Sống với nhau 4 năm, chồng chưa một lần nhìn thấy cơ thể của tôi một cách tử tế
Chúng tôi cưới nhau được 4 năm nay, nhưng trong suốt 4 năm qua, chồng chưa lần nào được ngắm nhìn cơ thể của tôi một cách trọn vẹn. Ngay cả đêm tân hôn và những lần hai vợ chồng gần gũi tôi lại kiếm cớ…
Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo, bố tôi là người rất gia trưởng vì thế ngay từ nhỏ tôi đã được ba uốn nắn, dạy giỗ những nề nếp, đạo đức khá khắt khe. Suốt những năm tháng học cấp 2 và cấp 3, tôi không có một mảnh tình vắt vai nào, ba tôi ngăn cấm chuyện yêu đương tình cảm thời học sinh vì sợ ảnh hưởng đến việc học. Sau này khi đi học đại học xa nhà, tôi mới dám rung động trước một người đàn ông.
Là người rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, chính vì vậy kết thúc 4 năm đại học tôi cũng chỉ yêu một người và cũng là người chồng của tôi sau này.
Chúng tôi yêu nhau 3 năm rồi mới tiến tới đám cưới, tuyệt nhiên hai đứa không hề quan hệ trước hôn nhân. Anh biết tôi muốn giữ trinh tiết cho đến đêm tân hôn nên luôn tôn trọng và không bao giờ đòi hỏi đi quá giới hạn.
Trong tất cả mọi chuyện, tôi là người rất cởi mở và cũng khá mạnh dạn, riêng về chuyện tình cảm nam nữ, chuyện chăn gối thì tôi bị coi là rất kém. Mặc dù đã lấy chồng rồi nhưng tôi vẫn e ngại khi ai đề cập tới chuyện này, ngay cả với chồng tôi, chưa bao giờ tôi chia sẻ với anh điều gì về chuyện chăn gối của hai vợ chồng.
Chính vì lí do đó mà hôm nay tôi phải viết ra những dòng tâm sự này để có thể giải tỏa được lòng mình và mong muốn được chia sẻ.
Video đang HOT
Chúng tôi cưới nhau được 4 năm nay, nhưng trong suốt 4 năm qua, chồng chưa lần nào được ngắm nhìn cơ thể của tôi một cách trọn vẹn. Vì tôi chưa bao giờ tạo cho anh một cơ hội thuận lợi nào để có thể nhìn thấy được cơ thể của tôi, ngay cả đêm tân hôn và những lần hai vợ chồng gần gũi tôi lại kiếm cớ tắt hết đèn để chỉ còn lại bóng tối hoặc trùm chăn kín mít. Mỗi lần hai vợ chồng quan hệ, tôi như một khúc gỗ bất động nằm im để chồng “tự xử”, tôi cũng thường né tránh những câu hỏi của chồng về chuyện “giường chiếu”.
Bạn bè tôi vẫn thường tâm sự, kể lể kinh nghiệm với nhau về chuyện “yêu” của vợ chồng mỗi khi cả nhóm tụ họp, nhưng lần nào tôi cũng đỏ nóng cả mặt rồi lãng tránh.
Lúc mới lấy về chồng còn chọc bảo tôi dễ thương lại ngố ngố nên yêu thương tôi hết mực, nhưng càng về sau này tôi cảm nhận được tình cảm vợ chồng ngày càng lạnh nhạt hơn. Chồng cũng ít khi đòi hỏi quan hệ với tôi nữa. Có lần anh còn quát thẳng bảo tôi kỳ cục, không biết chiều chồng gì cả, anh còn bảo nếu không chịu thay đổi thì tôi đừng có hối hận.
Tôi đã cố gắng để thay đổi bản thân mình, mạnh dạn và tự tin hơn khi đề cập tới chuyện tình dục nhưng vẫn không thay đổi được gì, tôi chỉ cố giả vờ được một lúc thì lại ngượng đỏ chín mặt, rồi lại nằm im lìm ngại ngùng. Có lần hai vợ chồng đang “hành sự” vì anh tò mò muốn ngắm nhìn cơ thể tôi nên vội dậy bật công tắc điện, tôi giật mình rồi hét toáng lên giật mạnh chiếc chăn rồi nằm cuộn kín người, mặc dù chồng khuyên nhủ đủ thứ nhưng tôi vẫn không chịu buông chăn ra, tôi cũng không chịu “hành sự” tiếp với chồng nữa nếu anh vẫn để điện sáng.
Tôi biết vì chuyện này mà bây giờ chồng đã thay đổi tình cảm với tôi, mới đây tôi mới phát hiện chồng đang ngoại tình với đồng nghiệp ở cơ quan. Tôi rất đau khổ, nhưng cũng tự giằn vặt và trách bản thân vì không thể đáp ứng thỏa mãn chuyện “chăn gối” cho chồng mình.
Tôi muốn xin ý kiến của mọi người, tôi phải làm sao đây? Làm sao tôi có thể tự tin và không còn ngại ngùng nữa khi đề cập tới chuyện tình dục. Tôi luôn lo sợ nếu mình quá bạo dạn, thành thạo thì chồng sẽ nghĩ mình là người hư hỏng, đàn bà chẳng tử tế…?
Phải làm cách gì để chồng quay trở về yêu thương tôi như những ngày đầu?
theo GĐVN
Nàng dâu chỉ được 'cái vỏ'
Con dâu xinh đẹp, khéo mồm khéo miệng nhưng rước về rồi tôi mới biết con bé chỉ được "cái vỏ".
Linh về làm dâu nhà tôi vào một ngày đẹp trời, mọi người trong nhà ai cũng hoan nghênh con bé. Ngắm từ đầu đến chân, Linh chẳng có điểm gì để chê, nếu cuộc thi hoa hậu chỉ chấm điểm ngoại hình thì chắc chắn con bé sẽ giật giải cao. Bản thân tôi, lần đầu tiên trải nghiệm cái gọi là cảm xúc của mẹ chồng, cũng phải "xiêu lòng" vì giọng nói ngọt như mía lùi của con bé. Lúc ấy tôi còn mắng thầm con trai: "Thằng quỷ sứ! Cưa được con bé đẹp thế".
Mới tiếp xúc với gia đình tôi, Linh cho thấy mình là người chu đáo, ăn nói thì khéo, nhanh mồm nhanh miệng, lúc nào cũng giòn giã cười rất tươi. Thế mà chẳng hiểu sao, cô em chồng tôi phán ngay một câu: "Chỉ được cái vỏ thôi, chả nhờ vả được gì đâu". Tôi mắng cô ấy: "Con bé dễ thương mà, cô hãy đối xử nhẹ nhàng với nó, đừng làm nó sợ". Nhưng sau này tôi mới biết, đúng là con bé chỉ được "cái mỏ" thật! Nịnh hót là nhanh chứ chẳng làm được việc gì cho ra hồn. Sống chung một nhà, tôi mới được chứng kiến đủ cái sự lười biếng của nó.
Tuần đầu tiên làm dâu, Linh cũng biết thức dậy sớm giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, quét nhà, rửa bát. Nhưng kết thúc 7 ngày như sống trên "thiên đường", tôi lại được con dâu đưa trở về thực tại, hễ có việc cần là y rằng không thấy bóng dáng nó đâu. Ngày nào vào nhà tắm, tôi cũng thấy cả một đống quần áo chất như núi mà 3/4 là đồ của con dâu. Đến mang đồ xuống bỏ vào máy giặt, nó cũng không muốn làm. Nó kiếm cớ buổi sáng đi làm sớm nên không muốn đụng tay vào bất cứ việc gì cả. Thậm chí chăn màn Linh vứt ra đó để mặc cho tôi giặt, tôi không giặt thì con dâu cũng chẳng bận tâm.
Chẳng bà mẹ chồng nào ưa được cô con dâu vừa lười lại hay giận dỗi (Minh họa: Thuần Phong)
Thấy tôi bức xúc trong người, chồng tôi bảo: "Bà phải góp ý với nó đi chứ". Nhưng tôi thực sự ngại nhắc, vì nhắc lại dễ mất lòng. Thế là sáng sớm, nó bóng bẩy, xinh đẹp và nhẹ tênh xách túi ra khỏi nhà, tối về, quần áo đã có mẹ chồng xếp ngay ngắn ở giường, nó chỉ việc bỏ vào tủ. Nếu hôm nào tôi bận không cất thì y rằng, nó để quần áo cho bụi phủ ở ngoài dây phơi.
Nhìn con dâu mà tôi phát ngán. Hôm nào nó cũng ngủ tới sát giờ đi làm rồi dậy vội vàng đánh răng rửa mặt, sớm nhất cũng chỉ kịp ăn sáng, đồ ăn thì tôi đã chuẩn bị sẵn. Dẫu thấy hơi gai mắt nhưng từ xưa đến nay, tôi vốn cả nể nên vẫn gắng "nhịn" con dâu cho êm chuyện.
Vợ chồng Linh sống với nhau gần 3 năm mà chưa "mảy may" chuyện sinh nở. Mới đầu, tôi nghĩ con trai mình chưa sẵn sàng làm bố nhưng đến khi biết được nguyên nhân sâu xa của sự việc tôi mới ngỡ ngàng. Thì ra con dâu tôi cố trì hoãn việc sinh nở vì nó sợ... xấu, sợ mất dáng, sợ phải chăm sóc trẻ con, nói chung nó sợ đủ thứ. Những gì nó quan tâm chỉ là chăm sóc cho vẻ ngoài thật xinh đẹp, lộng lẫy. Tôi nghĩ, con dâu đối xử với mẹ chồng thế nào không quan trọng, nhưng nó làm con trai mình đau khổ thì tôi không thể nhịn thêm nữa. Tôi quyết định thay đổi thái độ với nó.
Quần áo bẩn Linh không chịu giặt, tôi mặc kệ, hết cái để thay thì mặc lại đồ bẩn cũng chẳng sao, đấy là việc của nó. Tôi cũng không "cơm bưng nước rót" đến tận miệng nó nữa. Càng thờ ơ với con dâu bao nhiêu, tôi càng tỏ ra chăm sóc con trai chu đáo bấy nhiêu. Con trai đi làm về mệt, ăn uống kém, tôi vắt cam rồi mang vào tận phòng, dỗ: "Uống đi con, nước cam tốt lắm, con uống cho mẹ vui". Thế là con dâu tôi cũng chìa tay ra: "Mẹ ơi, anh Hiếu không thích nước cam, để con uống cho ạ". Tôi lạnh lùng khẳng định: "Linh muốn uống thì xuống nhà tự vắt, đây là cốc nước cam của Hiếu".
Quen được chiều chuộng từ bé, chưa bị ai "phũ" như thế bao giờ nên tối hôm đó, con bé vùng vằng đòi bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Con trai tôi dỗ dành thế nào nó cũng không chịu nghe. Thằng bé cuống lên, chạy ra năn nỉ tôi: "Mẹ ơi, mẹ đừng để Linh ra khỏi nhà, cô ấy một đi sẽ không quay lại nữa đâu". Tôi ngán con dâu đến tận cổ nên chẳng bận tâm chuyện nó đi hay ở nữa. Chẳng bà mẹ chồng nào trên thế giới này ưa được cái "thể loại" con dâu như thế.
Theo PNVN
Vừa nhìn thấy cơ thể anh bạn thân tôi đã đánh đổi luôn 28 năm gìn giữ của mình Tôi quyêt giư minh đên hêt nâc thê ma cuôi cung lai bi ngay anh ban thân du dô cho băng đươc đê rôi moi giư gin cho chông tương lai đô bê hêt ca chi vi môt lân trot dai tin tương anh cung anh vao nha nghi vi hơi qua chen. ảnh minh họa Tôi vơi anh ban thân, thi anh...