Sống buông thả, ngủ với nhiều người để trả thù người tình
Tôi đã cầu xin hai người đàn ông còn lại “yêu” tôi để hạ nhục anh chàng người yêu cũ.
ảnh minh họa
Một năm trước, tôi đã hẹn hò với một anh chàng hơn tôi 3 tuổi. Vì vậy nên khi đứng trước anh – một người đàn ông từng trải, tôi khá rụt rè và nhút nhát.
Vào ngày chủ nhật đẹp trời hôm đó, anh đến nhà tôi chơi rồi lái xe đưa mẹ tôi đi đánh gôn để chuẩn bị cho kế hoạch bẩn thỉu của mình. Vừa về đến nhà tôi, anh đã vội lao vào người tôi và sờ soạng khắp cơ thể tôi.
Dù anh ta cố làm “chuyện ấy” nhưng tôi đã lấy hết sức mạnh của mình để đẩy anh ta ra và cương quyết từ chối. Trong cơn giận dữ, ngay chiều hôm đó, tôi đã dứt khoát nói lời chia tay với anh ta… vì tôi có cảm giác rằng, anh ta đến với tôi chỉ vì mục đích thỏa mãn cơn thèm khát da thịt của mình.
Một tháng sau, cuộc sống của tôi không có kẻ biến thái ấy cũng dần dần trở lại bình thường. Tình cờ trong một chuyến xe buýt tới trường, tôi đã gặp lại và ngồi cùng ghế với anh – một trong những anh chàng người yêu cũ của tôi.
Sau khi đổ vỡ mối quan hệ, chúng tôi vẫn luôn coi nhau là bạn. Và khi gặp nhau, tôi đã thẳng thắn nói với anh rằng, “Tôi cần anh trong cuộc sống của mình” và anh hứa với tôi, anh sẽ luôn làm như vậy!
Video đang HOT
Thế nhưng, có vài kẻ độc miệng đi cùng chuyến xe với chúng tôi đã đến trường, chỉ thẳng vào mặt tôi và hét to rằng: “Đồ đàn bà lăng loàn”; “Đồ đàn bà trơ trẽn, lẳng lơ”… Sau đó là hàng chục tin nhắn chửi rủa, mỉa mai đã gửi cho tôi: “Mày đúng là loại con gái hư hỏng”; “Đồ đàn bà dâm đãm, tại sao mày lại có đam mê quan hệ tình dục như vậy?”…
Tôi căm ghét những tin nhắn độc địa ấy. Và tôi đã bật khóc nức nở khi bị người ta “khủng bố” mình bằng những tin nhắn, lời mỉa mai gớm ghiếc ấy. Thời gian đó, anh vẫn luôn ở cạnh tôi nhưng không nói bất cứ điều gì về chuyện này, chỉ khuyên tôi đừng nên để ý đến bọn họ.
Ngay sau đó, tôi gọi điện cho mẹ, bảo bà đến đón tôi càng sớm càng tốt, cứu tôi thoát ra khỏi nơi tù ngục này. Và chỉ một lúc sau, mẹ tôi có mặt, bà đã lấy điện thoại tôi gọi thẳng cho thầy hiệu trưởng trình bày hoàn cảnh của tôi lúc này. Và kết cục là một trong bốn kẻ độc địa đó đã bị đình chỉ nghỉ học 2 ngày.
Sau cú sốc ấy, tôi đã thực sự rơi vào bóng tối của sự cô đơn vì những kẻ độc địa ấy chính là những người bạn cùng lớp tôi. Đêm hôm đó, quả thực là một đêm ác mộng đối với tôi. Và trong nỗi đau cùng cực ấy, tôi đã nhắn tin cho anh và nói rằng, tôi rất hối hận vì trước đây đã để mất anh. Tôi rất muốn biết liệu anh có muốn bắt đầu lại mối quan hệ với tôi như trước không?… Và bất hạnh thay, anh đã tức khắc chặn số điện thoại của tôi. Không còn muốn kết bạn với tôi nữa
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi hoàn toàn suy sụp và chán nản. Không một người bạn nào ở bên cạnh tôi, người yêu tôi cũng tìm cách lảng tránh… mọi thứ quý giá nhất trong cuộc đời cứ thế rời xa tôi.
Cho đến năm cuối trước khi ra trường, tôi phát hiện ra cô bạn cuối cùng của mình cũng phản bội lại mình. Cô ấy đã quan hệ với chính bạn trai cũ của tôi, trong khi đó, chỉ mình cô ấy biết hết mọi chuyện của tôi trong suốt thời gian qua, kể cả tình cảm tôi dành cho anh ấy lớn lao như thế nào. Và cuối cùng, tôi đành phải tuyệt giao với cô ấy.
Mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ và bi đát. Tôi bắt đầu sống buông thả với bản thân, tập hút thuốc. Mùa hè năm đó, tôi liên tiếp chìm trong đau khổ và sự đổ vỡ cho đến khi tôi quen được một anh chàng – người mà tôi thực sự cảm thấy rất đặc biệt.
Trong mắt tôi, anh ấy là chàng trai hoàn hảo. Anh đối xử với tôi như một bà hoàng. Nhưng thời gian gần đây, anh bỗng nhiên thay đổi, anh đã chửi rủa tôi không tiếc lời và cũng bỏ mặc tôi mà đi. Vậy là chúng tôi lại chia tay.
Một hôm, tôi đã đến bữa tiệc sinh nhật của một người bạn cũ. Ở đó, tôi đã lên trước một kế hoạch trả thù với ba gã trai, trong đó có cả anh chàng vừa mới chia tay tôi. Đứng trước hai người đàn ông còn lại, tôi đã hạ nhục anh ta và cầu xin một trong hai người họ “làm tình” với tôi. Tất cả những gì tôi muốn bây giờ là được “yêu”.
Cũng kể từ đó, mọi người không ai dám chửi rủa, sỉ vả tôi nữa bởi, tôi chính thức trở thành “người đàn bà dâm đãng, lăng loàn”. Cuộc sống của tôi vẫn tiếp tục… nhưng nó chìm trong những tháng ngày u tối khi chỉ có rượu, thuốc lá và đàn ông.
Đôi lúc tôi chỉ ao ước rằng: Giá như mình thoát khỏi cuộc đời này!
Theo VNE
Tôi sẽ buông tay người đàn ông đeo nhẫn
Tôi không muốn mình sẽ sống dằn vặt trong những ngày tháng sau này khi tôi không tự tin để trở thành vợ, thành mẹ.
Tôi gặp anh trong một chiều mưa, xe anh đụng xe tôi. Tôi ngã lăn trên đất. Tôi vội đi và chưa kịp biết người đàn ông đó là ai, chỉ biết bàn tay anh đeo nhẫn.
Ngày anh có số điện thoại của tôi, chúng tôi gặp nhau nói chuyện rồi yêu nhau. Anh kể cho tôi nghe về người vợ đã bỏ đi theo tình mới và để lại đứa con chưa đầy 7 tuổi. Tôi đến nhà anh sau khi nhận lời làm vợ và làm mẹ của con anh.
Tôi về nhà thăm anh và bé Xu. Con bé không thích tôi. Nó bảo nó cần mẹ của nó chứ không cần tôi. Đứa con nào chẳng cần mẹ. Tôi không trách nó chỉ trách người đàn bà nhẫn tâm đã bỏ mái ấm này ra đi, để nỗi đau của anh ở lại và những giọt nước mắt trẻ thơ chẳng bao giờ nguội trên má.
Rồi một ngày, vợ anh trở về. Chị ta đến gặp tôi và kể cho tôi nghe về mối tình say nắng của chị, về gã Sở Khanh đã cướp mất đi gia đình và sự yên ấm để chị trở thành một kẻ trắng tay. Chị ta cầu xin tôi buông tha anh. Chị ta vẫn là người đàn bà mà anh đã từng yêu và là mẹ của bé Xu. Nhưng chẳng có lí do gì tôi phải buông hạnh phúc của mình cho chị? Tôi cũng cần anh và yêu bé Xu. Tôi sẽ làm một người mẹ tốt.
"Nhưng... Chị đã làm mẹ chưa? Bé Xu cần tôi". Câu nói của người đàn bà ấy rên xiết trong lòng tôi tê điếng. Làm mẹ - nỗi khát khao của bao người phụ nữ trong đó có tôi.
Dù có níu kéo hay làm gì nữa, tôi cũng không thể trở về bởi khi tôi chấp nhận buông tay (Ảnh minh họa)
"Bé Xu cần chị? Chị có chắc anh Tùng cũng cần chị không? Tôi nghĩ nhưng không nói. Tôi cũng không biết chắc anh thực sự có cần chị nữa không. Nhưng tôi biết anh yêu tôi và cũng từng yêu người đàn bà này như yêu tôi vậy".
Tình yêu của chúng tôi có chướng ngại quá lớn, khi tôi biết anh vẫn còn giữ chiếc nhẫn trong ngăn tủ. Từ khi yêu tôi, anh không đeo nhẫn và vẫn cất nó cẩn thận. Chút say nắng của tôi có đủ với tình yêu 7 năm và Bé Xu - kết tinh tình yêu của hai người. Khi người phụ nữ đó cũng có lí do lầm lỡ để ra đi và lí do chính đáng để trở về. Tôi hiểu, vì ai cũng có những phút lạc lòng và lầm lỗi. Với bé Xu, mất bố hay xa mẹ đều là điều tàn nhẫn.
Tôi quyết định chia tay anh, lấy cớ để hai cha con anh ghét tôi. Tôi không biết mình có phải là người tốt bụng hay rộng lượng. Tình yêu làm gì có chỗ cho sự rộng lượng, bao dung. Tôi không muốn mình sẽ sống dằn vặt trong những ngày tháng sau này, khi tôi không tự tin để trở thành vợ, thành mẹ và xoa dịu những vết thương trong lòng hai con tim bé nhỏ kia đang từng ngày rạn vỡ. Tôi vẫn luôn cầu chúc cho anh hạnh phúc và quên tôi đi...
Anh giận tôi, tôi đi và không trở về nữa. Tôi nói tôi không chịu đựng nổi việc yêu anh và nuôi bé Xu. Tôi có người khác rồi. Anh tát tôi rồi quay lưng đi. Mối tình của tôi với người đàn ông đeo nhẫn kết thúc, dù có níu kéo hay làm gì nữa, tôi cũng không thể trở về bởi khi tôi chấp nhận buông tay thì sẽ chẳng bao giờ quay lại nữa.
Theo VNE
Tự trách mình đã quá buông thả Tôi không biết có nên nhận lời kết hôn với anh không, bây giờ trong tâm trí tôi rất hoang mang và mệt mỏi, tự trách mình hư hỏng để rồi bây giờ tôi không thể quyết định được con đường mình đi có đúng không. Tôi không tin tưởng ai nên không biết chia sẻ cùng ai về vấn đề này, tình...