Sống với ‘ma’ thời Covid-19
Khi nhiều người ở nhà để tuân thủ quy định cách biệt cộng đồng, họ nhận thấy có những “người bạn lạ kỳ” sống chung với họ.
Adrian Gomez sống với bạn gái ở Los Angeles. Những ngày đầu cách biệt cộng đồng diễn ra êm ả. Họ làm việc từ xa, nướng bánh, đi bộ hơn 3 km mỗi sáng và sửa sang bồn rửa bát. Nhưng một đêm nọ, tay nắm cửa trước bắt đầu rung lắc mạnh, tiếng động vang vọng khắp phòng dù không có ai ở cửa.
Giữa tháng 4, Gomez đang nằm trên giường thì tấm mành cửa sổ bắt đầu rung mạnh mặc dù cửa sổ đóng và tấm mành ở cửa sổ bên cạnh hoàn toàn bất động. Không có bọ, chim hay bất kỳ sinh vật nhỏ nào mắc kẹt ở mành. Gomez nghĩ rằng đây là một trận động đất.
“Tôi trùm chăn run rẩy giống như các bạn thường thấy trong phim kinh dị, bởi vì nó thực sự khiến tôi hoảng sợ”, anh nói.
Cửa sổ nhà của Adrian Gomez. Ảnh: NYTimes.
Cả anh và bạn gái đều không nhận thấy bất kỳ điều bất thường nào ở nhà trước đó, nhưng giờ đây, họ có thể nghe thấy tiếng bước chân ở tầng trên dù không ai ở trên tầng.
“Tôi là người khá lý trí”, Gomez, 26 tuổi, làm việc trong ngành công nghệ thông tin, nói. “Tôi cố gắng nghĩ đến những nguyên nhân hợp lý, hữu hình. Nhưng khi không có câu trả lời, tôi bắt đầu nghĩ: ‘Có lẽ điều gì khác đang diễn ra”.
Có thể không chỉ họ sống trong căn nhà.
Đối với những người tin rằng họ đang sống cùng nhà với hồn ma, những ngày cách biệt cộng đồng không chỉ gồm các cuộc họp từ xa hay học trực tuyến mà còn có những giọng nói không biết phát ra từ đâu, những bóng hình mờ ảo, những sự cố lạ kỳ của thiết bị điện tử, những con mèo vô hình nằm trên ghế, cảm giác có bàn tay vô hình chạm vào người hay nhìn thấy những hồn ma lơ lửng. Một số người sợ hãi. Những người khác chỉ đơn giản coi là có thêm “người bầu bạn” .
Mặc dù không bằng chứng khoa học về sự tồn tại của hồn ma, nhiều người tin chúng có thật. Theo khảo sát của YouGov năm 2019, 45% người Mỹ trưởng thành tin ma có thật. Năm 2009, khảo sát của Trung tâm nghiên cứu Pew cho thấy 18% Mỹ tin rằng họ đã nhìn thấy hoặc chạm trán với hồn ma.
Trước khi New York yêu cầu người dân ở nhà, Patrick Hinds, 42 tuổi, rời Manhattan cùng bạn đời và con gái để nghỉ 6 tuần tại một ngôi nhà nhỏ xinh xắn ở phía tây Massachusetts mà họ thuê trên ứng dụng đặt phòng.
Một đêm nọ, Hinds thức dậy vào khoảng 3h để uống nước. Anh nhìn thấy một người đàn ông da trắng ngoài 50 tuổi, mặc quân phục thời Thế chiến II đã sờn rách, ngồi trên bàn.
“Trong một tích tắc ban đầu, tôi không nhận ra điều bất thường, nhưng khi quay lại nhìn, ông ấy biến mất”, Hinds nói. “Nhưng tôi không cảm thấy bị đe dọa. Tôi còn không định kể cho bạn đời vào sáng hôm sau”.
Video đang HOT
John E.L. Tenney, người mô tả mình là một nhà nghiên cứu hiện tượng huyền bí và từng dẫn chương trình truyền hình “Truy tìm hồn ma” trên TV, cho biết hồi 2019, trung bình một tháng 2-5 người nhắn tin cho ông, nói nhà họ bị ma ám. Gần đây, con số lên đến 5-10 người một tuần.
Tenney từng chứng kiến xu hướng tương tự: Năm 1999, ngay trước sự cố Y2K (lỗi máy tính xảy ra khi chuyển sang năm 2000), số người nói họ nhìn thấy ma hay UFO tăng đột biến. “Dường như việc này có liên quan đến trạng thái lo lắng và sự cảnh giác cao độ của chúng ta”, ông nói.
Tenney cho biết nhiều hiện tượng lạ thực chất có thể giải thích được. Khi mặt trời mọc và ngôi nhà bắt đầu ấm lên, mọi người thường đang ở cơ quan, Vì vậy, khi làm việc ở nhà, họ không quen nghe thấy tiếng động khi gạch và gỗ nở ra. “Trong nhà vốn luôn có những âm thanh đó, nhưng họ không chú ý đến chúng cho đến bây giờ”.
Liệu lập luận đó có đúng với tất cả mọi người? Janie Cowan, 26 tuổi, tin rằng cô đã gặp hồn ma từ thời đại học. Cô gọi hồn ma là Matthew, anh ta là người gây ra tiếng chạy lên xuống cầu thang vào ban đêm ở nhà cô tại Colombia.
Âm thanh này “không phải tiếng động tự nhiên của ngôi nhà hay tiếng mèo đi lại”, chồng cô, Will Cowan, kế toán 31 tuổi, nói. “Anh ta rõ ràng muốn gây chú ý”.
Lối lên cầu thang gây tiếng động vào ban đêm ở nhà Cowan. Ảnh: NYTimes.
Cặp vợ chồng nhận thấy Matthew có cảm tình với Janie hơn. Vào thời điểm cặp vợ chồng bắt đầu thực hiện cách biệt cộng đồng vào tháng ba, Cowan sử dụng phòng tắm cho khách để vợ anh, y tá trực ca đêm, có thể ngủ yên mà không bị làm phiền. Matthew dường như không thích thay đổi này. Trong ba lần Cowan tắm trong phòng cho khách, vòi nước nóng bất ngờ bị tắt.
Madison Hill, nhà văn kiêm giáo viên 24 tuổi đến từ Bắc Carolina, Mỹ, hiện sống trong căn hộ ở Florence, Italy. Cô luôn nghi ngờ về ngôi nhà, đặc biệt là phòng tắm. Cô có cảm giác ai đó đang nhìn mình, cánh cửa thường đột ngột đóng sập, những chiếc khăn rơi bất thường trên nền nhà.
Khi đã cách biệt cộng đồng vài tuần, cô phát hiện trên kệ đầu giường có một thứ gây bất ngờ: ống kính máy ảnh cô mang theo từ Mỹ bị mất khi dọn đến căn nhà này. Cô đã từ bỏ tìm kiếm nó từ lâu.
Kể từ đó, các vật thể nhỏ khác, bao gồm một bộ chìa khóa, đột ngột xuất hiện ở những nơi bất thường trong nhà. Cô coi việc chiếc ống kính máy ảnh xuất hiện trở lại là “cử chỉ tinh nghịch”, có lẽ gợi ý rằng đây là thời điểm hoàn hảo để Hill, người học chuyên ngành điện ảnh, quay lại với sở thích cũ.
Ống kính máy ảnh và những vật thể xuất hiện bất thường trong nhà Madison Hill. Ảnh: NYTimes.
Kerry Dunlap, giáo viên 31 tuổi, sống trong căn hộ một phòng ngủ ở Ridgewood, Queens cùng với bạn gái Alexandra Cohl. Dunlap tin rằng anh lần đầu tiên gặp hồn ma tại nhà vào mùa hè năm ngoái.
Anh nhìn thấy cô trong phòng tắm vào nửa đêm: mặc bộ áo quần màu xanh lá cây, đứng cách anh chỉ một cánh tay. Người phụ nữ dường như phát sáng nhưng biến mất khi anh bật đèn. Dunlap biết rằng người bạn cho anh thuê nhà cũng từng thấy hồn ma. Cả hai đều đồng ý họ nhìn thấy một người phụ nữ châu Á có vóc người nhỏ bé.
Mỗi tối, Dunlap và bạn gái Cohl thường “giằng co” chiếc chăn nhỏ họ đắp chung. Vài tuần trước, Dunlap thức dậy vào đêm khuya, cảm thấy Cohl đã xuống giường điều chỉnh chăn để trải nó đều trên giường. Nhưng anh không thấy bạn gái lên giường nằm trở lại, anh gọi cô. Colh không trả lời.
Colh sau đó từ nhà vệ sinh bước ra, cô không phải là người chỉnh chăn. “Thật khó hiểu. Thật kỳ lạ”, Dunlap nói. Nhưng cả anh và Cohl đều có ấn tượng tích cực: “người bạn vô hình” dường như cố gắng làm cho hai người cảm thấy thoải mái hơn, hoặc giúp họ tránh cãi cọ.
Kurt Gray, giáo sư tại Đại học Bắc Carolina, cho biết vào thời điểm con người bất an hay gặp khó chịu lớn, họ càng dễ cảm thấy mình bị ma ám, đặc biệt là khi dịch bệnh cũng có những điểm tương đồng với “hồn ma xấu xa” – kẻ thù vô hình vồ vập lúc nạn nhân không ngờ tới.
Hiện tượng này cũng có thể là tác dụng phụ của sự cô đơn. “Khi cách biệt cộng đồng, bạn bị ‘giam cầm’ cả về thể chất và tâm lý. Thế giới của bạn thu hẹp”, Gray nói. “Bạn buộc phải ở nhà trong khi bạn cần tiếp xúc với người khác. Và thật an ủi khi nghĩ rằng có một thế lực siêu nhiên bầu bạn với mình”.
Danielle, luật sư 39 tuổi, đã thực hiện cách biệt cộng đồng từ trước khi đại dịch bùng phát. Cô dưỡng bệnh tại nhà ở Richmond, British Columbia, sau khi mắc phải một căn bệnh nghiêm trọng trong mùa đông. Cô lần đầu tiên nhận thấy hiện tượng kỳ lạ vào tháng hai, khi phát hiện một chiếc đèn trong phòng ngủ cho khách được bật dù cô nhớ đã không bật nó lên. Việc này lặp đi lặp lại. Một hôm, cô nói to: “Đừng bật đèn lên nữa”.
Lần sau cô bước vào phòng, chiếc đèn nói trên vẫn tắt, nhưng đèn trần, thứ cô chưa bao giờ bật, sáng choang. Cô còn nghe thấy giọng nói của một người đàn ông và một người phụ nữ nhưng không thể nghe ra họ nói gì.
Gần đây, khi đang may khẩu trang trong căn phòng này, cô còn lượng vải vừa đủ để may thêm một chiếc khẩu trang. Nhưng chỉ trong chốc lát không chú ý, hai mẩu vải còn lại biến mất.
“Chúng biến mất, chỉ trong 20 giây. Tôi đã kiểm tra thùng rác và chồng vải nhưng không thấy gì. Tôi tìm kiếm khắp nhà nhưng chúng không bao giờ quay trở lại”.
Danielle mô tả mình là người hướng ngoại, thích giao tiếp với mọi người. Bạn bè và gia đình đã lo lắng không biết cô phải làm thế nào để vượt qua quãng thời gian cách biệt cộng đồng. “Giờ tôi cảm thấy giống như ai đó xuất hiện để khiến tôi vui vẻ, hoặc đảm bảo rằng tôi không cảm thấy cô đơn”, cô nói.
“Nếu ‘thế lực huyền bí’ có thể giúp những người này vượt qua nỗi cô đơn thì điều đó thật tuyệt”, giáo sư Gray nói. “Miễn là hồn ma không yêu cầu họ vào phòng cấp cứu mà không đeo khẩu trang và hôn mọi người”.
Bạn có nghe thấy những tiếng động lạ giữa đêm không? Bạn có thấy ớn người khi xuống tầng hầm hoặc lên gác mái? Đừng sợ hãi. Hãy thật chú ý quan sát, bạn có thể sớm tìm thấy lời giải thích hợp lý. Biết đâu tiếng ồn lạ vào 14h50 mỗi ngày chỉ là tiếng xe tải chuyển hàng?, Tenney cho nói.
Nhưng ông cũng nói thêm: “Người ta có thể lập luận rằng hồn ma không đột ngột xuất hiện trong nhà bạn, nó đã có mặt từ lâu. Chính bạn là người đã thay đổi, có thể bạn đang lắng nghe kỹ hơn. Có thể chúng ta giờ mới bắt đầu để ý thế giới kỳ lạ hơn chúng ta nghĩ”.
Bệnh nhân nam được tiêm thử nghiệm hormone nữ để trị Covid-19
Một số bác sĩ Mỹ cho rằng bệnh nhân nữ ít có nguy cơ bệnh nặng so với nam giới do yếu tố hormone.
Các thống kê mới nhất cho thấy đàn ông có nguy cơ bệnh nặng và tử vong cao hơn phụ nữ khi nhiễm Covid-19. Vậy điều gì khiến nữ giới có khả năng chống chọi bệnh tật tốt hơn?
Theo các bác sĩ, đó là do hormone.
Tại Trung tâm Y tế Cedars-Sinai (Los Angeles, Mỹ), nam giới chiếm tới 75% số bệnh nhân đang được chăm sóc tích cực hoặc phải lắp máy thở. Vào đầu tháng 4, ở thành phố New York, số bệnh nhân nam nguy kịch cũng cao gấp đôi phụ nữ.
Các bác sĩ Mỹ sẽ thử nghiệm tiêm hormone nữ cho một số bệnh nhân nam. Ảnh: Engnews24h
Mới đây, các bác sĩ cho rằng hai loại hormone là estrogen và progesterone đóng vai trò quan trọng trong khả năng miễn dịch của phụ nữ.
Phát hiện này đã khiến các nhà nghiên cứu ở Trung Quốc và gần đây là Mỹ tiến hành thử nghiệm giải pháp mới cho bệnh nhân Covid-19.
"Chúng ta có thể không hiểu chính xác estrogen sẽ hoạt động như thế nào trong hoàn cảnh này nhưng chúng ta sẽ thấy cơ thể bệnh nhân phản ứng ra sao", bác sĩ Sharon Nachman, Đại học Stony Brook, cho hay.
Đại học Stony Brook sẽ thử nghiệm trên 110 người bệnh hoặc có dấu hiệu nghi nhiễm Covid-19 với ít nhất một triệu chứng nặng như sốt cao, khó thở, viêm phổi. Nhưng những người này chưa tới giai đoạn cần chăm sóc tích cực hoặc sự hỗ trợ của máy thở.
Nam giới từ 18 tuổi trở lên và phụ nữ hơn 55 tuổi với lượng hormone suy giảm do mãn kinh được mời tham gia. Họ sẽ được bổ sung estrogen trong vòng một tuần.
Trong khi đó, tại Bệnh viện Cedars-Sinai, thử nghiệm được tiến hành trên 40 người nhiễm Covid-19 ở tình trạng vừa phải. Một nửa số bệnh nhân được tiêm progesterone, hai lần mỗi ngày trong vòng 5 ngày.
Progesterone được cho có khả năng chống viêm có thể ngăn chặn hội chứng bão cytokine. Đây la tình trạng hệ miễn dịch phản ứng thái quá và tấn công cả tế bào khỏe mạnh.
Tuy nhiên, một số nhà khoa học cũng cũng cảnh báo không nên đặt quá nhiều hy vọng vào liệu pháp chữa trị này. Theo bà Sabra Klein, Đại học Y tế Công cộng Johns Hopkins Bloomberg, nam giới lớn tuổi cũng bị tác động nhiều hơn nữ giới cùng độ tuổi. Trong khi đó, tỷ lệ hormone ở hai giới giai đoạn này là tương tự nhau.
"Điều đó khiến tôi nghĩ lý do có sự chênh lệch tỷ lệ nam - nữ trong đại dịch Covid-19 liên quan tới gene hoặc một thứ gì đó khác, không chỉ là hormone", Klein nói.
An Yên
Thách thức khi xác định tỷ lệ tử vong Covid-19 Tỷ lệ tử vong là con số quan trọng để biết mức độ nghiêm trọng của Covid-19, nhưng lại rất khó xác định khi có nhiều ca nhiễm không triệu chứng. Khi Covid-19 lây lan khắp thế giới trong giai đoạn cuối tháng 2 và tháng 3, giới chuyên gia bệnh truyền nhiễm quốc tế đưa ra dự báo dường như rất thảm...