Sự thật bất ngờ về hộp sữa bầu hết hạn bố mẹ chồng gửi con dâu mang thai
Khi tôi lấy chồng, tôi bị họ hàng dè bỉu, còn mẹ tôi thì chỉ biết quay đi, giấu giọt nước mắt vì…tôi lấy chồng quá nghèo.
Tôi may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, có điều kiện kinh tế. Bố mẹ tôi là chủ một doanh nghiệp kinh doanh thiết bị đầu tư. Được bố mẹ chăm bẵm, nâng niu từ bé, tôi lớn lên mà chẳng phải lo nghĩ bất cứ điều gì. Tôi với Vinh học cùng lớp đại học. Trong khi tôi là tiểu thư con nhà giàu thì anh là chàng trai nhà nghèo hiếu học.
Vì là con nhà giàu nên tôi cũng chỉ chơi với những cô cậu sinh viên gia đình khá giả khác. Chúng tôi không lo học hành mà chỉ suốt ngày rủ nhau đi du lịch, bar sàn, quán xá. Bằng những cử chỉ nhỏ, tôi biết Vinh đang yêu thầm tôi.
Qua nhóm bạn thân, tôi cặp kè với một tay chơi giàu có và trải đời. Nhưng mối tình của tôi kết thúc trong nước mắt và tờ giấy cam kết đồng ý phá thai, chấp nhận mọi biến chứng có thể xảy ra trong lần phá thai. Trong lúc tôi đau đớn, gục ngã nhất, Vinh luôn ở bên cạnh tôi, quan tâm, an ủi. Tôi yêu anh từ lúc đó.
Khi yêu anh, tôi mới biết rằng nhà anh rất nghèo. Mẹ anh gắn bó với vài xào ruộng còn bố anh bị tai biến nên đã 2 năm rồi chỉ có thể đi lại và làm những việc nhẹ nhàng trong nhà. Ngôi nhà cấp 4, lụp xụp của anh làm tôi ngỡ ngàng. Anh kể rằng, vì bố mẹ nghèo nên anh vừa đi học đại học vừa đi làm, khi có tiền, anh sẽ gửi về cho bố mẹ. Khâm phục ý chí của anh, tôi quyết cưới anh làm chồng.
Khi tôi lấy chồng, tôi bị họ hàng dè bỉu, còn mẹ tôi thì chỉ biết quay đi, giấu giọt nước mắt vì…tôi lấy chồng quá nghèo. (Ảnh minh họa)
Khi tôi lấy chồng, tôi bị họ hàng dè bỉu, còn mẹ tôi thì chỉ biết quay đi, giấu giọt nước mắt vì…tôi lấy chồng quá nghèo. Sau đám cưới, sợ tôi khổ, bố mẹ tôi không tiếc tiền mua nhà riêng cho tôi và chồng ở. Chồng tôi đi làm mới mức lương rất khá.
Chẳng mấy chốc, tôi biết mình có thai. Bố mẹ tôi rất mừng, họ mua cả gói bảo hiểm thai kỳ ở bệnh viện lớn cũng như rất nhiều thức ăn bổ dưỡng để tôi dưỡng thai. Trong khi đó, bố mẹ chồng tôi biết vậy tuy rất vui mừng nhưng mẹ chồng tôi cũng bảo: “Bố mẹ rất mừng nhưng bố mẹ cũng chẳng có gì để cho các con cả. Con thông cảm cho bố mẹ, đừng tủi thân. Con cố gắng ăn uống, sinh hoạt điều độ để cháu bé mau lớn nhé”.
Video đang HOT
Thấy mẹ chồng nói vậy, thêm họ hàng nói ra nói vào, tôi thấy rất buồn tủi. Nhiều khi tôi nghĩ, không biết tôi có sai không khi cưới một người chồng nghèo, có hoàn cảnh khó khăn như vậy.
3 hôm sau, tôi thấy có một bưu kiện gửi đến tận nhà. Trên bưu kiện có ghi tên người gửi là bố mẹ chồng tôi, còn người nhận là vợ chồng tôi. Khi mở bưu kiện ra, tôi thấy một hộp sữa bầu cũ, chắc đã hết hạn. Tôi thở dài, không biết ông bà gửi cái thứ bỏ đi này cho tôi làm gì. Tuy nhiên, chồng tôi vẫn cố mở xem bên trong chiếc hộp là cái gì.
Khi mở ra, tôi và chồng đều bất ngờ khi thấy trong hộp là những quả bóng, những chiếc xe ô tô cũ mà chồng tôi chơi từ ngày còn nhỏ. Hóa ra, bố mẹ chồng tôi vẫn còn lưu giữ những món đồ chơi đó cùng với tất cả những kỷ niệm thời thơ ấu của chồng tôi.
Chồng tôi nhìn món đồ chơi đó, rơm rơm nước mắt, anh kể rất nhiều về thời thơ ấu của anh bên những món đồ chơi mà bố mẹ anh phải tiết kiệm tiền mới mua được. Tình cảm của bố mẹ chồng đã làm tôi thực sự xúc động. Thấy chồng tôi xúc động, tôi cũng lặng lẽ lau nước mắt.
Theo Dantri
Mùa thu trở gió lạnh, mình yêu nhau đi anh!
Chẳng phải em luôn ao ước có một người bên cạnh và những ngày trời trở gió, khoác vai nhau rồi lặng lẽ nắm lấy bàn tay. Trong ánh mắt, chỉ đọng lại những yêu thương và che chở. Thu về rồi, trời trở gió lạnh, hay là mình yêu nhau đi anh!
Chưa bao giờ em nghĩ mình có thể đứng trước mặt anh và nói ra những câu tương tự như thế, để rồi nhận được một cái gật đầu đồng ý từ anh.
Hôm nay là một ngày thu, trời đổ mưa và bỗng dưng trở lạnh, cái se lạnh không khiến người ta tê buốt đôi tay như mùa đông, nhưng lại khiến con người ta mong manh tìm về những nỗi nhớ. Và em nhớ về anh.
Thành phố này rộng lớn quá, mình tìm được nhau cũng chẳng dễ dàng gì, nên sau mọi chuyện, em vẫn muốn giữa chúng ta có một mối kiên kết khác ngoài tình bạn, em thực sự rất muốn ngỏ lời yêu anh!
Thành phố rộng lớn quá, em rất sợ cô đơn. Ảnh minh họa
Để rồi em không phải tủi thân khi thấy những đôi tình nhân dắt tay nhau đi ngang phố, không mệt nhoài với những dự định chỉ có một mình. Em có một nơi để chia sẻ, một nơi để dựa vào khi thấm mệt với hàng tá những áp lực ngoài kia.
Em muốn nấu những bữa cơm để anh ăn, muốn chúng ta cùng dắt tay nhau tới những nơi mình thích, mặc kệ thế giới xoay vòng, mặc kệ những lời bàn tán. Thế giới của em có một người như anh là đủ.
Đó là mong ước nhỏ bé của em, còn anh, anh nghĩ về điều gì? Hy vọng rằng anh đã nghĩ về em.
Một ngày thu trời bồng dưng trở gió, cái se lạnh khiến em thấy cô đơn nhiều hơn bào giờ hết. Mỗi lần như vậy, em lại trốn thế giới vào một góc nào đó, lặng nhìn ngắm những người bước qua em. Em muốn được yêu thương, được quan tâm thay vì một mình cô đơn sớm tối.
Em muốn bên anh vào những ngày thu gió lạnh. Ảnh minh họa
Em biết anh cũng giống như em, sợ yêu và tổn thương một lần nào nữa, bối rối khi có một người đến gõ cửa và nắm lấy tay anh. Nhưng hãy tin em, vì đó là thành ý của riêng em, là thành ý mà em đã dũng cảm gom góp trong từng ấy thời gian.
Chúng ta là bạn của nhau bao nhiêu lâu như thế, hiểu nhau nhiều đến vậy, trải qua bao sóng gió, có lẽ anh hiểu tình ý của em. Vậy mà anh chưa chủ động nắm lấy tay em. Vậy hãy để em nắm lấy tay anh.
Bởi em muốn yêu anh từ mùa thu, qua mùa đông, tới mùa xuân rồi mùa hạ, em muốn yêu anh suốt bốn mùa luân chuyển không rời.
Để trái tim thôi không nhói lên vì yêu thầm, để không còn cô đơn trong suốt những năm dài trống vắng. Mọi thứ sẽ trôi đi rất nhanh nếu một trong hai chúng ta không một ai biết nắm giữ.
Nên trong tình yêu, bất kể ai mở lời trước không quan trọng bằng việc cả hai chân thành dành tình cảm cho nhau như thế nào.
Thu về, trời gió lạnh, mình hẹn hò đi anh. Ảnh minh họa
Là anh muốn em chủ động hơn trong một mối quan hệ, muốn em chắc chắn hơn trong tình cảm của mình. Anh còn bối rối vì chưa rõ ràng mối quan hệ của hai ta. Hay đơn thuần anh chỉ coi chúng mình là bạn?
Em cũng không biết nữa, em muốn đợi anh nói ra. Cùng với sự chờ đợi ấy, em rất sợ anh sẽ nói chúng mình chỉ là bạn, và cứ sợ như thế, em lại không muốn tiến thêm một bước nào nữa. Sợ khi tỏ tình rồi, ngay cả việc làm bạn cũng không còn được nữa và em sợ mất anh.
Nhưng cuộc đời, nếu không ngông cuồng mà yêu một người, thì chắc chắn khi nhìn lại sẽ hối hận. Và hối hận bao nhiêu cũng sẽ không thể làm lại được.
Nên có lẽ em nên dũng cảm ngỏ lời với anh. Rằng anh là người mà em không muốn mất, rằng em yêu anh, yêu rất lâu rồi. Mùa thu về rồi, gió cũng lạnh rồi, mình hẹn hò được không anh?
Theo Emdep
Sau 2 ngày tự nhốt mình trong phòng, việc đầu tiên tôi làm chính là tha thứ cho chồng Tôi cần làm nhiều thứ khác, tôi phải tự mình chiến thắng chính mình. Và điều đầu tiên tôi làm chính là tha thứ cho chồng. Chỉ có tha thứ cho anh tôi mới nhẹ nhõm hơn. Đọc những dòng tâm sự "Cận kề ngày cưới, nhận được kết quả xét nghiệm máu mà em rụng rời tay chân" của bạn T.L mà...