Sống là học cách chấp nhận ta à!
Tự dưng nó chán rong chơi, này trà sữa, này cà phê, hay nhậu nhẹt với nó bây giờ bỗng nhạt thếch, già rồi ư? Chắc là chưa, già gì ở cái tuổi hai mươi tám, nhưng bao vị đắng cay, ngọt bùi đã nếm hình như làm nó chán ngán những buổi xã giao, bạn bạn, bè bè. Tình bạn, tình yêu, hay tình đời hóa ra đều phải đi qua ngưỡng cửa kim tiền chứ không phải chỉ ở chữ tình thôi là đủ, nghĩ rồi chỉ biết cười nhạt cho bốn chữ “nhân tình thế thái”.
Bạn bè nhiều lắm, ngày trước của nó là những ngày phiêu bồng với bao tiệc tùng, hội họp, chỉ biết đến niềm vui đang hiển hiện mà chẳng bao giờ nghĩ đến ngày mai sẽ thế nào. Rồi guồng quay cuộc sống, cơm áo gạo tiền cuốn phăng tất cả, mỗi người một cảnh để những buổi hảo giao thành ra cân, đong và hơn thua lẫn nhau, tình bạn không toan tính, nghĩ suy bỗng thành xa xỉ để khi lặng nhìn về hôm qua mới mà thấy thương quá đổi cái thuở ngây ngô.
Biết rằng trần trụi mới là đời, trơ tráo mới là cuộc sống, đời mà, cuộc sống mà, tất cả vốn dĩ là thế, nhưng có lẽ tại nó đa đoan, sống nặng ở cảm tính nên mới dễ mẩn cảm với mọi thứ đến vậy. Đã đôi lần nó phải man mác buồn vì sự rạch ròi đến chi li của đứa bạn, dẫu biết họ chưa đến đổi tính toán kĩ càng trước nó, nhưng sự rõ ràng đó làm nó ngại ngần, và đặt dấu chấm hỏi lửng lờ cho một tình bạn mà nó luôn bảo rằng “thân”. Nó đã vấp ngã, đã và đang đứng ở một nơi ẩm thấp hơn nhiều người, nên bây giờ những buổi tiệc tùng, hay rong chơi sẽ là hoang phí lắm với nó. Tự dưng tự ti với bạn bè vì cái túi nhẹ tênh, vì công việc lèng xèng, vì gánh mưu sinh đang làm nó mệt nhừ mỗi ngày. Chẳng vui gì khi người người hào hứng xe cộ, nhà cửa, i-phone, còn mình vẫn lặng lẽ với đồng tiền còm cỏi để phải gồng mình toan tính cho chi tiêu hàng tháng. Cười, cố mà cười, nụ cười nhạt nhẻo, vô vị, nhưng phải thế để tự cổ động bản thân cố gắng.
Video đang HOT
Thôi thì ít rong chơi lại, chững chạc hơn, biết nghĩ suy hơn và không ngừng phấn đấu để mà ngẩng cao đầu trước tất cả, vẫn hơn tự kỉ rồi chì chiết chính mình trong bế tắc, nó tự nhắc nó như thế. Khi người ta đủ đầy đương nhiên lối sống và suy nghĩ sẽ khác lúc thiếu thốn, ai cũng vậy, nên hờn mác làm chi chỉ khiến mình lặng buồn.
Ai bên nó lúc nó khốn cùng, đớn đau, ai lắng nghe, động viên, an ủi lúc nào sụt sùi nước mắt, và ai đã ngoảnh mặt quay đi khi nó ngã nhoài, lăn quay khổ sở, nó đã biết, đã nhận ra tất cả. Chẳng dể chịu gì để đối diện, nhưng khi đi qua nó mới biết mình vẫn còn đủ mạnh mẽ và sức chịu đựng trước va đập cuộc sống. Cười, cười ngạo nghễ cho cái tôi bỗng dưng cao ngút…
Ừ thì cứ trôi theo dòng chảy cuộc sống, cứ va chạm, cứ đi về phía trước, miễn sao tâm ổn, lòng vững, sống đúng nghĩa, sống có trách nhiệm là được rồi. Là được hay nhận dẫu thế nào cũng cho nó bài học cuộc sống đó thôi, chấp nhận vậy.
Nhoẻn miệng cười, ném vào không trung bức bối, hơn thua, tì hằn, rồi thở phào nhẹ nhõm nó nghe lòng đang khẽ nói “sống là phải biết học cách chấp nhận ta à!”.
Theo VNE
Đi làm ăn xa, chồng có vợ bé
Do điều kiện kinh tế khó khăn, cách đây 10 năm, chồng tôi phải vào Nam tìm việc làm, tôi và 2 con ở lại miền Bắc.
Hằng tháng, anh đều gửi tiền về để lo cho gia đình và 2-3 năm thì về thăm nhà một lần. Thời gian gần đây, có người quen làm chung trong đó về chơi tung tin rằng chồng tôi đã lấy vợ khác. Tôi bán tín bán nghi vội tìm gặp người đó để hỏi rõ ngọn nguồn thì anh ta chối phăng. Tuy vậy, qua thái độ của anh ta, tôi lại nghĩ tin đồn kia là có thật. Giờ tôi phải làm sao đây? Tôi nên vào tận nơi để tìm hiểu sự thật hay là cứ vờ như không biết gì để các con tôi còn có cha, chồng tôi còn có trách nhiệm với gia đình?
baithuy...@gmail.com
Chị thân mến!
Ông bà ta thường nói xa mặt thì cách lòng. Sai lầm lớn nhất của chị là đã không theo vào Nam, đồng cam cộng khổ với chồng. Đàn ông sống một mình, phải gánh nặng gia đình nên đôi lúc họ cảm thấy rất cô đơn, cần được an ủi, vỗ về. Đây có thể chính là lúc người phụ nữ kia xuất hiện và chồng chị đã không giữ được mình.
Mặt khác, quan hệ tình dục là một phần tất yếu của đời sống hôn nhân; nếu không có điều này thì hôn nhân đã mất đi rất nhiều ý nghĩa, mối dây ràng buộc giữa vợ chồng trở nên lỏng lẻo. Kinh nghiệm cho thấy những cặp vợ chồng phải sống xa nhau một thời gian dài thì trừ khi họ có tình yêu quá lớn dành cho nhau, còn thì rất dễ nảy sinh chuyện nọ, chuyện kia.
Chỉ xét đơn thuần trên góc độ sinh lý thì việc phải tiết chế nhu cầu tình dục đã là một thử thách rất lớn mà không phải ai cũng vượt qua được. Nếu chị vẫn còn yêu chồng, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân của mình thì tốt nhất hãy thu xếp vào Nam với anh ấy. Sau khi 2 người gặp nhau rồi thì sẽ bàn tính, sắp xếp và quyết định mọi việc.
Theo VNE
Chán nản vì người yêu quá nghèo Trước đây tôi luôn nghĩ, yêu thì không phân biệt giàu nghèo, chỉ cần hai người yêu thương nhau là được. Của cải sau này sẽ làm ra, không phải lo lắng nhiều. Nên khi gặp anh, tôi bị hút hồn bởi ánh mắt của anh, đôi mắt to sáng rất thông minh, miệng cười duyên và hàm răng trắng. Tất cả những...