Sự cố của gã chồng khát tình và màn đánh ghen nhớ đời
Thì ra chồng cô đi ăn vụng bị chồng người ta bắt quả tang, giờ để được tha thứ không bị ăn đòn, chồng cô phải về mời được vợ và mẹ vợ sang xin lỗi thì mới được tha.
Tới giờ cô không hiểu vì sao Quyên lại chấp nhận đi quỳ xin cho gã chồng bội bạc kia nữa. Cả đời cô lúc nào cũng phải theo hắn để sửa sai, từ những chuyện nhỏ bé, tế nhị nhất. Không những thế anh ta còn chẳng biết điều khi ra ngoài gây họa. Anh ngủ với góa phụ trong cơ quan, làm người ta có thai, giờ lại nửa đêm đi &’mò mẫm’ vợ bạn thân.
Quyên cưới chồng từ những năm 23 tuổi. Mới đầu khi cô dẫn Quý chồng cô về ra mắt gia đình, ai cũng nức nở khen ngợi cô tốt số khi lấy được anh chồng vừa đẹp trai lại cao to. Nhiều người còn trêu đùa Quyên &’Khéo chọn chồng quá’, &’Con cái mà giống bố là thi hoa hậu được đấy nhé’ , &’tính chuyện cải thiện chiều cao sao’,… Khi đó, Quyên đã rất hạnh phúc, cô thầm nghĩ không ngờ cô lại tố số như thế khi lấy được anh.
Nhưng rồi cuộc đời đâu phải cái gì cũng màu hồng. Ngay trong đêm đầu tiên làm vợ, Quyên đã lờ mờ nhận thấy cô có sự sai lầm trong cuộc hôn nhân này.
Cả đêm khi đã thấm mệt vì tiếp khách, dọn dẹp cô cứ nghĩ sẽ có một giấc ngủ ngon, nhưng chẳng ngờ khi vừa đếm xong thùng tiền mừng, chồng cô đã đòi vợ &’chiều chuộng’. Quyên đã tìm mọi cách thoái thác, nhưng chồng cô vẫn một mực đòi hỏi. Khi nghe chồng nhấn mạnh 2 từ &’nghĩa vụ’ Quyên đành tặc lưỡi chiều chồng.
Và thế là đêm tân hôn đầu tiên đã trở thành nỗi ám ảnh với cô khi chồng cô hết lần này lần khác khiến cô nghẹt thở. Phải nói anh rất hung bạo trong chuyện ấy. Có lúc cô cảm thấy mình dường như đã kiệt sức mất rồi. Bởi cô rốt cuộc chỉ là cô gái nhỏ bé chưa tới 40kg, còn chồng cô nặng tới 80kg cơ mà.
Những ngày sau đó cô dần cảm nhận được sự lệch pha trong quan hệ chăn gối. Cô vốn là mẫu phụ nữ truyền thống, chỉ nghĩ đơn thuần lấy chồng, chăm sóc chồng, sinh con. Chưa kể chồng cô lại là một kẻ dẻo mỏ, đôi khi cô cảm giác cô như bị lừa vậy.
Ngay sáng đầu tiên ở nhà chồng, khi chồng vẫn đang say giấc nồng vì đêm qua thức muộn thì cô đã bị mẹ chồng gọi dậy chuẩn bị cơm sáng cho cả nhà. Lạ lẫm với tất cả mọi vật dụng, Quyên mò mẫm từng tí một.
Bỗng dưng cô thấy tủi thân khi nghĩ tới bạn bè cô ai cũng được chồng hướng dẫn, không thì mẹ chồng hỗ trợ trong ngày làm dâu. Còn cô vẫn đang một mình loay hoay chuẩn bị bữa sáng cho gia đình 7 người. Quả là áp lực không nhỏ một chút nào.
Video đang HOT
Trong thời gian xin nghỉ việc để tận hưởng tuần trăng mật cô cũng chẳng được chồng cho đi đâu để nghỉ ngơi. Anh nói thẳng với cô “Khi yêu là màu hồng, giờ về n hà anh rồi em hãy sống thực tế một chút. Tiền để đi trăng mật ấy mình dành mua ăn uống tẩm bổ còn hơn”.
Cô nghe chồng nói thế mà lòng nặng trĩu, chẳng ngờ những lời hứa hẹn đi Đà Lạt, Vũng Tàu hay Sapa của chồng đều là lời nói suông nhằm giải quyết khâu &’oai oách’ của chồng trước bạn bè. Giờ anh lộ rõ là gã chồng keo kiệt, bủn xỉn.
Đã thế, từ ngày cưới chồng Quyên ngoài đi làm chẳng chịu đi đâu. Tối tối anh lại sà vào lòng vợ đòi hỏi chuyện ấy. Vì chuyện tế nhị nên Quyên chẳng biết kêu ai. Cô thật sự không ngờ gã chồng nhìn vẻ ngoài đẹp trai, thư sinh như anh lại có nhu cầu lớn tới như thế.
Thật lòng mà nói cô đã từng cân nhắc trước khi chọn chồng. Nhưng cô thật sự không ngờ bên trong vẻ thư sinh lại là con mãnh thú nhiệt huyết bừng bừng tới như thế.
Nhiều hôm Quyên quá mệt mỏi tìm cách thoái thác, nhưng chồng cô nào đâu có chịu. Anh vẫn đem hai từ nghĩa vụ ra để bắt bẻ cô. Thậm chí có hôm say xỉn, anh còn hung bạo bắt cô chiều chuộng đủ kiểu, khiến cô gần như kiệt sức. Nhưng vì tình yêu, hạnh phúc gia đình mà cô vẫn phải chịu đựng.
Nhiều lúc cô ước ao, chồng cô có thể hôn vợ, dịu dàng với vợ. Hoặc để cô có thể nũng nịu anh một chút như thế cô sẽ có cảm giác được yêu thương hơn. Nhưng không, những khi đó chồng cô chẳng cho cô nói gì, cũng chẳng quan tâm tới cảm xúc của vợ. Anh chỉ yêu mỗi bản thân mình, chỉ muốn thỏa mãn nhu cấu riêng bản thân anh mà thôi.
Rồi may mắn cũng mỉm cười khi cô mang bầu. Cô đã hi vọng vì con chồng cô sẽ bớt đi ham muốn chuyện chăn gối. Nhưng rồi cũng chính việc kiêng cữ đã đẩy gia đình cô vào một bi kịch. Thậm chí nó khiến cho tình cảm của cô và chồng đi vào bế tắc, rạn nứt mà cả đời có lẽ chẳng bao giờ cứu vãn nổi.
Từ ngày Quyên mang bầu, chồng cô thường xuyên vắng nhà. Ngoài thời gian đi làm, hôm nào anh cũng đi tới tối mịt mới về. Nhiều hôm cô hỏi, chồng cô trở nên khó chịu. Anh kêu “Cô cứ ở nhà mà dưỡng thai đi, quản lý chồng làm gì. Đàn ông phải có tự do của riêng mình chứ. Mà tôi đâu có trách nhiệm báo cáo hết với cô”. Trước thái độ gắt gỏng của chồng Quyên không khỏi tủi thân. Cô thật không ngờ anh lại nói với cô những lời cạn tình cạn nghĩa như thế.
Để giữ chân chồng ở nhà, cô nín nhịn xuống nước nhẹ nhàng, thỏ thẻ. Cô nhờ anh giúp việc này việc kia với lý do vợ bầu. Nhưng rồi khi hết việc, chồng cô lại lấy cớ đi đánh cờ, sang nhà bạn uống nước để ra ngoài, thế là cô hết cách. Lúc đầu cô rất thông cảm cho chồng, bởi cô nghĩ có lẽ chồng cô đang hụt hẫng vì không được gần vợ. Nhưng sau đó cô dần hiểu ra, chồng cô là một người có nhu cầu tâm sinh lý cao hơn người bình thường.
Vì không chịu nổi sự thiếu thốn, chồng cô đã cặp kè với một góa phụ trong cơ quan. Họ đã qua lại với nhau kể từ ngày Quyên ở cữ. Mọi chuyện cứ thế bị giấu đi cho tới ngày cô góa phụ kia tới nhà tố bị chồng cô lừa gạt. Chẳng là khi no xôi chán chè, chồng Quyên đã bỏ rơi cô ta để cặp với một cô gái khác trẻ đẹp hơn, cô ta làm tóc gội đầu ở đầu ngõ nơi Quyên đang sinh sống. Vì nghĩ thương con, muốn con sinh ra có cha đầy đủ nên Quyên đã cùng mẹ mình đi đánh ghen.
Cứ nghĩ sau hôm đó chồng cô sẽ xấu hổ mà tỉnh ngộ. Nhưng rồi khi cô sinh con thời gian cô nằm cữ chồng cô lại ra ngoài “lang chạ” với một người phụ nữ đang có chồng con. Cô ta chẳng là ai khác mà là người yêu cũ của chồng cô. Thời gian Quyên nằm cữ, cũng là thời gian chồng ả nhân tình kia đi làm ăn ở nước ngoài. Quyên biết chồng mình có quan hệ với cô ta, nhưng Quyên chẳng biết làm gì khác ngoài sự im lặng.
Nhiều đêm cô đã khóc xin chồng hãy vì con, vì thể diện gia đình cô. Nhưng đáp lại chồng cô chỉ nói một câu “Thế cô có làm được tôi vui không?”. Cô nghĩ mà tủi thân vô cùng.
Từ ngày cô về đây đã hi sinh không ít cho gia đình chồng. Thậm chí cô đã hi sinh cả tuổi xuân để chăm lo cho anh, sinh cho anh một đứa con trai kháu khỉnh. Thế mà anh không hiểu, anh chỉ quan tâm tới lời ngon ngọt của nhân tình, anh chỉ yêu mỗi bản thân anh, anh chỉ quan tâm tới niềm vui của mình…
Mẹ Quyên không ít lần tới răn đe con rể, bà đòi thay con đi đánh ghen. Nhưng rồi vì nghĩ tới cháu, tới cuộc sống sau này của con bà đành nín nhịn. Cho tới một đêm khi con rể bà bị người ta đánh ghen tơi bời khói lửa bà mới đi tới quyết định bắt con gái mình phải ly hôn cho bằng được gã chồng bệnh hoạn kia.
Hôm đó, khi Quyên và con đang ngủ thì chồng cô không mảnh vải che thân chạy về cầu xin vợ sang &’cứu’ mình. Thì ra chồng cô đi ăn vụng bị chồng người ta bắt quả tang, giờ để được tha thứ không bị ăn đòn, chồng cô phải về mời được vợ và mẹ vợ sang xin lỗi thì mới được tha.
Quyên thấy đau đớn nhục nhã vô cùng không giữ nổi bình tình cô đã tát liên tiếp vào mặt gã chồng kia. Anh ta chỉ biết cúi gằm mặt xin lỗi. Hôm đó, nghĩ tới con, vì con, Quyên đồng ý theo anh ta đến nhà nhân tình. Cô mới hay sự thể, chồng cô theo thói quen ăn vụng vào nhà nhân tình từ cửa sau. Nhưng chẳng ngờ hôm nay chồng cô ta đột ngột về, hai kẻ lẳng lơ kia chẳng kịp báo cho nhau nên chồng cô nửa đêm &’mò mẫm’ đã ôm phải chồng của nhân tình hôn lấy hôn để.
Kết quả là anh ta bị đánh tới tấp. Chưa kể bị dọa: “Nếu không mời được vợ, mẹ vợ đến đây thì tao làm ầm ĩ xóm làng đấy nhé”. Cũng may cho chồng cô khi nửa đêm thiên hạ ai cũng đang ngủ nên chẳng mấy người tới xem &’trò hề’ do chồng cô gây ra.
Từ hôm đó, chồng cô chẳng dám ra ngoài, có lẽ anh ta cũng đang cảm thấy tội lỗi với những hành vi mình gây ra. Nhưng mẹ Quyên vẫn một mực bắt con gái ly hôn gã chồng bệnh hoạn kia.
Còn Quyên cô đã nghĩ rất nhiều, cô thương cho thằng con trai mới chào đời đã gặp phải cuộc đời trớ trêu tới như vậy. Nhưng rồi khi nghĩ tới những gì chồng cô đã gây ra, nghĩ tới cuộc sống những ngày tiếp theo cô lại có một chút do dự.
Theo Người đưa tin
Sự cố ngày cưới giúp tôi hóa giải được nỗi ác cảm với chồng
Trước đám cưới 1 tuần, tôi còn giữ ý định hủy hôn vì tôi thực tình không yêu gì Hải.
Ảnh minh họa: Internet
Hải vừa già, bụng lại phệ, cung cách của anh còn trịnh trọng chẳng hợp với tôi gì cả. Ấy thế mà bố mẹ tôi cứ vun vào, ai cũng bảo Hải là người tốt, tôi cũng đâu còn trẻ gì cho cam, nên nắm chắc cơ hội này trước khi Hải bị ai đó "cuỗm" mất.
Thế là tôi đành cắn răng lấy Hải, nhưng thú thực, trong thâm tâm tôi vẫn giữ ý định nổi loạn. Nghĩa là tôi sẵn sàng "đá" Hải bất kỳ lúc nào. Thậm chí tôi còn nghĩ, thôi cứ cưới cho có chồng, sau này không thích thì ly hôn cũng chưa muộn. Có lẽ Hải không đoán được những ý nghĩ của tôi, vì trông mặt anh tươi lắm, anh nói với mọi người rằng, lấy được tôi là diễm phúc cả đời của mình.
Đêm trước ngày cưới, tôi nằm khóc rấm rứt, dù sao tôi cũng là cô gái xinh đẹp, có học thức, thế mà tôi lại phải lấy ông chồng "cổ lỗ sĩ" như vậy. Cứ nhìn cái dáng bệ vệ với cung cách trịnh trọng của Hải là tôi đã thấy phát bực rồi. Nhưng giờ mọi việc đã an bài cả rồi, tôi mà hủy hôn bây giờ thì bố mẹ mất mặt, mẹ tôi lại lên cơn đau tim thì nguy. Thế nên tôi đành cắn răng đợi chờ giây phút kinh hoàng của ngày mai.
Cuối cùng ngày trọng đại của tôi cũng đến, trong khi tôi đang trang điểm trong phòng thì nghe có tiếng người nháo nhác ở ngoài kia, kèm theo tiếng la hét thất thanh. Tôi ngồi trong phòng không ra được bèn hỏi những người kia xem. Hỏi chưa dứt câu thì thấy cô em họ chạy vào với dáng vẻ thất thanh: "Chị Thu ơi, bác gái đi viện rồi chị ơi. Làm sao bây giờ?" Tôi nghe vậy thì bật dậy, dù trên người đang mặc bộ đồ ngủ và gương mặt trang điểm dang dở nhưng tôi cũng chạy đi. Vừa ra ngoài thì thấy chiếc xe cưới của tôi phóng vút qua, tôi hoảng hốt vì không thấy Hải đâu cả, bấm điện thoại cho anh cũng không được nên tôi vẫy một chiếc taxi đuổi theo.
Vào viện, tôi mới hay lúc đó Hải đã nhanh chân bế mẹ tôi lên xe đưa đi cấp cứu. Xong xuôi, anh gọi điện cho bạn bè làm ở trong viện nhờ vả nhiệt tình rồi tự tay chăm sóc mẹ tôi. Lúc đó cả tôi, bố tôi, chị gái tôi đều đang hoảng hốt nên không làm được gì, cũng may là có Hải bình tĩnh nên mọi việc đã được giải quyết êm đẹp.
Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe bác sĩ bảo rằng, nhờ được cấp cứu kịp thời nên mẹ tôi đã qua cơn nguy kịch. Khi giải quyết xong việc ở bệnh viện thì giờ cưới của tôi đã bị trễ nửa ngày. Tôi thất thểu vì không ngờ ngày cưới của mình lại xảy ra sự cố để đời như vậy. Thế nhưng Hải vẫn không tỏ ra khó chịu. Trong khi chúng tôi ở bệnh viện thì ở trung tâm tiệc cưới, bố mẹ anh đã lo chu toàn mọi việc. Nghĩa là họ vẫn mời khách ăn uống nhưng cáo lỗi vì không có sự xuất hiện của chú rể và cô dâu.
Sau sự cố đó, tôi đã không còn thấy ác cảm với Hải nữa. Tôi thấy mình may mắn vì được ở cạnh một người đàn ông tốt bụng như vậy. Tôi cũng không cảm thấy thiệt thòi vì hôm đó không được tổ chức lễ cưới đúng nghĩa mà phải cảm ơn anh vì đã nhanh chân đưa mẹ tôi đi cấp cứu. Nếu không có Hải nhanh trí xử lý tình huống, có lẽ mẹ tôi đã không qua khỏi.
Giờ đây, tôi đã không còn ghét cái bụng phệ và cung cách như "ông già" của chồng nữa. Sau đó, chúng tôi cũng đã có một tuần trăng mật và lễ cưới chỉ có 2 vợ chồng với nhau vô cùng lãng mạn ở trên biển. Tôi cũng thấy mình may mắn vì đã có được một người đàn ông tốt như Hải.
Theo Tienphong
"Lần đầu tiên" nhớ đời trên ghế sofa Tâm trí em lúc đấy không thể nghĩ gì hơn việc hưởng thụ và cảm nhận hạnh phúc... ảnh minh họa Em vừa bị lừa mất cái ngàn vàng. Thật quá ngu ngốc và cả tin. Một người cổ hủ truyền thống như em lại có ngày đánh mất đời con gái vào tay một tên họ Sở. Em và gã đó yêu...