Sự bất lực của anh ấy…
Anh cố gắng làm em vui, cố gắng để những cuộc ân ái giữa chúng ta diễn ra tốt đẹp… Ấy vậy mà chỉ mới qua khúc dạo đầu, anh đã không thể tiếp tục cuộc yêu trong khi em đang trong cao trào của niềm hạnh phúc hoan lạc!
Em à! Em sẽ không bao giờ hiểu được nỗi đớn đau của anh như thế nào đâu? Em cũng không thể hiểu được trong lòng anh giằng xé như thế nào khi mỗi đêm, anh bất lực vì mình không làm trọn trách nhiệm của một người đàn ông, của một người chồng em hết mực yêu thương!
Lấy nhau đã gần 5 năm rồi, vậy mà chúng ta vẫn chưa một lần có được niềm hạnh phúc trọn vẹn khi bao nhiêu cố gắng của anh cũng chỉ dừng lại ở đó! Anh cố gắng làm em vui, cố gắng để những cuộc ân ái giữa chúng ta diễn ra tốt đẹp… Ấy vậy mà chỉ mới qua khúc dạo đầu, anh đã không thể tiếp tục cuộc yêu trong khi em đang trong cao trào của niềm hạnh phúc hoan lạc! Bao nhiêu lần anh thất vọng về bản thân mình là bấy nhiêu lần nước mắt em chảy vào trong vì ước nguyện của em vẫn chưa thành sự thật…
Anh biết em muốn một lần được tận hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn trong những cuộc ái ân của vợ chồng, anh biết em mong mỏi chờ đợi một đứa con, sản phẩm tình yêu của hai chúng ta… Nhưng em ạ! Anh biết làm sao đây khi anh không thể làm cho em vui, không thực hiện được bản năng của mình như những người đàn ông khác… và anh không thể trở thành một người bố tuyệt vời của những đứa con như em mong muốn!
Anh biết em muốn một lần được tận hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn trong những cuộc ái ân của vợ chồng
Đã bao lần hai vợ chồng mình đến bệnh viện để làm thụ tinh trong ống nghiệm nhưng hết lần này đến lượt khác, chúng ta vẫn thất bại! Những đêm anh nghe tiếng khóc nức nở của em, anh đau đớn lắm! Anh cũng mong muốn có con biết nhường nào, cũng mong mỏi một lần được nghe tiếng trẻ gọi cha, mong được ôm những đứa con của mình vào lòng… Nhưng anh biết làm sao đây khi ông trời đã không cho anh có được cái quyền như những người đàn ông khác?
Em thất vọng về anh, em buồn vì những gì hai vợ chồng mình cố gắng trong suốt thời gian qua vẫn không thể có kết quả… Và anh biết, em đã gặp gỡ một người đàn ông khác để chia sẻ nỗi niềm của mình, anh biết em sẽ phản bội anh… Nhưng em ạ! Anh cho em cái quyền đó, anh sẽ không chửi bới, mắng nhiếc em như những người đàn ông khác đâu… Anh sẽ để cho em vui, sẽ cho em được làm một người đàn bà thật sự, được hạnh phúc trong niềm hoan lạc em chờ đợi bấy lâu nay. Và em ạ! Nếu như em có thai với người đàn ông ấy, anh cũng sẽ không buồn đâu… Vì đấy là niềm mong mỏi của anh và em bấy lâu nay mà!
Nhưng em biết không? Anh sẽ rất đau khổ khi nhìn đứa con thơ không phải là giọt máu của mình, anh sẽ rất đau lòng khi mình nghiễm nhiên hưởng cái quyền làm cha của một người đàn ông nào đó, anh không thể chịu đựng được những lần nằm bên cạnh anh, em lại khao khát về một người đàn ông khác, được chìm đắm trong cơn hoang dại cùng họ…
Video đang HOT
Những lần nằm bên cạnh anh, em lại khao khát về một người đàn ông khác, được chìm đắm trong cơn hoang dại cùng họ…
Anh cũng là con người, cũng có những cung bậc cảm xúc như biết bao con người khác, cũng ích kỷ, hèn mọn khi mình không có được những khả năng vốn có của người đàn ông… Nhưng em ạ! Anh đã hứa với bản thân mình rồi, anh sẽ không để em buồn vì số phận hẩm hiu của mình nữa, anh cũng sẽ không để em phải khóc nghẹn lòng khi nhìn những người phụ nữ khác hạnh phúc bên người chồng thương yêu! Anh biết em yêu anh nhiều, cũng hi sinh vì anh nhiều… Nhưng không sao đâu em, nếu em có gây ra lỗi lầm gì đi chăng nữa, anh vẫn sẵn sàng tha thứ cho em, bỏ qua cho em hết!
Em ạ! Anh biết cái bào thai ấy đang lớn dần lên trong bụng em từng ngày! Anh cũng biết rằng em đang rất khó xử khi muốn nói với anh về cái sự thật ấy… Anh biết rất rõ, hiểu rất rõ… nhưng anh không muốn làm em khó xử nên anh vẫn mong mỏi một sự mở lời của em! Anh sẽ trân trọng nó, trân trọng niềm mơ ước giản dị của em bấy lâu nay… là được làm mẹ như những người phụ nữ khác, được ôm ấp, bế bồng đứa con thơ vào lòng, được đứa trẻ gọi ú ớ tiếng “mẹ” thiêng liêng!
Hôm nay, khi anh ra ban công ngồi hút thuốc, anh biết em vẫn quay lưng vào tường và khóc ướt đẫm gối. Anh hiểu em đang dằn vặt bản thân mình như thế nào, cảm thấy có lỗi với anh ra sao… nhưng em ạ! Anh sẽ tha thứ cho em, sẽ không chì chiết, mắng nhiếc em đâu, cũng không bao giờ bắt em phá bỏ cái bào thai ấy… Anh sẽ cố gắng để làm một người bố thật tốt cho đứa con em, sẽ cố gắng để yêu thương nó như chính giọt máu đào của mình… Anh không trách, không giận em đâu, em yêu ạ!
Anh sẽ cố gắng để làm một người bố thật tốt cho đứa con em!
Có lẽ em sẽ bất ngờ khi đọc được những dòng chữ này… Nhưng em ạ! Đấy là những lời thật tâm của anh, những lời từ đáy lòng, từ trái tim anh dành cho em! Hãy ăn uống và chăm sóc bản thân mình thật tốt em nhé! Chỉ khi em khỏe mạnh, vui vẻ thì đứa con của chúng mình mới có thể mạnh khỏe được em ạ!
Khi đọc xong lá thư này, em hãy đến bên anh, hãy nói cho anh nghe những nỗi niềm sâu kín bấy lâu của mình nhé! Anh sẽ nhẹ nhàng ôm em vào lòng, sẽ lau khô những giọt nước mắt đang lăn dài trên má em, sẽ trân trọng những năm tháng hạnh phúc chúng mình đã ở bên nhau, đã san sẻ với nhau những buồn, vui trong cuộc sống…
Đừng khóc nữa nghe em…
Anh vẫn luôn yêu em như thuở bạn đầu
Theo VNE
Phát chán với chồng sắp cưới
Tôi lo lắng cho tương lai của mình khi lấy anh - một người đàn ông thất nghiệp.
Theo như kế hoạch, tầm tháng tư năm nay chúng tôi sẽ cưới. Nhưng giờ đây có một chuyện bất ngờ xảy ra khiến tôi băn khoăn quá. Tôi lo lắng không biết mình có nên hoãn cưới lại hay không bởi nếu lấy anh ấy tôi sẽ rất khổ. Mà nhà tôi chẳng khá giả gì.
Hiện tại tôi đang đi làm cho một công ty, lương tháng khá tốt. Còn chồng sắp cưới của tôi trước đây cũng đi làm, lương cũng tầm tầm như tôi. Chúng tôi cũng yêu nhau được hơn 1 năm rồi. Tình cảm nói chung là êm đềm, không có gì sứt mẻ xảy ra cả. Chúng tôi yêu nhau khi cả hai đã trưởng thành, cái cảm giác yêu đương mãnh liệt không nhiều như những bạn trẻ mới lớn nhưng đổi lại hai người rất hiểu và thông cảm cho nhau.
Thú thực khi yêu anh tôi cũng đắn đo nhiều phần. Nhà anh và nhà tôi rất xa. Chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp nên cuộc sống khá khó khăn. Bố mẹ tôi ở quê nghèo lắm. Hồi tôi đi học, bố mẹ đã phải vay chạy cho tôi để có tiền ăn học. Thế nên khi ra trường, mặc dù kiếm được chút tiền nhưng tôi vẫn phải dành dụm để gửi về cho bố mẹ ở quê. Nhà anh còn túng thiếu hơn cả nhà tôi. Yêu nhau, nhưng chúng tôi rất độc lập về kinh tế vì ai cũng có trách nhiệm với gia đình của mình.
Thời điểm đó cũng có một anh nữa theo đuổi tôi. Anh ấy tuy không phải là người thành phố nhưng nhà ở ngoại ô. Anh ấy cũng có nhà riêng ở gần chỗ tôi làm. Tôi không phải người tham lam, hay nghĩ lợi dụng gì nên tôi quyết định chọn bạn trai tôi bây giờ vì tôi thấy mình hợp với anh hơn. Tôi đã từ chối người thanh niên kia mặc dù so về mọi mặt anh ấy đều hơn bạn trai hiện tại của tôi. Khi tôi từ chối tình cảm, anh ấy còn nói rằng chừng nào tôi chưa lấy chồng anh ấy vẫn còn theo đuổi tôi. Tôi cũng chỉ cười xòa khi nghe câu đó vì với tôi khi đã lựa chọn ai thì sẽ gắn bó với người đó.
Nghĩ tới cảnh cưới nhau về, chồng thất nghiệp, tối ngày ở nhà đợi vợ đi làm về, hàng tháng ngửa tay xin vợ tôi lại ngán ngẩm (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện cứ êm đềm diễn ra như vậy. Tôi nghĩ với đồng lương của hai vợ chồng tôi, khi lấy nhau giàu có thì không nhưng cũng đủ sinh sống ở cái nơi đắt đỏ này. Nếu biết chi tiêu chắc cũng dành dụm được một ít làm cái phòng thân. Mọi kế hoạch, tính toán của chúng tôi đã hòm hòm, vậy mà đùng một cái bỗng dưng bị xáo trộn vì anh ấy bị đuổi việc.
Tôi cũng không rõ vì lí do gì anh ấy bị đuổi việc. Nhưng quả thực khi bị đuổi đó là một áp lực lớn với không chỉ anh mà cả tôi nữa. Công việc của anh rất khó để xin việc nhất là khi lại bị mang cái tiếng là bị đuổi. Từ trước tết anh bị cho sa thải. Tôi hỏi lí do thì anh không nói. Anh có vẻ rất đau khổ dù tôi không biết nguyên nhân vì sao anh bị đuổi.
Từ đó tới nay đã hơn 2 tháng anh thất nghiệp rồi. Tôi đang phải đèo bồng thêm anh nữa trong khi gia đình tôi còn rất khó khăn, còn đang chờ tôi giúp đỡ từng ngày một. Tôi không giúp anh không được nhưng quả thật cưu mang anh xong thì tôi và gia đình tôi rất cơ cực. Bố mẹ anh chưa biết anh thất nghiệp, tháng nào cũng điện thoại nhờ vả mua hết cái này đến cái kia. Anh vẫn vờ vịt mình đi làm rồi vay mượn của tôi để mua gửi về cho gia đình với lí do bố mẹ anh ở quê cũng khổ.
Tôi biết chắc anh sẽ rất khó khăn để xin được việc trong thời gian tới, nhất là vào thời buổi khó khăn này. Mà dù cho có xin được công việc mới đi chăng nữa thì lương tháng cũng chỉ 3 cọc, 3 đồng. Nếu như thế thì đến ăn còn chả đủ chứ đừng nói là anh giúp tôi chăm lo tổ ẩm mới của hai đứa.
Giờ đây tôi chán lắm. Mỗi ngày tôi phải gồng mình lên để làm vì ngoài gia đình lại còn phải lo thêm cho anh. Nghĩ tới cảnh cưới nhau về, chồng thất nghiệp, tối ngày ở nhà đợi vợ đi làm về, hàng tháng ngửa tay xin vợ tôi lại ngán ngẩm. Tôi đã vất vả quá rồi. Tôi không khao khát được nhờ chồng sống sung sướng nhưng ít nhất anh ấy cũng phải chia sẻ được với tôi chuyện gia đình. Đằng này tôi đang phải đèo bồng thêm anh ấy và những chuyện không đâu của nhà anh ấy nữa.
Liệu tôi có nên hoãn cưới hay không?
Theo VNE
Con dâu hỗn láo với bố chồng Con dâu hỗn láo định lấy chân đạp tôi thì may sao có thằng út trở về nhà kịp thời. Gần 20 năm nay sau ngày vợ tôi mất vì bệnh nặng, tôi vẫn ở vậy "gà trống nuôi con". Không phải vì tôi quá quyến luyến vợ mà vì sợ lấy phải người không tốt các con tủi thân, nên quyết định...