Sự ngọt ngào giết chết anh
Em đâu biết sự ngọt ngào của em đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn?
Người ta nói trong tình yêu hợp rồi tan cũng là lẽ bình thường, yêu rồi không yêu nữa cũng chẳng xa lạ gì với ai.
Không ít người yêu một lần rồi bên nhau cả đời nhưng còn biết bao nhiêu người tìm hết mảnh ghép này đến mảnh ghép khác mới tìm ra một nửa thực sự của đời mình. Vậy mà tại sao anh lại không bình thường như người ta được, sống theo lẽ tự nhiên ấy hà cớ chi phải dằn vặt mình đến vậy?
Chúng ta đã đi chung một quãng đường, chưa đủ để gọi là dài nhưng cũng đủ đánh dấu lên đấy biết bao nhiêu kỷ niệm. Nhưng rồi một ngày trên con đường ấy, xuất hiện bóng dáng một người khác làm cho em không nhìn về phía anh nữa, mắt em đã tìm về người ta.
Bàn tay anh cảm nhận em chẳng còn muốn nắm chặt tay anh nữa. Những cái ôm không còn đủ chặt để anh cảm nhận được bình yên. Và anh nhận ra người ta đang bước dần vào cuộc đời em. Thế nhưng… sao em vẫn cứ dửng dưng với cơn bão lòng trong anh vậy?
Em vẫn dịu dàng là thế, vẫn ngọt ngào là thế nhưng em biết không những cái ngọt ngào ấy đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn. Mỗi khi gần em, anh chỉ muốn ôm chặt lấy em, muốn thét lên rằng anh yêu em nhiều như thế nào, vậy mà anh chẳng thể… và mãi mãi không thể nào, vì giữa chúng ta bây giờ khoảng cách đã là quá lớn.
Anh biết em “đã từng” yêu anh, anh biết trái tim của em, tình cảm của em ngày xưa khi trao anh là chân thành, anh biết em thương anh. Nhưng xin em đừng biến yên thương ấy thành thương hại. Đừng tội nghiệp anh rồi thành tội tình em ạ.
Hãy yêu hết trái tim mình như chưa từng có sự tồn tại của anh (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Dẫu rằng trái tim anh còn yêu em nhiều lắm, dẫu rằng rời xa em là điều khó khăn nhất với anh bây giờ. Nhưng anh không muốn ở lại bên em với tình cảm dối gian này, đau lòng anh, đau lòng cả em. Thế thì em còn gì nữa mà chẳng thể ra đi? Có phải vì em sợ anh chẳng thể đứng vững khi chẳng còn em bên cạnh phải không?
Em sai rồi, khi tình yêu em không còn dành cho anh nữa thì ngay cả khi anh ôm em, anh vẫn có thể sụp đổ. Vậy nên em hãy cứ ra đi như trái tim em muốn vậy. Em hãy đến bên người ta, người khiến em yêu hơn cả anh. Người ấy sẽ thay anh đi cùng với em trên quãng đường còn lại.
Nói ra những điều ấy lòng anh đau biết bao nhiêu nhưng anh là thế, anh chẳng thể nào dặn lòng mình sống với sự thương hại, chẳng thể nào giữ một tình yêu mà chỉ mình anh đơn phương. Anh đã lấy đủ can đảm để rời xa em rồi, vậy nên em đi đi…
Tình yêu của chúng mình đi đến đây thôi em nhé! Anh sẽ im lặng như đúng nghĩa mà anh đã từng nói với em. Hãy yên vui bên người mới mà trái tim em đã chọn. Hãy yêu hết trái tim mình như chưa từng có sự tồn tại của anh. Hãy thôi bên nhau làm dằn vặt từng tháng năm.
Đừng thương hại anh nữa và cho anh hai chữ yên bình…
Theo VNE
33 tuổi vẫn lạc lối yêu đương
Bây giờ tôi đã chậm kinh 6 ngày nhưng liên lạc với anh thế nào cũng không được.
Tôi năm nay 33 tuổi, cái tuổi không còn ngây ngô, khờ dại nữa. Nhưng chẳng hiểu sao, tôi vẫn lạc lối trong con đường tình yêu.
Trước đây, tôi đã từng yêu tha thiết một người đàn ông nhưng không lâu sau đó, anh đã phản bội tôi và dành tình cảm cho một người con gái khác. Sau mối tình này, trái tim tôi như khép lại, tôi học cách sống cho bản thân mình.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi cũng dần lấy lại được sự cân bằng trong cuộc sống và quên đi mối tình đầy nước mắt đó.
Cho đến một hôm, tôi vô tình đọc được trang web hẹn hò trên mạng, lúc đó tôi đã đăng ký kết bạn để nói chuyện bâng quơ với một ai đó cho bớt cô đơn. Nhưng không ngờ, một chàng trai đã nhìn thấy hình tôi đăng trên đó và nhảy vào làm quen. Tôi nghĩ rằng, thế giới ảo như vậy thì không có việc gì mà mình phải thật với họ cả.
Sau một thời gian nói chuyện qua lại, anh thường xuyên rủ tôi đi cà phê nhưng tôi luôn lấy lý do "bận" để từ chối. Tuy nhiên, sau này thấy anh cũng có thành ý nên tôi đã đồng ý hẹn gặp.
Sau buổi gặp gỡ đầu tiên, tôi và anh thường xuyên nhắn tin, gọi điện hỏi han nhau, thay vì nói chuyện trên mạng như trước đây. Thi thoảng rảnh rỗi, anh lại rủ tôi đi ăn và uống cà phê.
Ban đầu, tôi cũng cảm nhận được anh dành tình cảm cho tôi. Những lúc gặp gỡ và trò chuyện cùng anh, tôi thấy anh là người đàn ông khá tự tin trong giao tiếp, anh cũng hoạt bát, vui vẻ và suy nghĩ khá thoáng trong chuyện tình cảm.
Những lần gặp gỡ đó, tôi chỉ nghe anh kể về chuyện quá khứ của anh, công việc hiện tại của anh. Qua đấy, tôi được biết anh là trưởng phòng kinh doanh nên thường xuyên phải đi công tác xa và có cơ hội tiếp xúc với nhiều người.
Có những lúc, tôi đã định hỏi anh đang làm việc tại công ty nào hay nhà anh ở đâu để tôi yên tâm hơn... nhưng rồi, tôi sợ anh nghĩ tôi thực dụng nên đành im lặng. Và điều duy nhất tôi biết về anh, chỉ có số điện thoại.
Tôi và anh quen nhau khá lâu nhưng 10 ngày hoặc nửa tháng chúng tôi mới có cơ hội gặp nhau một lần vì anh bảo "Anh bận đi công tác". Tôi cũng có hỏi:" Anh đã có bạn gái hay gia đình gì chưa?"nhưng anh bảo rằng: "từ khi chia tay bạn gái đến nay, anh không quen một ai nữa". Dù tôi không tin tưởng lắm vào những lời nói đó nhưng tôi vẫn lịch sự im lặng.
Rồi một hôm, anh bảo muốn gặp tôi, muốn đưa tôi đi chơi và tôi đã rất vui sướng chuẩn bị mọi thứ để gặp anh. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi đã nghe lời dỗ ngọt của anh vào nhà nghỉ "để hai đứa có không gian riêng tư tìm hiểu nhau". Và cũng trong đêm đó, tôi đã dại dột trao cho anh tất cả.
Sau đêm ân ái mặn nồng đó, anh đã rời xa tôi... (Ảnh minh họa)
Đọc đến đây, chắc hẳn mọi người sẽ bảo tôi dại khờ... và tôi đúng là một cô gái quá dại khờ khi chưa hiểu hết về con người anh đã đồng ý làm "chuyện ấy". Nhưng thật sự lúc đấy, tôi không hiểu vì sao mình lại làm thế nữa? Chỉ có điều, tôi tin anh là người biết suy nghĩ, biết sống cho người khác nên anh sẽ không bao giờ đi lừa dối tình cảm người khác như vậy!
Sau hôm đó, anh vẫn thường xuyên nhắn tin, điện thoại hỏi han tôi rất nhiều. Nhưng gần một tháng nay, anh bỗng dưng im lặng. Ban đầu thấy anh im lặng, tôi cũng lặng im không hỏi han gì. Nhưng một tuần sau đó, tôi đã chủ động liên lạc với anh nhưng máy anh lúc mở, lúc khóa và dù tôi có gọi điện, nhắn tin thế nào cũng không nhận được sự hồi âm từ anh.
Thời gian anh im lặng, không đáp trả tin nhắn, cuộc gọi của tôi khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Nhưng nếu như chuyện chỉ có vậy thì tôi cũng đã không phải phiền lòng như thế này...
Sau lần quan hệ lần đầu với anh, đến hôm nay tôi đã bị chậm kinh mất 6 ngày khiến tôi cảm thấy rất lo lắng, sợ hãi. Nếu tôi có thai thì sẽ biết tìm anh nơi đâu để báo cho cho anh biết? Và nếu không báo được cho anh thì tôi phải làm sao bây giờ?
Thực sự tôi đang bị khủng hoảng tinh thần ghê gớm. Tôi không biết mình phải làm sao bây giờ nữa? Nếu như tôi gặp được anh, nói cho anh biết điều đó thì liệu anh có tin rằng, đứa con trong bụng tôi là giọt máu của anh hay không?
Giờ đây, tôi cũng không dám nói cho gia đình mình biết chuyện này. Và nếu tôi lỡ có thai thật thì tôi cũng không đủ can đảm để bỏ đứa bé, vì tôi rất sợ cảm giác nằm trên bàn mổ.
Các bạn ạ! Tôi không biết bây giờ phải giải quyết chuyện này như thế nào? Tôi điện thoại hoài thì anh không nghe máy... nhưng nếu tôi nhắn tin cho anh biết sự thật này, liệu anh có chịu gặp tôi để lắng nghe nỗi lòng của tôi hay không?
Bây giờ tôi phải làm gì để cứu bản thân mình thoát khỏi hoàn cảnh này? Rất mong các bạn hãy cho tôi những lời khuyên sáng suốt!
Theo VNE