Sống dở chết dở vì bị “tình một đêm” thao túng, đe dọa
Tôi từ chối thì em nhắn tin như dọa dẫm “anh tự ra hay để em lên tận phòng đón”. Vì sợ mọi chuyện vỡ lở, tôi lại ngậm ngùi ra chỗ hẹn nhưng chẳng còn tâm trạng nào để yêu đương. Tôi nói như cầu xin Lan chấm dứt nhưng em vẫn cương quyết nói không, chỉ cần tôi im lặng.
Tôi năm nay 32 tuổi, hiện là nhân viên truyền thông của một công ty xuất nhập khẩu. Tôi chưa lập gia đình nhưng đã có người yêu. Bạn gái tôi cũng là đồng nghiệp công ty nhưng khác bộ phận, cô ấy là kế toán. Tuy làm cùng công ty nhưng chúng tôi ít giáp mặt nhau, chỉ gặp đầu và cuối buổi làm vì vậy chúng tôi lúc nào cũng thấy nhớ nhung, thiếu thốn tình cảm. Tôi không phải hạng đàn ông phong lưu lãng tử nhưng chẳng hiểu sao tôi lại đang dính vào một mối quan hệ rắc rối. Tưởng chỉ là “ tình một đêm” nhưng hiện giờ tôi đang rơi vào tình trạng dở khóc dở cười, bởi chỉ một hành động sai của tôi có lẽ mối tình đẹp đẽ của mình sẽ tan vỡ.
Chuyện là trong chuyến du lịch 4 ngày cuối năm ngoái của công ty, bộ phận truyền thông và marketing được bố trí đi cùng nhau. Trong chuyến đi ấy, tôi có cơ hội nói chuyện và hiểu thêm về các đồng nghiệp mà trước đây chỉ chạm mặt, chuyện trò qua loa. Sau buổi nói chuyện ấy, tôi thấy thân với Lan, người kém tôi 4 tuổi nhưng đã có gia đình, cô ấy là nhân viên marketing giỏi của công ty lại cùng quê với tôi, nên chúng tôi nhanh chóng hợp nhau trong mọi chuyện. Cũng may có Lan nên chuyến đi dài ngày dường như ngắn lại, quãng đường xa, gập ghềnh khiến tôi chẳng còn cảm giác mệt mỏi bởi những cảm xúc, niềm vui mà Lan mang lại. Tôi thấy mình và em đồng điệu trong suy nghĩ, cách đánh giá vấn đề và hợp nhau cả cách nói chuyện. Đương nhiên, đằng sau những thứ hợp với nhau ấy, tôi và Lan đã có “tình một đêm” ngay trong chuyến đi. Điều mà một chàng trai đứng đắn, chung tình như tôi có mơ tôi cũng chẳng nghĩ đến. Đúng là sức hút của “tình một đêm khó” mà cưỡng nổi, tôi chẳng biết nói về nó như thế nào nhưng chỉ dùng bằng hai cụm từ “phiêu lưu” và “hấp dẫn”. Nếu như chúng tôi chỉ dừng lại ở “tình một đêm” trong chuyến du lịch còn khi trở về với công việc thì chấm dứt hoàn toàn có lẽ với tôi đã trở thành một kỷ niệm đẹp. Nhưng Lan một cô gái đẹp, giỏi, hấp dẫn và đầy đam mê đã khiến tôi chẳng thể dứt nổi. Chúng tôi vẫn hẹn gặp nhau tuần vài lần và mối quan hệ ấy bản thân tôi thấy là chẳng nên chút nào, nhất là đối với Lan. Biết là sai, là không tốt nhưng tôi không thể dứt được bởi Lan luôn là người chủ động lôi kéo mỗi khi tôi muốn ngảng ra. Thực lòng, tôi thấy có lỗi vô cùng với bạn gái mình và với cả chồng con em nữa. Trái với tôi, Lan nói chỉ cần giữ kín mọi chuyện thì chẳng sao hết, mối quan hệ ấy giúp chúng tôi thoải mái, yêu đời và có thêm đam mê với cuộc sống. Tôi hơi bất ngờ với nhận định đó của Lan, tôi biết em là người phụ nữ có tư tưởng thoáng, mở nhưng không nghĩ nó lại mới và mở đến vậy.
Video đang HOT
Tôi và Lan đã có tình một đêm ngay trong chuyến du lịch vì nhưng quá hợp ý nhau
Tôi luôn lấy cớ thoái thác, rút lui mỗi lần Lan gọi, hẹn mình. Nhưng gần như, những chối từ của tôi chẳng còn hiệu lực. Bởi Lan luôn biết khơi đúng điểm yếu để tôi không thể từ chối em, rồi tôi vẫn trượt dài trong mối quan hệ tội lỗi ấy. Cho đến dạo gần đây, khi gia đình tôi và bạn gái định được ngày cưới thì tôi hiểu, nhất định phải chấm dứt mối quan hệ với Lan. Nhưng nực cười rằng, tôi càng khước từ, càng tránh mặt thì Lan càng sấn tới, khiến nhiều lúc tôi cảm thấy bức bách, khó chịu như em đang ép buộc, dọa dâm tôi. Lan nói như đinh đóng cột “anh muốn làm gì thì làm, tuần gặp nhau 2 lần ở chỗ cũ”. Tôi đọc xong chỉ biết cười chua chát, tôi thấy nực cười cho hoàn cảnh của mình. Không phải tôi sợ cô ấy mà bạn gái tôi đang cảm nhận được sự “khác” trong cách cư xử, sinh hoạt của tôi nên càng gắt gao quản lý. Tôi không muốn mọi chuyện rối tung lên, lại càng không muốn bạn gái tôi vì chuyện ấy mà buồn, phải suy nghĩ nên muốn chấm dứt quan hệ với Lan. Tôi cương quyết hơn trong lời nói, hành động của mình thì Lan cũng chẳng kém. Em thể hiện sự mạnh mẽ, quyết đoán trong lời nói với tôi. Em nói rõ ràng rằng không muốn chấm dứt mối quan hệ này, chỉ muốn âm thầm duy trì bởi chính tôi mang lại cho em niềm vui trong cuộc sống. Tôi cố giải thích rằng đó không phải tình yêu mà chỉ là sự tò mò, đổi chác hay đại loại là thế nhưng Lan vẫn ngoan cố không chịu. Tôi tự mình chấm dứt với em. Tôi không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn thì cô ấy tìm lên tận phòng làm việc. Cuối cùng tôi vẫn phải cum cúp ra chỗ hẹn.
Mới hôm qua thôi, tôi và bạn gái đang tay trong tay đến cơ quan, thì Lan lại nhắn tin nói nhớ, muốn gặp tôi ở chỗ cũ vào buổi trưa. Tôi từ chối thì em nhắn tin như dọa dẫm “anh tự ra hay để em lên tận phòng đón”. Vì sợ mọi chuyện vỡ lở, tôi lại ngậm ngùi ra chỗ hẹn nhưng chẳng còn tâm trạng nào để yêu đương. Tôi nói như cầu xin Lan chấm dứt nhưng em vẫn cương quyết nói không, chỉ cần tôi im lặng. Tôi bực tức bỏ về mặc kệ cô ấy ở lại thì Lan đe dọa cho tôi 2 ngày suy nghĩ, nếu vẫn cương quyết chấm dứt thì bạn gái tôi sẽ biết mọi chuyện. Tôi thật không ngờ, một gã đàn ông như tôi lại bị tống tình trắng trợn đến vậy. Giờ tôi đang phải trả giá cho sự ham hố, tò mò thích cảm giác lạ của mình. Nói ra chắc rằng ai cũng cười nói đáng đời kẻ hai mặt như tôi nhưng thực lòng tôi chán ngấy hoàn cảnh này rồi. Tôi không muốn vì một chuyện không đâu mà tình cảm đẹp đẽ của tôi với bạn gái bị rạn vỡ. Tôi chẳng biết nên thuyết phục Lan thế nào để em từ bỏ ý nghĩ, buông tha cho tôi. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Công Luận
Chán ngán với sự tùy tiện và buông thả của em chồng dịp Tết
Mẹ chồng tôi dự đoán được tình hình và đã tuyên bố thẳng thừng, "năm nay chị dâu bận cái H phải cùng chị dọn dẹp, lo cỗ bàn cơm nước không được chơi bời nhiều như mọi năm nữa". Đáp lại thái độ của mẹ em chỉ cười rồi tìm cớ chuồn thẳng. Tôi hiểu, năm nay có lẽ cũng chẳng tiến triển hơn là bao.
Tôi đã về làm dâu 4 năm và gần như năm nào cũng chỉ xoay quanh việc dọn dẹp trong mấy ngày Tết mà chẳng đi tới đâu được. Không như những chị khác, do mẹ chồng khó tính, yêu cầu đòi hỏi cao mà là do chính bản thân tôi không đành lòng bỏ lại nhà cửa bề bộn cho mình mẹ chồng lo toan, dọn dẹp. Nhìn thấy tôi quanh quẩn ở nhà, lụi hụi lau chùi, dọn rửa mẹ chồng cũng bảo bỏ đấy, giục đi chơi, thăm thú họ hàng để mẹ làm hết nhưng tôi thấy xót nếu để mẹ già rồi phải làm những điều đó. Chuyện là nhà tôi có cô em chồng kém tôi 2 tuổi, vốn đã lười biếng, ít dọn dẹp rồi lại rất nhiều bạn, hay tụ tập khiến gia đình tôi mấy ngày Tết lúc nào cũng như quán nhậu. Mà khổ nỗi, ngày thường em đã ít dọn dẹp rồi thì lấy đâu chuyện ngày Tết em đụng tay đụng chân vào chuyện gì.
Nhớ năm đầu tiên tôi về nhà chồng, mới cưới được 2 tháng thì đến Tết, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà, lúc thì em gọi điện báo sắp có bạn đến nhờ tôi nấu hộ đồ ăn, lúc thì dọn dẹp "bãi chiến trường" của em và bạn. Mà có ít đâu, ngày em có 3-4 tốp bạn đến nhà chơi. Mà đã đến là phải ăn uống tưng bừng mới ra về. Tôi thấy mà ngán ngẩm. Mẹ chồng tôi nhìn cũng ái ngại, nhưng vì sợ con gái mất mặt với bạn bè nên không góp ý thẳng thắn, chỉ khi có người nhà mẹ mới nói. Nhưng em chỉ ậm ừ, dạ vâng cho xong chuyện rồi ngày hôm sau lại đâu vào đó. Từ 10 giờ sáng đã có bạn đến nhà rồi 3 giờ chiều, thậm chí 10 giờ đêm em còn đưa bạn về nhà ăn uống. Tôi thì chẳng nề hà gì, vả lại thường ngày em cũng xởi lởi, nhẹ nhàng thân thiết với tôi nên việc em nhờ tôi cũng chẳng ngại. Mỗi tội, ngày nào cũng thế, chẳng nhẽ em đã nhờ rồi mà tôi lại còn xách túi đi chơi. Tôi đi rồi chẳng ai khác phải làm ngoài mẹ. Thương mẹ, nể em chồng tôi lại nán lại xoay xở cơm nước hộ em. Vậy là 3 ngày Tết, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà cơm nước, dọn dẹp và trông nhà. Năm ấy chồng tôi đang đi tu nghiệp ở nước ngoài nên tôi cũng chẳng muốn đi chơi một mình, đành ở nhà với mẹ chồng và phục vụ cô em. Nhưng đến năm thứ hai, thứ ba mọi chuyện vẫn thế, em vẫn cứ hồn nhiên gọi điện nhờ vả khiến chồng tôi phát cáu. Có lẽ anh xót tôi cứ quay cuồng trong cơm nước, dọn dẹp, bảo tôi cứ kệ đó đi chơi. Nhưng tôi hiểu, tôi có đi thì mẹ chồng cũng chẳng trách đâu, rồi mẹ lại lụi hụi làm một mình thôi.
Năm nào cũng chỉ có tôi và mẹ lụi hụi dọn dẹp, cơm nước.
Nhớ năm thứ hai làm dâu, mẹ chồng tôi từ trước Tết đã nói với em, năm nay bớt bạn bè đến nhà nhậu nhẹt đi để chị dâu đỡ vất vả. Em cười trừ rồi nói, bạn quý thì mới đưa về nhà chứ. Mẹ tôi cũng đồng ý nhưng mẹ kiên quyết nói, bạn của ai người ấy dọn dẹp. Em cũng không phản ứng gì, tôi đã nghĩ năm ấy đã thoát kiếp dọn dẹp lau chùi và cơm nước. Nhưng rồi lại đâu vào đó, em vẫn gọi điện nhờ tôi làm cơm hộ, ăn xong cả tốp lại rủ nhau đi hát hò vui vẻ mà quên cả mâm cơm bề bộn chưa dọn. Phải nói chính xác rằng, không phải lần nào em cũng đứng lên đi mà không nói lời nào, có khi em nói chị dâu dọn hộ em, có khi gọi với lại cứ dọn vào đấy để tối em về rửa hay không việc gì phải dọn, em đi tí ti rồi về dọn rửa sau. Nhưng thực tình ai mà để nhà cửa bề bộn như vậy, Tết nhất biết khách đến khi nào, nhìn thấy thế người ta cười cho. Tôi cũng cứ dọn vào hết, có lần thì rửa luôn nhưng cũng có khi để đó và đi chơi cùng chồng. Khi về thấy mâm bát rửa sạch sẽ, cứ nghĩ em đã rửa nhưng lần sau tôi mới biết đó là mẹ tôi. Khi về nhìn thấy mẹ đang lụi hụi rửa tôi thương lắm và thấy mình vô tâm. Những lần sau, tôi cứ làm xong mới đi đâu thì đi.
Năm thứ ba này cũng chẳng ngoại lệ, em vẫn vô tư như hai năm trước để mọi dọn dẹp cho mẹ con tôi còn em chỉ việc vui vẻ nhậu nhẹt rồi tụ tập. Nhưng thực sự tôi thấy mệt mỏi với sự vô tư đến thản nhiên của em vì khi đó tôi đang bầu bì sắp sinh. Còn năm nay, con gái tôi được 5 tháng tuổi , tôi cũng không thể thoải mái thời gian làm hộ em được. Mẹ chồng tôi dự đoán được tình hình và đã tuyên bố chắc nịch thẳng thừng: "Năm nay chị dâu mới sinh em bé, cái H phải cùng chị dọn dẹp, lo cỗ bàn cơm nước không được chơi bời nhiều như mọi năm nữa". Đáp lại thái độ của mẹ em chỉ nhăn nhở cười rồi tìm cớ chuồn thẳng. Tôi hiểu, sự việc năm nay có lẽ cũng chẳng tiến triển hơn là bao. Nhưng ngặt nỗi, nếu son rỗi tôi cũng chẳng nề hà gì nhưng đằng này, tôi con nhỏ, nếu em cứ như mọi năm có lẽ người vất vả hơn cả là mẹ chồng tôi. Tôi đã định góp ý với em nhiều lần nhưng lại sợ em nghĩ, tôi làm hộ em chút việc lấy cớ ca than, nói em đủ điều rồi mối quan hệ rạn vỡ. Tôi sợ mang tiếng chị dâu em chồng nên dám nói với em.dù mẹ đã góp ý, phản đối nhưng cứ như mọi năm em nghe rồi vẫn để đó, em cứ buông thả, cứ vô tâm như vậy thì tôi thấy khó chịu vô cùng. Tôi phải làm gì đây, bởi tôi biết mẹ chồng thương tôi và ngại khi tôi vì em mà vất vả nhưng chẳng thay đổi được gì. Có cách nào để em chồng tôi thay đổi cách sống và cách suy nghĩ không?
Theo Công Luận
Nỗi lòng người vợ trẻ có chồng buông thả, say sưa suốt mấy ngày Tết Chi nghi đên canh, anh ngôi ly ơ môt đam bai tư sang đên tôi hay viêc anh say không biêt trơi đât gi ngôi sau xe tôi chơ vê hoăc tim hêt nha no đên nha kia, goi điên anh không nghe may la tôi lai rung minh ơn lanh. Têt, Têt... chi cân nghi đên têt thôi la tôi đa đu...