Stress nặng vì mẹ chồng luôn soi mói
Hai tháng trong chế độ nghỉ sinh mình chỉ ở nhà ăn rồi chăm con, mẹ chồng mình đã nhiều lần nói là ‘chỉ biết ăn không, ở không’.
Mình năm nay 26 tuổi, đã kết hôn được hơn hai năm rồi, đang có một bé gái 17 tháng tuổi. Thời gian này thực sự mỗi ngày trôi qua thật mệt mỏi đối với mình, mình không hợp với mẹ chồng, mà chồng mình lại nghe lời mẹ quá. Cứ khi nào mình làm gì không phải với mẹ chồng, là mẹ chồng lại về kể với chồng, anh ấy nghe nhiều qua thành ra chán ghét mình.
Mình biết vấn đề muôn thuở của mọi gia đình là chuyện mẹ chồng nàng dâu, mình cũng đã cố gắng hết sức để không phụ thuộc gì về nhà chồng, để không bị coi khinh. Kinh tế mình không được nhờ vào chồng, nên khi con mới đỏ hỏn 2 tháng 10 ngày mình đã đi làm. Bởi hai tháng trong chế độ nghỉ sinh mình chỉ ở nhà ăn rồi chăm con, mẹ chồng mình đã nhiều lần nói là “chỉ biết ăn không ở không”.
Cuộc sống mệt mỏi lắm khi từ những việc nhỏ nhặt nhất của mình làm cũng bị mẹ chồng soi mói. Mình cũng nói với chồng là mẹ kỹ tính quá, lúc ấy vợ chồng còn hiểu nhau, nhưng thời gian gần đây mình phát hiện chồng mình thay đổi, đang tán tỉnh đứa con gái bên ngoài, thì mọi chuyện thật sự đi vào đường cùng. Mình kể với bố mẹ chồng chuyện chồng mình ong bướm, nhưng mình không được sự ủng hộ mà còn bị mắng xối xả là do “không biết giữ chồng”, do “mặt mũi lúc nào cũng khó chịu thì chồng nó chẳng chán”.
Ảnh minh họa: Internet.
Mình thật sự vô vọng, chồng mình cũng nói thẳng là hết yêu mình, hết tình cảm với mình, dù đã cắt mối quan hệ với cô gái kia. Mình níu kéo thế nào chồng mình vẫn như khúc gỗ, nhiều lúc chỉ muốn chết luôn cho xong để đỡ phải nghĩ, đỡ phải khổ, người ta làm điều có lỗi với mình, mà mình phải níu kéo người ta như thế này.
Chồng mình có đề nghị đợi con cứng cáp hơn thì quyết định ly dị. Ngày nào mình cũng sống trong dằn vặt, cũng do mình không biết giữ gìn hạnh phúc, không biết chiều chuộng chồng, không biết lấy lòng mẹ chồng nên cuộc sống bây giờ mới thành ra như thế này.
Video đang HOT
Mình bế tắc, chồng đã hết tình cảm, bố mẹ chồng lại lúc này cũng gây áp lực… mình mệt mỏi, mình không nghĩ đến ly hôn vì mình thương con còn nhỏ quá, nhưng cứ sống thế này mình làm sao chịu nổi đây? Mong mọi người giúp đỡ mình.
Theo Ngoisao
Có bầu 5 tháng mà chồng không biết
Tôi còn nhớ như in cái ngày mẹ chồng xách đồ đạc bỏ về quê. Tôi cảm thấy buồn vô cùng vì hành động đó của mẹ đã vô tình giết chết tình cảm mẹ con, tình cảm vợ chồng của tôi.
Nỗi buồn từ việc mẹ chồng khó tính
Tôi còn nhớ như in cái ngày mẹ anh xách đồ đạc bỏ về quê. Tôi cảm thấy buồn vô cùng vì hành động đó của mẹ đã vô tình giết chết tình cảm mẹ con, tình cảm vợ chồng của tôi. Và đã làm ảnh hưởng tới tình cảm của mẹ và con trai mẹ. Tôi chẳng hiểu tại sao mẹ lại cư xử như vậy. Có lẽ là vì mẹ chồng con dâu còn có những hiểu lầm không thể hóa giải, nên mẹ nghĩ, tôi ác cảm với mẹ, không có cảm tình với mẹ ngày mẹ lên chơi cùng với vợ chồng tôi.
Cưới nhau sau khi đã có tình yêu mặn nồng 2 năm. Tôi tin tưởng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho mình. Thật sự, anh không có gì đáng trách, có một vài tính nết anh không làm tôi hài lòng nhưng mà con người, ai cầu toàn được đâu. Tôi cũng không yêu cầu anh hoàn hảo, nên tôi cũng chỉ góp ý để hi vọng anh sẽ sửa. Sau nhiều lần anh làm sai, tôi cũng có nói này nói kia để anh nhận ra. Anh cứ ừ để đó rồi cũng thôi. Biết vậy nhưng phải chấp nhận, vì yêu mà...
Gia đình tôi cũng có chút điều kiện, gọi là khá giả hơn gia đình anh. Thế nên, nhờ bố mẹ hỗ trợ và tiền đi làm, vay mượn thêm của hai đứa, chúng tôi mua một căn chung cư vừa tiền, để có chỗ ăn chỗ ở thuận tiện, vợ chồng yên tâm làm việc. Thời gian đó, anh còn nói ngại vì gia đình tôi hỗ trợ quá nhiều mà nhà anh không có gì. Tôi biết cảm giác của anh nên lúc nào tôi cũng động viên anh, chuyện đó chẳng hề gì. Bố mẹ nào chả thương con. Bố mẹ có thì giúp con, không có thì thôi. Sau này con cái làm ăn được, cũng trả lại bố mẹ, coi như đó là tấm lòng thành...
Gia đình tôi cũng có chút điều kiện, gọi là khá giả hơn gia đình anh. (ảnh minh họa)
Rồi anh cũng yên tâm, an cư lạc nghiệp, có nơi ở đàng hoàng thì lo lắng làm ăn, cũng không còn áp lực nữa. Nói chung, ở quê ra thành phố lập nghiệp, nhiều khi cũng cảm thấy tủi nếu cứ cảnh đi thuê nhà trọ, khó khăn rồi trả từng đồng một...
Có lẽ, cũng vì chuyện này mà mẹ anh, mẹ chồng tôi có chút mặc cảm bản thân mỗi lần lên thành phố cùng với con cái. Tôi không làm gì nhưng mẹ anh lúc nào cũng khó chịu với tôi. Chẳng hiểu người ta nói ra nói vào rằng nhà tôi giàu có hay như nào mà tôi thấy mẹ rất khó chịu với tôi mỗi lần tôi mời mẹ ăn, đưa mẹ đi đâu đó. Mẹ từ chối tất cả những thành ý của tôi. Lên chơi với vợ chồng mà mẹ còn bảo &'mẹ chỉ đến thăm con trai mẹ chứ không thì mẹ cũng chẳng dỗi hơi'. Thế nào là dỗi hơi?
Có đồ dùng trong nhà, tôi hướng dẫn mẹ cách dùng thì mẹ bảo tôi chê mẹ quê mùa, khinh mẹ không biết dùng đồ thành phố hay là sợ mẹ làm hỏng nhà của tôi. Vì lúc nào mẹ cũng nghĩ, mẹ không giúp được đồng nào cho vợ chồng tôi mua nhà cửa nên mẹ khó chịu. Là chính bản thân mẹ chịu áp lực đó, chứ tôi nào có làm gì nên tội? Cũng từ đó, mẹ sống trong nhà tôi mà lạnh lùng như người dưng...
Chồng không biết vợ có bầu vì bỏ nhà đi
Sáng, mẹ dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho chúng tôi. Nói chung, tôi cũng không phàn nàn gì về mẹ. Người già lại ở quê, mẹ có khó chịu tí thì thôi tôi cũng thông cảm. Tôi hiểu tính mẹ và quan trọng là mình nên cân nhắc kĩ lưỡng trước khi nói, để mẹ đỡ phật lòng.
Sáng, mẹ dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho chúng tôi. Nói chung, tôi cũng không phàn nàn gì về mẹ (ảnh minh họa)
Có một chuyện xảy ra mà đến giờ, tôi nghĩ lại thấy thật đau lòng. Tôi không có lỗi nhưng mẹ vẫn nghĩ tôi là người con dâu không ra gì. Hôm đó mẹ nấu cháo cho vợ chồng tôi, vừa định ăn thì tôi ngửi mùi thức ăn sợ quá, chạy vội vào nhà vệ sinh. Thật ra là tôi có bầu nhưng mà bản thân tôi cũng không hay biết mình có bầu. Tôi còn tưởng do mình uống thuốc vào nên nó rối loạn kì kinh của con gái, nên tới ngày đó không có dấu hiệu, tôi cũng không để ý. Trước đó, bác sĩ thường nói tôi khó có con nên tôi cũng không nghĩ là lại nhạy như vậy...
Chồng tôi bực bội khi thấy tôi chạy vào nhà vệ sinh. Còn mẹ tôi thì nóng mặt, đứng lên chửi bới con trai không biết dạy vợ, khinh mẹ chồng ra mặt và xách đồ đạc ra về. Đó, câu chuyện chỉ có vậy và chồng tôi vì thế cũng giận tôi mấy tháng trời.
Anh bỏ đi thuê nhà sống. Chẳng biết trong thời gian đó anh có qua lại với người đàn bà nào không nhưng một cuộc điện thoại anh cũng không nghe. Anh chỉ nhắn tin khi tôi gọi nói tôi đừng làm phiền anh nữa, hãy suy nghĩ lại. Khi đó, tôi còn chưa biết mình có thai, tôi cũng không hiểu sao khi ấy tôi lại buồn nôn đến mức không kiềm chế được...
Và... tôi đi khám sau khi thấy nhiều dấu hiệu bất thường, khi đó tôi mới biết mình mang bầu. Tôi tìm không được anh, gọi cho bố mẹ anh cũng không ai nghe máy, họ khinh tôi. Rồi tôi tìm hiểu bạn bè anh, cũng không ai nói. Cơ quan anh nói anh vẫn đi làm nhưng mà lại không biết địa chỉ của anh. Tôi cũng không tiện nói chuyện mình mang bầu với các anh chị đồng nghiệp... Thế là một mình tôi âm thầm chịu đựng, mình tôi chấp nhận tất cả chuyện này...
Bây giờ thì tôi và anh đã làm lành, vợ chồng vui vẻ. Vấn đề là mẹ chồng. Chúng tôi chuẩn bị có một chuyến về quê, nói rõ ngọn ngành với mẹ và xin mẹ tha thứ. (ảnh minh họa)
Đến một ngày, khi bụng đã to, tôi chụp hình của mình, đăng lên Facebook. Có lẽ anh vẫn âm thầm theo dõi tôi. Và khi đó anh mới biết tôi mang bầu khi tôi viết vài dòng &'status' ngắn với hàm ý trách móc chồng, chồng không hiểu vợ để gây ra sự hiểu lầm không đáng có, làm hỏng tình cảm mẹ con. Khi đó, anh mới chủ động tìm về nhà. Anh khóc, anh xin lỗi tôi khi nhìn vào cái bụng đã to của vợ. Anh bảo, anh không biết là tôi mang bầu, cũng đã quá cố chấp, không bỏ qua chuyện này lại còn giận dỗi vợ suốt bao nhiêu tháng trời. Thật tình anh không xứng đáng làm chồng của tôi...
Nhìn anh, tôi thật thương hại. Tôi đâu có ý định từ bỏ anh, tôi cũng đâu phải là người con dâu không tốt, anh biết rõ. Chỉ là, trong lòng anh cũng nghĩ như mẹ anh, mặc cảm vì căn nhà này là do bố mẹ tôi giúp tiền mua, anh không có đồng nào từ bố mẹ mình nên anh tủi, anh nghĩ ăn bám nhà vợ, ở rể nhà vợ. Chính anh tự làm khó mình và làm cho mẹ anh cũng suy nghĩ tiêu cực như vậy...
Bây giờ thì tôi và anh đã làm lành, vợ chồng vui vẻ. Vấn đề là mẹ chồng. Chúng tôi chuẩn bị có một chuyến về quê, nói rõ ngọn ngành với mẹ và xin mẹ tha thứ. Mong mẹ hiểu cho tình cảm của vợ chồng tôi và nhất là đứa con dâu luôn chịu oan ức như tôi. Tôi nào có ác ý gì với mẹ chồng...
Theo Khampha
Thảm án đau lòng từ những mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu Vì những mâu thuẫn lớn, nhỏ, quan hệ không ít cặp mẹ chồng nàng dâu bị đẩy lên đỉnh điểm, và nhiều cuộc hỗn chiến, án mạng đã xảy ra. Thảm án đau lòng từ những mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu Thai phụ ôm con nhảy sông Lô tự tử Mới đây, câu chuyện nữ y tá ôm con tự tử đang...