Sự im lặng là nỗi sợ lớn nhất của những người bị tổn thương trong chuyện tình cảm
Đôi khi sự tổn thương trong tình cảm sẽ giúp ta mạnh mẽ hơn nhưng cũng có khi sự tổn thương đó làm thay đổi suy nghĩ của một người về việc trao trọn trái tim cho người khác có đáng hay không…
Ngày đầu tiên anh hẹn gặp em tại một trạm xe vì anh phải vội đi. Chúng mình nói được đôi ba câu tại một quán cà phê ven đường nhưng đó là ngày đáng nhớ vì một sự lưu luyến đã nảy sinh trong ta. Kể từ đó, những lời yêu thương xuất hiện đều đặn trong tin nhắn của chúng ta. Câu chuyện bắt đầu một cách nhanh chóng giữa anh và em như hai người thân lâu ngày gặp lại. Chúng ta có thể tâm sự rất nhiều chuyện mà không biết chán. Và rồi hẹn hò như những cặp tình nhân khác.
Ngày quen anh, em mới phát hiện khi ở bên cạnh người mình yêu thương thực sự thì ta yếu đuối biết nhường nào. Em không còn là cô gái mạnh mẽ nữa mà ngược lại đó là sự dịu dàng vốn có của người phụ nữ. Chưa bao giờ em cảm thấy hạnh phúc đến vậy vì tình yêu của anh dành cho em quá đỗi ngọt ngào. Nhưng không ai học được chữ ngờ trong cuộc sống này cả. Có sum họp thì phải có chia ly, có hạnh phúc mới có đau khổ. Chuyện tình của mình tan vỡ không bởi một áp lực nào cả mà vốn dĩ nó phải bắt buộc như vậy vì chúng ta không đủ sức để vượt qua rào cản và định kiến của xã hội này.
Video đang HOT
Nhưng đau lòng không bởi vì sự chia ly mà bởi sự vô tâm lạnh lùng của người ấy. Đến sau cùng thì một tin nhắn cũng không còn, một lời hỏi thăm cũng không có chẳng bù cho ngày mới yêu nhau thì lúc nào cũng có thời gian dành cho nhau.
Anh ơi, dẫu biết rằng đường đời có chia hai lối, dẫu biết rằng thanh xuân của mình không dành cho nhau nhưng ít nhất một sự quan tâm giữa những người thân quen với nhau cũng làm ấm lòng người ở lại. Sau những đau thương thì sự sẻ chia là điều cần thiết bởi nó có thể tạo cho ta không còn cảm giác cô độc.
Vì sự im lặng dường như là nỗi sợ hãi lớn nhất của những người bị tổn thương trong chuyện tình cảm. Nó có thể g.iết c.hết một tâm hồn trong sáng và nó có thể làm mờ đi lý trí của ta. Thế nên vượt qua giai đoạn này rất khó khăn. Có lẽ sau này sẽ không còn thứ tình yêu thuần khiết trong em nữa. Có chăng chỉ là thứ tình cảm mà được kiểm soát bởi lý trí mà thôi….
Theo Guu/Phununews
Vừa tát tôi đau điếng, anh vừa c.hửi 'thứ đàn bà không biết đẻ, chồng đi với gái cũng phải'
Chưa có ai nhục nhã giống như tôi, đến cái quyền đ.ánh g.hen nhân tình của chồng mình cũng không có.
Tôi 33 t.uổi, đang làm giáo viên cho một trường tiểu học. Tôi kết hôn được 5 năm nhưng số phận trớ trêu thay đến bây giờ tôi vẫn chưa có nổi một mụn con. Nguyên nhân là do tôi thế nên tôi chẳng dám ca thán một lời.
Tôi yêu chồng 3 năm mới đi đến hôn nhân. Cả lúc quen lẫn thời gian đầu yêu nhau, chồng rất yêu và chiều tôi. Nhưng dần dà, áp lực từ phía gia đình chuyện con cái, lại thêm tôi mang nặng tư tưởng khó sinh con mà suốt ngày u buồn, âu sầu bởi thế tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách.
Thế nhưng tôi vẫn nuôi hi vọng ông trời sẽ mang lại cho tôi một chút may mắn, tôi nỗ lực bao nhiêu thì chồng lại vô cảm bây nhiêu. Rồi chuyện gì đến cũng đến, chồng tôi có nhân tình. Ban đầu anh còn lén lút, giấu diếm tôi sau anh công khai qua lại thậm chí còn dẫn cô ta về nhà trêu tức tôi. Tôi biết cả gia đình chồng đều muốn tôi ký vào tờ đơn ly hôn để giải thoát cho anh nhưng chồng tôi có lẽ vẫn không nỡ. Chính điều đó khiến tôi lại càng ôm mộng tưởng.
Thế nhưng tôi đã lầm. Cái ngày định mệnh và cũng là năm thứ 5 của cuộc hôn nhân này, tôi chính thức bị chồng tống cổ ra khỏi nhà trong ê chề nhục nhã.
Hôm đó là kỷ niệm 5 năm ngày cưới, tôi có đi chợ và làm rất nhiều món ăn ngon chờ chồng về. Tôi liên tục gọi điện, nhắn tin nhưng vô vọng. Mãi đến 11h chồng tôi mới về nhà. Nhưng không phải đi một mình, anh ta đi cùng với nhân tình. Họ vui vẻ, tay trong tay ôm nhau hạnh phúc. Tôi vì quá uất ức mà buông những lời lẽ tôi kìm nén suốt khoảng thời gian dài qua mắng anh cùng nhân tình. Thay vì an ủi, chồng tôi lớn tiếng quát tháo rồi còn đ.ánh tôi.
Vừa tát, anh ta vừa c.hửi tôi "cái thứ đàn bà không biết đẻ, chồng đi với gái cũng đúng, còn kêu ca gì. Cô ấy đang có con với tôi, đương nhiên tôi phải chiều cô ấy. Còn cô, khôn hồn thì an phận không thì ly hôn, giải thoát cho nhau đỡ đau khổ".Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc hôn nhân của mình lại rơi vào bế tắc thê thảm thế này, cũng chưa ai nhục nhã giống như tôi, đến cái quyền đ.ánh g.hen nhân tình của chồng mình tôi cũng không có. Tôi thực sự cảm thấy bế tắc lắm, giờ tôi phải làm sao đây...
Theo Phununews
Mẹ chồng khó tính bỗng 'hiền như Bụt' khi chăm con dâu ở cữ và sự thật không ngờ tới Vốn "khét tiếng" là bà mẹ chồng khó tính, hay soi mói con dâu nhưng từ khi đứa cháu nội ra đời, bà Lam (mẹ chồng Minh) lại trở nên hiền lành, chu đáo hết mực với con dâu. Minh lấy chồng ngót nghét gần hai năm. Chồng Minh là con trai út và cũng là cậu ấm duy nhất trong gia đình...