chàng tham tiền một chút, ham mê vật chất một chút, có tư tưởng bám vào phụ nữ một chút, có phải nàng đỡ khổ sở không?
Nàng tìm mọi cách, cả tìm đến em gái đang học năm 2 đại học của chàng nhờ giúp đỡ, cuối cùng chàng mới chấp nhận sẽ không chia tay, nhưng với điều kiện, nàng trước mặt chàng đừng bao giờ nhắc tới chữ "tiền". Nàng cười tít mắt, cái này đâu khó khăn gì, chỉ cần nàng sắm vai cô sinh viên nghèo, tận hưởng tình yêu không vật chất với chàng, chậm rãi đợi chàng thành công là được!
Càng nghĩ về chàng, nàng càng thấy mình đúng là vớ được "hàng hiếm". Giữa đầy rẫy những gã đàn ông sẵn sàng bán cả nhân phẩm vì tiền, thì chàng, dù có điều kiện thuận lợi để trèo cao nhưng vẫn kiên quyết từ chối. Người đàn ông như thế xứng đáng để nàng đặt trọn tình yêu và niềm tin.
Tuy chàng bắt nàng không được tỏ vẻ mình có tiền với chàng, nhưng nếu đối tượng là em gái chàng thì vẫn được chứ! Đi với chàng, nàng chẳng bao giờ phải chi một xu nào, chàng đưa nàng đi ăn, đi chơi và mua quà cho nàng theo điều kiện kinh tế của chàng, là một người bạn trai tốt vô cùng. Mà mỗi lần nàng rủ em gái chàng đi dạo phố, nàng đều mua cho con bé rất nhiều đồ. Ban đầu con bé từ chối ghê lắm, nhưng đã là con gái thì sao từ chối được quần áo, mỹ phẩm đẹp, con bé nhanh chóng bị mê mẩn, nàng cũng hứa hẹn sẽ không nói cho chàng biết.
Nàng còn cho em gái chàng tiền tiêu vặt, mua cả máy tính cho con bé học, thậm chí mua thuốc bổ cho con bé gửi về quê cho bố mẹ chàng. Chàng biết chuyện, tra hỏi thì con bé nói bạn trai mua tặng. Chàng ầm ĩ một hồi, bắt em gái không được tùy tiện nhận quà đắt tiền của người yêu, con bé dạ dạ, vâng vâng nhưng sau đó vẫn đâu đóng đấy. Chàng cáu quá thì con bé tuyên bố: "Nếu anh cũng giàu có thì anh có mua quà đắt tiền tặng bạn gái không?", vậy là chàng cứng họng. Thành công qua mặt được chàng khiến nàng vui lắm, quan hệ với em gái chàng ngày càng thân thiết.
Chuyện sẽ mãi vẫn như thế nếu như không có một lần, nàng và em gái chàng đi uống café nhân dịp cuối tuần đẹp trời. Trong lúc con bé vào toilet, điện thoại của con bé có tin nhắn tới. Nàng không định tò mò, nhưng thấy người nhắn tới được lưu với tên "anh trai", biết là chàng, ma xui quỷ khiến thế nào nàng liền mở ra xem.
"Anh bày cách cho nhé, em mượn xe chị ấy đi vài hôm, rồi tỏ ra mình vô cùng thích chiếc xe ấy, thể nào chị ấy cũng cho em luôn cho mà xem. Xe chị ấy còn mới như thế, lại là xe tay ga đắt tiền, em vừa có xe đẹp đi mà anh cũng đỡ tốn tiền mua xe cho em, anh có mua cũng là xe số rẻ tiền thôi, hiểu chưa?", nguyên văn tin nhắn của chàng là như vậy.
Nàng đọc xong nội dung tin nhắn mà run tay suýt đánh rơi cả điện thoại. Vội vàng nhấn nút xóa tin nhắn, coi như con bé chưa nhận được tin nhắn của anh trai, để lại điện thoại về chỗ cũ, giả vờ nhìn ra ngoài đường ngắm cảnh, nhưng trong lòng nàng thì đang dậy sóng. Chẳng còn tâm trạng đi dạo phố, khi em gái chàng ra, nàng liền kiếm cớ bận để ra về trước.
Từng lời chàng nhắn cho em gái cứ văng vẳng bên tai nàng không xua đi nổi. Xem ra chàng rất hiểu nàng, đúng là nếu như không vô tình đọc được tin nhắn ấy, thấy em gái chàng tỏ ý vô cùng hứng thú với chiếc xe của mình, nàng sẽ chẳng ngần ngại sang tên cho con bé luôn. Và để ứng phó với chàng sẽ lấy lí do là cho con bé mượn đi lại, chỉ là 1 chiếc xe tay ga thôi, rồi nàng lại mè nheo mẹ mua cho cái khác.
Hóa ra chàng đâu có khác gì những kẻ ham tiền đáng khinh kia, chẳng qua chàng cao tay và tinh vi hơn mà thôi! Vừa lợi dụng được nàng như bình thường, lại giữ trọn sĩ diện, còn khiến chàng càng thêm tin tưởng và ra sức cung phụng là đằng khác! Thậm chí nàng nghĩ, chàng ngay từ đầu đã biết gia cảnh nhà nàng, cố tình tiếp cận làm quen ấy chứ!
Trách ai bây giờ, có chăng là trách nàng quá ngây thơ, không thể nhìn rõ bộ mặt "cáo già" của chàng mà thôi!
Theo Afamily
Phải làm gì khi hôn nhân khô khan, không lãng mạn như bạn mong ước? Một ngày thức giấc, bạn nhận ra rằng những mong ước lãng mạn thời yêu đương hóa ra chỉ có trong truyện cổ tích hoặc trên phim Hàn Quốc. Hương và Khánh yêu nhau từ lúc cả hai còn là sinh viên. Khánh ra trường trước Hương và có ngay việc làm trong một công ty của Nhật. Công việc đòi hỏi Khánh...