Sống chung 10 năm mới biết chồng có con riêng
Và rồi tôi như lặng đi khi thấy 4 cuốn sổ ấy đứng tên anh, nhưng người thụ hưởng trong chiếc giấy đi kèm lại là tên 4 người khác nhau.
Từ hôm biết bí mật chồng giấu kín, tôi cứ như người câm, tôi chẳng buồn nói cười. Mọi thứ xung quanh tôi hoàn toàn sụp đổ, hình tượng người chồng đĩnh đạc trong tôi biến mất. Thay vào đó là bộ mặt giả dối của anh, anh đã từng lừa dối tôi dù miệng vẫn nhận mình là người chồng tốt, người chồng chung thủy.
Tôi vốn là một cô gái Hà Nội, có chút hình thức nhưng tính tình ngang bướng. Ngày 23 tuổi khi vừa tốt nghiệp Đại học, tôi một mực đòi bố mẹ vào Sài Gòn để tìm việc. Ngay khi vừa nghe tôi nói, mẹ một mực phản đối, bà nói không thể để tôi đi đâu ra khỏi vòng tay mẹ được. Còn bố nhìn tôi rồi lặng lẽ vào phòng làm việc hút thuốc.
Còn tôi và mẹ, tôi cũng khóc khi nói rằng tôi muốn tìm một cơ hội nơi một miền đất mới. Với cả nghề nghiệp của tôi chỉ có vào trong đó may ra mới tìm được việc. Sau nhiều lần thuyết phục mẹ đã đồng ý và bố cũng vì thế mà mềm lòng. Trước khi đi mẹ dặn tôi rất nhiều, còn tôi khi đó vẫn chưa hiểu được hết lời mẹ nói.
Nhưng rồi anh đã ngoại tình với người yêu cũ và có con riêng (Ảnh minh họa).
Thân gái một mình bươn chải nơi đất khách quê người muôn vàn khó khăn. Đôi khi tôi cứ nghĩ hay mình bỏ cuộc về quê, nhưng rồi nghĩ tới sự lo lắng tảo tần của cha mẹ, tôi lại tự nhủ phải cố gắng.
Qua sự giới thiệu của bạn bè, tôi gặp gỡ và quen với một anh chàng hơn tôi 10 tuổi, anh hiện đang làm phó giám đốc một công ty du lịch. Nhìn vẻ ngoài anh khá đẹp trai, chững chạc. Tôi thích cách nói chuyện thẳng thắn của anh, cũng vì thế mối quan hệ giữa chúng tôi dần tiến xa hơn.
Biết tôi yêu một anh chàng xứ Quảng, có tí chức quyền bố mẹ tôi mừng lắm. Tuy nhiên, mẹ cũng có dặn tôi phải giữ gìn cho tới ngày hai đứa cưới nhau, không được quá dễ dãi. Mẹ cũng nói đàn ông vốn bản tính thích chinh phục, cái gì có quá dễ dàng cũng sẽ mất đi một cách nhanh chóng. Nếu tôi thật sự muốn hạnh phúc thì phải nhớ những gì mẹ nói hôm nay. Vì thế, tôi đã cố giữ gìn cho tới ngày anh chính thức ngỏ lời.
Video đang HOT
Sau đêm tân hôn, anh càng yêu tôi tha thiết khi biết tôi vẫn còn trinh nguyên. Anh nói anh trân trọng điều đó và luôn ao ước có một người vợ như tôi.
Cuộc sống của tôi từ khi có anh trở nên đầm ấm, sung túc. Anh có nhà rộng ở Sài Gòn, có xe hơi đưa đón tôi mỗi ngày. Ai nhìn vào cũng khen tôi tốt số khi lấy được chồng giàu. Không ít bạn bè tôi, xinh đẹp hơn, nghề nghiệp ổn định hơn vào đây đã lâu cũng chưa thể có nổi một cuộc sống ổn định. Còn tôi chỉ sau một năm vào đây, đã có tất cả.
Sau một năm cưới nhau, tôi sinh cho anh một cô con gái đáng yêu kháu khỉnh. Anh mừng lắm, mẹ anh ở quê cũng thường xuyên vào chơi thăm cháu. Thậm chí bà còn dự định chuyển hẳn về trong này sống cùng vợ chồng tôi.
Nói thật chồng tôi chẳng có điểm gì để chê cả. Anh ra khỏi nhà 7h sáng và 5h chiều gần như hôm nào cũng có mặt ở nhà. Có những hôm bận tiếp khách anh cũng chỉ đi tới 11h đêm là về. Công việc trong gia đình tôi đã có 2 người giúp việc lo lắng, tôi chẳng phải làm bất kỳ việc gì. Còn anh, những ngày lễ thứ 7, Chủ Nhật luôn tự mình chuẩn bị các món ăn ngon đãi mẹ con tôi.
Về đối ngoại anh vô cùng chu đáo. Hầu như mỗi tháng anh đều gửi quà và 2 triệu đồng cho bố mẹ tôi. Những khi gia đình tôi có việc anh đều xung phong ghánh vác hết. Vì thế, tuy ở xa nhưng bố mẹ tôi cũng yêu thương con rể hết mực. Mẹ còn dặn tôi phải cố đứa sau sinh cho anh một cậu con trai nối dõi. Phải được như vậy mới gọi là hạnh phúc.
Cuộc sống êm đềm trôi qua, 10 năm sống bên anh tôi chưa một lần nghĩ tới hai từ phản bội, bởi với tôi điều đó chắc không bao giờ xảy ra. Nhưng rồi một ngày khi chồng về quê đón mẹ lên chơi, tôi dọn dẹp lại căn phòng cũ trên lầu 3. Nơi đây, xưa kia là phòng làm việc cũ của chồng tôi. Trong góc tủ chứa đầy tài liệu ấy có một chiếc hộp gỗ khá xinh xắn, khi tôi mở ra tôi đã vô cùng sốc.
Bí mật đời tư được anh giấu khá kín. Có 4 cuốn sổ tiết kiệm cất ngay ngắn, 4 cuốn sổ ấy đứng tên anh, nhưng người thụ hưởng đi kèm lại là tên 4 người khác nhau. Một cuốn sổ 500 triệu tên con gái chúng tôi. Một cuốn sổ tiết kiệm 200 triệu người thụ hưởng là tôi, một cuốn sổ khác 500 triệu người thụ hưởng là bố mẹ anh và cuốn sổ còn lại 600 triệu người thụ hưởng là bé Nhất Nam.
Trong hộp còn có những lá thư của một người con gái gửi anh và những bức ảnh về một cậu bé 9 tuổi kháu khỉnh giống anh như đúc. Thì ra trước khi đến với tôi anh từng yêu tha thiết một người con gái cùng quê. Nhưng họ đã chia tay nhau vì một lý do mà trong thư không nhắc tới. Sau đó khi chúng tôi kết hôn, anh và cô ta có đôi lần gặp nhau trong khách sạn, vì sơ suất nên họ đã có với nhau một đứa con trai chính là bé Nhất Nam trong tờ giấy thụ hưởng kia.
Trong thư cô gái cũng cảm ơn anh vì đã chu cấp đầy đủ cho mẹ con cô ta hàng tháng, rồi những lời hứa sẽ không xuất hiện, không nói ra bất kỳ điều gì để giữ cho gia đình anh luôn êm ấm…
Tôi đã khóc vì thương cô gái và đứa bé, nhưng tôi trách anh vạn lần. Anh đã cưới tôi, nhưng vẫn qua lại với người cũ. Không chỉ thế, anh còn luôn miệng nói về chung thủy, hạnh phúc trong hôn nhân nhưng chính anh mới là kẻ đáng lên án. Anh đã giấu giếm tôi, anh đã làm tổn thương lòng tự trọng cũng như niềm tin trong tôi. Nhìn đứa con gái đang ngủ mà lòng tôi đau như cắt.
Suốt mấy năm qua, tôi lo lắng vì chưa sinh cho anh một cậu con trai nối dõi tông đường, nhưng còn anh vẫn thản nhiên nói với tôi “cứ từ từ”, “trời cho sao nhận vậy”,…Phải chăng vì anh đã có một đứa con trai ngoài giá thú, phải chăng anh tin tưởng, anh dành hết niềm tin hi vọng cho đứa con ấy nên không cần tôi sinh thêm nữa?
Tôi đau đớn biết chừng nào, giờ tôi không biết phải làm sao với cuộc tình này nữa? Tôi muốn buông xuôi hết, tôi muốn ly hôn với anh. Nhưng rồi khi nghĩ tới đứa con gái bé bỏng tôi không đành lòng?
thuhien255@…
Theo VNE
Bi kịch "trai quê" lấy vợ phố
Nguyên Khang cũng giống như nhiều chàng trai ở quê khác ra Hà Nội học đại học. "Phải thoát nghèo" là mục tiêu mà gia đình cậu, đặc biệt là cậu, muốn hướng đến.
Trải qua vài mối tình thời sinh viên, cuối cùng cậu quyết định "chốt lại" với Liên Anh - con gái của một chủ công ty. Liên Anh nhan sắc trung bình, nhưng bù lại lại có những điều kiện khác.
Họ cưới nhau, sau khi bố của Liên Anh xin cho Khang vào làm việc ở một nhà máy cơ khí. Nhà vợ nhiều đất, nhà cửa rộng rãi, tất nhiên Khang được bố vợ cho một suất cạnh ngôi biệt thự của gia đình. Và ngôi nhà, dù chưa thật rộng, gia đình xây dựng trước đó vài năm cũng được giao cho vợ chồng Khang.
Nhiều bè bạn bảo: "Thằng Khang số vậy mà "ấm", cưới được vợ Hà Nội, có chỗ ở, chỉ việc làm ăn, sinh con đẻ cái". Nhiều người còn ghen với Khang, họ bĩu môi cho rằng đó là trào lưu của cánh trai quê bây giờ. Còn tôi, là bạn bè chơi với nhau đã lâu, tôi không tin Khang là người dựa dẫm.
Khang bảo: "Tớ với Liên Anh yêu nhau thật lòng. Tớ cũng đã chứng tỏ được khả năng của mình trong công việc. Dù nhà vợ có của cải, có khả năng giúp đỡ hay không cũng không quan trọng. Cốt là hai vợ chồng yêu nhau, chung sống hạnh phúc".
Sau khi cưới được nửa năm, gặp lại Khang, nhìn mặt câu ta phờ phạc. Hỏi chuyện thì được biết, ở rể chẳng sung sướng gì. Nhiều lúc bố vợ uống mấy chén rượu với bè bạn, nói ra nói vào, nhiều câu rất khó nghe nên Khang tự ái.
Khang bảo: "Tớ nghe cô dì, chú bác của Liên Anh thắc mắc vì sao cháu họ lại lấy một gã nhà quê như tớ, lại còn bảo tớ là "mèo mù vớ được cá rán". Cậu thử nghĩ xem, tớ làm sao chịu được. Tớ cũng là thằng đàn ông...".
Từ đó, Khang thường xuyên sống trong cảnh chán nản, rượu chè be bét. Nhà vợ giận, thi thoảng mắng té tát vào mặt Khang. Khang nói với vợ sẽ ra thuê trọ ở ngoài để ở, như chục năm trước khi cưới. Vợ cậu không chịu bởi cô sắp sinh con, rất cần gần gũi bố mẹ để được giúp đỡ. Vợ Khang khuyên cậu nên ở lại, cậu cứ nhất định "anh không chịu được nhục, anh phải ra ngoài".
Vậy là hai người lại cãi nhau. Mỗi người một quan điểm. Khang không kìm được nóng giận, đạp đổ chiếc liễng có kê chiếc bình gốm khá quý. Chuyện đến tai bố vợ, Khang bị mắng té tát rằng cậu không biết điều, sướng chẳng biết đường sướng. Khang bỏ đi.
Đúng những ngày vợ sắp sinh thì Khang quyết định ra thuê một phòng trọ và thuyết phục được vợ ra ở cùng sau khi sinh được ba ngày từ bệnh viện về. Nhưng bố mẹ vợ nhất quyết đòi đưa con gái về nhà chăm sóc vì lo con gái khổ. Liên Anh lại xuôi theo bố mẹ. Vậy là Khang chới với. Cậu đành ở lại một mình trong căn phòng trọ 15 mét vuông đã trót thuê, chỉ buổi tối mới về nhà bố mẹ vợ 3 tiếng đồng hồ để được bên vợ và con...
Những bi kịch ở rể như Khang hiện rất nhiều. Dù đa số đàn ông đều muốn có điều kiện để sắm một ngôi nhà riêng nhưng không phải ai cũng làm được. Vì thế, ở đâu thì ở, hiểu biết và học cách xóa bỏ tự ái là điều rất quan trọng với những cặp vợ chồng trẻ. Câu chuyện trên thoạt nghe chỉ liên quan đến Khang, nhưng chính người vợ cũng cần tìm ra cách hợp lý hơn để "trong ấm, ngoài êm", khỏi ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình và con cái.
Theo VNE
Chị dâu cao tay lập kế đối phó với em chồng "mất nết" Những cô em chồng quái tính không phải hiếm nên để trị được em chồng, nhiều người chị dâu đã phải "nát óc" nghĩ kế. Có một cô em chồng "khó nhằn", Hà Liên (Cửa Đông, Hoàn Kiếm, HN) thực sự đau đầu vô cùng. Cô than thở: "Mình kết hôn xong không phải làm dâu, nhưng lại sống chung với em chồng....