Sống trong sợ hãi với người tình bị động kinh, nhưng không thể quay về với vợ con
Dù thương Lan nhưng tôi cảm thấy mình không đủ can đảm để tiếp tục sống chung. Tôi sợ cảnh một tháng vài lần bị thức giấc bởi cơn động kinh bất thình lình của Lan.
Vợ tôi rất đau khổ khi ly hôn
Cách nay hơn hai tháng, vợ chồng tôi làm đơn ly hôn sau một thời gian dài sống không hòa hợp. Thực ra, nguyên nhân đến từ phía tôi, tôi còn không yêu thương vợ nữa bởi đã phải lòng một cô gái trẻ. Sau nhiều đắn đo, tôi quyết định ly hôn để đi theo tiếng gọi của trái tim.
Vợ tôi là người hiền lành, chịu khó, thương chồng thương con nhưng điểm yếu của cô ấy là ham công tiếc việc. Vì lao vào kiếm tiền nên không còn thời gian để chăm sóc bản thân và gia đình. Càng có tuổi, vợ càng già càng xấu trong khi tôi vẫn phong độ theo nhận xét của nhiều người bởi hai vợ chồng bằng tuổi nhau.
Tôi rất ngại khi phải đi cùng vợ ra ngoài, thêm nữa, vợ luôn tỏ ra mệt mỏi khi phải chiều chuộng chồng chuyện chăn gối. Khi tôi nói chia tay, cô ấy đã rất sốc và cầu xin tôi đừng làm vậy mà tội hai con. Nhưng sức cuốn hút của người tình trẻ làm tôi bỏ qua tất cả, bất chấp sự ngăn cản của hai bên gia đình để ly hôn vợ.
Tôi quen Lan – người tình trẻ trong một buổi hội nghị khách hàng của công ty. Lan được mời người mẫu quảng cáo cho sản phẩm. Khỏi phải nói, Lan có vóc dáng bốc lửa đầy đặn, rất cuốn hút, tôi đã bị chao đảo ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy. Điều rất đáng quý ở Lan là cô ấy không đến với tôi vì tiền.
Bình thường, Lan làm nhân viên hành chính cho một ngân hàng, khi nào có lời mời tham gia sự kiện thì cô ấy đi làm để kiếm thêm thu nhập. Đến với tôi, Lan không đòi hỏi gì về vật chất, thậm chí còn bỏ tiền ra mua sắm cho tôi nhiều thứ. Mỗi lần đi gặp khách hàng, tôi thường đưa Lan đi cùng, mọi người đều tỏ vẻ ngưỡng mộ vẻ đẹp và cung cách giao tiếp lịch thiệp của Lan. Nhờ đó mà công việc làm ăn của tôi cũng thuận lợi hơn.
Lan có tất cả những ưu điểm mà tôi không tìm thấy ở vợ. Tôi yêu Lan và có ý định nghiêm túc chứ không phải chơi bời qua đường. Tôi bày tỏ điều đó với Lan, cô ấy khuyên tôi nếu ly hôn thì để lại toàn bộ tài sản cho vợ nuôi con bởi vợ tôi đã rất thiệt thòi và với công việc của hai chúng tôi thì gây dựng cơ nghiệp không phải là khó. Tôi ra đi với hành lý gọn nhẹ
Video đang HOT
Lan rất chịu khó làm ăn và hiện đang sở hữu một ngôi nhà khang trang ở trung tâm thành phố. Cô ấy kể, tiền mua nhà được bố mẹ cho một nửa, phần còn lại là của Lan tự tích lũy. Tôi nghe lời người tình nên khi phân chia tài sản ly hôn, tôi không đòi chia đôi mà để lại toàn bộ cho vợ gồm nhà cửa, ô tô và một vài thứ có giá trị khác.
Vợ tôi sau khi đã bình tâm trở lại cũng chấp nhận ký đơn nhưng nói thẳng vào mặt tôi rằng: “khi anh đã bước ra khỏi nhà thì không bao giờ có cơ hội quay về nữa đâu”. Tôi không trả lời vì nghĩ không cần thiết, tôi đã quyết định lấy Lan thì cần gì quay lại mà vợ bày đặt dọa dẫm. Tôi ra đi với hành lý gọn nhẹ là một vali quần áo và một hộp giấy đựng đồ cá nhân. Nhờ để lại tài sản cho vợ mà tôi đỡ mang tiếng bạc tình bạc nghĩa, bởi vậy tôi càng trân trọng sự cao thượng của Lan.
Tôi đề nghị làm đám cưới và đăng ký kết hôn nhưng Lan chần chừ, hẹn một thời gian nữa đã rồi tính. Sống với nhau được khoảng một tháng, vào một đêm thời tiết chuyển mùa khá khó chịu, Lan đang bôi kem dưỡng da để đi ngủ bỗng lăn đùng ra sàn, hai mắt trợn tròng trắng dã, chân tay co quắp, giật liên tục, sủi cả bọt mép.
Tôi hoảng hốt gọi hàng xóm, định kêu xe cấp cứu đưa Lan đi bệnh viện nhưng sau vài thao tác nhỏ, chị hàng xóm cho uống thuốc thì Lan trở lại bình thường. Chị khuyên tôi nên bình tĩnh, Lan bị như thế này thường xuyên, chỉ cần uống thuốc là khỏi vì cô ấy có tiền sử bị động kinh.
Tôi nghe mà chân tay rụng rời, cảm giác sợ hãi bủa vây. Sau chuyện đó, tôi lục tìm bệnh án thì phát hiện Lan chẳng những bị động kinh mà còn bị bệnh tim bẩm sinh. Đây là lý do vì sao đến giờ Lan không lấy chồng vì sinh con sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Lan đến với tôi vì biết tôi không nặng nề chuyện có thêm con vì đã có đủ nếp đủ tẻ và cô ấy chỉ cần tôi làm nơi nương tựa sau này.
Dù thương Lan nhưng tôi cảm thấy mình không đủ can đảm để tiếp tục sống chung. Tôi sợ cảnh một tháng vài lần bị thức giấc bởi cơn động kinh bất thình lình của Lan. Những lúc ấy rất đáng sợ, nếu không cho uống thuốc kịp thời thì không biết mọi chuyện sẽ ra sao. Tôi thấy nhớ tổ ấm nhỏ của mình trước đây, nhớ người vợ đảm đang luôn vun vén cho gia đình.
Bởi khi sống với Lan, tôi mới thấy cô ấy chỉ ăn diện bề ngoài trau chuốt còn rất vụng về và lười biếng công việc nhà. Từ ngày sống cùng, tôi chưa được Lan nấu cho bữa cơm nào vì cô ấy bận đi sự kiện. Tôi thấy Lan như một con búp bê không hơn không kém, nguy hiểm hơn có thể “đứng hình” bất cứ lúc nào.
Tôi sợ những ngày tháng tiếp theo. Ảnh minh họa
Nhưng bỏ Lan quay về với vợ là điều không thể, vợ tôi đã tìm được một cuộc sống bình yên sau cuộc đổ vỡ hôn nhân, tôi không còn đường quay lại. Tôi hối tiếc rất nhiều nhưng không biết làm sao, bỏ Lan thì thấy mình có lỗi mà tiếp tục, tôi thấy sợ những ngày tháng tiếp theo.
Theo Tinmoi24.vn
Là vợ hay người tình thì phụ nữ đều bất hạnh như nhau
Phụ nữ thường nghĩ rằng đó là vì sự tham lam, đàn ông chỉ muốn cơi nới chứ không muốn bớt đi.
ảnh minh họa
Yêu một người đàn ông có vợ, là tình yêu khốn khổ. Người khổ đầu tiên, chính là cô gái vẫn bị người đời chửi rủa là đĩ điếm. Nhưng đó không phải là nỗi khổ duy nhất và đau đớn nhất...
Tình yêu, là thứ cảm xúc thật kỳ diệu. Nó có thể đến rồi đi mà bạn không thể có chủ đích hay ngờ tới. Vì thế, tình yêu của một cô gái với người đàn ông có vợ cũng vậy, họ có thể trúng tiếng sét ái tình từ lần gặp đầu tiên. Cũng có những cô gái nhẹ dạ, trở thành người thứ ba. Cũng có những ả mưu mô bòn rút, trở thành người thứ ba. Nhưng có cả những người, vô tình trở thành người thứ ba, khi cả hai cùng để trái tim loạn nhịp.
Có rất nhiều điều trong cuộc sống hôn nhân thúc đẩy người đàn ông ngoại tình, dù có thể vợ không có lỗi, hoặc lỗi duy nhất là quên mất phải quan tâm chồng mình.
Tôi có một anh bạn, nhìn vào gia đình anh ấy, mọi người thầm ngưỡng mộ, vợ đẹp, con ngoan, gia đình công chức nề nếp. Nhưng mấy ai biết, vợ chồng anh sống ly thân nhưng chung nhà, ly thân một cách văn minh, rằng không để tình cảm cá nhân mình ảnh hưởng con cái, xáo trộn gia đình. Không ngủ chung giường, không còn quan tâm, trò chuyện, đó là quãng thời gian người đàn ông phải nghị lực lắm mới không sa ngã.
Nhưng dù có là sự rung động của con tim, hay là lao vào nhau vì ham muốn thể xác, 80% đàn ông không muốn từ bỏ gia đình mình. Phụ nữ thường nghĩ rằng đó là vì sự tham lam, đàn ông chỉ muốn cơi nới chứ không muốn bớt đi. Nhưng không hẳn vậy, trong câu chuyện tình yêu ngang trái đó, đàn ông cũng mâu thuẫn, cũng dằn vặt. Bởi họ đã đủ trưởng thành, để biết hi sinh hạnh phúc cá nhân, tình cảm cá nhân mình, cho sự bền vững gia đình, cho tương lai con cái mình. Họ cũng không còn nhiệt huyết, can đảm của thời trai trẻ để dám đánh đổi.
Sự trở về của người đàn ông lúc này, phụ nữ có hạnh phúc không? Bởi ở cái tuổi chai lỳ đó, người đàn ông của mình vẫn còn rung động vì một người đàn bà khác. Và sự rung động đó, hẳn sẽ ngấm sâu bởi họ được sống lại sự hồi hộp, trái tim được đập nhịp đập thời thanh xuân. Người thứ ba đó, đã có chỗ trong trái tim của chồng các chị.
Còn người tình của anh ta? Nếu đã chọn bước vào tình yêu này, dù có bao nhiêu giằng xé, lương tâm mà người ta vẫn hỏi, thì có lẽ sự ấm áp, dòng máu nóng chảy trong từng mạch máu cũng đã chiến thắng lý trí khô khan. Họ biết trước tương lai mù mịt, sự tủi hổ mà vẫn dấn thân vậy có chắc rằng họ không yêu? Nhưng nỗi khổ của họ không bởi sự xỉ mắng của người đời. Bởi những cô gái dám sống cho tình cảm của mình, họ đủ mạnh mẽ hoặc đã không còn đủ sáng suốt, nên dễ dàng để bỏ ngoài tai lẽ thường luân lý.
Họ khổ, vì sự trái ngang. Hi sinh tất cả cho tình yêu đó, nhưng thứ họ nhận về chỉ là sự chớp nhoáng, là những lần gặp nhau rất vội. Là những lần cô đơn khi anh vội vã trở về với cuộc sống riêng anh. Là sự hẹn hò trong lén lút, là lúc nào cũng giằng xé giữa nhớ và quên. Họ tôn trọng người đàn ông của mình, và sẽ không cố gắng giành giật anh ấy ra khỏi vòng tay của gia đình, niềm vui xum vầy với các con.
Bao sự ê chề, bao tôn thương, tủi hờn đều phải ôm vào lòng. Bởi đã dám tiến đến với tình yêu, sống thật với cảm xúc của mình. Vì vốn người ta vẫn chẳng thường bảo nhau, tình yêu đâu dễ dàng tìm thấy nhau, đâu dễ dàng để trái tim cùng chung nhịp đập. Họ khổ, khổ trong cái sai của mình.
Đàn ông, suy cho cùng, vẫn là giống loài ích kỷ. Như vị trí của người thứ ba, suy cho cùng, vẫn là kẻ sai trái. Đàn ông đâu dại đánh đổi một người vợ kề vai sát cánh, chăm lo vun vén gia đình, người có thể chăm con anh ta tốt nhất lấy một cô gái con non nớt, xa lạ về. Cho dù đó là yêu thương. Nhưng với bản tính ích kỷ của giống loài, sự khinh bạc của thói đời, anh ta sẽ lại lo lắng, tự hỏi người con gái đang nằm gọn trong vòng tay mình, liệu có còn bên ai khác? Liệu có dễ dàng trao thân cho ai khác?
Cuối cùng, dù là vợ, dù là người tình, các chị đều bất hạnh như nhau. Đều vì đàn ông mà khổ, rồi tự làm khổ nhau...
Theo Tinmoi24.vn
Uổng công tôi 'bắt tép nuôi cò' gã bạn trai bội bạc Nhìn cảnh anh và người tình âu yếm, sánh bước nhau vào khách sạn tôi không thể tin nổi vào mắt mình. Người đàn ông mà tôi đã dành cả tuổi xuân để chờ đợi và hy vọng để rồi bẽ bàng khi nhận ra con người thật của anh (Ảnh minh họa) Tôi là một cô gái ở vùng quê nghèo tỉnh...