‘Sống trong sợ hãi’ ở thủ phủ của IS
Đường phố bình lặng, mọi hoạt động mua bán, vui chơi của người dân và trẻ em ở thủ phủ Raqqa của Nhà nước Hồi giáo IS tự xưng tại Syria diễn ra bình thường trong đoạn video bí mật.
“Chúng tôi đang sống trong nỗi sợ hãi”, một người dân ở Raqqa chia sẻ. Ảnh:Newscenterd.
Đoạn video hiếm hoi quay cảnh đường phố Raqqa của Transterra Media cho thấy trên vỉa hè, một nhóm phụ nữ mặc đồ màu đen trùm kín mặt đang đẩy xe nôi. Phía bên kia đường, những cửa hàng bán dép mở cửa đón khách. Gần đó, các quán ăn cũng đông khách ngồi.
Trong công viên, trẻ em chơi cầu trượt và nô đùa. Thỉnh thoảng, có một người đàn ông đeo súng qua vai đi lại trên đường. Một đài kỷ niệm trung tâm bị bao phủ bởi hình vẽ màu đen của IS.
“IS đang đi tuần khắp thành phố này để đảm bảo luật lệ chúng đề ra được mọi người chấp hành”, một phụ nữ 19 tuổi học nghề thợ may chia sẻ.
Video đang HOT
“Ngày IS chiếm Raqqa, chúng không cho chúng cháu đến trường nữa”, một cậu bé 13 tuổi nói. “IS không phải đạo Hồi. Chúng hành hình người dân trên đường. Bố mẹ cháu bảo rằng IS chặt đầu và đánh người dân bằng roi da mà chẳng có lý do gì cả. Bất cứ ai nói ‘không’ với chúng cũng đều bị xử tử”.
Theo NBC News, người dân sống tại nơi thành lũy của IS ở thành phố Raqqa, cho biết các binh lính IS vẫn duy trì sự bình tĩnh mặc dù bạo lực.
“Mọi thứ thay đổi ở thành phố Raqqa kể từ khi IS chiếm đóng nơi đây. Chúng tôi đang sống trong nỗi sợ hãi. Chúng giết người trước mắt chúng tôi”, Transterra Media dẫn lời một người đàn ông bán hàng 21 tuổi, yêu cầu không tiết lộ tên thật để đảm bảo an toàn, cho biết.
Raqqa là một trong các thành phố bị IS giày xéo khi tuyên bố thành lập một nhà nước Hồi giáo bao gồm nhiều khu vực của Iraq và Syria hồi đầu năm nay.
Bình Minh
Theo VNE
Nếu một ngày chúng ta chán nhau...
Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh "người yêu" như một chiếc áo quá khổ mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.
Anh hay trách em vì em suy nghĩ linh tinh, đôi khi bên anh em hỏi những câu khiến anh giận. Em biết anh buồn, nhưng em không thể không nghĩ. Con gái mà, luôn suy nghĩ về những điều xa xôi chưa tới. Và anh ơi, hôm qua em đã từng nghĩ rằng nếu một ngày ta chán nhau thì sao?
Có lẽ ngày đó trời sẽ không còn xanh, mây cũng chẳng còn buồn đùa giỡn với gió. Ngày đó hai ta sẽ dùng sự lặng im thay cho những lời yêu thương vẫn nói.
Đó là ngày hai ta chỉ quan tâm đến nhau như một thói quen thường ngày khó bỏ, là lúc hai đứa cũng chẳng buồn cãi nhau, có thể lúc đó cả hai đã quá mỏi mệt trong tình yêu của chính mình.
Đó là ngày nỗi nhớ đục rỉ, bám bụi chứ không đặc quánh như trước. Hai đứa chẳng còn nhớ về nhau nhiều, cũng chẳng buồn hỏi bên đó ra sao, bên này thế nào?
Đó là ngày hai đứa ngồi bên nhau mà khoảng cách cứ như cả nghìn cây số. Là lúc trái tim chẳng còn đập loạn nhịp khi nhìn thấy nhau. Là lúc những chiếc hôn chỉ là những cái phớt môi thật nhẹ chứ chẳng còn nồng nàn như trước.
Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh "người yêu" như một chiếc áo quá khổ khiến hai đứa loay hoay trong chính tình yêu của mình mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.
Nếu ngày đó đến với tình yêu của chúng mình thì phải làm sao hả anh?
Có lẽ lúc đó mình sẽ dừng lại một thời gian để suy nghĩ về chuyện hai đứa. Cứ cố chấp bên nhau tình cảm sẽ chỉ càng nhạt nhòa. Khi xa nhau chúng ta sẽ biết mình thực sự cần gì. Tình yêu đôi khi cũng cần những khoảng lặng đúng không anh? Lúc đó anh hãy cứ nghỉ ngơi, khi nào suy nghĩ xong thì hãy nói cho em biết. Em hi vọng rằng mình sẽ có thể làm lại, chuyện tình của mình sẽ rất mới.
Có chán nhau thì cũng đừng buông tay ngay. Vì chúng ta đã cùng nhau đi một chặng đường dài rồi nên cũng có lúc mỏi mệt. Nghỉ ngơi xong rồi cùng nhau bước tiếp anh nhé!
Tình yêu kì lạ lắm, nay tưởng chừng như thiếu nhau thì không sống nổi nhưng mai lại có thể chán nhau ngay đấy thôi. Và vì chẳng biết ngày mai của mình ra sao, nên hôm nay chúng ta hãy cứ yêu, yêu như thể chỉ còn một ngày bên nhau thôi. Hãy dành cho nhau những cái siết tay thật mạnh, những cái ôm thật ấm và những nụ hôn thật nồng để ta biết rằng ta đã thuộc về nhau, mãi mãi.
Theo VNE