Sống trong day dứt vì trót phản bội chồng
Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy…
Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy… (Ảnh minh họa)
Tôi 36 t.uổi, lấy chồng được 9 năm, chồng hơn tôi 2 t.uổi, chúng tôi có với nhau hai cậu con trai. Trước khi yêu và cưới anh, tôi đã từng yêu một người, nhưng rồi anh ta đã bỏ tôi, không một lý do và mặc cho tôi níu kéo.
Trong lúc buồn chán, thất vọng, tôi đã gặp chồng tôi bây giờ, anh kém tôi về mọi thứ, duy chỉ có tình yêu anh dành cho tôi là lớn hơn tình cảm tôi dành cho anh.
Nói đúng hơn, tôi đến với anh không phải vì tình yêu mà để chạy trốn tình yêu, để quên đi người đàn ông đã làm mình đau khổ. Chúng tôi nhanh chóng kết hôn, mặc dù tôi biết mình chưa bao giờ yêu anh.
Tôi cứ nghĩ, khi cưới về, tôi sẽ yêu anh, nhưng càng sống với anh, tôi càng thấy giữa chúng tôi có nhiêu điểm không hợp nhau, tôi đã cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, cố gắng đóng đinh với suy nghĩ rằng anh là chồng tôi, là cha của con tôi, nhưng bao năm qua mà hình bóng của anh vẫn không thể thay thế được người cũ trong trái tim tôi. Tôi vẫn yêu người đàn ông ấy và càng yêu, tôi càng hận, càng nhớ đến anh ta nhiều hơn.
Video đang HOT
Rồi đến một ngày, tôi gặp lại người cũ, vẫn vẻ phong lưu ấy, tôi dễ dàng nhận ra dù anh đã cách xa tôi hơn 10 năm trời. Sau chút bỡ ngỡ, ngại ngùng, chúng tôi đã bắt đầu nói chuyện thỏa mái hơn.
Anh giải thích với tôi lý do bỏ tôi năm xưa, và thú nhận rằng sau đó cảm thấy ân hận, nhưng không còn mặt mũi nào để quay lại, nhất là khi biết tôi đã có người yêu, chuẩn bị làm đám cưới.
Gặp lại anh, bao nhiêu yêu thương dồn nén bao nhiêu năm lại quay về, còn giận hờn lại biến mất. Tôi và anh đã vượt quá giới hạn của một người đàn ông đã có gia đình.
Tôi tìm lại được cảm xúc khi ở bên anh, điều mà bao nhiêu năm nay không tìm thấy được ở chồng mình.
Đó là lần duy nhất chúng tôi đến với nhau, vì sau đó cả 2 chúng tôi đều nhận ra rằng điều đó là tội lỗi, là không phải với vợ, với chồng và các con của mình nên cả 2 đã kịp dừng lại.
Chẳng ai biết cuộc gặp gỡ đó ngoài 2 người trong cuộc chúng tôi. Nhưng mỗi lần nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy buồn, ân hận vô cùng vì đã phản bội lại niềm tin, tình yêu của chồng. Thi thoảng tôi lại tự giận mình, không còn tự tin, thỏa mái và cảm giác tội lỗi khi ở bên chồng.
Chồng thấy thái độ của tôi không vui thì lại dành nhiều hơn sự quan tâm, hỏi han dành cho tôi. Anh còn sợ tôi ốm, sợ tôi buồn, mua thuốc bổ cho tôi uống, đưa tôi đi chơi để khuây khỏa,… anh đâu có biết rằng tôi đã phản bội lại anh. Anh càng yêu thương, càng quan tâm, tôi càng có cảm giác tội lỗi nhiều hơn.
Ngàn lần xin lỗi anh.
Theo Đất Việt
Mẹ chồng nói tôi không xứng đáng với con của bà
Mẹ chồng cho rằng tôi và anh khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con nên không xứng đáng với con trai bà...
Mẹ chồng cho rằng tôi và anh khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con nên không xứng đáng với con trai bà... (Ảnh minh họa)
Tôi kém chồng 2 t.uổi, tôi không có bằng đại học như chồng, vì tôi chỉ học hết cấp 3 sau đó làm kinh doanh. Đến nay tôi đã có 2 cửa hàng thời trang, mỗi tháng, trừ các khoản chi phí, thu nhập của tôi không dưới 30 triệu đồng. Chồng tôi tốt nghiệp đại học, anh ấy làm cho một công ty nước ngoài, thu nhập mỗi tháng cũng ngoài 20 triệu đồng.
Từ hồi chúng tôi bắt đầu yêu nhau, mẹ chồng đã không thích tôi, bà nói gia đình nhà tôi và nhà bà không môn đăng hộ đối, gia đình chồng hầu hết đều làm việc cho cơ quan nhà nước hoặc doanh nghiệp, còn gia đình nhà tôi, từ bố mẹ đến các anh, chị em đều làm kinh doanh buôn bán.
Phản đối, nhưng vì chúng tôi yêu nhau, quyết tâm đến với nhau nên mẹ chồng buộc phải chấp nhận. Cưới nhau được 1 năm, tôi vẫn chưa mang thai, hai vợ chồng đã đi khám nhiều nơi, bác sĩ đều kết luận các chỉ số của hai vợ chồng rất bình thường, nên không phải lo lắng gì cả. Chưa có con chỉ là do cái duyên chưa tới mà thôi, tôi và chồng vẫn còn trẻ, chồng năm nay mới 28, còn tôi 26 t.uổi, nên cũng không quá sốt ruột chuyện con cái.
Chỉ có mẹ chồng là cảm thấy khó chịu, bà mỉa mai tôi ngày xưa yêu đương, phá thai nhiều hay sao mà bây giờ mãi không thể mang bầu nổi, rồi bà mang chuyện ngày xưa phản đối nhưng cố cưới ra để nói tôi, nói giá như chồng tôi nghe lời mẹ chồng thì bây giờ không phải lo lắng chuyện con cái, bà đã có cháu nội bế bồng.
Nhà chồng chỉ có 2 chồng tôi là con trai, nên bà càng sốt ruột. Cách đây mấy hôm, bà còn gọi riêng tôi ra nói chuyện, nói tôi nên ly dị với chồng để anh lấy người khác.
Lý do chúng tôi khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con cho anh. Tôi cảm thấy tự ái, bị xúc phạm và đã khóc rất nhiều, tôi kể với chồng anh nói tôi nên bỏ quá cho mẹ chồng, bà cũng vì lo lắng việc có cháu bế nên mới như vậy. Nhưng tôi vẫn không thể nao chịu nổi khi nghĩ đến những câu nói của mẹ chồng dành cho mình.
Tôi có nên chia tay, chấm dứt cuộc hôn nhân này để giải thoát cho mình khỏi một người mẹ chồng quá đáng như bà không?
Theo Đất Việt
Nhìn người phụ nữ bước lên nhận chức giám đốc, tôi không dám tin đó là cô người yêu... Tôi không dám ngẩng đầu lên, không phải nói chính xác hơn là mặt tím tái đi, chân tay run rẩy khi người phụ nữ quyền lực bước lên nhận chức giám đốc của công ty kia không ai khác chính là em. Tôi không dám ngẩng đầu lên, không phải nói chính xác hơn là mặt tím tái đi. (Ảnh minh họa)...