Sống thoáng 1 đêm, hoảng hồn cả tháng…
Nếu tôi biết sau cơn say hôm ấy tôi đã để anh ta làm gì, thì giờ này tôi đã không buồn đau, nghĩ suy giống như ngồi trên một đống lửa… Tôi lo bệnh tật, tôi lo người yêu mình biết chuyện dễ dãi trong đêm đã qua.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 27 tuổi, làm cho một công ty kinh doanh thiết bị ngành hóa chất. Ngày mà tôi phạm phải sai lầm mụ mị ấy là ngày tôi đi tiếp khách của công ty, tôi không biết mình đã làm gì, người đồng hành với tôi đã làm gì… Tình chỉ một đêm thôi nhưng đã làm tôi suy nghĩ nhiều tháng liền.
Tôi còn nhớ rõ không khí của đêm hôm ấy. Tôi phải uống rất nhiều vì chỉ có một mình mình là “bóng hồng” trong bữa tiệc. Vì ít phải đi tiếp khách, ít khi được gặp đối tác như vậy nên sếp đã nhắc khéo tôi phải nhiệt tình vì công ty. Tôi cũng buông mình nên uống rất nhiều, rượu tây trộn với bia ken đủ làm tôi gần như ngủ gục khi bữa tiệc tàn. Mặt tôi đã tái lại, trong người mang cảm giác nôn nao khi tiễn đưa những vị khách cuối cùng của bữa tiệc…
Thế nhưng còn lại một người đàn ông vẫn để ý tôi từ đầu đến cuối, anh ấy đỡ tôi đi ra chỗ lấy xe, nhìn tôi trèo lên chiếc xe Atila xiêu vẹo và ngăn lại. Anh bảo “để anh đưa về”. Sau khi trèo lên xe ô tô cùng anh ấy thì tôi đã thiếp đi đến tận sáng… tôi chỉ biết mình tỉnh dậy trong khách sạn mà không quần, không áo. Tôi không biết đêm qua mình đã làm gì, liệu người ta có hành vi với tôi hay không? Và có sử dụng bao cao su hay không?
Tôi cũng không nhận biết được chuyện gì đêm qua, ngoài một giấc ngủ rất dài và rất sâu. Có điều, người đàn ông đã đưa tôi vào khách sạn hôm ấy liệu sẽ chịu về không với tất cả sự ân cần dành cho tôi?
Video đang HOT
Tôi sợ rằng trong cơn say tôi đã sống rất thật với bản thân của mình (tôi có khao khát rất lớn trong chuyện giới tính…) Thế nhưng tôi vẫn sợ, tôi đã quan hệ trong tình trạng mình chưa sẵn sàng? Tôi không thể gọi điện cho người đồng hành của mình để hỏi bởi ngay số điện thoại của người ta tôi cũng chưa kịp lấy.
Đúng là tôi đã sống với bản chất của mình, sống thoáng và có tình một đêm với người mới gặp lần đầu. Thế nhưng để trả lời câu hỏi, có nên có tình một đêm hay không? Tôi cho rằng không. Những lo lắng của tôi trong nhiều tháng ngày qua đã khẳng định điều đó. Tôi định sau đợt này, tôi sẽ đi khám toàn diện và xét nghiệm HIV để xem sức khỏe của mình ra sao . Ngày nào tôi cũng sống trong ân hận, day dứt đã là quá đủ…
Nếu bạn có hỏi tôi, yêu nhanh sống thoáng nên không? Tôi xin trả lời là không.
Theo VNE
Chuyến tàu muộn ngày cuối năm
Những kỷ niệm về sân ga, đoàn tàu, về "người cũ từng yêu" lại ùa về giăng kín tâm hồn anh.
"Đoàn tàu YB 2 đang vào ga ở đường sắt số 2. Quý khách đứng cách xa đường sắt số 2 1m50 để đảm bảo an toàn. Hiện tại, nhà ga đang bán vé tàu QT92 chuyến tàu cuối cùng đi Thái Nguyên...".
Anh giật mình, trong lòng dâng trào một cảm xúc khó tả. Vậy là chuyến tàu cuối đi Thái Nguyên rồi ư? Anh đã xa em, xa "thủ đô gió ngàn" lâu đến vậy ư?.... Đang miên man trong những dòng cảm xúc, một tiếng kít nghe đến chói tai, mọi người hối hả lên chuyến tàu muộn cuối năm. Anh chầm chậm bước lên tàu, sân ga như níu chân anh, kỷ niệm về sân ga này lại ùa về bủa vây trái tim anh. Chị nhân viên giục anh: "Em ơi, lên tàu đi, tàu sắp chạy rồi đấy. Muốn ăn Tết ở ga à em?".
Anh bước lên tàu, chẳng bao lâu anh cũng tìm được một chỗ ngồi rất ưng ý: gần khung cửa sổ, cùng hướng với đoàn tàu chạy và chỗ này rất yên tĩnh. Một tràng còi hú dài, đoàn tàu bắt đầu lăn bánh, đưa anh về với gia đình, đưa anh qua những khung cảnh đầy kỉ niệm đang chầm chậm trôi phía bên ngoài khung cửa sổ...
Có một cái thú mà không nhiều người đi tàu biết được, đó là "thú thưởng ngoạn". Khung cửa sổ là một bức tranh tuyệt vời về thiên nhiên, con người. Bức tranh đó thật đẹp với muôn màu sắc, nhưng tiếc thay bức tranh đó chỉ xuất hiện một vài giây và càng ngày nó càng xa tầm mắt của lữ khách. Anh hướng đôi mắt ra ngoài khung cửa sổ, tìm kiếm hình ảnh thân quen, mà đôi mắt cứ nhòa lệ. Những kỷ niệm về sân ga, đoàn tàu, về em - "người cũ từng yêu", lại ùa về giăng kín tâm hồn anh.
Em còn nhớ không? Nơi sân ga, vào một ngày tháng 3, trời đẫm mưa xuân, em đã tiễn anh một đoạn đường dài từ nhà trọ đến sân ga, dẫu biết rằng tiết một em có giờ. Nhưng em bảo "Không sao anh à, em chỉ muốn được bên anh, chẳng muốn rời xa anh đâu, em tiễn anh rồi em vào lớp luôn. Anh yên tâm".
Nơi sân ga đấy, trước giờ chia tay nhau, lần đầu tiên anh ôm em thật chặt trong vòng tay anh, anh hôn em, một nụ hôn vội vàng nhưng không kém phần ngọt ngào. Kỷ niệm đầu tiên của chúng mình. Anh lên tàu, chạy vội ra khung cửa sổ, dõi theo em, hình ảnh của em, hình ảnh Thái Nguyên dần dần lùi về phía xa.
Có một thi sỹ đã từng viết: "Càng trông lại mà càng chẳng thấy"... Anh gọi cho em, hình như đầu dây bên kia, có bé đang khóc nhè kìa. Anh ân cần bảo em: "Em lên lớp đi, mau nào, anh lên tầu rồi. Em yên tâm nhé...". Tiếng nấc nghẹn ngào của em vẫn đọng lại trong anh đến giờ này.
Những kỷ niệm về sân ga, đoàn tàu, về em - "người cũ từng yêu", lại ùa về giăng kín tâm hồn anh (Ảnh minh họa)
Cuộc đời vốn không bình yên, nó không được trải màu hồng. Và chuyến tầu này cũng có một sự cố. 8h10', một tiếng rầm, xé nát không gian yên tĩnh. Mọi người hoảng loạn, hình như xảy ra tai nạn. Ừ! Tai nạn rồi... Đoàn tàu đã đâm phải một chiếc ô tô, rất may không có ai bị sao. Tàu chậm 3h. Trong lúc ngồi đợi khắc phục sự cố, có bác ở tổ công tác trên tàu đã trêu anh: "Tại hai đứa hôn nhau ở sân ga, làm tàu hôn ô tô. Tội hai đứa là to lắm đấy nhé." Ngượng quá, chẳng biết nói gì, anh chỉ biết cười. Tại em đấy nhé. Tất cả mọi người không sao là may mắn rồi.
Mắt nhắm nghiền và anh đang mơ giấc mơ về em, bất chợt có tiếng chuông điện thoại. "Mẹ gọi hỏi anh về à. Chiều tối mẹ đi làm rồi mẹ đón". Lời của mẹ, khiến anh lại nhớ về em - người từng bao lần đón anh. Khi tàu chầm chậm vào ga, trên tàu anh đã nhìn thấy em, đứng ở đó, chờ anh tự lúc nào. Sau bao ngày xa cách, anh chạy đến bên em, ôm em vào lòng cho thỏa lòng mong nhớ. Trên con đường rợp bóng cây xanh, anh đã từng bao lần được cõng em. Nhớ lắm người ơi....
Mùa xuân mùa đẹp nhất của đời người, cũng là mùa đẹp nhất của tình yêu. Hạt giống tình yêu của chúng mình cũng được gieo vào mùa xuân năm ấy. Hai đứa đã nâng niu chăm sóc, vun vén cho cây tình yêu phát triển. Nhưng trời đâu chiều lòng người, năm ấy "mùa bão" thật khắc nghiệt. Nó đã quật đổ niềm tin giữa hai ta, khi mà tình yêu mất đi niềm tin thì tình yêu đó đâu còn bền vững được. Và điều tồi tệ nhất đã đến, "ngày thứ bảy đen tối", em đã bảo "Tất cả mọi thứ của anh đều là giả dối. Chia tay nhau đi anh...". Anh nghẹn đắng lòng, anh không đủ can đảm để trả lời em. Anh vội vã ra bến xe, cũng đã lâu anh mới đi ô tô, anh không muốn ra sân ga chời đợi nữa. Vì anh đâu còn em, đâu còn cô bé tiễn anh nữa.
Hôm nay khi được nghe thông báo đoàn tàu Long Biên - Thái Nguyên dừng hoạt động, lòng anh chợt bồi hồi nhớ về em, nhớ về những kỷ niệm thật ngọt ngào, lãng mạn nhưng cũng đầy cay đắng. Vậy là đã xa em, xa mảnh đất Thái Nguyên một thời gian. Nhớ lắm, nhưng khi tình yêu không còn thì khoảng cách đấy là muôn trùng phải không em?. Giá như hôm nay không có lời hứa về quê với mẹ, thì anh cũng sẽ mua tấm vé của chuyến tàu cuối. Để lên bên em, nhưng không gặp em, mà chỉ dõi theo em thôi. Hoặn đơn giản là chỉ để làm kỷ niệm.
Ngày cuối năm, cũng khiến lòng anh xao xuyến, nhớ tới lời hứa sẽ tổ chức sinh nhật cho em. Mai là sinh nhật em rồi đấy. Giờ này đoàn tàu đang đưa anh về với gia đình, còn em cũng đang ấm áp bên vòng tay của bạn bè và của một người anh gọi là "người thứ ba". Gió ngoài kia vẫn thổi, cơn gió mùa đông lạnh buốt làm xơ xác cõi lòng, làm trái tim người hóa băng giá.
Anh thiếp đi lúc nào không biết, mở mắt ra vẫn là khung cửa sổ ấy, nhìn ra ngoài chỉ thấy một màu đen huyền bí của màn đêm. Anh giật mình khi chị nhân viên vỗ vào vai anh, và khẽ bảo: "Đến ga AT rồi đấy, em xuống tàu đi kẻo muộn. Chúc mừng năm mới nhé em". Anh bước xuống tàu, trong màn đêm quyện với hơi sương. Đoàn tàu Yên Bái vẫn chạy để hoàn thành hành trình, còn giờ này đoàn tàu Thái Nguyên chắc cũng đã đến ga an toàn. Từ bây giờ, nó sẽ được nghỉ hưu. Thế là hết một năm rồi đấy. Tạm biệt em - "người cũ từng yêu", tạm biệt nhé những kỷ niệm và tình cảm đẹp đẽ của một chàng trai tuổi 23, quá khứ ơi xin hãy ngủ yên.
Theo VNE
Tôi đi đám cưới người cũ Đi ăn cưới bạn trai cũ cần rất nhiều sự dũng cảm, tôi đã hoài nghi về quyết định của mình. Mới ba mươi phút trước đây, tôi còn hoài nghi về quyết định của chính mình. Đi ăn cưới bạn trai cũ cần rất nhiều sự dũng cảm, nhất là khi chỉ mấy năm qua tôi đã béo lên hơn mười lăm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

40 tuổi, tôi ngừng làm 3 việc này và bất ngờ thấy gia đình ấm êm, tiền bạc rủng rỉnh

Bố mẹ chồng lúc nào cũng than nghèo khổ, ăn uống đạm bạc, nhưng một cú điện thoại lạ đã phơi bày bí mật khiến tôi chết lặng

Tôi từng ngưỡng mộ chị chồng vô cùng, cả họ đều yêu quý chị, cho đến một ngày tôi vô tình biết một bí mật

Tôi từng hứa sẽ không bao giờ động vào tiền của vợ nhưng giờ tôi lại phát hiện cô ấy có hơn 3 tỷ

Biết chồng ngoại tình, tôi không đáng ghen nhưng làm một việc khiến cả nhà phải nể phục

30 năm làm dâu, tôi chưa từng thấy cảnh tượng tréo ngoe thế này trong nhà chồng!

Bỗng dưng mẹ chồng cho tôi 300 triệu cùng tất cả nhà cửa đất đai và đề nghị một việc

Đinh ninh bố mẹ sống ung dung nhờ 20 triệu lương hưu, tôi sốc khi biết khoản tiền họ dùng vào việc đó mỗi tháng

Tôi khổ cực cả thanh xuân để gây dựng tài sản, vậy mà tình yêu vội vàng khiến tôi vấp phải người chồng tham lam

Ngày đầu về ra mắt gia đình bạn trai, tôi chọn một chiếc váy cotton, ngờ đâu chính nó khiến tôi thành trò cười

Bố chồng vừa qua đời, tôi vô tình phát hiện bí mật của mẹ chồng khi đi chùa cùng bà

Xem tin bão số 10, chồng mới hiểu vì sao vợ giấu tiền gửi bố mẹ xây nhà
Có thể bạn quan tâm

'Vua hài' từng cầm 300 cây vàng mua siêu xe, giờ bán cơm tấm cùng vợ kém 29 tuổi
Sao việt
15:20:44 01/10/2025
Phố vẫn như sông, người Hà Nội tính 'trăm phương nghìn kế' đến cơ quan chấm công
Tin nổi bật
15:19:40 01/10/2025
Song Kang xuất ngũ sau 18 tháng, chuẩn bị bùng nổ màn ảnh nhỏ?
Sao châu á
15:18:18 01/10/2025
Cảnh vệ điển trai của "Tử chiến trên không" gây chú ý vì cái tên độc, lạ
Hậu trường phim
15:15:16 01/10/2025
NÓNG: Chính phủ Mỹ chính thức đóng cửa, chuyện gì sẽ xảy ra?
Thế giới
15:12:39 01/10/2025
Loại quả được coi là là 'vua dưỡng thận', càng nấu chín càng bổ dưỡng
Sức khỏe
15:07:17 01/10/2025
Hết cứu Dế Choắt
Nhạc việt
14:50:06 01/10/2025
Nguy cơ từ ăn kiêng sai cách
Làm đẹp
14:34:28 01/10/2025
Honda Việt Nam giới thiệu mẫu xe WINNER R hoàn toàn mới
Xe máy
14:19:11 01/10/2025
Chú rể Ninh Bình rước dâu giữa ngày Hà Nội ngập nặng, kể trải nghiệm nhớ đời
Netizen
14:17:51 01/10/2025