Sự im lặng nhức nhối
Hơn chục năm nay, tôi vẫn giữ im lặng. Nhưng sự im lặng ngày càng làm tôi thấy nặng nề nhức nhối. Bước qua tuổi 50, tôi thấy trong lòng mình đổi khác nhiều. Tôi kchỉ muốn buông chuyện này ra, để nhẹ nhõm tâm trí mà thôi…
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Tôi 51 tuổi, chồng tôi hơn tôi 6 tuổi. Gia đình tôi hiện bình thường, các con đều đã lớn, đi học đi làm, gánh nặng kinh tế không còn làm tôi lo lắng nữa. Nỗi khổ tâm bây giờ lại là việc khác.
Ảnh minh họa
Cách đây hơn 10 năm, tôi phát hiện chồng tôi có người tình bên ngoài. Hồi đó, tôi phải cố gắng lắm mới dằn được lòng mình. Tôi âm thầm tìm hiểu, biết rằng người phụ nữ kia cũng có gia đình. Tôi đã tìm gặp chồng cô ta, nói hết mọi chuyện để anh ta ngăn cản vợ mình và dặn anh ta nhất định không được nói cho cô vợ biết vai trò của tôi.
Khi cô ta chuyển công ty khác, không còn gặp gỡ chồng tôi nữa, tôi biết người chồng đó đã có biện pháp thích hợp. Mọi chuyện trăng hoa của chồng tôi chấm dứt. Tôi thấy chồng tôi cũng bình thường, không buồn bã đau khổ gì, chứng tỏ cũng chỉ hoa lá cành thôi.
Từ đó tới nay, anh ấy không hề biết tôi đã can thiệp, tôi vẫn giữ thái độ vui vẻ trong gia đình. Hơn chục năm nay, tôi vẫn giữ im lặng. Nhưng sự im lặng ngày càng làm tôi thấy nặng nề nhức nhối. Khi bước qua tuổi 50, tôi thấy trong lòng mình đổi khác nhiều. Tôi không còn cay đắng trả thù như trước, tôi chỉ muốn buông chuyện này ra, để nhẹ nhõm tâm trí mà thôi.
Video đang HOT
Tôi có nên kể hết mọi chuyện với chồng để xem ông ấy sẽ phản ứng thế nào? Tôi nghĩ trường hợp xấu nhất là ông ấy bỏ tôi, tôi cũng chấp nhận. Tôi làm việc đó là để tốt cho gia đình, tốt cho ông ấy và cô kia nữa, chứ có phải vì tôi đâu…
Bích Thủy (TP.HCM)
Chị Bích Thủy thân mến,
Giữ chuyện đó trong lòng hơn chục năm nay, chị đã thấy kết quả rồi: gia đình nguyên vẹn, không xào xáo, mỗi người đều phải có ứng xử phù hợp để vượt qua khó khăn. Phải nói rằng ngày đó, giữa lúc dầu sôi lửa bỏng mà chị xử sự được như vậy là cao tay lắm. Những ngày sau đó, khi mình phải nín nhịn, phải tỏ ra như không hề can dự hay biết gì, những ngày đó chắc cũng rất nặng nề với chị. Nhưng chắc không phải một mình chị chịu khổ, ít nhất trong chuyện này, ba người kia đều phải chịu đựng nỗi khổ đó, mỗi người một cách khác nhau. Không biết khi nghĩ đến điều này, chị có thấy lòng nhẹ bớt?
Ảnh minh họa
Nay thì mọi chuyện đã qua. Trong suốt thời gian ấy cũng không hẳn không có ai hay biết chuyện này đâu chị ạ. Cũng có thể có người nào đó biết, nhưng vì “vô thế”, không thể nói ra được. Vì vậy, theo Hạnh Dung, chị nên bỏ hẳn chuyện này cho quá khứ, không nên tự mình lật lại nữa. Nói ra bây giờ không được gì, có khi làm đổ vỡ những gì mình đã cố gắng gìn giữ. Sống với nhau, nhiều khi cứ “mắt nhắm mắt mở” lại chấp nhận được, chứ “lộn ruột lộn gan” ra hết với nhau cũng không để làm gì, mà đôi khi còn nặng nề khó chịu hơn.
Nếu thấy nhất định phải đề cập tới, không thể nhịn được, chị hãy thử tìm một người bạn thân, hãy kể cho người đó nghe chuyện ấy, và thử đối thoại xem sau khi kể hết mọi chuyện ra, điều gì sẽ xảy ra tiếp đó? Chị cần chuẩn bị cách nói cho phù hợp. Những chuyện như thế này, nhiều khi chị chỉ cần đề cập xa xôi, thoáng qua, là người nghe đã hiểu. Không cần phải nói rõ cặn kẽ từng chi tiết, xới lại hết, dễ làm đau lòng nhau lắm.
Chuyện đời oái oăm, khi mình cố quên, mình lại càng hay nhớ đến nó. Vậy nên cũng bình thường thôi nếu chị cảm thấy nặng nề, nhức nhối, khó chịu, chị hãy tìm cách khác để giải phóng bớt tâm trạng của mình. Nghỉ ngơi chăm sóc bản thân, đi chơi xa, tập thể dục, thiền… là những cách người ta hay dùng. Có thể khi tâm trí mình ổn định hơn, mình sẽ dễ bỏ qua những chuyện khác. Chúc chị nhẹ lòng, thanh thản để sống vui.
Hạnh Dung
Theo phunuonline.com.vn
Đưa bạn gái về ra mắt, chết lặng khi em họ phanh phui quá khứ nhơ nhớp của nàng
Cậu em họ thản nhiên nói trước cả nhà: "Anh yêu mà không tìm hiểu kĩ à? Chị ta là bồ nhí của sếp cũ em đấy, bị vợ lão đánh ghen tơi bời... Giờ anh lại muốn lấy về làm vợ à?".
10 ngày kể từ khi câu chuyện đau lòng ấy xảy ra, hiện tại, tôi đã dọn hết đồ đạc, chuyển đến sống cùng bạn gái. Cô ấy vẫn cự tuyệt tôi, đẩy tôi về với gia đình và không muốn tiếp tục tình yêu này. Hơn ai hết, tôi hiểu bạn gái mình đang phải trải qua những nỗi khổ tâm vô cùng lớn. Tôi không cho phép bản thân mình phụ bạc người con gái ấy, dù cho, quá khứ cô ấy có là người như thế nào đi chăng nữa.
Tình yêu của tôi và cô ấy bắt đầu trong hoàn cảnh khốn cùng nhất của đời tôi. Tôi làm ăn thua lỗ, lâm vào nợ nần chồng chất. Giữa lúc đó, cô gái mà tôi yêu trước đây cũng rời bỏ tôi. Cô ta sợ không dám đồng cam cộng khổ với một người đàn ông thất bại như tôi. Tinh thần bị tổn thương, áp lực tiền bạc gần như đẩy tôi xuống vực sâu tuyệt vọng. Chính bạn gái tôi bây giờ đã là người giúp đỡ, vực tôi dậy.
Cô ấy cho tôi vay tiền. Khi đó, chúng tôi chỉ là bạn bè đơn thuần chứ chưa yêu. Tôi biết, cô ấy không hề có ý dùng tiền để mua chuộc tôi bởi sau đó cô ấy rất lạnh nhạt. Chính tôi mới là người cảm động trước sự tử tế của cô ấy và theo đuổi cho bằng được. Ngày tôi nói tiếng yêu, bạn gái nhất định khước từ. Cô ấy chỉ trả lời vỏn vẹn 1 câu: "Em không xứng đáng với anh đâu".
Sau nhiều tháng trời theo đuổi, cuối cùng bạn gái tôi lúc đó mới tâm sự thật. Trước đây, cũng vì hoàn cảnh khó khăn, vì bị cám dỗ mà cô ấy chấp nhận làm bồ nhí của sếp. Cuộc tình vụng trộm, sai trái đó đã mang lại cho cô ấy rất nhiều tiền.
Nhưng đổi lại, cô ấy phải chịu một trận đánh ghen tày trời. Cái quá khứ nhơ nhớp đó khiến cô ấy mặc cảm và không dám yêu ai. Số tiền mà cô ấy cho tôi vay mượn cũng là khoản tích cóp được mà cô ấy muốn để sau này phòng thân.
Bạn gái tôi khi đó bảo: "Em chỉ mong lấy được người nào chấp nhận quá khứ của mình, anh ấy bỏ vợ, ly hôn hay bệnh tật gì đó cũng được. Còn anh là một chàng trai tốt, em không tự tin để bên anh".
Càng nghe cô ấy tâm sự tôi lại càng thương. Ai chẳng có lỗi lầm... Tôi nhất quyết chinh phục cô ấy bằng được. Với tôi, quan trọng là hiện tại cô ấy như thế nào chứ không phải là những gì đã qua. Và rồi sau hơn 1 năm, cuối cùng cô ấy cũng gật đầu đồng ý.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ cũng được gần 3 năm. Lần này, quyết định cưới, tôi mới đưa bạn gái về ra mắt. Tất nhiên, tôi luôn xác định giấu nhẹm cái quá khứ của bạn gái để hai đứa yên ổn bên nhau.
Nhưng tôi không ngờ, người tính không bằng trời tính. Cái hôm tôi dẫn bạn gái về ra mắt, cậu em họ của tôi lại đến chơi. Ngang trái là ở chỗ, cậu ta trước đây từng làm ở công ty mà bạn gái tôi làm. Cậu ta cũng là người chứng kiến vụ đánh ghen khủng khiếp của vợ sếp với bạn gái tôi.
Ngày hôm đó, cậu ta không nể nang gì tuyên bố giữa nhà về quá khứ của bạn gái. Cô ấy bưng mặt khóc nức nở, rời khỏi nhà tôi ngay sau đó. Cô ấy tắt điện thoại sau khi nhắn tin chia tay với tôi... Tôi hiểu bạn gái mình đã phải trải qua nỗi đau lớn đến nhường nào.
Bố mẹ tôi cực lực phản đối. Ông bà bảo thế gian không thiếu đàn bà để đi rước cái ngữ đó về làm vợ. Nhưng tôi ngồi lại, kể về tất cả những gì cô ấy đã làm cho tôi trong suốt thời gian qua. Mọi người lại bảo đó chỉ là chiêu dụ dỗ của cô ấy... Tôi bỏ ngoài tai... Tôi thu dọn đồ đạc, quyết định chuyển ra ngoài sống để được bên người con gái mình yêu.
Trong mắt bố mẹ, giờ tôi là thằng con tội nghiệp bị bỏ bùa yêu. Nhưng tôi biết mình đang làm gì. Thời gian sẽ trả lời cho tất cả. Đàn ông có thể diện, có tự trọng, có ghen tuông... dĩ nhiên là vậy, nhưng với tôi mọi thứ không thể nào sánh được bằng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi.
Theo skvty.com
Sơ đồ hành trình đi tìm "của lạ" của đàn ông Đa số đàn ông trước khi lấy vợ đều nghĩ rằng, chẳng ai điên mà nghĩ lấy vợ rồi ta sẽ ngoại tình.Tuy nhiên như "ma đưa lối qủy dẫn đường" không ít đàn ông "cứ tìm những nẻo đoạn trường mà đi", gây ra cho chị em bao nhiêu điều đau buồn. Hầu hết những chàng trai chưa vợ đều tin rằng...