Sự ân hận muộn màng của gái xinh dùng thể xác đổi lấy danh vọng
26 tuổi – ngoài kia bạn bè tôi đã công việc ổn định, gia đình đề huề. Còn tôi, tôi chỉ có sai lầm và tội lỗi.
Tôi tự ý thức được mình xinh đẹp, bởi tôi đi đến đâu, cũng có hàng loạt những ánh mắt dõi theo ngưỡng mộ. 22 tuổi, tôi nhận được không ít những lời tỏ tình, nhưng thú thực, tôi không có quá nhiều hứng thú với chuyện yêu đương nam nữ. Tôi thích kiếm tiền và tiêu tiền hơn.
Nhưng tôi lại có nhược điểm lớn, tự bản thân mình tôi biết rất rõ, đó là chuyên môn tôi không được tốt. Tôi học làng nhàng, tốt nghiệp một trường cao đẳng kinh tế với tấm bằng khá, nhưng ở giữa một xã hội nhan nhản bằng đại học, cao học với những người giàu năng lực thì con bé như tôi thật sự khó lòng cạnh tranh công bằng được. Nhưng tôi đã sớm nhận ra đâu là điểm mạnh của mình ngay trong lần đầu mang hồ sơ đi phỏng vấn.
Tôi cao gần mét bảy, da trắng, mặt xinh, thân hình nóng bỏng. Chẳng có anh chàng nào nhìn tôi mà không bị thu hút. Vị giám đốc cơ quan tôi phỏng vấn cũng không phải là ngoại lệ.
Tôi được nhận vào làm đúng dự kiến của tôi. Ngay lần gặp đầu tiên, sếp đã gọi tôi vào nói chuyện, sếp đã ngoài 40, ông hỏi tôi có kinh nghiệm gì chưa, liệu có thể đảm đương được không. Tôi chẳng dám hứa, chỉ ngọt giọng nói em sẽ cố gắng, vì em còn non yếu nên nhờ sếp để ý thêm.
Tôi vào được gần một tháng thì sếp ký quyết định cho tôi lên làm thư ký, ông nói với đồng nghiệp trong cơ quan rằng thấy tôi nhanh nhẹn, có thể hỗ trợ được ông. Thực ra lý do là gì tôi thừa hiểu.
Sau đó không lâu, tôi và sếp chính thức qua lại vụng trộm với nhau. Tôi cũng nghĩ nhiều, nếu không thế, tôi cũng khó lòng bám trụ lại công ty này được, công việc thì không liên quan tới ngành học, chưa kể ở đây toàn những người kinh nghiệm lâu năm. Hơn nữa, nếu tôi từ chối, chắc ông ta cũng tống cổ tôi sớm, tôi không thể thất nghiệp vào lúc này được.
Cặp với sếp, thú thực, tôi nhàn tênh, chẳng phải làm gì, chỉ loanh quanh pha trà nước. Lại được sếp chu cấp về kinh tế, việc của tôi chỉ là cùng sếp đi “họp đột xuất” vào bất cứ thời điểm nào sếp muốn.
Được một thời gian thì tôi thấy chán, bởi công ty này quy mô nhỏ, cứ thế này thì tôi cũng chỉ biết ngày một ngày hai, không lâu dài được.
Vậy là tôi tìm cách thoát khỏi ông sếp này, nhảy sang công ty mới.
Video đang HOT
Cũng phải rất khó khăn tôi mới tìm cách tiếp cận được vị giám đốc kia. Sếp mới ngoài 30, phong độ, lịch lãm, có một gia đình hạnh phúc mà mọi người trong công ty ai cũng ngưỡng mộ. Vợ sếp cũng làm cùng công ty, nhưng ở phòng ban khác. Đó là người phụ nữ thâm trầm, ít nói, nhưng với sự lọc lõi của mình, tôi thừa hiểu cô ta chẳng hiền dịu gì, chẳng qua chưa có ai động đến mà thôi.
Tôi tìm đủ mọi cách tiếp cận sếp, vì ít có cơ hội nên tôi tận dụng mọi lúc có thể khiến anh chú ý. Nói thật, đứng trước đàn bà đẹp lại sẵn sàng, chẳng có chàng nào cứng rắn được. Sếp cũng không phải là ngoại lệ.
Sau mấy lần tôi vào phòng đưa hồ sơ, kiếm cớ hỏi cái này, cái kia, sếp đã rơi vào tròng của tôi.
Tôi và sếp lén lút với nhau, bất chấp sự có mặt của vợ anh ngay tại công ty này. Sếp hứa sẽ nâng đỡ tôi lên phòng hành chính, vừa nhàn mà lương lại cao.
Tôi thực sự ân hận vì những sai lầm mình đã gây ra (Ảnh minh họa)
Địa điểm chúng tôi chọn để “ăn vụng” chính là tại văn phòng giám đốc. Tranh thủ triệt để những lúc tôi vào phòng làm việc, chúng tôi đều quấn lấy nhau. Sếp nói, chờ anh tìm cơ hội chuyển công tác một người trên phòng hành chính thì mới có chỗ cho tôi vào, nhưng làm gì cũng phải tế nhị, tránh lời ong tiếng ve.
Nhưng cuối cùng, thăng chức đâu chưa thấy, mọi người trong công ty nghi ngờ mối quan hệ của tôi. Và vợ sếp cũng ngầm gửi thông điệp dằn mặt tôi. Thú thực là tôi sợ, tôi còn quá non nớt trước sự già đời của vợ sếp. Thế là tôi lại chuyển chỗ làm.
Lại một lần nữa, tôi áp dụng chiêu bài cũ. Nhưng sếp mới của tôi thực sự là một tay bệnh hoạn. Ông ta đã ngoài 60, nhưng còn rất ham hố “chuyện ấy”, việc chiều chuộng ông ta là cơn ác mộng đối với tôi. Ở bên ông ta, tôi có mọi thứ, từ vị trí tốt đến mức lương cao, nhưng khốn nỗi, ông ta có những sở thích yêu đương khiến tôi thấy sợ.
Cũng trong thời điểm này, công ty tôi có nhân viên mới. Tôi không bao giờ nghĩ rằng, có một ngày mình lại rung động, người tôi thầm yêu lại là anh chàng kỹ sư mới đó, anh ta hơn 30 tuổi, hiền lành, nhút nhát.
Làm việc chung một thời gian, tôi thấy anh chàng cũng có vẻ cảm mến tôi. Chẳng hiểu vì sao, kể từ lúc thấy lòng rung động, tôi thấy mình rất khác. Tôi bỏ hết những chiếc váy ngắn cũn cỡn, thay vào đó là quần áo công sở bình thường. Tôi ít trang điểm mà thường xuyên để mặt mộc đến cơ quan. Tôi cũng kiếm cớ nhãng dần sếp ra. Nhưng một người lõi đời như sếp làm gì có chuyện để tôi xỏ mũi. Ông ta đe dọa tôi, nói nếu tôi muốn dừng lại, ông ta sẽ đuổi việc, sẽ tung hết chuyện của tôi ra, để xem tôi sống thế nào…
Giờ tôi thấy ân hận và sợ hãi lắm. Tay tôi đã nhúng chàm, giờ chẳng biết làm sao để rửa sạch. 26 tuổi, tôi chẳng có gì trong tay, chỉ biết dùng chính thể xác mình để đổi lấy tiền bạc và danh vọng. 26 tuổi, người ta đã có công việc ổn định, có người yêu, có gia đình yên ấm. Còn tôi chẳng có gì, chỉ có sai lầm và tội lỗi. Nhìn gương mặt mấp mé dấu hiệu lão hóa trong gương, tôi thực sự hối hận lắm rồi. Bây giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Khỏe & Đẹp
Ăn vụng với đồng nghiệp vì chồng bất lực
Tôi biết mình tội lỗi lắm, tôi giày vò lương tâm nhưng tôi không thể thoát ra khỏi chuyện lầm lạc này...
Tôi năm nay 28 tuổi, kết hôn được hơn một năm. Chồng tôi bây giờ là người tôi quen qua mai mối, mặc dù vậy, nhưng giữa chúng tôi cũng có tình cảm với nhau. Chính vì thế hai đứa mới làm đám cưới.
Ngày trước, tôi cũng trải qua vài ba mối tình nhưng két thúc chẳng đi đến đâu nên chán yêu đương, mãi đến khi bạn bè thấy tôi vậy sốt ruột nên đã mai mối tôi với chồng bây giờ. Chồng hơn tôi 3 tuổi, lần đầu gặp mặt tôi thấy có cảm tình bởi thấy anh cũng hiền lành, đĩnh đạc.
Trong thời gian hẹn hò, anh luôn tỏ ra rất có chừng mực. Yêu nhau gần một năm mà chưa bao giờ anh đòi hỏi quá chớn, chính vì thế tôi càng thêm yêu và kính trọng anh. Tôi thấy mình thật may mắn khi quen được một người đàn ông như vậy. Vì thế, khi anh ngỏ lời, tôi đã gật đầu nhanh chóng.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra tưng bừng trong sự chúc tụng của đôi bên nội ngoại cùng bạn bè. Tôi cũng mong đợi điều này lâu lắm rồi, cuối cùng thì cũng đến ngày tôi có thể có một gia đình yên ấm.
Với đời người con gái, đêm tân hôn là thời khắc đáng nhớ và thiêng liêng nhất. Thì với tôi nó giống như một cơn ác mộng. Tôi hụt hẫng, chới với và cảm thấy như mình bị rơi xuống vực thẳm. Tôi khao khát ham muốn bao nhiêu thì anh lại thờ ơ bấy nhiêu. Cả đêm hôm ấy, anh chỉ khẽ ôm tôi vào lòng và nói câu xin lỗi. Trong giây phút ấy, tôi biết mình đã lấy phải một người chồng "bất lực".
Ảnh minh họa
Cưới nhau đã hơn 1 tháng mà chúng tôi hoàn toàn chưa có một cuộc yêu nào trọn vẹn, tôi biết chồng cố gắng nhưng bản thân anh không làm gì được. Tôi buồn bã, héo hon, vừa cưới chồng mà tôi tàn tạ thấy rõ, mặt mũi hốc hác. Các chị đồng nghiệp trêu tôi "vợ chồng son cứ bình tĩnh, đừng có ham quá mà mất sức". Biết là mọi người chỉ đùa cho vui, nhưng tôi cảm thấy tủi thân vô cùng. Nào có ai biết, từ ngày lấy chồng đến nay tôi chưa có một giây phút nào được hưởng thụ niềm hạnh phúc ấy.
Cuộc sống của vợ chồng tôi cứ trôi qua lặng lẽ như thế. Cưới đã lâu mà tôi không có bầu được, bởi lẽ chuyện vợ chồng trục trặc, tôi nghĩ mà chán chường và thất vọng vô cùng.
Thời điểm đó, có một anh đồng nghiệp cũng tổ thường xuyên dành cho tôi những cử chỉ quan tâm lỳ lạ. Anh này hơn tôi gần chục tuổi và đã ly dị vợ. Khác với trước đây, anh thường dành cho tôi những cái nhìn trìu mến, những cái va chạm nhẹ vào cơ thể không biết là vô tình hay cố ý. Nó làm tôi thấy run rẩy và có những linh cảm chẳng lành.
Tôi cũng day dứt, dằn vặt bản thân mình rất nhiều, tôi biết mình không được phép có những suy nghĩ lệch lạc nhưng tôi chẳng thể nào ngăn mình lại được. Tôi thèm khát được yêu, thèm có một cánh tay săn chắc quấn riết lấy mình. Có những đêm tôi trằn trọc, người ngợm như phát điên mà đành cắn răng chấp nhận vì chồng bất lực.
Cuối cùng, tôi ngã vào vòng tay người đàn ông đó. Bất chấp cả nỗi sợ hãi, cả sự ăn năn và mọi giá trị đạo đức.
Trong hơi men chếch choáng, tôi nghe anh thủ thỉ bên tai "Em à, anh sẽ giúp em! Chúng ta đều là những không được hưởng hạnh phúc trọn vẹn". Lúc đó tôi cố gắng vùng vẫy nhưng dường như sự chống cự yếu ớt đó không thắng nổi cái bản năng đàn bà đang rạo rực trong lòng. Chúng tôi ngã vào lòng nhau, giải tỏa bao nỗi thèm khát mà bấy lâu nay tôi luôn phải kìm nén.
Tôi tự nhủ với lòng mình, chỉ một lần này thôi. Nhưng tôi đã không dừng lại được. Tôi cứ lần này, lần nữa ngã vào người ấy. Để rồi, sau mỗi lần như thế, tôi lại dày vò mình trong đau đớn, trong vết nhơ không biết làm cách nào có thể xóa nhòa đi được.
Tôi không biết làm sao nữa. Tôi thấy có lỗi với tất cả mọi người, với gia đình, với chồng tôi. Tôi cũng căm giận bản thân mình... nhưng tôi không biết làm cách nào để dừng lại. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Khỏe & Đẹp
Có 6 dấu hiệu này, 90% chồng đang "ăn vụng" Các chị vợ cẩn thận! Nếu thấy người đàn ông của bạn bỗng dưng có những thay đổi bất thường này, hãy đề phòng, rất có khả năng chàng đang "ăn vụng". Thay đổi ngoại hình Chồng bạn tự nhiên chăm sóc đến ngoại hình, trở nên cẩn thận từng chút một tới đầu óc, nước hoa, quần áo,... Đây là dấu hiệu không thể xem thường vì...