Sự thật cay đắng đằng sau lời nói dối vô sinh của người yêu
Để tiện đường thăng tiến, Hải nói dối tôi anh vô sinh để chia tay. Sau đó 2 tháng trời, anh làm đám cưới với con gái sếp.
Tôi Hải yêu nhau từ khi đang còn ngồi trên ghế nhà trường. 3 năm yêu nhau, biết bao nhiêu tình cảm. Chúng tôi cũng xác định ra trường, tìm được việc sẽ làm đám cưới.
Cả 2 chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ, nhà cả 2 đứa đều làm nông, cũng chẳng quen thân gì để bấu víu nên 2 đứa đều động viên nhau phải cố gắng học tập, ra trường sẽ xin việc luôn ở Hà Nội.
Sau khi ra trường, chật vật mãi, cuối cùng cả 2 chúng tôi cũng xin được việc ở công ty tư nhân. Hải là một người cầu tiến, có năng lực và giàu tham vọng. Anh lúc nào cũng làm việc hết công suất, Hải nói, phải như vậy mới không bị đào thải và có thể vươn lên vị trí cao hơn, anh không muốn cứ mãi là một thằng nhân viên quèn.
Cứ như thế, gần 2 năm sau. Trong khi tôi vẫn là nhân viên hành chính bình thường thì Hải đã ngồi ở vị trí phó phòng vật tư của một công ty xây dựng. Nhưng Hải nói với tôi, vị trí này chỉ “hữu danh vô thực” mà thôi. Hơn nữa, rất khó để lên hơn nữa, vì người ta sẽ ưu tiên con ông cháu cha, muốn ngồi vào vị trí trưởng phòng hoặc cao hơn, thì cố gắng thôi chưa đủ.
Hải bận lắm, anh làm việc tối ngày. Lúc nào cũng chỉ biết có công việc mà thôi. Chúng tôi đã sống chung nhà từ khi 2 đứa ra trường. Lúc ấy, tôi cũng đã 24 tuổ.i. Gia đình 2 bên cũng đã biết mối quan hệ của 2 đứa. Cũng đã đi lại, chỉ chờ chúng tôi quyết định làm đám cưới nữa thôi. Tôi hỏi Hải về việc kết hôn, anh nói tôi hãy cho anh thêm thời gian, để anh phấn đấu thêm năm nữa, khi đã có chỗ đứng vững chắc rồi, anh sẽ lấy tôi, để tôi không phải lo lắng gì, có sinh con cũng không vất vả về tài chính.
Video đang HOT
Tôi nghe Hải nói có lý nên đồng ý. Rồi 1 năm nữa trôi qua, tôi thấy sốt ruột lắm. Thực ra chúng tôi giờ có khác gì vợ chồng đâu, chỉ thiếu một tờ hôn thú nữa là xong. Có gì mà Hải cứ phải băn khoăn nhiều vậy. Cũng vì chuyện này mà chúng tôi đã nhiều lần xích mích, cãi nhau.
Thế rồi 1 ngày, Hải về nhà với bộ dạng thất thểu, buồn bã, tôi thấy vậy thì gặng hỏi anh. Sau một hồi, Hải đưa cho tôi một tờ giấy xét nghiệm, tôi đọc mà choáng váng, anh bị vô sinh. Trong lúc tôi chưa lấy lại bình tĩnh thì Hải u sầu nói với tôi, rằng anh muốn chúng tôi chia tay, vì anh không muốn tôi phải khổ vì anh nữa. Tất nhiên là tôi không đồng ý, tôi khóc lóc nói, dù có thế nào tôi vẫn ở bên anh nhưng Hải kiên quyết từ chối. Anh nói tôi hãy sống tốt, như vậy anh mới yên tâm được. Rồi ngay trong ngày hôm đấy, Hải thu dọn quần áo dọn đi. Tôi gàn không thế nào cũng không được. Rồi anh cắt đứt hoàn toàn liên lạc với tôi.
Vậy mà một ngày sau đó không lâu, tôi bàng hoàng khi nhận được điện thoại của đứa bạn từ hồi đại học. Nó hỏi tôi chia tay Hải khi nào, sao Hải đã cưới người khác thế kia. Những lời bạn nói khiến tôi sửng sốt đến bàng hoàng. Tôi như con điên lao ra khỏi nhà đi tìm Hải theo lời nhắn địa chỉ của cô bạn.2 tháng sau đó, tôi và Hải không hề liên lạc gì, anh như biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của tôi. Dù rất nhớ thương và đau lòng nhưng tôi cũng dần thích nghi và quen với việc sống không có anh. Có điều, tôi luôn thấy thương anh và cảm thấy mình mắc nợ với anh, món nợ ân tình mà có lẽ cả đời này tôi không trả hết được.
Đứng ở ngoài, chứng kiến Hải đang vui cười, tay trong tay với một cô gái. Đó chính là con gái của giám đốc chỗ anh làm. Tôi đã gặp trong lần theo Hải đi ăn tiệc liên hoan. Tôi như vỡ vụn, trong lòng lờ mờ đoán ra chân tướng sự việc.
Tôi thừa hiểu tính của Hải, chắc chắn, việc rời bỏ tôi và cưới cô gái kia nằm trong kế hoạch thăng tiến của anh. Nhưng thật không ngờ, anh lại dùng mưu kế đó để ruồng rẫy tôi. Đến tận phút cuối, Hải vẫn lừa dối tôi trắng trợn. Tôi thật sự bị đa.u xó.t quá, tôi phải làm thế nào để vượt qua nỗi đau và sự tổn thương đáng sợ này đây?
Theo SKCĐ
Sự thật cay đắng vỡ lở sau khi đám tang của bố chồng
Đám tang của bố chồng vừa kết thúc, người phụ nữ lạ dắt theo đứa con trai 3 tuổ.i đến xin được thắp nhang...
ảnh minh họa
Mấy ngày nay tôi sống như người mất hồn, không bao giờ tôi có thể tưởng tượng ra, cuộc đời mình lại có ngày rơi vào cảnh éo le đầy nước mắt như thế.
Tôi lấy chồng năm 24 tuổ.i, cuộc sống của tôi yên ả và bình lặng như rất nhiều các cô gái khác. Chồng tôi đang công tác trong ngành công an, anh hơn tôi gần 1 giáp. Chồng tôi bản tính hiền lành, chu đáo, nhưng vì đặc thù công việc anh thường hay phải đi sớm về muộn.
Tôi hiền lành, nên chẳng mấy khi kiếm chuyện xích mích với chồng, cũng có khi vợ chồng bát đũa xô nhau, nhưng cũng chỉ một lúc sau lại làm lành. Chông tôi không lãng mạn, anh chưa bao giờ mua hoa tặng vợ hay làm những điều khiến tôi bất ngờ, nhưng ở anh tôi tìm thấy sự chân thành. Nói chung, tôi hài lòng với cuộc hôn nhân này.
Kết hôm được gần chục năm, tôi sinh cho chồng 2 cô con gái xinh xắn, ngoan ngoãn, tôi biết anh vẫn muốn có con trai nhưng vì đang công tác nên không sinh thêm được. Chồng tôi chiều chuộng 2 con gái lắm, 2 đứa cũng quấn bố. Chỉ có mẹ chồng tôi có vẻ không hài lòng, dù bà vẫn chăm sóc cho 2 cô cháu gái, nhưng bà vẫn bóng gió chuyện bắt tôi đẻ cho bà đứa cháu đích tôn nối dõi tông đường, vì nhà anh chỉ có mình anh là con trai. Thỉnh thoảng, mẹ chồng nhắc đến, chồng tôi cáu bảo, con nào chẳng là con.
2 con gái tôi càng lớn càng xinh, con gái lớn chăm ngoan, học giỏi, năm nào cũng dẫn đầu lớp, con gái bé thì ngoan ngoãn, đáng yêu. Tôi luôn thấy tự hào vì các con của mình.
Bố mẹ chồng tôi đều là công chức về hưu, mẹ chồng tôi khỏe mạnh, nhưng bố chồng thì nghễnh ngãng ốm bệnh từ mấy năm nay. Bố chồng tôi bị tim độ 4, huyết áp cao. Cách đây không lâu, bố chồng tôi trượt ngã trong nhà tắm, khi phát hiện đưa ông lên viện thì ông đã bị liệt nửa người, xuất viện về nhà ông chỉ nằm một chỗ. Vì các chị gái chồng đều đi lấy chồng xa, nên việc chăm nom bố chồng đều do một tay tôi đảm nhiệm. Từ ăn uống, vệ sinh tôi đều một tay lo lắng, chẳng chút nề hà. Chỉ có việc tắm rửa cho bố chồng là mẹ tôi làm, dù sao tôi cũng là phận dâu, nhiều cái không tiện.
Bố chồng tôi trụ được 4 tháng thì qua đời sau một cơn đau tim đột ngột. Tôi rất thương ông, bởi từ ngày tôi về làm dâu, bố chồng rất quý và tốt với tôi.
Lo tang lễ cho bố chồng xong, tôi như phát ốm vì quá mệt mỏi, thế nhưng, trong khi gia đình tôi đang rối bời thì một chuyện động trời xảy ra.
Hôm đó, giữa lúc cả gia đình, họ hàng đang họp gia đình để thống nhất lại một số chuyện sau đám tang thì xuất hiện một người phụ nữ dắt theo một cậu bé tầm 3 tuổ.i tìm đến. Tôi chưa kịp hỏi ai thì người này lên tiếng, hỏi tôi có phải vợ anh Lâm không. Tôi gật đầu. Cô ta nói, có thể cho cô ta vào thắp một nén nhang cho bố chồng tôi trước không, rồi sẽ thưa chuyện với mọi người. Tôi đưa cô ta vào nhà, liếc mắt xuống nhìn cậu bé, tim tôi bỗng đậ.p liên hồi, thằng bé nhìn quen lắm.
Thắp hương xong, kéo thằng bé lại gần, trước toàn thể họ hàng, cô ta nói: "Hôm nay con mang con trai anh Lâm, cháu nội ông bà đến đây chịu tang ông". Cô ta nói dứt lời, mẹ chồng tôi đứng bật dậy, tất cả mọi người đều bàng hoàng nhốn nháo. Đúng lúc này, chồng tôi từ trên gác đi xuống, nhìn thấy mẹ con người phụ nữ, mặt chồng tôi tái mét, anh lao xuống, nắm lấy tay cô ta lôi ra ngoài, người phụ nữ giằng ra, cô ta khóc lớn, vừa khóc, vừa nói: "Anh bỏ em ra, đến mức này rồi, anh còn muốn che giấu làm gì nữa. Em không cần gì cả, không cần danh phận, nhưng phải để con trai chúng ta có một gia đình chứ. Ông nội mất, nó có quyền được đến thắp nén nhang, sao anh ác thế".
Chồng tôi buông cô ta ra, anh ngồi thụp xuống ôm đầu. Tôi như người mất hồn loạng choạng bước ra, 3 con người đối mặt với nhau, ở góc kia, 3 đứ.a tr.ẻ cũng sợ hãi đứng rúm vào một góc. Trời ơi, sao lại oan trái, nghịch cảnh thế này.
Chồng tôi thú nhận, anh đi lại với người phụ nữ này đã gần 4 năm nay. Cô ấy đã vì anh mà chấp nhận trở thành người đàn bà trong bóng tối. Con trai cô ấy 3 tuổ.i, bằng tuổ.i với con gái út của tôi. Chồng tôi ngoạ.i tìn.h ngần ấy năm trời mà tôi không hề hay biết.
Không có lời nào có thể diễn tả được nỗi đa.u đớ.n trong lòng tôi khi ấy, tôi có tội tình gì đâu. Chồng tôi, sao nỡ nhẫn tâm với mẹ con tôi như thế chứ. Giờ tôi phải làm gì để đối diện với chuyện này đây. Tôi đa.u đớ.n, thất vọng, khổ tâm đến mức muốn t.ự t.ử chế.t đi cho xong.
Theo Phunutoday