Sống mũi cay cay vì bữa cơm con dâu đãi mẹ chồng
Hồi nghe tin tôi yêu và muốn kết hôn với cô gái ở thành phố, mẹ tôi đã liên tục nén tiếng thở dài, mẹ lo con trai sẽ khổ. Nhà vợ “tặng” vợ chồng tôi một căn hộ ở chung cư cao cấp, ai cũng nói tôi sướng, nhưng ánh mắt mẹ vẫn đau đáu những nỗi niềm…
Ảnh minh họa
Vợ tôi vốn là con gái duy nhất nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Căn hộ hơn trăm mét vuông, vốn chỉ có hai vợ chồng ở, nhưng cô ấy vẫn thuê một người giúp việc, trả lương tháng còn cao hơn lương giảng viên của tôi.
Mọi chuyện trong nhà đều có giúp việc lo. Tôi thấy quá lãng phí vì thực ra ngày chỉ có một bữa cơm, quần áo vài ba cái, quét dọn nhà cửa cũng không quá vất vả. Khi tôi nói với vợ, khoản tiền thuê người giúp việc, có thể tiết kiệm cho cuộc sống sau này. Những việc bác giúp việc đang làm, anh cũng có thể làm, trừ những ngày quá bận.
Vợ tôi nghe xong đã nổi khùng lên nói, tiền đó chồng không phải chi trả, sao chồng phải can thiệp vào làm gì cho mọi chuyện thêm phức tạp? Kỳ thực, tôi biết khoản tiền đó, vợ tôi cũng không phải trả mà do mẹ vợ tôi hàng tháng đều đặn chuyển cả tiền sinh hoạt phí và tiền trả giúp việc cho vợ.
Tôi thấy rõ ràng cả hai vợ chồng cùng đi làm, mà vẫn phải “nhờ” bố mẹ vợ như vậy quả không hay chút nào. Dù tôi cũng hiểu bố mẹ vợ chỉ có mình cô ấy, tiền kiếm được không lo cho con thì lo cho ai, nhưng lòng tự trọng của một thằng đàn ông không cho phép tôi cứ “ngồi yên hưởng thái bình”.
Vì yêu nhau nên cuộc sống vợ chồng vẫn có những chuyện không vui, tôi đều cố gắng bỏ qua. Nhưng gần đây thì đúng là quá sức chịu đựng. Mẹ tôi lên thành phố chữa bệnh, đúng dịp con gái bác giúp việc sinh con nên bác xin nghỉ vài ngày.
Mấy ngày mẹ ở lại nhà, tôi mới thấy, đúng là con gái thành phố làm… dâu quê không hợp. Ngày đầu tiên, tôi đưa mẹ đi khám, chỉ quanh quẩn làm các xét nghiệm cũng hết cả buổi. Trưa hôm đó, tôi đưa mẹ ra quán ăn bát bún chờ chiều khám tiếp.
Video đang HOT
Đến chiều về nhà, trong lúc mẹ tắm giặt, tôi định phụ vợ làm cơm, nhưng vào đến bếp thì bàn ăn đã sẵn sàng. Hóa ra, vợ tôi đã mua đồ ăn sẵn ở ngoài về. Nhưng bất ngờ nhất là các món vợ tôi chọn, không một món nào hợp với người ốm: Sườn nướng cả thanh, cánh gà chiên, khoai tây rán và salat Nga.
Nhìn mâm cơm, tôi… đứng hình một lúc lâu, nhưng nghĩ mẹ đang mệt, không muốn mẹ phiền lòng vì con cái nặng lời nên tôi vội vàng mở tủ lạnh định làm thêm đồ ăn mềm cho mẹ dễ nuốt, nhưng tủ lạnh trống trơn. Bữa đó, tôi cắt sườn thật nhỏ, mẹ cũng chỉ ăn được vài miếng. Vợ tôi vẫn thản nhiên ngồi… gặm sườn, cánh gà theo đúng sở thích.
Ảnh minh họa
Đêm đó, tôi phải phóng xe đi mua cho mẹ bát cháo, tranh thủ ghé siêu thị mua ít đồ để sáng mai nấu cháo cho mẹ… Tôi nhắc vợ những ngày mẹ ở thành phố, cố gắng tự nấu những món mềm mềm để mẹ dễ ăn, vợ tôi hồn nhiên nói: “Anh cũng biết, từ nhỏ đến lớn, em không vào bếp bao giờ, món thích ăn em còn không nấu được!”, “Em sẽ mua món khác để mẹ ăn được!”… Món dễ ăn mà mấy bữa sau vợ tôi mua về lần lượt, hôm thì vịt quay, hôm thì lòng lợn, bò bít tết… Đến bữa ăn, tôi chỉ biết thở dài.
Thương mẹ, tối nào tôi cũng vờ chở mẹ đi tham quan thành phố, rồi kêu đói và chở mẹ vào hàng ăn, lúc thì ghé hàng gà tần, hôm thì cháo thịt bằm…
Được vài hôm, một tối, mẹ nói với vợ chồng tôi, mẹ muốn về quê. Dù muốn giữ mẹ lại nghỉ ngơi thêm ít hôm, nhưng nhìn mẹ thần thái mệt mỏi, người gầy gò, tôi lại nghĩ để mẹ về sẽ tốt hơn.
Tôi thu xếp công việc, nghỉ làm đưa mẹ về. Lúc chia tay, mẹ không nói gì, chỉ nắm bàn tay tôi thật chặt, tôi biết, chắc mẹ thương tôi nhiều lắm… Mà tôi thì cứ nghĩ đến mấy bữa cơm ở nhà khi mẹ ốm, sống mũi lại thấy cay cay…
Hải Giang
Theo phunuvietnam.vn
Ấm ức vì ba mẹ không giúp đỡ chăm nuôi con nhỏ
Nhiều người mặc định việc chăm cháu là của ông bà nên khi bị từ chối đều cảm thấy bực bội. Nhưng nghĩ vậy là sai, ông bà hoàn toàn có quyền như thế.
Em gái tôi sinh con thứ hai gần 6 tháng. Chuẩn bị đi làm lại, em mới gọi điện khóc nức nở than trách vì mẹ tôi không chịu giữ cháu giúp. Dù tôi đã lựa lời khuyên nhủ nhưng em vẫn rất bực bội vì mẹ từ chối.
Em bảo, mẹ không thương con mà chỉ muốn nhàn thân. Chẳng phải riêng em gái tôi mà khá nhiều đồng nghiệp ở công ty cũng tỏ ra ức chế nếu ba mẹ không sẵn sàng chăm cháu giùm.
Có cháu là niềm vui của ông bà nhưng không có nghĩa ông bà phải chăm. (Ảnh minh họa)
Riêng bản thân tôi nghĩ, điều đó là hết sức vô lý. Ba mẹ đã dành gần như cả đời để nuôi con đến khi xế chiều lại đèo bồng thêm cháu. Nếu ông bà chăm cháu được thì tốt còn không chăm được, con cái cũng chẳng có quyền trách móc.
Bởi tuổi già chăm trẻ con rất mệt. Ông bà thường đau các bệnh về xướng khớp và nỗi lo nơm nớp sợ cháu ngã, cháu bị thương tạo áp lực rất mệt mỏi. Chưa kể, ông bà chăm cháu theo cách truyền thống nếu không vừa lòng con lại bị cằn nhằn.
Nghĩ như thế nên khi sinh hai đứa con, tôi hầu như tự lập. Tôi cũng xác định rõ với chồng "con mình sinh thì mình phải có trách nhiệm" chứ không thể nhờ vả ông bà. Mẹ ruột và mẹ chồng đều lên phụ một tháng ở cữ còn lại tôi phải tự xoay xở.
Tôi không cho đó là áp lực, khi biết không thể trông đợi vào ai thì sẽ phải nỗ lực gấp nhiều lần. Lúc nghỉ thai sản, một mình chăm con, đi làm trở lại, tôi tìm chỗ gửi trẻ, hai vợ chồng thay nhau đưa đón.
Nhờ thế mà chồng có trách nhiệm hơn, đi làm là về nhà ngay để phụ vợ chăm con chứ không la cà quán xá. Thời kì con nhỏ cũng qua nhanh với sự cố gắng của hai vợ chồng.
Còn em gái tôi lấy chồng gần mẹ. Đứa con đầu đã được mẹ chăm đến khi 4 tuổi mới đi mẫu giáo. Khi em sinh con thứ hai, mẹ cũng đã qua tuổi 70, mắt mờ chân chậm. Việc trông cháu đã là quá sức với mẹ.
Vả lại, ở tuổi đó, mẹ cũng cần được nghỉ ngơi. Chính mẹ cũng áy náy khi bảo: "Nhìn nó loay hoay tìm người giữ mẹ thương nhưng mẹ mệt lắm rồi, chỉ sợ trông cháu có sơ suất gì thì hối hận cả đời". Tôi hiểu tâm tư của mẹ và biết mẹ không có lỗi gì cả, chẳng qua em tôi đòi hỏi quá nhiều thôi.
Cha mẹ cần thời gian nghỉ ngơi khi về già. (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ, con cái cần phải thay đổi tư tưởng cứ sinh con ra mặc nhiên ông bà phải có nghĩa vụ chăm cháu. Bởi cha mẹ thì phải giúp đỡ con cái, nếu không chăm cháu giúp con thì sau này ốm đau ai chăm sóc ông bà.
Xét về nhiều khía cạnh, trách nhiệm đó không phải của ông bà. Tôi chứng kiến nhiều trường hợp, con cái còn "khoán" thẳng con cho ông bà mà không hiểu cha mẹ mình mệt mỏi như thế nào. Có cháu là niềm vui vô bờ bến của ông bà nhưng không có nghĩa ông bà phải "nuôi" thay cha mẹ.
Nhiều người như em gái tôi, xem việc mẹ từ chối chăm cháu là không thể chấp nhận được. Nhưng nghĩ như vậy là sai, ông bà hoàn toàn có quyền như thế. Suốt mấy chục năm lao động nuôi con vất vả, khi về già cần có thời gian nghỉ ngơi, đó là quyền lợi chính đáng.
Theo phunuonline.com.vn
Nàng dâu mệt mỏi với mâu thuẫn của chồng và mẹ chồng Chồng và mẹ chồng luôn mâu thuẫn xung đột khiến tôi rất mệt mỏi. Nhờ một vài việc làm khá đơn giản, tôi đã góp phần hòa giải mối quan hệ này. Tôi lấy chồng gần hai năm và hiện tại đang sống chung với mẹ chồng. Điều làm tôi mệt mỏi không phải là mối quan hệ giữa mẹ chồng và con...