Sống khác cùng COVID-19
Tối hôm trước, lần đầu tiên tôi được xem một buổi hòa nhạc trực tuyến của một nghệ sĩ người Anh mà tôi hâm mộ nhằm hưởng ứng chiến dịch “Cùng nhau ở nhà” do Chương trình di cư toàn cầu và Tổ chức Y tế thế giới khởi xướng.
Hàng quán vắng vẻ, thời gian dành cho gia đình cũng tăng lên – Ảnh: BÔNG MAI
Đối với tôi, đó là một trong nhiều điều thú vị và hoàn toàn khác biệt mà tôi “may mắn” được trải nghiệm khi sống ở thời COVID-19.
Tôi cũng ấn tượng với suy nghĩ của chuyên gia dự đoán xu hướng thế giới Li Edelkoort, khi bà khẳng định COVID-19 chính là một cuộc khủng hoảng ngừng trệ. Và trong thảm họa này, việc không có thuốc chữa tức thời sẽ khiến con người phải nhặt lên những phần sót lại và tái tạo mọi thứ từ đầu.
Cũng bởi thế, theo bà, chúng ta sẽ phải chấp nhận việc sống với ít nhu cầu hơn, ít hàng mới hơn, phải bỏ bớt đi các thói quen như thể chúng ta đang cai nghiện vậy. Chúng ta sẽ phải học cách hài lòng với một cái váy giản đơn, tìm lại những sở thích cũ, đọc một cuốn sách ta đã lãng quên hoặc nấu những bữa ăn để làm cuộc đời đẹp hơn…
Thật vậy! Mới đây thôi, khi lướt Facebook, tôi rất ngạc nhiên vì thấy rất lâu rồi cô bạn bận rộn và ưa quảng giao của tôi chịu ngồi ở nhà và hào hứng nấu những món ăn cho những đứa con của mình. Cô ấy chia sẻ rất mừng khi phát hiện bản thân có tài nấu nướng và việc nấu ăn đã mang lại cho chính cô ấy và các con niềm hạnh phúc mà thời gian trước đây chưa từng cảm nhận được.
Tôi cũng thấy có anh bạn bày tỏ sự bực tức và phát điên với dịch bệnh khi gần đây anh thường xuyên phải thay người vợ đảm đang của mình ở nhà lo mọi chuyện từ nấu ăn, chăm sóc và dạy con học, phải từ chối mọi cuộc hẹn, giao lưu bạn hữu bên ngoài.
Cuộc sống đảo lộn vì dịch bệnh là điều không ai muốn. Tuy nhiên, điều tốt lành nhất mà anh bạn tôi cũng như nhiều người ở hoàn cảnh đó đều có thể nhận ra là việc chăm sóc con cái hay dạy học không hề là những chuyện nhỏ hay giản đơn như họ từng đã nghĩ. Có thể nói, dịch bệnh đã giúp họ biết trân trọng công việc của những người mẹ, người vợ và cả những người thầy, người cô vẫn làm thường ngày mà không một lời ta thán.
Bất đắc dĩ, COVID khiến chúng ta đóng vai người khác và hóa thân “rất ngọt” vào những nhiệm vụ và hoàn cảnh mà trước đây chúng ta ít nghĩ đến. Những ngày làm việc ở nhà, tôi cũng thường nói đùa với các con là “bố mẹ thất nghiệp rồi con à, vài ngày nữa chúng ta còn không có thịt để ăn và sữa để uống nữa”.
Thực tế gia đình tôi đã có những hôm hết gạo ăn mà chưa kịp đi chợ, và cả nhà cùng nhau ngồi thưởng thức vài gói mì tôm vẫn cảm thấy thèm thuồng. Dịch bệnh đang ngày càng nghiêm trọng và nguy cơ đó là hoàn toàn có thật. Bởi vậy, chúng tôi tự thấy phải thích ứng và tập dượt với hoàn cảnh, tự cắt giảm chi tiêu và cách xa những điều kiện thường nhật để sống cùng với nó.
Nếu ai đó chưa từng sống thời chiến tranh thì có thể lại cảm thấy mình có chút “cơ may” khi sống và trải nghiệm ở thời COVID này. Tôi thực sự thấy nó cũng giống như một cuộc chiến tranh hủy diệt toàn cầu mà chúng ta từng xem ở bất kỳ bộ phim khoa học viễn tưởng nào của Mỹ. Ở cuộc chiến COVID-19 có chết chóc, hoảng sợ, có anh hùng và những kẻ tiểu nhân, có những cuộc sơ tán, cách ly và cả những câu chuyện lâm ly, cảm động…
Thế nhưng ở góc nhìn này, tôi không muốn nhắc đến những mất mát, những mệt mỏi, hoang mang và cả những hi sinh đang hiện hữu ấy. Tôi chỉ nhắc nhở bản thân rằng dịch bệnh đã xảy ra và thay vì hoảng loạn thì chúng ta buộc phải đối diện, tìm cách thích nghi – một bản năng sinh tồn tích cực của con người.
Video đang HOT
Bởi vậy, dưới góc nhìn tích cực của tôi thì COVID đã mang lại những điều khác biệt hơn cuộc sống trước đây. Đó là những bữa ăn gia đình vốn ngày càng thiếu trong cuộc sống hiện đại, là sự sẻ chia ấm áp của tình người, là thời gian dành cho người thân và đặc biệt ai cũng đã nhận ra “nhà là nơi an toàn nhất để trở về”…
Giữa bộn bè những lo toan cùng thời dịch bệnh, tôi lại thấy tự hào vì được trải nghiệm, vượt qua và có thể trở thành nhân chứng trong những câu chuyện tương lai mở đầu bằng “thời ấy…”.
AN BÌNH VŨ
Lá thư đầy ắp tình người của sinh viên nhường ký túc xá gửi người cách ly
Phải nhường lại phòng ở ký túc xá nhưng các bạn học sinh, sinh viên chẳng hề khó chịu mà còn bày tỏ sự cảm thông, gửi những món quà, lời nhắn nhủ hết sức thân thương tới những người cần cách ly.
Phòng ký túc xá được các bạn sinh viên nhường lại cho những người cần cách ly.
Những lá thư tay, những lời nhắn chan chứa tình người được các bạn học sinh, sinh viên gửi lại trước khi rời ký túc xá tại Láng - Hòa Lạc (Hà Nội), nhường chỗ ở cho những người cần phải cách ly.
Tập thể phòng B510 gửi một lá thư dài kèm theo thùng đồ ăn vặt gồm có bánh kẹo, sữa, mì tôm, giấy ăn... tặng cho những người tiếp nhận cách ly.
Lá thư có nội dung: "Cháu/em xin chào các bác, cô chú, anh chị. Cháu biết mọi người có thể đã trái qua một chuyến bay khá dài và mệt mỏi rồi đúng không ạ.
Lời đầu tiên cháu chúc mọi người có một sức khỏe thật tốt và những khoảng thời gian vui vẻ trong khuôn viên ký túc xá đẹp đẽ này của chúng cháu nhé (đừng nghĩ là cách ly ạ vì ở đây thích lắm).
Cháu cũng không có gì nhiều, còn lại một chút sữa và đồ ăn cô chú đừng chê nhé.
Cô chú nhớ để ý là nhà vệ sinh (bồn cầu) vì nếu xả mạnh tay quá nước sẽ chảy nhanh và kị kẹt.
Wifi phòng cháu còn thoải mái ạ. tên wifi là ***, mật khẩu là ***. Dùng 5-6 người không lo lag ạ.
Chúng cháu có kê lại giường mọi người đừng chỉnh nhé. Có thể lúc cô chú vào, phòng không được sạch và thơm như ở nhà. Cháu xin lỗi nhé. Vì do từ tết 5 thằng chúng cháu về quê ạ.
Chúc mọi người sức khỏe. Nếu có gì cần hỏi thì mail cho cháu ạ.
Các chú bộ đội đừng niêm phong thùng mì này nhé (để làm quà tặng người cách ly - PV)".
Lá thư tay nhắn nhủ thân thương của các bạn học sinh, sinh viên phòng B510 gửi những người cách ly.
Kèm theo lá thư là một thùng đồ ăn vặt được xếp gọn gàng làm quà tặng cho những người cách ly.
Bạn Trần Tiến Đạt vội viết lại đôi dòng tâm sự trước khi rời ký túc xá như sau: "Cháu chào các cô chú, anh chị và các bạn. Cháu không biết trong thời gian KTX trường trở thành khu cách ly, phòng F410 của chúng cháu có ai đến ở và sinh hoạt hay không nhưng chúng cháu rất vui vì đã được chia sẻ phòng cho mọi người trong mùa dịch".
"Chúc mọi người mau chóng về với gia đình nha", lời nhắn khuyết danh trên bảng thông báo khu ký túc xá.
Những tờ giấy nhắn được bạn trẻ dán lên cánh cửa tủ, cửa phòng, mặt bàn... như tiếp thêm sức mạnh cho những người đang phải xa nhà, xa người thân vì trách nhiệm với cộng đồng.
Học sinh, sinh viên rủ nhau gửi lời nhắn, chung tay vì cộng đồng.
Học sinh, sinh viên trường THPT và Đại học FPT đã nhường khu ký xá có sức chứa 2.000 người để làm nơi cách ly người có khả năng lây nhiễm dịch bệnh Covid-19 giúp đỡ cho Thủ đô Hà Nội. Dự kiến ngay trong hôm nay 23/3, các trường hợp cần cách ly sẽ được đưa vào khu ký túc xá này.
Mặc dù các bạn học sinh, sinh viên chỉ được báo trước 2 ngày nhưng đều vui vẻ dọn đồ, nhường lại chỗ ở cho những người cần phải cách ly.
Bạn Nguyễn Thị Ngọc Ánh (sinh viên) chia sẻ rằng: "Mình làm một việc nhỏ nhặt thôi nhưng giúp ích cho đất nước. Bởi vì tình hình dịch bênh Covid-19 rất nguy hiểm nên em nhanh chóng thu dọn đồ để mọi người có thể kịp thời sử dụng khu ký túc xá làm nơi cách ly".
Ngọc Ánh cũng tiết lộ rằng em để lại nhiều vật dụng cần thiết như dầu gội, sữa tắm, quạt... để cho những người cách ly sử dụng thoải mái.
Nam sinh Vũ Viết Đức bày tỏ: "Chúng em vui vẻ và đồng lòng với chính sách của nhà trường dùng ký túc xá làm nơi cách ly".
Sinh viên gấp rút dọn dẹp đồ đạc, nhường chỗ cho người cần cách ly.
Phòng ở đã gọn gàng chờ đón người cần cách ly.
Toàn cánh khu ký túc xá chờ đón người cần cách ly.
Mai Châm
Bé trai hơn 2 tuổi đã là tay phụ bếp cừ khôi, tự ngủ lúc 7h tối và "ngốn" cả trăm cuốn sách nhờ phương pháp dạy khéo léo của mẹ trẻ ở Huế Mẹ trẻ ở Huế đã có phương pháp hay dạy con ngay từ khi còn nhỏ. Mặc dù mới 2 tuổi nhưng cậu bé có thể vo gạo nấu cơm, rửa rau , dùng dao khéo léo... Đối với nhiều bố mẹ, con 2 tuổi vẫn còn non nớt, không biết gì và chưa cần dạy làm gì. Ở tuổi này chỉ cần...