Sự hối hận muộn màng
Có lẽ khi xa anh em mới biết tình yêu em dành cho anh lớn lao tới nhường nào…
Khi quyết định chia tay anh em nghĩ là mình sẽ chịu đựng được đau khổ đó, nhưng giờ đây khi không còn có anh ở bên, không được nhận tin nhắn của anh mỗi khi trời vừa sáng, và mỗi khi đi ngủ thì em lại thấy nhớ anh biết nhường nào. Em đã bỏ qua sự quan tâm của anh, yêu thương của anh để lựa chọn 1 lối đi khác cho cuộc đời em.
Tình yêu giữa anh và em không phải xuất phát từ cái nhìn ấn tượng đầu tiên mà là một tình yêu theo kiểu mưa dầm thấm lâu, khi cả 2 có tình cảm mà vẫn chưa nhận ra là mình đã thích nhau, anh là 1 con người kín đáo và ít thổ lộ tình cảm cho mọi người biết, còn em dù là thích anh nhưng cũng vì cái tự trọng của mình cao quá nên cũng không nói ra đành âm thầm yêu anh. Và rồi em thầm cảm ơn cái ngày 8/3/2009 đó em đã biết được tình cảm của anh dành cho em, cái buổi tối ngày hôm đó khi anh, em và cả xóm đang đi chơi về thì anh đột nhiên anh cầm tay em kéo ra chỗ vắng để tặng quà cho em, lúc đó em cảm thấy mình thật hạnh phúc biết bao, cái sân trường Công Nghiệp lúc này như đang chỉ dành riêng cho em vậy, em vỡ òa và ôm chặt lấy anh rồi nước mắt cứ tuôn ra, anh buồn cười và nói em ngốc quá.
Thời gian trôi qua nhanh chóng trong những ngày hạnh phúc có, giận hờn có và đáng nhớ có của tình yêu sinh viên trong sáng và ngốc ngếch, và khi nhìn lại thì cũng tới ngày em và anh hân hoan cầm tấm bằng ĐH cùng nhau ra trường. Em quyết định về VP còn anh thì về Hà Nội làm.
Video đang HOT
Tuy rằng xa nhau nhưng tình yêu của 2 đứa vẫn chẳng phai nhạt ít nào, em hồi hộp chờ đợi những ngày cuối tuần được anh về chơi và 2 đứa lại vi vu đi chơi trên con đường hoa sữa ở Khu Công nghiệp mà không muốn về. Rồi anh quyết định chuyển về VP làm để được gần em và cũng muốn chính thức 2 đứa ra mắt bố mẹ em, lúc anh quyết định như vậy em vui mừng khôn xiết lòng tự nhủ từ giờ 2 đứa sẽ chẳng phải xa nhau nữa.
Nhưng thật chớ trêu khi anh và em không cùng quê anh ở HD còn em thì ở VP và đó là lý do mà bố mẹ em phản đối, anh rất buồn nhưng vẫn an ủi em là anh sẽ ở lại, cố làm mọi điều để được bố mẹ em chấp nhận, em ôm anh mà trong lòng cũng muốn quyết tâm cùng anh vượt qua khó khăn này.
Có lẽ khi xa anh em mới biết tình yêu em dành cho anh lớn lao tới nhường nào… (Ảnh minh họa)
Và rồi cũng nửa năm trôi qua em và anh vẫn vậy, nhưng em không hiểu tại sao anh lại âm thầm xin chuyển việc lên BG để tới ngày anh đi mới thông báo cho em, anh nói là anh phải đi để có tương lai tốt hơn cho 2 đứa, hãy đợi anh nhé. Lúc đó em như bị choáng váng khi không nghĩ rằng em lại phải xa anh lần nữa, em khóc lóc và không cho anh đi, nhưng rồi anh vẫn quyết tâm đi, ngày anh đi em đã không tới chào anh vì em rất giận anh và cũng không muốn đứng đằng sau nhìn bóng anh dần rời xa em.
Nhưng sự đời đâu đoán trước được đâu, em một nơi, anh một nơi, mà xung quanh em thì cũng có biết bao người muốn làm bạn và anh thì cũng vậy để rồi thời gian trôi đi khi 2 đứa bận rộn vào công việc và thời gian dành cho nhau là rất ít, những dòng tin nhắn cũng ít đi, đôi khi anh lại hỏi đùa em: Em có người khác rồi à? Em trả lời là không có đâu và anh đã rất hạnh phúc, rồi 2 đứa lại lao vào công việc của cả 2, em cũng đã thích nghi được với cuộc sống không có anh ở bên và anh cũng vậy thì cũng là lúc 2 đứa hay xảy ra bất đồng, mỗi lần giận nhau em hầu như là mất ngủ cả đêm nằm mà nước mắt cứ trào ra, và anh thi cũng chẳng vui vẻ gì, anh lại tự dày vò bản thân và những lần như thế em lại không cầm lòng được. Em cũng không đếm được thời gian ngắn ngủi như vậy mà em và anh đã có bao lần nói lời chia tay rồi lại nối lại, nhưng anh ơi tuy rằng em rất yêu anh và anh cũng vậy thế nhưng đâu phải có tình yêu là đủ, cái tương lai của 2 đứa mình còn quá mơ hồ anh à. Và em đã quyết tâm chia tay anh rồi chấp nhận lời yêu của 1 người con trai khác một cách nhanh chóng vì chỉ như vậy anh sẽ quên em nhanh hơn mà không thấy có lỗi với em hay tự dày vò bản thân nữa, nhưng em đâu nghĩ rằng khi anh chấp nhận lời chia tay này thì em lại càng nhớ anh hơn. Ở bên người kia mà em cũng chẳng thấy hạnh phúc, vui vẻ gì, mọi thứ xung quanh em đều có hình bóng anh, em vẫn còn rất yêu anh anh à. Nhưng em đã quyết định con đường này thì em phải chịu, giờ đây trái tim em đau nhói, nước mắt em vẫn rơi mà không biết lúc nào em có thể quên được anh. Sự hối hận của em đã quá muộn màng phải không anh?
Những lúc rảnh rỗi nhớ anh em lại 1 mình dạo qua con đường ngày xưa có dấu chân 2 đứa mình, con đường vẫn vậy, từng dòng người vẫn tấp nập ra vào khu Công Nghiệp và hoa sữa đã nở mùi thơm nồng nặc sực vào mũi người đi đường mà thấy lòng mình nhói đau!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em muốn chia tay
Chỉ vọn vẻn 3 tháng tìm hiểu nhau cũng đủ làm em nhớ anh thật nhiều. khi mà giờ đây, anh đã đi khỏi cuộc đời em. người con trai hiền lành nhưng cọc tính. Chững chạc nhưng con nít. Một năm tìm hiểu em và để ý đến em, mà không dám nói lời yêu, anh âm thầm quan sát em từng ngày tưởng rằng đã đủ để bắt đầu một tình yêu nhưng có lẽ duyên trời đã cho chúng ta yêu nhau thật ngắn ngủi.
Em cứ nghĩ mình phải biết tha thứ và chấp nhận quá khứ của anh, thì tình yêu của chúng ta sẽ được xây dựng thật vững chắc, phải không anh ?còn anh, anh có biết tha thứ và chấp nhận không. Hay anh chỉ biết nhận xét về người khác và bắt em phải thay đổi hoàn toàn. Anh của ngày trước và bây giờ đã thuộc về người con gái mà anh đã cướp đi cái ngàn vàng của người ta, anh thương hại hay anh phải có trách nhiệm. Điều đó khiến anh không thể mở lời yêu em.
Và bây giờ khiến anh rời xa em. người con gái khi yêu đều ngu muội, và họ sẵn sàng tha thứ hết tất cả. em cũng vậy. Em đã rất đau khổ và thất vọng khi biết anh như vậy nhưng nhìn anh đau khổ và tuyệt vọng. em lại không giằn lòng mình mà chạy đến bên anh chấp nhận con người anh. Vì khi xảy ra chuyện đó, anh cũng không thể kìm lòng được trong men rượu và bạn anh đã lập ra kế hoạch sẵn. Em đã làm được điều mà em tưởng rằng, mình không thể làm được. Em thấy anh quan tâm em nhiều hơn. biết thay đổi vì em, nhưng em đâu có ngờ rằng. chính anh đã không biết tha thứ cho em. Tình yêu của anh dành cho em ích kỷ quá, hay là vì có người luôn chờ anh, nên anh đâu cần phải vì em. Chỉ vì một chuyện nhỏ xíu mà anh làm lớn chuyện. lý do thật khùng.ban đầu, em cứ nghĩ là anh giận quá nên mất khôn, nhưng khi em xuống nước như vậy anh cũng không thèm làm huề. Vậy là xong, tình yêu mà em xây dựng trên nền tảng phải biết tha thứ và chấp nhận đã không tồn tại trong anh.
Theo Ngôi Sao
Khi người yêu thích... 'làm mẹ' Các cặp đôi yêu nhau luôn có niềm mong mỏi lớn lao là được bên cạnh nhau suốt cả ngày. Được quan tâm, chăm sóc cho nhau là một niềm hạnh phúc. Tuy nhiên, cái gì cũng có giới hạn bởi khi sự quan tâm trở nên thái quá sẽ biến thành nỗi chịu đựng khốn khổ với người kia. Nam diễn viên...