Sống thử, biết anh “yếu” mà bỏ không đành
Nhiều đêm nằm bên anh, tôi biết anh khổ tâm lắm. Thương anh, nhưng cũng thương mình, nếu lấy anh, giấc mơ làm mẹ của tôi phải làm sao?
Tôi đang sống trong những ngày mất phương hướng, không biết phải quyết định rasao với người đàn ông yêu tôi thật lòng như anh. Anh tốt với tôi, tình nghĩa bao năm qua không phải ngày một ngày hai mà giũ bỏ được. Nhưng trước cái sự thật đau lòng về khả năng đàn ông của anh, tôi thực sự lo ngại.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ cũng đã 6 năm rồi. Giữa chúng tôi bây giờ chẳng khác gì vợ chồng, chỉ là thiếu một đám cưới. Anh và tôi đều đi lên từ hoàn cảnh khó khăn nên hai đứa rất yêu thương và trân trọng nhau. Chúng tôi không giấu nhau bất cứ điều gì, từ tiề.n bạc đến những việc cá nhân. Duy chỉ có sự thật ấy là anh giữ cho riêng mình.
Bố mẹ hai bên gia đình cũng biết chúng tôi sống thử với nhau. Nhiều lần gia đình tôi cũng giục cưới rồi nhưng bản thân hai đứa tôi cứ lừng chừng mãi vì còn muốn thực hiện nốt một số việc. Tôi giao hẹn với anh nếu tôi có bầu thì hai đứa sẽ gác lại mọi chuyện để cưới.
Nhưng sau 4 năm bên nhau, sống với nhau như vợ chồng, tôi không hề có bầu. Tôi nao núng thực sự và đi làm xét nghiệm. Mọi thứ của tôi đều ổn. Tôi sợ làm tổn thương anh nên không dám hỏi, chỉ nghĩ có lẽ chúng tôi chưa được lộc trời cho nên chưa có con. Tôi không chỉ buồn lòng vì chuyện con cái mà ngay cả nhu cầu anh cũng rất thấp. Có khi cả tháng trời, sống bên nhau kè kè mà anh chẳng đoái hoài đến tôi.
Lúc đầu tôi chỉ nghĩ vì cuộc sống quá bận rộn, công việc của anh cũng nhiều áp lực nên anh mới như vậy, nhưng càng ngày tôi càng lờ mờ nhận ra có gì đó bất ổn ở anh. Có nhiều đêm tôi thấy anh ngồi buồn thở dài…
Và rồi… anh giục tôi cưới giữa cái lúc sự nghiệp của anh đang ngổn ngang. Tôi thấy hơi lạ lẫm trước quyết định này. Trong một lần tình cờ, tôi phát hiện ra tờ giấy đi khám bệnh của anh. Khả năng đàn ông của anh rất kém, chuyện có con là khó khăn! Tôi buồn, tôi thương mình mà cũng thương anh. Có lẽ anh đã đau khổ và dằn vặt nhiều lắm.
Tôi hiểu cho sự ích kỉ của anh khi muốn cưới vội để giữ chân tôi. Anh yêu tôi thật lòng, trong suốt 6 năm bên nhau, mọi sự cố gắng, nỗ lực của anh đều vì tương lai hai đứa. Chưa một lúc nào anh đoái hoài hay tơ tưởng các cô gái khác. Tôi trân trọng con người anh cũng là chỗ đó.
Video đang HOT
Nhưng chấp nhận lấy anh nghĩa là chấp nhận cuộc sống vợ chồng khó có thể có con! Tất nhiên, vợ chồng tôi có thể xin con nuôi hoặc tôi kiếm một đứa con cho riêng mình… Tuy nhiên, như thế có nghĩa là gia đình cũng không trọn vẹn.
Tôi thương anh, tôi vẫn giấu kín chuyện mình biết vì không muốn làm anh tổn thương. Tôi không biết phải tâm sự chuyện này với ai và quyết định như thế nào? Tôi phải làm gì đây?
Theo Khám Phá
Bi kịch nghiệt ngã cho người con gái tình nguyện sống thử trước hôn nhân
Họp mà Diệp nghe rõ tiếng nhạc chat chúa, tiếng cười cợt của cả nam lẫn nữ. Cười rồi Diệp lại khóc như điên dại. Một tương lai tốt đẹp mờ dần trong mắt Diệp và nó tối sập hẳn khi đêm đó, Quang không về.
Quen nhau qua một người bạn, Quang và Diệp đã có với nhau những tháng ngày yêu nhau vô cùng thơ mộng, lãng mạn. Yêu nhau tha thiết nhưng chưa bao giờ Diệp có ý định tiến xa hơn trước hôn nhân bởi Diệp muôn giữ trọn đến đêm tân hôn để khoảnh khắc ấy thiêng liêng và đáng nhớ hơn. Nhưng miệng nói thì là nói vậy chứ hiện thực thì...
Sau một chuyến đi chơi xa cùng nhóm bạn của Quang, sau cái đêm với tiếng nhạc quay cuồng và men rượu thì Diệp đã thuộc về Quang mãi mãi.
- Dù sao thì em cũng đã là người phụ nữ của anh rồi. Chuyện kết hôn của chúng mình chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Vì thế anh muốn em về chung sống một nhà với anh để chúng mình tiện gặp nhau và anh có thời gian chăm sóc cho em nhiều hơn.
Lời Quang nói Diệp nghe cũng khá hợp lý. Và họ sống thử với nhau từ hôm đó. Những tháng ngày đầu tiên cả hai chung sống cùng nhau với Diệp, nó còn đẹp, còn tuyệt vời hơn cả những tháng ngày họ mới bắt đầu yêu nhau. Quang trong mắt Diệp lúc đó là một người chồng tương lai chuẩn mực. Diệp đang học năm cuối nên cứ đi làm về là Quang lo cơm nước, thậm chí là dọn dẹp nhà cửa để Diệp có thời gian học hành, nghỉ ngơi. Cuộc sống tuy thiếu thốn nhưng Diệp cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng cũng chỉ được một thời gian đầu. Nửa năm sau đó, sự lạnh nhạt bắt đầu xuất hiện trong ánh mắt, hành động của Quang.
Quang trong mắt Diệp lúc đó là một người chồng tương lai chuẩn mực. (Ảnh minh họa)
Khi đó Diệp còn đang trong thời gian thực tập và chuẩn bị xin việc làm nên khá bận rộn. Quang không hiểu có biết điều đó hay không mà liên tục gắt gỏng:
- Không có việc gì thì đừng có tối ngày ra đường như thế, ở nhà lo cơm nước dọn dẹp đi. Tôi thấy dạo này cô chểnh mảng lắm đấy.Mà tiề.n chợ, tiề.n điện cũng tăng lên đáng kể. Tôi kiế.m tiề.n cũng không đơn giản, cô nên biết mình phải làm gì rồi đấy!
Đúng lúc tình cảm của cả hai xuất hiện vết rạn thì:
- Anh ơi, em có thai rồi. - Diệp dung dung nước mắt vì hạnh phúc
- Sao cô không cẩn thận hả? Đẻ ra bây giờ để chế.t tôi à. Bỏ nó đi. - Quang hét lên
Những câu nói phũ phàng của Quang như gáo nước lạnh dập tắt ngọn lửa hạnh phúc trong Diệp.
- Em muốn giữ con lại. Chúng mình cưới nhau đi anh. - Diệp nghẹn ngào
- Đầu cô không có não hay sao? Cưới gì mà cưới, chưa phải lúc. Đừng có làm tôi sôi má.u lên.
Quang dứt lời thì ném cho Diệp một sấp tiề.n:
- Cô tự đi giải quyết hậu quả đi. Tôi có việc ở công ty. Phải đi bây giờ.
Sau một năm sống thử cùng Quang, thứ mà Diệp nhận được là bị kịch nghiệt ngã với nhan sắc phai tàn và mất đi thiên chức làm mẹ. (Ảnh minh họa)
Nhìn Quang lạnh lùng quay bước đi mà lòng Diệp tan nát. Đứ.a tr.ẻ là con của Quang mà tại sao Quang lại không cần nó. Mải mê suy nghĩ với cõi lòng đa.u đớ.n, Diệp bước đi và trượt chân ngã. Cú ngã đã cướp đi đứa con chưa kịp thành hình của Diệp và nghiệt ngã hơn, nó còn cướp đi cả khả thiên chức thiêng liêng nhất của Diệp - làm mẹ. Diệp gào khóc trong tuyệ.t vọn.g một mình bởi Quang còn có việc bận.
Diệp về nhà như một cái xác không hồn. Căn phòng vẫn tối om, nhấc điện thoại gọi cho Quang:
- Tôi đang họp, cô gọi gì chứ. Muốn tôi bị đuổi việc à? - Quang gắt gỏng rồi tắt máy
Quang đang họp, Diệp nghe rồi cười nhếch miệng. Họp mà Diệp nghe rõ tiếng nhạc chat chúa, tiếng cười cợt của cả nam lẫn nữ. Cười rồi Diệp lại khóc như điên dại. Chẳng quá khó để Diệp nhận ra Quang đã thay lòng đổi dạ. Một tương lai tốt đẹp mờ dần trong mắt Diệp và nó tối sập hẳn khi đêm đó, Quang không về. Sau một năm sống thử cùng Quang, thứ mà Diệp nhận được là bị kịch nghiệt ngã với nhan sắc phai tàn và mất đi thiên chức làm mẹ. Cái giá này đắt quá so với những gì Diệp có rồi.
Theo Một Thế Giới
Bí mật tinh vi trong tài khoản Facebook "lập cho vui" của người chồng mẫu mực Chồng tôi là một người ít nói, sống khép kín và rất hiền. Chắc cũng bởi vì thế mà trong suốt 10 năm sống với nhau, tôi và chồng chưa bao giờ to tiếng điều gì. Mọi chuyện trong nhà đều do tôi quyết, anh nhường tôi hết, chính vì thế mà tôi chẳng mấy khi nghi ngờ gì người chồng hiền như...