Sự thật chuyện chồng ‘bị’ tình cũ bỏ bùa mê, thuốc lú
Tối muộn hôm ấy anh mới về, còn trơ trẽn ôm tôi vào lòng van vỉ rằng anh xin lỗi, rằng anh không cố ý “quan hệ lằng nhằng”mà do mấy lần công tác ra Bắc gặp lại tình xưa “bị” cô ấy níu kéo, dàn cảnh bỏ bùa mê thuốc lú nên anh “trót nhỡ”, chứ thực lòng anh vẫn coi vợ là trên hết.
ảnh minh họa
Chia tay người yêu, tôi thấy lòng mình thật buồn, thật trống trải, chẳng gì tôi và người đó cũng đã có gần 2 năm gắn bó yêu thương. Những kỉ niệm đẹp cứ day dứt, cứ băn khoăn khiến tôi không cưỡng lại được khi mỗi tối thứ 7 lại rẽ vào quán cafe trong ngõ vắng để tìm lại hơi ấm của ngày xưa…
Và chính nơi đây tôi đã có anh, một tình yêu của sự cảm thông, sự chia sẻ vì anh hơn tôi tới một con giáp. Anh an ủi tôi, vỗ về tôi và tâm sự rằng mình cũng mới bị gia đình người yêu ở quê nói lời từ chối vì anh không chịu rời đất Sài Gòn để ra Bắc ở rể do người yêu anh là con một của bố mẹ cô. Hai trái tim bị tổn thương mau chóng hoà nhịp đập cùng nhau để xoa dịu những cơn đau vì tình mà chỉ có những người trong cuộc mới cảm nhận được hết.
Chúng tôi đều là người miền trong nên không gặp trở ngại gì khi đôi bên gia đình ủng hộ, đám cưới giản dị đầm ấm được tổ chức chỉ sau chưa đầy năm hai đứa quen biết, yêu thương nhau.
Tôi cảm ơn ông trời đã cho tôi một người chồng không thể tốt hơn thế nữa, anh vừa là người hết lòng chiều chuộng, nâng niu vợ, vừa là người anh lớn tuổi luôn quan tâm lo lắng chu toàn cho tôi từ đưa vợ đến công ty, đón vợ ghé chợ rồi về nhà xắn tay giúp vợ nội trợ, bếp núc. Tôi muốn tắm, anh đã bật sẵn đèn nhà tắm, nhắc tôi đi dép kẻo trơn trượt, tôi muốn đi ngủ chồng đã bỏ sẵn màn, bật sẵn quạt… Nói chung anh là người tôi vô cùng mãn nguyện và quên luôn cả hình bóng người yêu cũ của mình.
Đắm chìm trong hạnh phúc và tuyệt đối tin tưởng ở tình yêu cũ của chồng nên tôi không hề khó dễ gì khi vài ba tháng chồng tôi lại vắng nhà do công ty điều ra Bắc gặp gỡ đối tác, mở rộng thị trường kinh doanh. Thế nhưng thần tượng về một người đàn ông hoàn hảo trong tôi đã sụp đổ tan tành khi mà còn hai tháng nữa mới đến kỉ niệm một năm ngày cưới của cúng tôi thì bất ngờ một phụ nữ xinh đẹp, lớn tuổi hơn tôi vác cái bụng bầu đã nhìn rõ tìm đến tận nhà tôi để… đòi chồng!
Video đang HOT
Theo lời chị thì bấy lâu nay chồng tôi và chị vẫn đi lại quan hệ tình cảm với nhau, và lại thống nhất giấu gia đình ngoài Bắc là chồng tôi vẫn chưa lấy vợ. Bây giờ thấy chị mang thai, bố mẹ chị đành phải nhượng bộ vì ” đất không chịu trời, thì trời đành chịu đất”. Bố mẹ chị không yêu cầu anh ở rể nữa mà sẽ mua nhà để chị cùng “chồng” định cư trong Sài Gòn?
Chồng tôi đi làm về và chết đứng giữa sân khi thấy tình cũ và tôi đang nói chuyện, anh run rẩy kéo tay tình cũ ra đường, gọi taxi đưa chị ấy rời khỏi nhà tôi.
Tối muộn hôm ấy anh mới về, còn trơ trẽn ôm tôi vào lòng van vỉ rằng anh xin lỗi, rằng anh không cố ý “quan hệ lằng nhằng”mà do mấy lần công tác ra Bắc gặp lại tình xưa “bị” cô ấy níu kéo, dàn cảnh bỏ bùa mê thuốc lú nên anh “trót nhỡ”, chứ thực lòng anh vẫn coi vợ là trên hết.
Rồi anh còn rưng rưng là muốn xử anh thế nào anh cũng chịu! Tôi tiếc cho tổ ấm của mình tồn tại chưa đầy năm, tôi buồn cho hạnh phúc quá mong manh đang từng giờ tan thành mây khói…
Theo TPO
Khóc ngất khi biết sự thật về cô con dâu nghèo bị cả nhà chồng hắt hủi
Những ngày con về làm dâu, tôi sống như bà hoàng trong nhà, nhất định không động vào một việc gì.Tôi thử thách sự kiên trì của con dâu mới bằng mọi cách..
Tôi đã hiểu ra rồi, ở đời này, sự chân thành mới là điều quan trọng. Tốt với người, người tốt với mình, đối đãi với nhau bằng tấm lòng thì không sợ gì bị người khác coi thường, khinh
Một câu chuyện có thật, ám ảnh cuộc đời tôi suốt thời gian dài. Tôi không muốn nói ra nhưng lại cảm thấy không hề thanh thản nếu cứ giữ trong lòng. Cuộc đời này đúng là không ai nắm tay được cả ngày, cũng không ai đo được lòng người. Có những người tưởng chừng tốt bụng, yêu quý mình, kính trọng mình nhưng một ngày nào đó, khi mình gặp hoạn nạn thì mới hiểu, ai là người chân thành.
Tôi là một người mẹ chồng tồi, cho đến lúc này, tôi phải thừa nhận tất cả tội lỗi mà mình gây ra, cũng thầm biết ơn ông trời đã cho tôi cơ hội để nhận ra sai lầm. Tôi có một cậu con trai, đó là báu vật của tôi. Người làm mẹ mà, có ai mà không yêu thương, quan tâm con trai của mình nhất con một? Thế nên, tôi càng kì vọng con trai mình sẽ lấy được người vợ hết mực yêu thương con, quan tâm con và nhất nhất phải là cô con dâu xinh đẹp, giàu có thì càng tốt.
Nên, ngày con đưa một cô gái vừa đen vừa lùn về ra mắt, gia cảnh lại chẳng có gì, tôi tỏ thái độ ra mặt. Tôi kiên quyết ngăn cấm con, dùng mọi cách kể cả khổ nhục kế để bắt con không được lấy cô gái đó và phải lấy cô gái mà tôi thích. Con trai không chịu, cũng cãi lại mẹ và cuối cùng, trời không chịu đất, đất đành chịu trời. Nhưng dù đồng ý cho con lấy cô gái đó, tôi vẫn khắc ghi trong lòng mối thù này và quyết định sẽ cho cô ta ra bã, không được một ngày sống yên thân ở nhà chồng, đến lúc cô ta phải tự từ bỏ con trai tôi thì mới thôi...
Nên, ngày con đưa một cô gái vừa đen vừa lùn về ra mắt, gia cảnh lại chẳng có gì, tôi tỏ thái độ ra mặt. (ảnh minh họa)
Những ngày con về làm dâu, tôi sống như bà hoàng trong nhà, nhất định không động vào một việc gì. Tôi thử thách sự kiên trì của con dâu mới bằng mọi cách, để cô ta phải làm quần quật trong nhà mà không hề bận tâm. Còn tôi chỉ việc ngồi chơi xơi nước. Con dâu tôi buồn lắm, nhưng vẫn luôn tỏ ra vui vẻ và tôi hiểu, tôi đã có chút thành công.
Con dâu đi làm về muộn cũng phải vào bếp nấu cơm, người làm mẹ chồng như tôi dù có ở nhà chơi cũng không làm. Quần áo không rút, chăn màn không cất, mặc kệ hết. Tôi biết, làm như vậy cô ta sẽ tức điên lên và sẽ phải cãi vã với tôi. Và một khi đã cãi vã, tôi sẽ có cớ để nói với con trai mình. Người làm mẹ chồng như tôi thật biết tính toán và thủ đoạn. Nhưng không, con dâu không cãi lại, thậm chí còn làm mọi việc một cách răm rắp, không màng tới những lời qua tiếng lại của tôi. Tôi cảm phục sự kiên trì ấy, phải thừa nhận thẳng thắn như vậy...
Lúc nào tôi cũng nói xấu con dâu, nói với cả xóm làng này nọ. Rõ ràng con dâu biếu tiền tôi hàng tháng nhưng tôi lại đi nói với người ta là, con dâu không cho tôi một xu mà chỉ biết tiêu tiền của con trai tôi. Tôi thật vô liêm sỉ...
Tôi hả hê với chiến tích của mình và chắc mẩm, một ngày nà đó cô ta sẽ phải bỏ của chạy lấy người. Tôi lôi cô gái tôi thích về nhà, đương nhiên khen ngợi và nói chuyện như người trong nhà còn con dâu như người dưng nước lã. Tôi cho cô gái kia mọi thứ còn con dâu tôi thì chưa được nhận thứ gì từ mẹ chồng.
Tôi cứ tỏ ra vui vẻ ngay trước mặt con dâu với cô gái kia nhưng lại không hay rằng, tất cả đó chỉ là một sự giả tạo. Cô gái đó cũng muốn lấy con trai tôi và nói muốn làm dâu của gia đình tôi. Cô ta cũng liên tục chê bai con dâu tôi nhưng ngày đó, người làm mẹ chồng như tôi chưa nhận ra bộ mặt thật của cô gái đó.
Ngày tôi ốm nặng, nằm bẹp giường, tôi gọi cô gái đó tới chăm sóc mình vì nhà không có con gái, chỉ có con trai nên bất tiện. Cô ta ậm ờ bảo sẽ chạy qua ngay rồi cũng không gọi lại, không nói gì. Vậy mà trước đó, con dâu muốn chăm sóc tôi, tôi lại đuổi ra ngoài bảo sẽ có người tới ngay bây giờ. Chờ cả ngày không thấy đâu, lúc tôi gọi lại thì cô ta bảo, cô ta bận không tới được, bảo tôi có con dâu để làm gì mà lại gọi cô ta đến...
Giọng có vẻ hậm hực, rồi tắt máy. Tôi thất vọng, cảm thấy hối hận vô cùng vì từng coi cô ta là con cái trong nhà. Những ngày đó, tôi nằm bẹp, con dâu mới chính là người chăm sóc tôi. Không thể từ chối nhưng cuối cùng, tôi lại nhận ra sự tận tình của con dâu. Nếu là người khác thì vì mối thù trước đó, nhân cơ hội mẹ chồng ốm thì bỏ mặc cho xong nhưng con dâu thì ngược lại. Con chăm sóc tôi từng li từng tí, chịu khó, thậm chí có hôm tôi thức dậy thì thấy con dâu nằm gục bên đầu giường ngủ. Thấy tôi tỉnh, gọi nhỏ thì con hốt hoảng hỏi &'mẹ còn sốt không hả mẹ, mẹ có mệt ở đâu, đau ở đâu không để con xem...'.
Thấy thái độ của con, tôi vô cùng xúc động, nước mắt trào ra. Đây là giọt nước mắt đầu tiên tôi dành cho con dâu vì xúc động, không phải là vì tức giận. Tôi đã từng đối xử với con không ra gì nhưng chính lúc không có ai bên cạnh, con dâu lại là người ở cạnh tôi. Còn những người nói ngon nói ngọt với tôi, họ lập tức rời bỏ khi tôi gặp khó khăn... Nhìn con dâu lo lắng cho mình, nghĩ lại những ngày mình thật tệ bạc, tôi ôm mặt khóc rưng rức như chưa bao giờ được khóc, không còn xấu hổ trước mặt con dâu và cũng không muốn giữ thể diện nữa...
Tôi đã hiểu ra rồi, ở đời này, sự chân thành mới là điều quan trọng. Tốt với người, người tốt với mình, đối đãi với nhau bằng tấm lòng thì không sợ gì bị người khác coi thường, khinh bỉ. Tiếc là, ở tuổi này tôi mới nhận ra điều đó, vì bao lâu nay tôi vẫn sống ích kỉ với người đời.
Cảm ơn con dâu, cảm ơn con đã cho mẹ một bài học mà đến tuổi này rồi, mẹ mới thấm nhuần. Con nghèo, con không xinh đẹp nhưng đổi lại, con có một trái tim nhân hậu, trái tim biết nói, biết cảm thông và yêu thương thật lòng... Xin lỗi con, con dâu ngoan của mẹ!
Theo blogtamsu
Tôi chết điếng người khi biết sự thật sau lòng tốt "đột ngột " của mẹ chồng Tôi cứ ngỡ rằng mẹ chồng thương tôi, thông cảm cho tôi thật... hóa ra là vì lí do khác. ảnh minh họa Tôi quê ở ngoại thành Hà Nội nhưng theo chồng về làm dâu tận Điện Biên. Nhà chồng tôi kinh tế cũng bình thường, không khó khăn nhưng cũng không dư giả nhiều, so với nhà tôi thì kém hơn...