‘Sống thử’ 5 năm mà anh vẫn chần chừ chưa cưới xin
Anh sợ mẹ lắm. Tết lên nhà tôi chơi, anh cũng phải nói dối mẹ là đi làm sớm.
Năm nay tôi 27 tuổ.i, tôi sống chung với anh tới bây giờ là 5 năm. Trong khoảng thời gian này, chúng tôi lén lút sống với nhau, không dám nói với ai vì biết rằng, sống thử như vậy là sai. Anh và tôi học cùng trường đại học. Trong hai năm đại cương, chúng tôi đều ở ký túc xá ngoài. Đến hai năm cuối, chúng tôi quyết định chuyển sang nơi khác, một phần vì tiề.n thuê nhà rẻ hơn, một phần vì như vậy, tình yêu của chúng tôi sẽ không bị ai quản lý và cũng được thoải mái hơn. Cuộc sống của tôi và anh chẳng gặp khó khăn gì cả vì nhà hai đứa đều có điều kiện. Chúng tôi cứ sống như thế cho đến khi cả hai đều ra trường và có công việc. Tuy lương không cao nhưng vậy cũng đủ cho cuộc sống của chúng tôi nơi xứ người.
Đến một ngày, cách đây 3 năm, mẹ tôi lo lắng cho tôi vì dù sao tôi cũng đã 24 tuổ.i rồi mà ở quê tôi, cái tuổ.i này là đủ để lấy chồng, sinh con. Gia đình tôi biết tôi quen anh nên cũng có ý để hai đứa chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh cũng đồng ý nhưng mãi đến bây giờ, anh vẫn như ngày nào mà tôi thì càng gần đến cái tuổ.i “băm”. Tôi hỏi anh thì anh bảo: “Ừ, để anh về nói với bố mẹ”.
Anh hiền và yêu thương tôi lắm nhưng anh không thể vượt qua được cái bóng của mẹ anh. Mỗi khi anh nói đến chuyện của chúng tôi thì mẹ anh đều gạt đi và anh cũng thôi luôn. Đôi lúc, khi tôi đi chơi cùng anh, mẹ anh gọi điện thoại, anh không dám nói là đi cùng tôi. Ngồi sau lưng anh, tôi đã cố để không khóc.
Rồi đến Tết, anh lên nhà tôi chơi, anh cũng nói dối với mẹ anh là anh đi làm sớm. Tôi biết nhưng làm ngơ vì tôi quá yêu anh. Nhưng cuộc đời người con gái nhanh lắm. Lúc trước, anh bảo tôi phải mập mạp thì mẹ anh mới thích, thấy tôi ốm yếu vậy, mẹ anh không chịu đâu. Tôi đã cố gắng ăn uống, nghỉ ngơi. Giờ người tròn trịa rồi thì anh bảo để anh dành dụm tiề.n cưới.
Anh và tôi bằng tuổ.i nhau nhưng anh đâu có biết rằng con gái ở tuổ.i 27 thì đã lớn lắm rồi. Tôi chỉ mong anh một điều, nếu anh yêu tôi chân thành thì hãy mời bố mẹ anh qua nhà tôi rồi muốn 2 hay 3 năm nữa cưới cũng được, để tôi biết được tôi là của anh, đừng để tôi phải chờ đợi nữa. Tôi không chắc mình còn đử sức để chờ đợi anh hay không?
Theo VNE
'Phi công' trẻ hờ hững chuyện cưới xin
Sau khi nghe bố mẹ bảo đến 28 tuổ.i mới cho lấy vợ, anh cũng chẳng quan tâm gì nữa, khiến em chán nản.
Em năm nay 25 tuổ.i, đang làm việc tại Hà Nội. Công việc của em cũng ổn định và giờ cũng tới tuổ.i lập gia đình rồi. Bố mẹ ở nhà lúc nào cũng giục em lấy chồng. Về phía mình, em cũng đã có bạn trai nhưng anh ít hơn em 2 tuổ.i. Chúng em yêu nhau thật sự và muốn đi đến kết hôn.
Mọi việc không được như ý muốn khi gia đình anh ấy nói rằng anh ấy còn quá trẻ và chưa đủ khả năng làm chủ gia đình.Vì thế, bố mẹ không cho cưới. Họ bảo anh ấy phải 28 tuổ.i mới cho lấy vợ. Em buồn quá. Nếu em đợi đến khi anh 28 tuổ.i thì lúc đó, không biết anh ấy có lấy em nữa không?
Em suy nghĩ rất nhiều, lòng rối bời. Em không biết làm gì để nói cho anh hiểu. Khi em hỏi anh sẽ làm gì thì anh ấy trả lời rằng anh không biết được. Nghe anh nói vậy, em cũng thấy nản, không mốn nói gì nữa. Anh ấy cũng chẳng quan tâm gì đến việc này và bảo tạm gác sang một bên. Em không biết phải làm thế nào. Em nên từ bỏ tình yêu này hay tiếp tục? Nếu tiếp tục thì em thấy mệt mỏi nhưng em thật sự rất yêu anh. Mọi người cho em lời khuyên nên làm gì?
Theo VNE
Bố mẹ người yêu thay đổi quá chóng mặt Lúc trước, hai bác bảo đồng ý cho cưới, nhưng giờ anh có công việc tốt, lương cao thì họ 'quay ngoắt 180 độ'. Em quê Hải Dương nhưng hiện làm việc tại Hà Nội và cũng muốn lập nghiệp ở đó. Bên cạnh đó, vì cô em muốn giữ ở trên này để khi ốm khi đau còn có cô, có cháu....