Sống trên đời đã quá nhiều khó nhọc, có những điều chỉ nên buông đừng cố giữ làm gì
Cuộc sống rất mệt mỏi, xin đừng để trái tim này thêm bơ phờ. Mối quan hệ giữa người với người quá phức tạp, hà tất việc gì cũng phải bận tâm?
Chúng ta chỉ có một sinh mệnh trong kiếp này. Khi đôi mi khép lại thì vĩnh viễn hơi thở sẽ chẳng còn. Bên kia cánh cửa cõi hoàng tuyền mở ra, bên này cánh cửa thế gian khép chặt, nếu quay đầu cũng chẳng thể thấy lại những gương mặt thân thương.
Cuộc sống thật khó nhọc, ai cũng có tâm sự chất chứa trong lòng. Cuộc sống thật mệt mỏi, ai cũng có nỗi niềm riêng khó nói. Cuộc sống thật khổ sở, ai cũng có những muộn phiền, khổ đau.
Thế nên, hãy đối mặt với khó khăn bằng tâm thái lạc quan, khoáng đạt, đừng bận tâm quá nhiều.
Những việc cần buông bỏ thì buông đi thôi. Danh lợi tình thù cũng chỉ như bọt nước ảo ảnh trong gương mờ.
Người nào đáng quên thì đừng vương vấn nữa. Thân này mệt rồi thì nghỉ chút đi thôi. Tâm này mệt rồi thì cứ ngồi tĩnh lặng, đừng gồng mình lên mà gánh vác, đừng mải suy nghĩ miên man.
Khi tâm khoáng đạt thì mọi sự cũng dễ dàng hơn. Ban ngày suy nghĩ nhiều quá nên đau đầu, buổi tối nghĩ quá nhiều nên mất ngủ. Cứ vui vẻ mà sống, đừng bận tâm quá nhiều!
Mất rồi thì thôi, đã chia ly thì hãy cố tìm quên. Đừng níu kéo quá khứ mà không chịu bước tiếp, đừng vương vấn chuyện xưa mà chẳng chịu buông tay.
Trăm năm không ngắn, cũng không dài. Vinh nhục thị phi trong đời vốn chẳng phải là điều quan trọng lắm. Sống khờ khạo một chút, phóng khoáng một chút cũng đâu mất gì, phải không? Ung dung, điềm đạm thì sống lâu. Hối hả, vội vàng thì thân tâm mỏi mệt, lòng sinh oán khí, tâm ý hóa thành tro, quả là một chuyện không ai muốn.
Thời nay, người người lao mình vào vòng xoáy kim t.iền, tranh đấu chỉ vì chút lợi ích, nhọc thân tốn sức mong thu về được càng nhiều t.iền của càng tốt rốt cuộc cũng chỉ là mong có một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc hơn.
Video đang HOT
T.uổi trẻ khí lực hăng hái, sôi nổi tráng kiện thì chỉ mong sao kiếm được nhiều t.iền. Đến khi về già, t.iền bạc rủng rỉnh lại chỉ ước sao có sức khỏe và thời gian thanh xuân. Con người cứ sống trong cái nghịch lý như vậy đó.
Người thanh thản thì lúc nào cũng nuôi dưỡng một tâm hồn bay bổng, tự tại, trái tim thỏa sức thổn thức với những niềm vui của cõi đời. Đồng thời, hãy quên đi tất cả vui buồn chốn trần gian, cõi tục. Hãy bước qua hết thảy mâu thuẫn, trái ngang. Hãy nhẹ nhàng xả bỏ hết thảy những niềm ân oán như phủi bụi trên bàn tay.
Và rồi bạn sẽ nhận ra cả một đời này không phải dành để oán hận một người không đáng, buồn đau những chuyện của ngày hôm qua. Hãy sống đơn giản, thanh thản, ông Trời sẽ có an bài tốt nhất.
Ở đời có thể không có nhà lầu xe hơi, bạc vàng một núi nhưng nhất định phải sở hữu mấy thứ này:
1. Một người tri kỷ
2. Một ấm trà ngon
3. Một sự thanh thản
Thế nên…
Hãy trân quý những gì mình có, khi ấy bạn mới có thể giảm thiểu nhiều hơn những nuối tiếc.
Hãy quên đi những gì đã mất, đôi môi mới có thể nở thêm nhiều nụ cười.
Hãy trân quý hiện tại, dùng phép nhân trải rộng niềm vui, dùng phép trừ tiêu giảm hờn oán.
Có ai chưa từng chịu sự đả kích, có ai chưa từng gặp phải trắc trở, truân chuyên?
Có thể sống được thì vui vẻ mà sống, chẳng thể sống được thì cũng đừng oán trách. Trái tim chỉ có bấy nhiêu thôi, chẳng thể dung nạp nhiều thứ phức tạp như vậy. Tình cảm dễ đổi thay, biết ngày sau sẽ ra sao, nên hãy trân quý những gì mình đang có!
Ngoài chuyện sinh tử ra, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.
Đừng nghĩ tới những thứ vô dụng, đừng nghĩ tới những gì đã qua.
Đừng nghĩ tới sự phiền lòng, đừng nghĩ tới điều giận dữ.
Cứ vui vẻ mà sống trên cõi đời, cứ bình thản mà tận hưởng cuộc sống diệu kỳ!
Theo guu.vn
'Sốc' vì nhà cao cửa rộng nhưng con trai đòi ở riêng sau khi cưới vợ
Trước khi con trai lấy vợ, chúng tôi đã xây nhà cửa khang trang. Nhưng ở chung được nửa năm, con trai nhất quyết xin ra riêng khiến vợ bị "sốc".
Vợ chồng tôi năm nay đã ngoài 60 t.uổi, có ba đứa con. Hai con gái đã lấy chồng và có cuộc sống ổn định. Riêng con trai út mới cưới vợ cách đây hơn một năm. Khi con trai chuẩn bị đám cưới, vợ chồng tôi bàn nhau đ.ập bỏ nhà cũ xây lại căn nhà mới 3 tầng khang trang, rộng rãi.
Vốn liếng cả đời tích lũy được vợ chồng tôi đầu tư vào ngôi nhà với mong muốn con cái có chỗ ở rộng rãi. Nhà tôi ở ngoại thành nên đất khá rộng, nhà mới xây lên ai cũng khen chỗ ở đẹp và thoáng mát.
Vợ chồng tôi xây nhà mới với mong muốn con có chỗ ở rộng rãi. (Ảnh minh họa)
Nhưng vợ chồng con trai ở chung được nửa năm thì đòi ra ở riêng. Khi nghe con trai bày tỏ mong muốn, vợ tôi đã rất "sốc". Bởi trong suy nghĩ của vợ, chúng tôi sẽ sống cùng vợ chồng con trai cho đến cuối đời.
Sinh được một đứa con trai cũng chỉ mong muốn sau này có người nương tựa. Vả lại cô ấy rất thương con, chưa từng xa con một ngày nào, huống chi bây giờ đòi ở riêng tách hẳn với ba mẹ.
Vợ khóc lóc, giận dỗi đòi từ mặt con. Trong khi con trai phân trần muốn ở riêng cho thoải mái, tự lập và tiện cho công việc. Công nhận khi ở nhà chúng tôi thì vợ chồng con trai đi làm trong thành phố hơi xa nhưng đó không phải là lý do chính.
Con dâu không hề mở lời nhưng tôi biết có thể nó không thoải mái khi sống chung. Vì vợ tôi khá kĩ tính, thường hay góp ý vào việc của con. Từ chuyện ăn uống, nghỉ ngơi, ăn mặc đến làm việc nên các con không thấy thoải mái.
Thực sự, tôi cũng rất buồn bởi muốn lúc t.uổi già được sum vầy cùng con cháu. Giờ vợ chồng con trai dọn ra riêng, chỉ có hai vợ chồng trong căn nhà rộng rãi thật buồn tẻ. Nhưng quan điểm của tôi, con cái đã trưởng thành, có gia đình riêng thì không nên áp đặt.
Vợ tôi lại lo vợ chồng con ra riêng, không biết tự chăm sóc sẽ sinh đau ốm. Sau này có con lại càng vất vả hơn khi không có ông bà. Dù phân tích hết lời nhưng hai vợ chồng con vẫn nhất quyết đi thuê một căn chung cư ở trung tâm thành phố để ở.
Từ ngày, gia đình con trai chuyển đi, vợ tôi buồn đến bỏ cơm, mất ngủ. Cuối tuần, hai đứa vẫn về thăm chơi đều đặn nhưng không mấy vui. Sau hai tuần, vợ đòi con trai làm cho một bộ chìa khóa riêng để mình lên thăm cho tiện.
Từ ngày con trai ra riêng, vợ buồn đến bỏ ăn mất ngủ. (Ảnh minh họa)
Hàng ngày, vợ đều chuẩn bị đồ ăn, bắt xe buýt lên nhà con dọn dẹp nấu nướng rồi về. Nhìn vợ như thế, tôi thương vô cùng. Cô ấy chỉ lo con dâu bận bịu không nấu ăn được lại bỏ bê cơm nước. Đi lại như vậy, tâm trạng vợ có nguôi ngoai nhưng rất vất vả.
Nhưng chỉ được một tháng, con trai lại về chuyển lời là "mẹ đừng lên nhà con nhiều nữa, chúng con tự lo được". Vợ như bị cú "sốc" lần hai khi muốn chăm con nhưng bị khước từ.
Tôi động viên vợ nên "quên" vợ chồng con trai đi. Chúng nó đã trưởng thành và tự lo cho mình được, không việc gì phải khổ sở như thế. Chúng tôi nên dành thời gian tập thể dục, đi du lịch để tận hưởng cuộc sống thì hơn. Tuy nhiên, vợ vẫn chưa có chuyển biến gì, suốt ngày cứ thấp thỏm để lên nhà con. Không biết bao lâu nữa, vợ mới bình tâm sau chuyện này.
Thái Bảo
Theo phunuonline.com.vn
Viết cho em người đàn bà đã cũ nhưng vẫn xứng đáng được yêu thương Những trải lòng về người đàn bà cũ đôi lúc khiến ta cảm thấy chạnh lòng thương cảm, bởi những nỗi đau, những tổn thương mà họ đã phải trải qua. Thế nhưng hôm nay tôi muốn viết cho em người đàn bà đã cũ nhưng vẫn xứng đáng nhận được yêu thương và trân trọng. Đàn bà cũ đã trải qua những...