Sự tàn nhẫn của đàn bà
Đàn bà như con mèo, có lúc rất đáng yêu, nhưng có lúc rất hung dữ. Vuốt ve, che chở thì ngoan ngoãn nằm trong vòng tay. Nhưng chỉ cần bị xua đuổi, con mèo hiền dịu đó sẽ giơ vuốt, nhe nanh tấn công. Đàn bà là thế, họ dịu dàng bao nhiêu thì họ sẽ càng tàn nhẫn bấy nhiêu.
ảnh minh họa
Tôi có một cô bạn, cô ấy có tình yêu sinh viên đẹp, phải nói ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của họ. Nhưng có ai biết rằng sau những năm tháng hạnh phúc, ngọt ngào, giờ là cuộc tình thù hận. Cô ấy trao đời con gái trinh trắng cho người yêu. Sau bốn năm, cô ấy nhận được từ người cô yêu là lời nói phụ bạc, anh ta chỉ “thương hại” cô chứ chưa hề có tình yêu.
Giấu đi nước mắt, cô bạn tôi mạnh mẽ khẳng định sẽ trả lại anh ta sự “thương hại” khiến anh đau đớn van xin tình yêu từ nơi cô. Để rồi khi đạt được mục đích thì cô bạn tôi cũng dìm mình trong bể tình nước mắt. Còn anh chàng kia nhận ra cô là tất cả của mình cũng là lúc anh mất cô mãi mãi. Tất cả chỉ còn sự hối hận muộn màng.
Người đàn bà thứ hai mà tôi biết vốn là người thứ ba trong một cuộc tình. Cô ấy là Q.A, bạn học cấp 3 với tôi. Q.A yêu người đàn ông có gia đình nhưng đâu ngờ sau khi chuyện vỡ lở, người đàn ông đó với bao lời hứa hẹn theo gió bay, quay lại ruồng rẫy cô, bỏ mặc cô hứng chịu mọi tai ương. Cũng vì đau đớn quá hóa hận thù, cô từ bỏ mối quan hệ bất chính, từng bước trở về cuộc sống, làm việc và thành công. Cô giờ là sếp của người đàn ông đó và cay nghiệt thay, người đàn ông phản bội cô đang phải luồn cúi dưới “chân” cô.
Người đàn bà thứ ba là Hương, vốn được mọi người xem là có tấm lòng rộng lượng. Chồng ngoại tình, bị phát hiện rồi hối lỗi. Cô dang tay, rộng cửa đón anh về và tha thứ. Nhưng ai biết rằng đằng sau cánh cửa, giông tố thực sự mới bắt đầu. Hương đã bắt chồng mình sống những tháng ngày đúng nghĩa địa ngục. Bên ngoài với họ hàng cô vẫn đảm, vẫn ngọt nhạt cơm canh, nhưng nỗi khổ tâm bây giờ chồng cô phải gánh chính là sự lạnh lùng và giày vò của cô. Bữa cơm cô ăn, anh nhịn; anh ăn, cô đứng dậy, mỗi người một giường, như những người xa lạ, như kẻ thù.
Người ta nói, sai lầm lớn nhất của đàn ông là nghĩ sai về đàn bà. Đàn bà yêu hết lòng hết dạ, nhưng khi đã hết yêu rồi thì chẳng ai có thể bổ não họ ra để biết được họ nghĩ gì. Nếu ai đã từng xem bộ phim “Cô gái mất tích” chắc sẽ thấu hiểu điều này. Đàn bà như con mèo, có lúc rất đáng yêu, nhưng có lúc rất hung dữ. Vuốt ve, che chở thì ngoan ngoãn nằm trong vòng tay. Nhưng chỉ cần bị xua đuổi, con mèo hiền dịu đó sẽ giơ vuốt, nhe nanh tấn công. Đàn bà là thế, họ dịu dàng bao nhiêu thì họ sẽ càng tàn nhẫn bấy nhiêu.
Video đang HOT
Khổ đau và nguy hiểm là vậy nhưng có lẽ ít có người đàn bà nào muốn thay đổi số phận của mình. Bởi họ sợ lại phải đối mặt với những gì họ đã trải qua, bởi vì họ muốn an phận. Thôi thì đành vậy, để đi qua tận cùng của nỗi đau như ba người đàn bà tôi vừa kể, họ đành tự biến mình thành những bài toán không lời giải cho những gã đàn ông ngụy quân tử đang nhan nhản ngoài kia…
Theo VNE
Nửa đêm lẻn sang phòng vợ ngủ, ai dè kinh hãi thấy chân vợ...đầy lông
Thuận giật mình khi thấy một chân của vợ để ra ngoài chăn, chân lại...đầy lông đen xì. Thuận cố dụi mắt lại một lần nữa nhìn cho kỹ, anh hốt hoảng khi biết...
Sau lần vợ chồng Thuận cãi nhau vì chuyện nhà cửa là Ly cấm chồng ngủ chung nữa. Cô chia giường và đẩy anh sang ngủ với con, họ sẽ chiến tranh lạnh đến khi nào Thuận chịu nhận lỗi mới thôi. Tính Thuận cũng lì lợm nên cả tháng trời nay, anh dọn đồ sang ngủ với con chứ nhất định không chịu xin lỗi. Hễ cứ về nhà, ngồi ăn cơm thôi chứ vợ chồng chả nói với nhau nửa lời.
Thuận càng lì lợm bao nhiêu thì Ly càng tỏ vẻ thờ ơ với chồng. Gần 2 tháng đến nơi rồi mà vợ chồng vẫn căng thẳng thế này không ổn. Thuận nghĩ cũng đến lúc mình xuống nước xin lỗi vợ để vợ chồng vui vẻ bên nhau như xưa.
Đêm hôm ấy, đợi vợ ngủ thật say tầm 1h sáng Thuận bí mật lẻn sang phòng vợ. Một phần anh muốn vợ thấy sự thành tâm hối lỗi của mình, một phần anh không muốn vợ bỏ đói nữa. Gần 2 tháng là thử thách quá lớn với Thuận rồi.
Cũng may vợ không khóa trái cửa phòng, Thuận hí hửng nhòm qua khe cửa xem vợ đang ngủ thế nào. Vợ anh có thói quen sợ ma nên tối nao đi ngủ cũng để đèn ngủ nên Thuận nhìn từ ngoài vào rất rõ.
Nhìn vào bên trong thấy vợ đắp chăn kín mít lại trở mình liên tục, Thuận nghĩ vợ mình vẫn tỉnh giấc hay khó ngủ quá. Bỗng nhiên Thuận giật mình khi thấy một chân của vợ để ra ngoài chăn, chân lại...đầy lông đen xì. Thuận cố dụi mắt lại một lần nữa nhìn cho kỹ, anh hốt hoảng thấy đôi chân đấy sao chẳng giống chân vợ tý gì cả. Vợ anh là người chú trọng hình thức, nhất định vợ không để cái lông nào mọc chứ đừng nói là chân đầy lông đen xì như thế kia.
Thấy nghi nghi điều gì đó, Thuận khẽ đẩy cửa đi vào sờ lên đôi chân đầy lông lá kia. Lật tấm chăn ra Thuận hoảng hốt ngã ra sàn nhà khi thấy trên giường đâu chỉ có mỗi vợ. Người đàn ông lạ nào đang nằm trên giường ôm vợ anh ngủ như đúng rồi.
Thấy chồng hét lên, Ly cùng người đàn ông kia bật dậy vội mặc quần áo. Tên kia định chạy thì Thuận đã nhanh trí giữ anh ta lại và đánh cho một trận thừa sống thiếu chết. Ly vội vàng quỳ gối xin chồng tha cho anh ta, cứ để Thuận đánh tiếp cô e rằng anh ta lại nhập viện cấp cứu ngay.
Đánh chán tay Thuận buông người đàn ông đó ra và nhìn vợ với con mắt đầy giận giữ. Ly tiến đến bên chồng xin anh đừng làm ầm chuyện này lên nữa, Thuận không kìm chế được mình tát cho vợ một cái thật đau.
Đuổi người đàn ông kia đi và không quên đe dọa hắn ta thế này thế kia. Thuận quay về bắt đầu cuộc tra khảo và đay nghiến vợ mình không thương tiếc.
- Cô lấy cớ cãi nhau, rồi cách ly tôi để đến đêm mở cửa cho trai vào nhà ngủ thế này à? Đồ đàn bà lăng loàn, mất nết.
- Anh...anh tha cho em. Em trót dại phải lòng anh ấy ạ. Em hứa sau lần này có đánh chết em cũng không dám ngoại tình nữa ạ. Xin anh hãy nghĩ đến con cái, tình nghĩa vợ chồng mấy năm nay mà cho em một cơ hội sửa sai ạ. Đừng đuổi em đi, em sống sao nổi khi không có anh bên cạnh.
Sáng ngày mai cô tự dọn đồ ra khỏi nhà tôi, cô không xứng đáng làm vợ tôi (Ảnh minh họa)
- Không có tôi cô thiếu gì thằng bên cạnh. Tôi không phải loại ngu để cô dắt mũi mãi như thế nhé. Sáng ngày mai cô tự dọn đồ ra khỏi nhà tôi, cô không xứng đáng làm vợ tôi.
- Xin anh...xin anh đừng làm thế. Hãy tha thứ cho em một lần được không?
Đang quát tháo vợ ầm ầm, bỗng dưng con gái 7 tuổi của vợ chồng Thuận bước ra khóc thét lên. Thuận vội vàng dỗ con và đưa nó vào trong phòng, mặc kệ Ly ngồi khóc lóc ở đó. Ôm con vào lòng mà nó nói một câu khiến Thuận cứ suy nghĩ mãi "Bố ơi! Bố đừng đuổi mẹ đi nhé. Các bạn ở lớp con ai cũng có bố mẹ cả. Con không muốn mất mẹ đâu".
Dỗ con ngủ xong Thuận ra ngoài nhìn vợ mà lòng vẫn chưa thôi giận dữ. Anh cố hạ giọng nói vợ những câu khiến Ly vội ôm chầm lấy chồng cảm tạ.
- Vì con, tôi sẽ tha thứ cho cô lần này. Nếu có lần sau, thì đừng nghĩ chuyện mở mồm cầu xin tôi. Từ giờ cô sống không biết điều cứ liệu thần hồn đấy. Đừng để thằng này điên lên, cô sống không bằng chết đâu.
- Vâng...em cảm ơn chồng. Sẽ không có lần thứ 2 đâu anh ạ.
Sáng hôm sau, Thuận không thèm nhìn vợ mà đi làm luôn. Ly tỏ ra hối lỗi và cố gắng chăm lo, yêu thương chồng con thật tốt để sửa sai nhưng một lần mất niềm tin Thuận không còn tin vợ nữa. Anh thận trọng mua camera về bí mật lắp trong nhà.
Cứ đi làm về nhà Thuận im lặng, không nói nửa lời với vợ. Thi thoảng xem phim anh lại nói bóng gió về chuyện vợ dẫn trai về nhà ngủ. Thuận làm như thế để trừng phạt vợ, anh muốn vợ phải hiểu nỗi đau khi bị người yêu thương cắm sừng. Vợ phải hiểu cái giá của việc ngoại tình là như thế nào.
Theo iBlog
Đàn ông các anh, nhiều khi tàn nhẫn đến đáng sợ... Cái cảm giác đau đớn khi người mình yêu tặng vào mặt câu:" Anh xin lỗi, Chúng ta không hợp, không có tương lai vì thế nên dừng lại thôi em ạ" làm sao có thể diễn tả hết bằng lời. Lời nói nhẫn tâm đó về sau mỗi lần nhớ lại cứ đau nhói không thôi. Cái cảm giác đau đớn khi...