Sống dở với ông chồng thích dùng nắm đấm
Biết anh tàn ác nhưng tôi không dám ly hôn bởi không làm ra tiền, không muốn con cái phải sống cảnh ly tán.
Tôi 45 tuổi, chồng 50. Trước khi kết hôn, chúng tôi có thời gian yêu nhau thắm thiết, vượt qua bao nhiêu trở ngại của gia đình. Chỉ được một năm hạnh phúc, sau khi tôi sinh con, chồng tôi như thành người khác. Anh ấy cục tính, gia trưởng, không ưng chuyện gì là đánh đập, đay nghiến tôi thậm tệ.
Lần tôi vừa mới sinh con xong, cơ thể còn yếu ớt, khi anh đi làm về, thấy bếp còn lạnh tanh, anh xông thẳng vào giường tôi đang nằm túm tóc, đấm thùm thụp và chửi: “Cô là đồ ăn hại, chỉ có mỗi chuyện cơm nước mà giờ này vẫn nằm chết trương ra đấy à?”. Anh cầm cốc trên bàn đập vào đầu tôi đến ngất xỉu. Lần đấy tôi phải khâu 6 mũi và hoảng loạn cả tháng sau.
Kể từ đó, như một thói quen, khi không thích cái gì, anh lại trút lên đầu vợ. Có lần mẹ con tôi phải chạy đi trốn giữa đêm khuya, mặc dù trời đổ mưa to. Tôi muốn giữ gia đình cho con nhưng sự cố gắng của tôi dường như dầu đổ thêm vào lửa, tính chồng tôi ngày càng hung bạo hơn, những trận đòn roi thừa sống, thiếu chết diễn ra như cơm bữa.
Đến nay con tôi đã lớn, chồng tôi là sếp của một cơ quan nhà nước, lại là đảng viên nhưng anh không hề thay đổi, thường xuyên uống rượu bia rồi về gây gổ. Tôi không dám báo công an vì sợ anh hưởng đến uy tín đảng viên của chồng. Hiện tôi đã kiệt sức, có nên ly hôn? (Thuận)
Ảnh minh họa: Theguardian.com.
Trả lời:
Video đang HOT
Chị thân mến! Sự nhẫn nhịn của chị đã không được đáp lại mà càng ngày chồng chị càng tỏ ra ngông cuồng và tàn bạo hơn. Vì vậy, để cứu mình, cứu con, chị cần phải cương quyết hơn với những hành xử của chồng, trước tiên là phòng ngừa bạo lực bảo toàn tính mạng cho bản thân, sau đó để anh ta biết được đánh vợ là không được phép và vi phạm pháp luật.
Những gì chồng chị gây ra với chị là bạo lực gia đình. Nếu chị cứ tiếp tục chấp nhận thì người chồng dễ lặp lại hành vi này, biến đó thành một chuyện hết sức quen thuộc trong gia đình. Đến một lúc, chồng chị sẽ không còn lo lắng về hậu quả của nó nữa. Anh ta thấy mình càng ngày càng mạnh mẽ và tự cao tự đại, còn chị mỗi ngày một lép vế hơn. Chỉ cần nhượng bộ thói bạo lực của chồng một lần, những lần sau, anh ta sẽ càng lấn tới khiến cho lòng tự tin và tự trọng trong chị ngày một cạn kiệt. Cuộc sống của chị sẽ quay vòng tròn trong những màn bạo lực. Mỗi câu nói của chị thốt ra, mỗi việc chị làm…đều phải thận trọng để chồng không nổi cơn thịnh nộ. Chị nghĩ sao về cuộc sống như thế? Bởi vậy, chị hãy nói chuyện này cho người thân, chính quyền địa phương như công an xã/phường, hội phụ nữ… để nhờ sự can thiệp khi bị đánh.
Anh ấy là một đảng viên, là một người chồng nhưng không làm tròn trách nhiệm và tôn trọng những gì đang có. Trong khi chị không muốn tố cáo vì sợ ảnh hưởng tới uy tín, danh dự của chồng, nhưng chồng chị chà đạp lên mọi thứ. Vậy, suy nghĩ giữ thể diện cho chồng liệu có làm giảm đi bạo lực và tăng lên tình yêu của anh ấy đối với chị và gia đình không? Con chị đã lớn, nếu thực sự chị thương con và lo lắng cho con, thì chị phải bảo vệ được bản thân mình tránh khỏi được bạo lực. Không chấp nhận sống chung với bạo lực cũng là cách giúp con thoát khỏi những ảnh hưởng khi chứng kiến bố mẹ gây ra cho nhau, điều đó mới là tác động mạnh nhất tới lối sống của con cái chị sau này khi các cháu có gia đình.
Ly hôn cũng là một cách giải thoát cho chị khỏi cuộc sống bị đánh đập và không có nghĩa bố mẹ ly hôn thì con cái sẽ làm theo hay ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của các con. Bản thân con cái chị đều đã chứng kiến bố đánh, chửi mẹ trong nhiều năm, nếu chị đứng địa vị là con, chị có muốn chứng kiến cảnh như vậy không? Vì thế, nếu thực sự chị thương con, hãy để cho các con chị có những phút giây bình yên thực sự chị nhé. Hãy gọi tới số 0437759339 đường dây nóng về Phòng chống bạo lực gia đình, để được các chuyên gia tư vấn miễn phí nếu chị chưa tự tin trong các cách giải quyết chị nhé. Chúc chị luôn vững vàng.
Chuyên viên tư vấn tâm lý Trịnh Thu Hà
Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm
Theo VNE
Đừng lo mẹ ạ, chỉ là ly hôn thôi mà!
Mấy ngày nay mẹ khóc rất nhiều, mẹ thương con của mẹ phải bỏ chồng, rồi không biết tương lai sau này sẽ ra sao.
Ở quê mình, chuyện ly hôn là chuyện vô cùng ghê gớm, nói con bỏ chồng, chắc chắn người ta sẽ nhìn ngó, sẽ nói ra nói vào, nói rằng con gái mẹ bị làm sao thì chồng mới bỏ. Phận con gái khổ vậy đó mẹ, dù mình chẳng gây ra tội lỗi gì, dù hoàn toàn là do người chồng nhưng khi bỏ chồng về nhà mẹ đẻ, con gái luôn bị mang tiếng là không tốt, là hư hỏng thì mới bị người đàn ông của mình coi thường. Con cam chịu vì phận con là phận đàn bà.
Ngày con lấy chồng, con cứ tưởng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, ai ngờ... Người chồng mà con yêu thương tin tưởng không giống như con nghĩ. Theo thời gian, tình cảm của con người thay đổi và mọi chuyện cũng đã thay đổi. Chồng con lao vào chơi bời, cờ bạc, rượu chè, tệ nạn mà không ai có thể chịu được. Suốt ngày anh ta say sưa, nhậu nhẹt với người khác, không quan tâm gì tới vợ... Nên, con không muốn sinh con với người đàn ông ấy dù đã cưới nhau được 3 năm...
Khổ nỗi, mỗi lần về quê vợ, anh ta tỏ ra là người lịch lãm, phong độ, là người ăn nói nhẹ nhàng, dễ nghe và cưng chiều vợ. Nhìn bộ dạng của người đàn ông ấy, con thấy sợ. Cái khuôn mặt cười giả tạo, từng câu nói ngọt như mía nhưng đầy hàm ý, sự quan tâm dối trá kia khiến con thấy ghê tởm. Sau hôm đó, con lại nhận được những trận đòn đến nhừ xương vì những cơn rượu vật của anh ta.
Khổ nỗi, mỗi lần về quê vợ, anh ta tỏ ra là người lịch lãm, phong độ, là người ăn nói nhẹ nhàng, dễ nghe và cưng chiều vợ. (ảnh minh họa)
Con ghê sợ bộ mặt giả tạo một cách tài tình của anh ta khi anh ta về thăm bố mẹ. Chính bố mẹ cũng bị anh ta lừa nếu như con gái không mang đầy vết bầm tím trên khuôn mặt. 3 năm nay, con không muốn có con, vì con sợ, có con rồi cuộc sống sẽ ràng buộc, sẽ khiến con còn khổ hơn nữa. Nếu thế này, khi không còn chịu được, con sẽ ra đi...
Mỗi lần về nhà, con kể lể về chuyện bị chồng bội bạc, bị chồng đối xử tệ, mẹ đều động viên con: "Thôi con ạ, đàn ông là vậy, họ mất cái này được cái kia, con cố gắng chứ bỏ chồng sợ người ta nói cho. Mình là phận gái, bỏ chồng chỉ có mình khổ thôi con". Từng câu nói của mẹ thấm vào đầu con, con sợ mẹ buồn, con sợ mẹ sẽ đau lòng khi con và chồng con rạn nứt. Vậy nên con cứ cố gắng, và cố gắng những 3 năm rồi mẹ ơi...
Bây giờ, con không thể nào chịu được những trận đòn nữa, con quyết định từ bỏ... Con sẽ ra đi, từ bỏ cuộc hôn nhân này, một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, không thể đem đến cho con kết quả gì mẹ ạ.
Hôm nay, con quyết định mang bộ mặt xấu xí vì những vết bầm của người chồng vũ phu gây ra để nói với mẹ rằng, con đã ly hôn chồng con. Bây giờ, con lại là con gái của mẹ. Người ta nhìn con, cười con, chê con, nói gì con cũng chịu hết. Họ đâu có ở trong hoàn cảnh của con mà họ hiểu hả mẹ? Chắc chắn, họ sẽ nói con không thể sinh con nên mới bị ruồng bỏ, chắc chắn là con không thể bầu bí nên mới khiến chồng đi ngoại tình nếu như anh ta có ngoại tình với ai đó... Được thôi, cứ cho là con sai...
Mẹ à, mẹ đừng lo, con đã lớn, đã trải qua một cuộc hôn nhân suốt mấy năm rồi, con tự quyết định được cuộc sống của mình. (ảnh minh họa)
Con không thể vì cái danh dự kia mà sống chịu cực khổ, cam tâm để bị đánh đập. Xã hội nào rồi, tại sao con người ta cứ phải có gắng níu giữ cái gọi là mái ấm gia đình khi nó chỉ là một cái &'tổ lạnh'? Con biết, mẹ khác con, mẹ không giống con nên chuyện bỏ chồng với mẹ là chuyện khó lòng chấp nhận. Ba cũng vậy, ba cũng làm ầm lên khi con quyết định bỏ chồng. Nhưng bố mẹ biết không, bố mẹ muốn con sống với người chồng ấy chính là muốn mất đi đứa con gái này. Dù không về bên mẹ thì con cũng sẽ ra đi, đi thật xa để tự tìm cuộc sống mới...
Mẹ à, mẹ đừng lo, con đã lớn, đã trải qua một cuộc hôn nhân suốt mấy năm rồi, con tự quyết định được cuộc sống của mình. Mẹ hãy hiểu cho sự lựa chọn của con. Con sẽ không bao giờ cố gắng vì điều gì mà tiếp tục cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Chỉ là ly hôn thôi mà mẹ, có gì mà mẹ lại căng thẳng, mệt mỏi vì chuyện đó. Mẹ hãy coi như câu chuyện của hai người yêu nhauu, không yêu được thì từ bỏ... Mẹ hãy nghĩ rằng, con của mẹ rồi sẽ có một cuộc sống mới. Cánh cửa này đóng lại là cánh cửa khác mở ra, mẹ sẽ có được một người con rể tốt hơn trong tương lai chẳng hạn, mẹ cũng sẽ có được đứa con gái xinh đẹp, vui vẻ của ngày nào. Con sẽ tìm cho mình một người đàn ông tốt nếu có thể để tiếp tục cuộc sống này. Còn nếu không, con sẽ làm mẹ đơn thân, sẽ cho mẹ một đứa cháu ngoại để mẹ bế bồng. Đừng bắt con phải sống trong cuộc hôn nhân đau khổ, mẹ nhé...
Con muốn nói với mẹ rằng, mẹ hãy yên tâm ở con gái của mẹ, dù có thể nào thì điều đó cũng là lựa chọn tốt nhất cho con lúc này, mẹ ạ!
Theo Khampha
Khổ như lấy phải chồng bất tài, vũ phu Như người ta vẫn thường nói: lấy chồng là canh bạc lớn nhất của người phụ nữ. Và tôi đã thất bại trong canh lớn nhất đời mình khi lấy nhầm phải người chồng bất tài, vũ phu. Tôi đến với anh - chồng tôi bây giờ vì tình yêu chân thành mà tôi dành cho anh. Hồi mới quen nhau, anh là...