Sự thật cay đắng vỡ lở sau đám tang của bố chồng
Đám tang của bố chồng vừa kết thúc, người phụ nữ lạ dắt theo đứa con trai 3 tuổi đến xin được thắp nhang…
Mấy ngày nay tôi sống như người mất hồn, không bao giờ tôi có thể tưởng tượng ra, cuộc đời mình lại có ngày rơi vào cảnh éo le đầy nước mắt như thế.
Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, cuộc sống của tôi yên ả và bình lặng như rất nhiều các cô gái khác. Chồng tôi đang công tác trong ngành công an, anh hơn tôi gần 1 giáp. Chồng tôi bản tính hiền lành, chu đáo, nhưng vì đặc thù công việc anh thường hay phải đi sớm về muộn.
Tôi hiền lành, nên chẳng mấy khi kiếm chuyện xích mích với chồng, cũng có khi vợ chồng bát đũa xô nhau, nhưng cũng chỉ một lúc sau lại làm lành. Chông tôi không lãng mạn, anh chưa bao giờ mua hoa tặng vợ hay làm những điều khiến tôi bất ngờ, nhưng ở anh tôi tìm thấy sự chân thành. Nói chung, tôi hài lòng với cuộc hôn nhân này.
Kết hôm được gần chục năm, tôi sinh cho chồng 2 cô con gái xinh xắn, ngoan ngoãn, tôi biết anh vẫn muốn có con trai nhưng vì đang công tác nên không sinh thêm được. Chồng tôi chiều chuộng 2 con gái lắm, 2 đứa cũng quấn bố. Chỉ có mẹ chồng tôi có vẻ không hài lòng, dù bà vẫn chăm sóc cho 2 cô cháu gái, nhưng bà vẫn bóng gió chuyện bắt tôi đẻ cho bà đứa cháu đích tôn nối dõi tông đường, vì n hà anh chỉ có mình anh là con trai. Thỉnh thoảng, mẹ chồng nhắc đến, chồng tôi cáu bảo, con nào chẳng là con.
2 con gái tôi càng lớn càng xinh, con gái lớn chăm ngoan, học giỏi, năm nào cũng dẫn đầu lớp, con gái bé thì ngoan ngoãn, đáng yêu. Tôi luôn thấy tự hào vì các con của mình.
Bố mẹ chồng tôi đều là công chức về hưu, mẹ chồng tôi khỏe mạnh, nhưng bố chồng thì nghễnh ngãng ốm bệnh từ mấy năm nay. Bố chồng tôi bị tim độ 4, huyết áp cao. Cách đây không lâu, bố chồng tôi trượt ngã trong nhà tắm, khi phát hiện đưa ông lên viện thì ông đã bị liệt nửa người, xuất viện về nhà ông chỉ nằm một chỗ. Vì các chị gái chồng đều đi lấy chồng xa, nên việc chăm nom bố chồng đều do một tay tôi đảm nhiệm. Từ ăn uống, vệ sinh tôi đều một tay lo lắng, chẳng chút nề hà. Chỉ có việc tắm rửa cho bố chồng là mẹ tôi làm, dù sao tôi cũng là phận dâu, nhiều cái không tiện.
Video đang HOT
Bố chồng tôi trụ được 4 tháng thì qua đời sau một cơn đau tim đột ngột. Tôi rất thương ông, bởi từ ngày tôi về làm dâu, bố chồng rất quý và tốt với tôi.
Lo tang lễ cho bố chồng xong, tôi như phát ốm vì quá mệt mỏi, thế nhưng, trong khi gia đình tôi đang rối bời thì một chuyện động trời xảy ra.
Hôm đó, giữa lúc cả gia đình, họ hàng đang họp gia đình để thống nhất lại một số chuyện sau đám tang thì xuất hiện một người phụ nữ dắt theo một cậu bé tầm 3 tuổi tìm đến. Tôi chưa kịp hỏi ai thì người này lên tiếng, hỏi tôi có phải vợ anh Lâm không. Tôi gật đầu. Cô ta nói, có thể cho cô ta vào thắp một nén nhang cho bố chồng tôi trước không, rồi sẽ thưa chuyện với mọi người. Tôi đưa cô ta vào nhà, liếc mắt xuống nhìn cậu bé, tim tôi bỗng đập liên hồi, thằng bé nhìn quen lắm.
Thắp hương xong, kéo thằng bé lại gần, trước toàn thể họ hàng, cô ta nói: “Hôm nay con mang con trai anh Lâm, cháu nội ông bà đến đây chịu tang ông”. Cô ta nói dứt lời, mẹ chồng tôi đứng bật dậy, tất cả mọi người đều bàng hoàng nhốn nháo. Đúng lúc này, chồng tôi từ trên gác đi xuống, nhìn thấy mẹ con người phụ nữ, mặt chồng tôi tái mét, anh lao xuống, nắm lấy tay cô ta lôi ra ngoài, người phụ nữ giằng ra, cô ta khóc lớn, vừa khóc, vừa nói: “Anh bỏ em ra, đến mức này rồi, anh còn muốn che giấu làm gì nữa. Em không cần gì cả, không cần danh phận, nhưng phải để con trai chúng ta có một gia đình chứ. Ông nội mất, nó có quyền được đến thắp nén nhang, sao anh ác thế”.
Chồng tôi buông cô ta ra, anh ngồi thụp xuống ôm đầu. Tôi như người mất hồn loạng choạng bước ra, 3 con người đối mặt với nhau, ở góc kia, 3 đứa trẻ cũng sợ hãi đứng rúm vào một góc. Trời ơi, sao lại oan trái, nghịch cảnh thế này.
Chồng tôi thú nhận, anh đi lại với người phụ nữ này đã gần 4 năm nay. Cô ấy đã vì anh mà chấp nhận trở thành người đàn bà trong bóng tối. Con trai cô ấy 3 tuổi, bằng tuổi với con gái út của tôi. Chồng tôi ngoại tình ngần ấy năm trời mà tôi không hề hay biết.
Không có lời nào có thể diễn tả được nỗi đau đớn trong lòng tôi khi ấy, tôi có tội tình gì đâu. Chồng tôi, sao nỡ nhẫn tâm với mẹ con tôi như thế chứ. Giờ tôi phải làm gì để đối diện với chuyện này đây. Tôi đau đớn, thất vọng, khổ tâm đến mức muốn tự tử chết đi cho xong.
Theo Blogtamsu
Nỗi khổ của người phụ nữ
Tôi đang bế tắc, mệt mỏi vô cùng. Nhiều lúc nhìn hai đứa con thơ dại mà tôi đã tự động viên mình cố gắng nhắm mắt sống cho qua ngày với chồng nhưng thật khó quá.
Giờ đây tôi đang bị khủng hoảng tinh thần vì cảm thấy bế tắc, không lối thoát. Nếu không vì con có lẽ tôi đã rũ bỏ tất cả để trốn đến một nơi nào đó cho nhẹ nhàng.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có một chị gái và hai anh trai. Hai anh trai tôi người thì cờ bạc, người thì nghiện ma túy khiến bố mẹ tôi phải khổ tâm rất nhiều. Từ bé tôi đã hiểu điều gì đang xảy ra trong nhà mình và suốt ngày phải chứng kiến cảnh bố đánh mắng mẹ. Bố tôi không chịu khó làm ăn mà hay tụ tập bạn bè nhậu nhẹt nhưng lại cho rằng ông là người tài giỏi. Vì vậy mà mọi gánh nặng trong gia đình đều dồn lên vai mẹ tôi. Mẹ tôi phải cáng đáng kinh tế lo cho các con nên rất bận rộn và vất vả. Nên bà không có nhiều thời gian dạy bảo và gần gũi con cái.
Mặc dù hoàn cảnh gia đình phức tạp như vậy nhưng tôi vẫn học rất giỏi. Song lúc nào tôi cũng cảm thấy mình rất cô độc. Tôi không dám tâm sự cùng ai và lặng lẽ chịu đựng một mình.
Lên đại học tôi tự đi dạy thêm, làm thêm để trang trải học phí và dành dụm tiền gửi về phụ giúp mẹ. Ra trường, tôi đi làm và lập gia đình với một người bạn học chung đại học nhưng khác quê. Anh theo đuổi tôi khá lâu nên tôi nhận lời yêu anh và lấy anh. Tôi muốn tìm một chỗ dựa cho bản thân nhưng rồi tôi đã lầm.
Cuộc đời đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Tôi đã không nhận ra sự khác biệt trong lối sống. Bố mẹ chồng tôi lúc nào cũng để ý xem con dâu kiếm ra được bao nhiêu tiền. Nếu tôi không biếu hoặc biếu ít thì bà cho là con dâu không tốt và chỉ sợ con dâu đem tiền về nhà ngoại.
Chồng tôi nghe lời bố mẹ. Anh nghĩ vợ không tốt với gia đình nhà chồng, không biếu bố mẹ chồng. Tôi cảm thấy vô cùng chán nản về chồng và thề rằng phải tự mình cố gắng kiếm được nhiều tiền để không ai khinh mình được.
Thêm vào đó mỗi lần về quê chồng tôi rất ức chế vì sự ham mê cờ bạc của chồng. Về nhà, anh em chồng gặp nhau dường như chỉ để "sát phạt nhau" với cô dì chú bác thâu đêm suốt sáng. Vợ chồng tôi đã nhiều lần cãi nhau về điều này.
Tính tình chồng tôi không đến nỗi nhưng do ảnh hưởng nếp sống của gia đình và sợ mọi người chê cười là sợ vợ nên anh vẫn cố tình chơi. Và bố chồng tôi cũng là người rất ham hố cờ bạc. Bố chồng tôi giờ vẫn lô đề cờ bạc thường xuyên nhưng lúc nào cũng lên mặt dạy con cái phải ăn ở có đạo đức.
Hiện tại, vợ chồng tôi đã có hai đứa con nhưng trong lòng tôi luôn cảm thấy chán nản chẳng biết gia đình này có tồn tại được bao lâu. Tôi cảm thấy chồng không phải là chỗ dựa cho tôi lúc khó khăn vất vả. Chồng tôi cũng không giúp đỡ vợ mặc dù thừa khả năng. Lúc nào anh cũng nghĩ là đàn ông nên được quyền đòi hỏi phụ nữ.
Giờ tôi cảm thấy chán nản quá rồi. Ly hôn thì thương cho hai đứa con nhỏ mà cứ ở thế này tôi không chịu nổi. Tôi làm ra tiền thì chồng còn tôn trọng nhưng nếu không kiếm được tiền thì chồng cũng coi tôi chẳng ra gì. Tôi sợ sự coi thường của chồng. Tôi sợ ngày mai công việc không suôn sẻ tôi biết lấy gì mà lo cho con?
Theo Nhipsongphunu
Dâu mới phải quỳ cả đêm ở nhà tắm trong đêm đầu tiên về nhà chồng Nhớ lại tâm sự cũ mà Hồng ứa nước mắt, nếu được lựa chọn thì chắc Hồng sẽ chẳng bao giờ lấy chồng xa. Nếu bây giờ cho Hồng, 26 tuổi chọn lựa lại, Hồng sẽ không bao giờ lấy chồng xa. Cô thậm chí cũng không kết hôn luôn mà sống độc thân cho sướng. Cô chẳng bao giờ nghĩ, hôn nhân...