Sự thật ám ảnh về vợ sau những lần vợ chồng ân ái lúc ba giờ đêm
“3 giờ thì có liên quan gì, chủ yếu là anh thích hay không mà thôi?” – Hoàng miệng nói và tay không ngừng l.ột q.uần áo của Hương ra.
Hoàng và Hương đến với nhau như sự sắp đặt sẵn của số phận. Bố mẹ Hoàng và bố mẹ Hương chơi thân với nhau nên khi hai bà mẹ cùng mang bầu, họ đã đồng ý nếu sinh một trai, một gái thì sẽ để cả hai thành vợ thành chồng. Mối lương duyên của họ, tình yêu của họ đã được định sẵn từ khi họ còn chưa chào đời.
Họ lớn lên bên cạnh nhau, trở thành bạn thanh mai trúc mã. Hương ra dáng một thục nữ lắm. Hoàng thì phong độ, tài giỏi. Họ đúng là một cặp trai tài gái sắc trời sinh ra định sẵn cho nhau.
Hương từ nhỏ đã được bố mẹ hướng sẵn tâm trí về Hoàng. Hoàng thì có tình cảm với Hương, coi Hương là người con gái duy nhất của cuộc đời mình. Nhưng Hương thì… Hương chỉ coi Hoàng như một người bạn tri kỉ. Tình cảm Hương dành cho Hoàng không phải là tình yêu. Trái tim Hương không hề rung động trước Hoàng. Nhưng Hương không có quyền lựa chọn nữa rồi. Bố mẹ hai bên đều đặt rất nhiều niềm tin vào chuyện tình cảm của Hương và Hoàng nên Hương không thể để mọi người thất vọng. Hơn nữa, Hoàng thật lòng với Hương, chuyện Hương có yêu Hoàng hay không đã không còn quan trọng nữa. Hôn nhân, người ta cần nhiều thứ hơn là tình yêu.
“3 giờ thì có liên quan gì, chủ yếu là anh thích hay không mà thôi?”. (Ảnh minh họa)
Đám cưới được tổ chức linh đình, Hương sánh đôi với Hoàng mà ai cũng tấm tắc khen nức nở. Hình như chỉ có đi bên cạnh Hoàng, Hương mới nhận được nhiều lời khen tặng thì phải. Đêm tân hôn, Hương nằm đợi Hoàng vào phòng tân hôn và…
Nhạt nhẽo và vô vị là hai từ để Hương miêu tả về đêm tân hôn đó. Không khúc dạo đầu, không hỏi han, Hoàng chỉ lao vào Hương như một cái máy để thỏa mãn bản năng của mình. Xong xuôi, Hoàng kéo quần đi ra ngoài mà chẳng thèm hỏi han Hương bất cứ một câu nào. Đêm tân hôn cứ ngỡ thơ mộng lại hóa ra cay đắng, đầy tủi hờn. Nhưng đó chưa phải là tất cả…
Video đang HOT
Tối hôm sau, không thấy Hoàng đả động gì, Hương ôm gối đi ngủ. Nhưng tới 3 giờ đêm thì…
Hoàng lục đục lật người Hương lại khiến Hương giật nảy mình.
- Anh… Anh định làm gì vậy. 3 giờ rồi đấy anh biết không? – Hương hốt hoảng
- 3 giờ thì có liên quan gì, chủ yếu là anh thích hay không mà thôi? – Hoàng miệng nói và tay không ngừng l.ột q.uần áo của Hương ra
Có giãy dụa thì cũng vô ích, Hương nằm im để mặc Hoàng muốn làm gì làm. Bởi Hương biết rõ, Hoàng cũng chẳng thèm quan tâm tới cảm xúc của Hương đâu. Và những giọt nước mắt nóng hổi lại tiếp tục rơi sau cuộc ân ái.
Hương chỉ lo sợ, đến lúc nỗi ám ảnh ấy biến thành cơn ác mộng khiến Hương không thể tiếp tục chịu đựng Hoàng nữa thì chuyện gì sẽ xảy ra đây. (Ảnh minh họa)
Hương cứ nghĩ chỉ có một ngày Hoàng như vậy. Nhưng ngày hôm sau lại tiếp tục như thế. Và 1 tuần 3 lần, đều đặn như kim đồng hồ quay. Mới chỉ một tháng mà Hương đã phờ phạc, bết bát. Ai nhìn Hương cũng kinh ngạc. Mới lấy chồng, không phải lam lũ vất vả mà Hương tiều tụy quá.
Bởi Hương bị ám ảnh, ám ảnh nặng nề khi không đêm nào Hương được ngon giấc. Hoàng cứ đi ngủ sớm rồi 3 giờ sáng mò dậy hùng hục l.àm c.huyện đ.ó với Hương bất cần biết hôm đó Hương có mệt không, có muốn không? Cho dù là những hôm không đến lịch thì Hương vẫn chẳng được ngủ yên vì cứ đến giờ đấy, lại giật mình tỉnh giấc. Nó bỗng trở thành một thói quen đáng sợ.
Hoàng giống như một cái máy, chỉ biết quan tâm tới ham muốn của bản thân mình. Hương thấy sợ. Hoàng mà Hương biết hai mươi mấy năm nay lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết, biết quan tâm, chia sẻ mà sao chuyện này, Hoàng lại khiến Hương thất vọng đến như thế. Hương không dám nói thẳng với Hoàng vì Hương sợ Hoàng sẽ đ.ánh giá Hương. Phụ nữ hiền lành, thục đức mà lại quan tâm tới mấy chuyện này thì còn ra làm sao ?
Hương chỉ lo sợ, đến lúc nỗi ám ảnh ấy biến thành cơn ác mộng khiến Hương không thể tiếp tục chịu đựng Hoàng nữa thì chuyện gì sẽ xảy ra đây? Hoàng sẽ thay lòng đổi dạ, phản bội Hương vì Hương không còn chiều chuộng được Hoàng hay cảnh cổng bệnh viện tâm thần sẽ nồng nhiệt chào đón Hương đây?
Theo PNVN
Chồng thường xuyên vứt t.iền v.ào mặt tôi sau mỗi lần vợ chồng ân ái
Anh cho rằng tôi lừa anh, biết anh không bỏ được tôi nên đã cho anh vào tròng, vì thế anh sẽ giày vò tôi đến suốt cuộc đời này...
Ảnh minh hoạ
Tôi từng là gái bán hoa, cũng bởi nhà tôi nghèo quá, bố mẹ thì ốm bệnh, các em thì nhỏ, nheo nhóc. Trước đó tôi từng làm công nhân nhưng đồng lương cọc cạch, 5 triệu 1 tháng không ngấm vào đâu so với những khoản mà nhà tôi phải chi tiêu.
Thế là tôi lên thành phố, mới đầu làm trong một quán cà phê, dần dần chuyển sang quán hát, cuối cùng là thành gái tự do. Nhiều khi tôi cũng chán nản và nhục nhã lắm, nhưng việc làm này cho tôi thu nhập cao, có tháng những mấy chục triệu, vì tôi là người có nhan sắc.
Tôi hiểu rõ, cái "nghề" buôn phấn bán hương này chỉ cữ một vài năm nên vừa gửi về nhà, tôi vừa tiết kiệm được một khoản nho nhỏ, sau đó tôi bỏ về quê, mở một cửa hàng quần áo để kinh doanh. Không một ai ở quê biết quá khứ của tôi, mọi người luôn cho rằng tôi là đứa có chí, đi làm thuê mà có được ngày hôm nay. Bởi mỗi lần về, tôi lúc nào cũng ăn mặc rất nhã nhặn, kín đáo.
Về được chừng hơn 1 năm thì tôi gặp Lâm, anh vào cửa hàng tôi mua đồ, Lâm làm trong một cơ quan nhà nước, phong độ, chỉn chu. Chính anh là người chủ động xin số điện thoại, theo đuổi tôi.
Thú thực, lúc nhận lời Lâm, tôi cũng áy náy và lo lắng lắm, chỉ sợ một ngày anh phát hiện ra quá khứ của tôi... Hai đứa yêu nhau, mấy tháng thì kết hôn, vừa cưới là tôi có bầu ngay, tôi sinh con, hạnh phúc được nhân lên mấy phần.
Thế mà chẳng biết vì lý do gì anh phát hiện ra quá khứ của tôi. Anh phát điên, tra khảo, cuối cùng tôi phải thú nhận thời gian nhơ nhớp đó với anh. Anh đ.ập p.há tan hoang nhà cửa, gọi tôi là "con đĩ".
Tôi khóc nhiều lắm, anh nói, anh không bỏ tôi đâu, nhưng từ giờ tôi không phải vợ anh nữa, tôi không có tư cách. Tôi biết mình sai, tôi nhẫn nhịn, nhưng anh luôn coi kinh, miệt thị tôi, anh coi tôi như thứ chỉ để anh thỏa mãn. Cay nghiệt hơn, mỗi lần ân ái xong, anh lại ném cho tôi vài đồng, bảo trả công cho tôi.
Anh không cho con ngủ chung với tôi, cứ mỗi đêm "hành xự" xong, anh lại bế con sang phòng khác ngủ, để mình nằm khóc... Tôi đau đớn, nhục nhã lắm, muốn chấm dứt tất cả, muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này... nhưng tôi biết anh chẳng buông tha tôi dễ thế. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
Bàng hoàng phát hiện chồng mang theo băng vệ sinh bên người và lý do khiến tôi rụng rời... Ai có thể tin rằng ông chồng nhát như cáy của tôi lại mạnh bạo cất hẳn băng vệ sinh trong túi quần, cái việc anh chưa từng làm cho tôi suốt chục năm qua chỉ vì... ảnh minh họa Tôi cùng chồng đã kết hôn cả 10 năm chứ chẳng ít. Vợ chồng tôi nói chung có 1 cuộc sống tương đối...