Stress vì mẹ chồng quá sạch
Nhà tôi hai tầng, ngày nào tôi cũng phải lau nhà dưới, còn cầu thang lau từ trên xuống và lau bằng tay, sau đó là lau chùi bếp núc dù bếp hôm đó có nấu hay không.
Ngày sắp cưới, anh bảo cưới vì yêu tôi nhưng cũng vì tôi hợp với mẹ anh. Sau rất nhiều lần đến nhà anh chơi, ăn cơm, tôi cũng tin mình sẽ sống được với mẹ chồng; vậy mà đời không như mơ và đời thường giết chết mộng mơ các bạn ạ.
Bố chồng và em chồng đi làm xa, một tuần mới về nhà vào hai ngày cuối tuần nên từ khi cưới tới giờ vợ chồng tôi ở cùng với mẹ chồng.
Thời gian mới cưới cũng không có khó khăn gì vì tôi chưa có con, lại làm nhà nước cũng có nhiều thời gian nên công việc nhà không có gì khó khăn.
Nhà tôi hai tầng, ngày nào cũng phải lau nhà dưới, còn cầu thang lau từ trên xuống và lau bằng tay, sau đó là lau chùi bếp núc (dù bếp ngày hôm đó có nấu hay không vì nhà tôi cũng hay mua đồ ăn ở ngoài về ăn).
Rồi tôi sinh con, mẹ chồng về hưu (mẹ con tôi ở nhà ngoại đến 8 tháng mới về nhà nội sau khi bà nghỉ hưu). Lúc này tôi và mẹ chồng hay mâu thuẫn, chung quy cũng chỉ vấn đề nhà cửa và đứa bé.
Con tôi khó ăn, khó ngủ (tôi nghĩ cũng do bà nội chiều cháu quá, hay bồng bế nên thế). Đêm nhiều khi nó cứ bắt tôi bế ngủ, không chịu nằm (tình trạng này kéo dài cho đến khi bé hơn hai tuổi mới thay đổi).
Tôi ban đêm hay mất ngủ, đi làm mệt, về nhà nghe bà cằn nhằn là dễ nổi nóng. Vì không muốn chồng khó xử nên hay nhịn, cũng có lúc bực bội quá cãi lại bà.
Lỡ cãi rồi thì bà chửi rất nặng lời, khó nghe, rồi lại giận dỗi, gia đình rất mệt mỏi. Sau vài ngày tôi thường là người chủ động xin lỗi bà, rồi mọi việc đâu lại vào đấy.
Nhà tôi sinh hoạt hầu như rất khác nhà người ta, chiều nào đi làm về vợ chồng cũng một người lau nhà, một người lau cầu thang. Tôi đi đón con về tắm rửa cho con rồi cho ăn cả tiếng mới xong vì bé ăn chậm, xong rồi lau cầu thang từ tầng hai xuống mà lau bằng tay.
Video đang HOT
Gần 20 giờ tối mới ăn cơm, tắm rửa, xong lại cho con uống sữa, rồi lại giúp con làm vệ sinh trước khi đi ngủ. Nói chung vợ chồng tôi cứ theo lịch lau nhà cửa như thế chả đi đâu được. Có bữa tôi nhờ chồng lau cầu thang để đưa con đi công viên chơi.
Ảnh minh họa
Làm việc nhà đối với tôi không thành vấn đề, chỉ là không muốn nghe cằn nhằn. Mà nếu tôi có sai gì thì mẹ chồng cũng nên nhắc nhở để sửa chứ không phải bắt bẻ.
Vậy mà hễ tôi làm gì sót là bà nói khó nghe, chẳng hạn như nếu đóng cánh cửa tủ còn hở ra một tý là bị chửi làm việc gì cũng nửa vời (cửa lâu ngày đóng nhẹ không thể tự khít được).
Sáng nào tôi cũng dậy làm bao nhiêu việc, nấu thuốc cho bà, nấu nước, bỏ đồ vô máy giặt, phơi đồ. Nếu phơi đồ mà kéo ra sân thượng phơi thì phải nhớ báo với bà để bà kéo vô (còn nếu không báo thì bà không thèm lên xem, mưa mặc kệ).
Rồi có ướt đồ bà sẽ chửi đầu óc để đâu không chịu báo. Còn nếu phơi trong chuồng cu trên sân thượng lại không có nắng, đồ để lâu (hai ngày) mới tự khô mà mùi âm ẩm, còn mở cửa sổ chuồng cu để nắng vào thì bà sợ bụi, không cho mở.
Nói chung mẹ chồng tôi sợ dơ, sợ bụi kinh khủng. Năm hết tết đến dọn dẹp đến 10h đêm 30 Tết, ngày mùng một cả nhà đóng cửa đi cả ngày nhưng tối vừa về đến nhà đã lăn vào xách xô nước lau nhà vì ‘bụi dơ’. Ai lau chùi bà cũng chê bẩn, có vài lần thuê người để dọn nhà Tết, người ta dọn xong thì bà đi dọn và lau lại.
Thêm một điểm nữa là bà chiều con tôi quá nên vợ chồng tôi khó dạy con. Mỗi khi cháu hư bà kêu la tôi không biết dạy con, cũng vì những chuyện này mà tôi và bà hay xảy ra mâu thuẫn.
Với lại tôi cũng chán nhịp điệu sống hàng ngày như thế này lắm, muốn ở riêng, nấu những món ăn tôi thích, muốn gia đình tối tối có thể dẫn con đi chơi, thăm họ hàng.
Cũng nói thêm là ngoại trừ hàng tuần tôi cho con về thăm ông bà ngoại (cách nhà chồng tôi 5km) ra thì cả năm hai vợ chồng chẳng đi được tới nhà ai vì ngày nào cũng lau chùi dọn dẹp đến tối mịt rồi.
Thật tôi chán quá mà chẳng biết làm sao. Dạo này vì chuyện gia đình mà tôi hay suy nghĩ, chả tập trung làm việc cơ quan.
Đi hay ở đối với tôi thật khó, tôi cũng thương bà, sợ bà ở một mình buồn nên cố cắn răng ở chung, mà ở đến 3 năm nữa để bố chồng về hưu mới ra ở riêng được thì tôi đến stress mà chết mất. Các bạn cho tôi lời khuyên nên lựa chọn ở chung hay ra riêng bây giờ?
Theo Tinngan
Bàng hoàng thấy chồng sắp cưới ngủ với đồng nghiệp
Khi cửa phòng bật mở. Tôi đã chứng kiến cái cảnh mà có lẽ cả cuộc đời còn lại tôi cũng không thể quên được.
Thời gian gần đây trên mạng xã hội đầy rẫy những câu chuyện tranh vợ, cướp chồng, 'gái' lên ngôi... Ngày nào cũng đọc được những câu chuyện như vậy nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ có ngày mình 'vinh hạnh' được làm nhân vật chính... Cuộc sống đúng là không ai biết được chữ 'ngờ'.
Tôi và anh yêu nhau được 4 năm, vui có buồn có, trải qua nhiều thăng trầm vẫn luôn nắm lấy tay nhau, cùng vượt qua và ai cũng biết chúng tôi dự tính đầu năm sau sẽ cưới.
Chúng tôi cùng làm nghệ thuật, khác chuyên ngành, nên cũng dễ hiểu và thông cảm cho nhau. Chỗ chồng sắp cưới của tôi làm việc có một cô bé khá xinh xắn, thân thiện, là người chứng kiến từ đầu cuộc tình của tôi.
Vì là chỗ quen biết nên thỉnh thoảng tôi và cô ấy có nói chuyện, hỏi thăm nên cũng biết về nhau kha khá...
Sau 2 năm làm việc chung thì tự dưng cô gái đấy xin thôi việc, chúng tôi cũng không liên lạc với nhau nữa.
Và rồi một ngày đẹp trời cách đây khoảng hơn 1 tháng tôi tình cờ gặp lại cô gái ấy trong hội mấy anh em chơi với nhau, tất nhiên có cả chồng sắp cưới của tôi nữa. Sau đấy, tôi thường xuyên gặp cô nàng đi cùng với hội của chồng và rất thân thiết nên cũng lấy làm lạ.
Ảnh minh họa
Người ta bảo phụ nữ có trực giác rất tốt, quả thật không sai. Kể từ thời điểm đấy, bỗng dưng trong lòng tôi luôn thấy bất an và không có cảm tình dù rằng mỗi khi nhìn thấy tôi, cô ta tỏ ra rất ngọt ngào, vồ vập.
Trong quãng thời gian hơn 1 tháng tôi đi công tác, giữa tôi với chồng sắp cưới có chút giận dỗi nên không ai nói chuyện với ai. Ngày tôi công tác về, muốn làm lành với anh nên tôi sang nhà chồng sắp cưới chủ định nấu bữa cơm ngon chờ anh về (tôi có chìa khoá riêng vì chúng tôi đã sắp lấy nhau).
Khi cửa phòng bật mở. Tôi đã chứng kiến cái cảnh mà có lẽ cả cuộc đời còn lại tôi cũng không thể quên được.
Chồng sắp cưới của tôi với cô gái đó đang không mảnh vải che thân nằm cùng nhau... Một đòn chí mạng giáng xuống tôi, tôi sốc và đau đớn quá, cứ đứng chết lặng như thế mà chẳng nói được gì, cũng chẳng biết phải làm gì?
Chồng sắp cưới của tôi cũng hốt hoảng vì nghĩ tôi sẽ không sang bên nhà.... Anh không thanh minh được gì, trước mặt cô 'gái' đấy anh bảo với tôi rằng: 'Tôi làm thì tôi phải chịu trách nhiệm'.
Trước khi bước ra khỏi căn phòng nhơ nhớp đấy để trả lại cho họ giây phút bên nhau, tôi chỉ nói: 'Anh không đủ tư cách để nói chuyện với tôi nữa'.
Tôi rời khỏi, cũng chẳng buồn lao vào đánh đập ai bởi vì suy cho cùng thì người đau nhất lúc này chỉ là tôi.
Theo Tinngan
Sắp cưới, tôi muốn bỏ đi thật xa Em không yêu người chồng sắp cưới của mình nhưng chỉ vì anh ấy đối xử tốt với em mà không nỡ từ chối. Vậy là em đang phân vân giữa hai lựa chọn: "Cưới và không cưới". Hỏi: Em năm nay mới chỉ 24 tuổi thôi nhưng bố mẹ cứ giục giã em lấy chồng. Đặc biệt, người theo đuổi em lại...