Sự lựa chọn của mẹ khiến vợ chồng tôi sững sờ ngơ ngẩn
Nhìn thấy dượng tương lai mà tôi ngây ngẩn cả người. Đó là một người đàn ông đẹp trai, cao to và đặc biệt là chỉ lớn hơn chồng tôi 3 tuổi.
Bố tôi mất khi tôi đang học cấp hai, mẹ tôi lúc ấy còn khá trẻ lại xinh đẹp nhưng bà không đi thêm bước nữa. Mẹ ở vậy nuôi tôi khôn lớn và ăn học đàng hoàng. Bao nhiêu tình cảm yêu thương mẹ đều dành hết cho tôi. Bà vừa dịu dàng trong vai trò một người mẹ, nhưng đôi khi lại cứng rắn mạnh mẽ quyết đoán trong vai trò của một người cha. Tôi lớn lên mà không hề bị thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần.
Ngày ấy, mẹ tôi là bác sĩ trong bệnh viện, công việc khá áp lực. Nhiều lúc mẹ phải trực đêm trực ngày. Nhưng mẹ không bao giờ làm tôi thất vọng, mẹ vẫn nhớ đến ngày sinh nhật của con gái, vẫn ý nhị quan tâm khi con gái bắt đầu thành thiếu nữ. Vẫn luôn dành thời gian cho tôi vào mỗi dịp đặc biệt. Còn biết bao điều mẹ đã làm cho tôi và để đáp lại tôi cố gắng học hành chăm chỉ, tôi cũng yêu mẹ nhiều hết mức có thể.
Không chỉ yêu mà với tôi, mẹ còn là một thần tượng lớn. Khi bắt đầu biết suy nghĩ về mọi chuyện, thấy trong nhà vắng bóng đàn ông. Những công việc như thay bóng đèn hay sửa ống nước hai mẹ con vất vả làm cả buổi. Tôi ngây thơ hỏi mẹ sao không kiếm cho tôi thêm một người bố. Tôi còn hứa sẽ không bao giờ khó chịu hay ghen tị nếu mẹ yêu thêm người khác ngoài bố. Lúc ấy mẹ chỉ cười rồi nói vui: “Cha cô, chỉ sợ lúc ấy cô cứ khóc ầm lên ấy chứ”.
Mẹ có công việc ổn định lại xinh đẹp dịu dàng nên nhiều người theo đuổi. Dòng họ nội ngoại hai bên thương mẹ nên cứ mai mối hết người này đến người kia nhưng mẹ đều từ chối. Tôi là sinh viên, thời gian dành cho mẹ không còn nhiều. Đôi lúc về nhà thấy mẹ ngồi đợi mình bên mâm cơm tôi thương mẹ quá đỗi.
Tôi không tin vào mắt mình khi nhìn thấy ở phía xa mẹ tôi với một người đàn ông còn khá trẻ. (Ảnh minh họa)
Là con gái nên tôi hiểu sự trống vắng trong chính con người mẹ. Tôi cũng biết người phụ nữ nào lại không mong muốn được ai đó yêu thương chăm sóc. Tôi cố tình sắp xếp cho mẹ gặp mặt vài người mà tôi biết nhưng lần nào trên đường về mẹ cũng kêu tôi đừng bao giờ làm vậy nữa. Mẹ nói có lẽ mẹ không hợp với chuyện hẹn hò và những người ấy chẳng cho mẹ chút ấn tượng nào.
Sau hai năm tốt nghiệp ra trường và đi làm, tôi lập gia đình. Anh làm cùng công ty với tôi. Anh hơn tôi nhiều tuổi nên chững chạc và trải đời. Anh hiểu, thông cảm và chấp nhận ở rể nhà tôi. Cuộc sống sau hôn nhân của hai vợ chồng cùng với mẹ thật ấm áp. Sáng cả nhà đều đi làm chiều tối nếu mẹ không phải trực đêm thì lại ngồi ăn tối cùng nhau. Hơn một năm sau cưới, chúng tôi có cháu trai đầu lòng trong niềm vui vỡ òa của cả nhà.
Mẹ tôi giờ cũng đã gần 50. Thấy bà không mặn mà gì với việc làm quen mai mối nên từ lâu tôi đã không còn nhắc gì đến chuyện ấy nữa. Nhưng cách đây vài tháng sóng gió bắt đầu nổi lên.
Hôm ấy, vợ chồng tôi được mới đến dự khai trương một nhà hàng mới mở. Vì ngày đầu khai trương có khuyến mãi giảm giá nên khách khá đông, không khí rất nhộn nhịp. Khi ngồi vào bàn, trong lúc đợi thức ăn tôi quan sát xung quanh. Tôi không tin vào mắt mình khi nhìn thấy ở phía xa mẹ tôi đang ngồi với một người đàn ông còn khá trẻ.
Video đang HOT
Nếu chỉ là ngồi ăn bình thường thì không có gì đáng nói. Đằng này hai người dành cho nhau những cử chỉ quan tâm vô cùng thân mật. Mẹ tôi còn đưa khăn giấy lên lau mặt cho anh ta. Hai người nói chuyện gì nhưng mẹ tôi mỉm cười rất rạng rỡ.
Sau hai đêm trằn trọc suy nghĩ, tôi chủ động nói chuyện riêng với mẹ. Nghe mẹ nói mà tôi bất ngờ đến há hốc cả miệng. Không nằm ngoài dự đoán của tôi, anh ta chỉ hơn chồng tôi 3 tuổi như vậy là nhỏ hơn mẹ mười mấy tuổi. Hai người tình cờ quen nhau khi anh vào viện điều trị bệnh. Họ đã quen nhau gần một năm. Nhưng nào đã hết, anh ta đã li hôn với vợ và hiện giờ sống cùng đứa con gái 5 tuổi. Tôi đứng như trời trồng khi nghe mẹ nói về phi công trẻ của mình: “Mẹ rất hài lòng với những gì T dành cho mẹ. T nói nếu mẹ đồng ý, T sẽ đưa mẹ về sống cùng”.
Tôi kêu trời không thấu, hơn cả tháng tôi mất ăn mất ngủ. Tôi năn nỉ mẹ hết lời. Tôi mong mẹ hãy suy nghĩ lại, tôi nói với bà tôi không bao giờ cấm cản hay tạo áp lực gì hết khi bà muốn đi bước nữa. Nhưng với T thì không được vì anh ta còn khá trẻ. Rồi chúng tôi sẽ phải xưng hô với T ra sao khi hai người đến với nhau. Rồi dư luận xã hội, rồi dòng họ hai bên, quan trọng hơn anh ta có yêu mẹ đến khi mẹ già không? Nhưng dù tôi có nói thế nào mẹ cũng không đồng ý dừng lại.
Sự lựa chọn của mẹ khiến vợ chồng tôi ngây người. (Ảnh minh họa)
Cuối tuần vừa rồi mẹ muốn đưa T về nhà để vợ chồng tôi chính thức ra mắt dượng tương lai. Thấy không thể lay chuyển được mẹ, tôi dùng cách quyết liệt. Tôi nói: “Nếu mẹ đưa người đó về đây, thì vợ chồng con sẽ đưa cháu ra sống riêng”. Tưởng đâu nghe vậy bà sẽ lo lắng mà suy nghĩ lại nào ngờ bà lên tiếng: “Cuộc sống của con mà, nếu con thấy làm như vậy mà thoải mái thì con cứ làm”. Tôi giận bà nên khóc tức tưởi.
Tôi hoang mang vô cùng. Tôi có nên bỏ qua tất cả để chấp nhận tình yêu của mẹ mình không? Nhưng tôi lo lắng liệu tình yêu ấy có làm cho cả nhà được hạnh phúc. Rồi những ngày tháng sau đó vợ chồng tôi có đủ tự tin để tiếp nhận dư luận, tiếp nhận những lời xì xào bàn tán của mọi người về việc phi công trẻ của mẹ?
Giá mà mẹ tôi đi bước nữa với ai đó bằng tuổi hoặc hơn tuổi bà thì có phải gia đình vui vẻ. Đằng này sự lựa chọn của bà khiến vợ chồng tôi sững sờ ngây người. Tôi cũng lo T không dành nhiều tình cảm cho mẹ, chỉ chục năm nữa mẹ già rồi, liệu T có quan tâm yêu thương mẹ nữa không? Đến lúc đó, nếu bị bỏ rơi thì mẹ tôi biết sống thế nào?
Theo Afamily
Mẹ chồng không thể "bắt nạt" tôi mãi như vậy được nữa!
Chỉ bằng 2 lần giải quyết sự việc một cách triệt để và đanh đá, tôi đã khiến mẹ chồng không thể bắt nạt, hoạnh họe thêm được gì.
Tôi kết hôn đến nay đã được ba năm. Khoảng thời gian ấy tôi nếm trải, cảm nhận tất cả những đắng cay và nước mắt trong gia đình chồng.
Mẹ anh không thích tôi từ ngày đầu dẫn tôi về ra mắt vì người bà chọn chính là con gái út của bà bạn thân, mới đi du học từ nước ngoài. Gạt đi tất cả những định kiến dành cho bạn gái không như ý mẹ, anh vẫn quyết tâm lấy tôi cho bằng được vì tôi là mới chính là người anh yêu.
Đám cưới nhỏ của hai đứa tôi diễn ra nhưng chỉ có bố chồng còn không có mẹ chồng đến dự. Tôi buồn vô cùng, trong tiệc cưới, tôi đã bao lần chực khóc vì tủi thân. Anh luôn bên cạnh động viên, an ủi tôi cố gắng vượt qua khó khăn trước mắt để buổi lễ diễn ra tốt đẹp. Tôi cố kìm nén cảm xúc nhưng lại lo lắng cuộc đời về làm dâu của mình rồi sẽ thế nào với một người mẹ chồng khó tính và độc đoán như thế.
Quả đúng như tôi dự đoán, thời gian về làm dâu, mẹ chồng đã ghét tôi ra mặt. Tôi không nghĩ phận làm dâu của mình lại thảm thương đến thế. Mẹ chồng luôn tìm cách giám sát tôi trong mọi chuyện dù là nhỏ nhất. Những việc tôi làm, dù đúng thì bà vẫn coi thường và hoạnh họe.
Trong mắt mẹ chồng, tôi là con ô sin không hơn không kém. Thậm chí trong nhà có đến hai cái máy giặt thì bà cũng nhất quyết bắt tôi giặt tay cho bằng được. Trời mùa hè không nói chứ đến trời lạnh thì tôi vẫn phải mò mẫm giặt giũ với nước lạnh cóng.
Cứ lần nào chồng nói đỡ cho tôi, thì sau đó mẹ chồng lại càng đay nghiến hơn. (Ảnh minh họa)
Có lần, vì không muốn để vợ phải tê cóng khi giặt quần áo nên chồng tôi đã đổ tất cả trong chậu vào máy giặt rồi nói bà một trận. Đến khi chồng tôi vừa đi làm, bà giận dữ mắng tôi thậm tệ. Bà bảo rằng tôi dựa hơi chồng để chống lại bà. Tôi làm con trai bà hư, nói lại mẹ...
Đến khi tôi sinh con trai đầu lòng, tôi cứ nghĩ là mẹ chồng sẽ bớt ghét tôi. Ai dè, bà vẫn không thay đổi thái độ lạnh nhạt và bắt nạt tôi như ngày nào. Cứ lần nào chồng nói đỡ cho tôi, thì sau đó mẹ chồng lại càng đay nghiến hơn.
Thà rằng tôi là nàng dâu không có việc làm rồi phụ thuộc vào chồng, thích bỏ bê công việc và muốn sống hưởng thụ đã đành. Tôi sẽ để bà muốn tác oai tác quái, dè bỉu và hách dịch thế nào tôi cũng cắn răng chịu đựng. Đằng này tôi vẫn đi làm, vẫn đủ việc nhà, không thiếu cơm bữa nào. Sao tôi lại phải chịu đựng nhiều cay nghiệt thế này?
Sau nhiều đêm ấm ức suy nghĩ, tôi quyết định mình sẽ không chịu nhịn nhục nữa. Tôi sẽ không để mẹ chồng bắt nạt mình mãi như vậy được.
Hôm ấy, tôi vừa đi làm về thì nhận được thiệp hồng của cô bạn trong cơ quan. Những lần trước tôi phải giấu giếm thiệp, rồi khi đi làm thì lặng lẽ đi luôn. Nhưng lần này, tôi ung dung cầm thiệp hồng trên tay rồi còn tíu tít khoe với chồng sắp được đi tiệc.
Mẹ chồng tôi thấy vậy liền trợn mắt ra vẻ khó chịu. Bà bảo tôi rằng đã có gia đình rồi thì dẹp bớt mấy cái khoản tiệc tùng đi cho nhẹ nợ.
Tôi không im lặng mà ngẩng mặt lên đáp lại bà rành mạch: "Mẹ ạ! Trong nhà này nếu con có khi nào bị ai đó hắt hủi đuổi ra khỏi nhà thì con cũng phải có một chỗ nương thân. Nhà mẹ con ở xa thì con phải đến nhà bạn, giờ mẹ bảo con cắt đứt quan hệ bên ngoài thì còn ra gì nữa".
Tôi không thể hình dung lúc ấy, mặt mẹ chồng tái xanh như lá chuối non. Tôi nghĩ chắc bà choáng váng vì đây là lần đầu tiên tôi dám cãi lại lời bà nói. Tôi mặc kệ mẹ chồng nghĩ gì rồi sau đó, tôi cất đồ đạc vào bếp chuẩn bị cơm nước và dắt xe cùng chồng đi mua váy đẹp dự tiệc.
Hai ngày sau, tôi đứng trước gương ngắm nghía mình trong bộ váy mới mua. Đây là lần đầu tiên, tôi mới dám mua một bộ cánh cho tử tế và đẹp đẽ để ra ngoài. Không ngờ lúc tôi đang thử váy để chuẩn bị đi đám cưới, mẹ chồng đã cố tình đứng ngoài cửa mà nói vọng vào. Bà bảo tôi không biết tiết kiệm gì cả mà cứ phung phí rồi có ngày chết đói.
Sau nhiều đêm ấm ức suy nghĩ, tôi quyết định mình sẽ không chịu nhịn nhục nữa. (Ảnh minh họa)
Sẵn có chồng trong phòng, tôi quay ra nói với bà: "Mẹ ạ! Con cũng có tuổi thanh xuân, cũng có chồng làm bác sỹ đàng hoàng. Cả mấy năm con mới mua có một chiếc váy, đi bên chồng mà ai đó khen đẹp thì mát mặt chồng con. Hay mẹ thích người ta nói nhà chồng chẳng ra gì, để vợ ăn mặc lôi thôi quê mùa?".
Chồng tôi nghe xong cũng góp ý vào vài câu đỡ lời tôi, sau đó tủm tỉm cười. Trong khi mẹ chồng lại xám xịt mặt mũi và âm thầm bước xuống lầu.
Có hôm, chồng vừa lĩnh lương về liền đưa cho tôi nhưng mẹ chồng nhìn thấy lại khó chịu ra mặt. Tôi biết thái độ đó của mẹ nên bảo với bà rằng tiền chồng đưa con thì con sẽ tiết kiệm để sau này còn có khoản chăm lo cho cả nhà, chứ không hề tiêu xài lãng phí gì hết. Với lại, mẹ cũng không có lương hưu...
Câu bỏ lửng của tôi làm cho bà như tỉnh ra rằng, cuộc sống của bà đang phụ thuộc hoàn toàn vào vợ chồng tôi. Sau ngày ấy, tôi không thấy mẹ chồng quá quắt với mình nữa mà bà đã bắt đầu biết phụ giúp tôi chăm lo việc nhà. Có thể những điều tôi nói sẽ gây tổn thương cho bà. Nhưng nếu bà biết nghĩ lại những tháng ngày tôi phải chịu ấm ức thế nào thì bà sẽ biết mà thông cảm cho tôi.
Thời gian còn lại, tôi sẽ cố gắng dung hòa và đối thật tốt với mẹ chồng thì chắc chắn bà sẽ hiểu tình cảm của một người con dâu như tôi. Tôi tin mình làm được và sẽ thành công. Cám ơn các bạn đã lắng nghe chia sẽ của tôi.
Theo Afamily
7 năm yêu đương không bằng người đến sau 4 tháng Yêu nhau 7 năm, bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu tình cảm. Vậy mà mới xa nhau 4 tháng, Trang đã yêu người khác. Tôi và Trang yêu nhau khi Trang đang còn là học sinh lớp 11, còn tôi đã đi làm. Chúng tôi ở gần nhà, lớn lên bên nhau từ bé, lớn lên cả 2 đứa nảy sinh tình cảm...